Tôi đây, từ bé đến gần 30 tuổi chỉ có 1 cái Tết vui nhất là cả nhà đông đủ rồi đi thăm bạn bè bố mẹ các kiểu. Các năm sau bố tôi đi công tác xa vài năm mới về 1 lần, thằng anh tôi thì học ngu quá phải cho về quê học để lấy 3 điểm cộng đại học, nhà chỉ lủi thủi 2 mẹ con, Tết nào cũng đóng cửa nhà rồi nhờ bà hàng xóm ngó hộ, 2 mẹ con dắt nhau về quê ngoại. Tầm năm 2016, bố tôi về hưu, tôi mới ra trường bắt đầu đi làm kiếm được tiền, tưởng chừng năm đó gia đình sum họp vui vẻ, ai ngờ bố mẹ tôi giấu tôi, bàn nhau bán nhà để về quê ở với bà
. Năm đó cảm giác hụt hẫng vô cùng nên tôi ở lại HN thui thủi 1 mình. Từ đó đến giờ xác định Tết nhất chỉ về quê 1,2 ngày rồi lại lên HN. Năm ngoái, năm nay thì Tết buồn vô kể, thằng anh tôi đ biết làm ăn gì mà nợ 12 tỷ, giờ trốn như chó. Còn tôi thì mất gần nửa tỷ vì cho thằng anh vay, tôi đòi thì bà già tôi lúc nào cũng đòi tự tử. Lại 1 cái Tết buồn, nhìn gia đình người ta sum họp, nghĩ lại cái phận mình lại buồn
. Giờ cũng chả thiết tha với gia đình nữa, chỉ thấy thương bố đi làm xa vất vả rồi nhà cửa, tiền tài giờ bị mẹ với thằng anh trai phá tan nát hết
Trước giờ việc lớn nhỏ trong nhà bà già chỉ nói với thằng anh, không nói với tôi, cảm thấy như người thừa trong nhà. Tết này lại xung phong mùng 1 lên công ty khai xuân kiếm mấy củ rồi về chỗ ở chờ cho hết Tết, bác nào ở lại HN mà tình trạng giống em thì gặp gỡ cái nhỉ