tỉ việc để làm
Member
Khi sống hướng nội đủ lâu, cô đơn đủ lâu, người ta sẽ trở nên vô thần và ko còn sợ ma nữa.
Qua ở với anh nè em iu. Ở mình sợ ma ko dám ngủđầu óc lúc nào cũng nghĩ tới dẫn chai về zị anh chai, khing zất
Trừ tôiKhi sống hướng nội đủ lâu, cô đơn đủ lâu, người ta sẽ trở nên vô thần và ko còn sợ ma nữa.
Theo quan điểm của tôiChả là hồi nhỏ tôi được ông anh họ trông vài năm, ổng cứ doạ ma, rồi đi xung quanh nhà để hù,thỉnh thoảng lại khoá cửa nhốt tôi trong nhà rồi đi chơi.
Nếu không gian nhỏ như phòng trọ thì ok, không sao. Nhưng không gian rộng như ở nhà, xung quanh vắng vẻ hay tối đen thì lại cảm thấy lo lắng và bồn chồn (tùy lúc chứ không phải khi nào cũng cảm thấy sợ)
Thế nên tôi chẳng bao giờ coi phim ma, nhìn thấy ma hay mấy cảnh rùng rợn tôi không thấy sợ, nhưng mà khi nhạc lên hay bất thình lình thì hú hồn chim én
Tôi coi mấy cảnh như chém nhau, ghê rợn thì thấy bình thường, nhưng nếu nghe thấy tiếng động lạ trong nhà là bắt đầu suy nghĩ đủ thứ rồi
Ở cc thì đỡ ghê hơn nhiều. Nhà đất nhất là nhà rộng thì cũng hơi ghêBố vk tôi cũng sợ kiểu ntn nên lắm lúc đi ổng ở một mình là phải nhờ hết người này tới người khác ngủ cùng., thấy phiền vcl
Hồi bé cứ sợ ma không đầu vì bị hù, cho là ma không đầu là số zach sợ nhất.Ở 1 mình khoẻ thật, nhưng tôi bắt đầu suy nghĩ lại rồi
Ko biết có hay ko, nhưng hồi tôi còn học cấp 2 cấp 3, phải chục lần tôi thấy bóng người trong nhà rồi, mặc đồ quân đội màu xanh, ko thấy đầu.
Lúc đầu tôi chỉ nghĩ là vô tình thôi, sau đó nghe mẹ tôi kể, hồi nhỏ tôi hay khóc khi thấy ông nội về (ông nội tôi mất thời chiến, nhà tôi thờ ông và bác)
Mẹ tôi kể mấy ngày đầu khi sinh tôi cũng thấy ông về, cũng mặc đồ quân đội màu xanh và ko thấy đầu
Sợ ma thì ở đâu cũng vậy thím ạ, chỉ là nhiều hay ít thôi
vậy thì lấy gì để xác nhận đó chính là ông của bạnKo biết có hay ko, nhưng hồi tôi còn học cấp 2 cấp 3, phải chục lần tôi thấy bóng người trong nhà rồi, mặc đồ quân đội màu xanh, ko thấy đầu.
Mẹ tôi kể mấy ngày đầu khi sinh tôi cũng thấy ông về, cũng mặc đồ quân đội màu xanh và ko thấy đầu
Em cũng giống bác, hồi học THCS Bình Trị Đông, em hay có tính đi một mình vòng quanh các lớp học, lúc đó là thứ 7, khoảng 10g trưa nên chẳng có học sinh nào học, chỉ có tụi em còn học ở phòng tin học vì là đội tuyển.Cách đây tầm 1 năm lúc t đi tập thể dục buổi tối trên con đường nhiều cây thì phía trc có 1 ông già chống gậy phía trc ,Lát sau thì ko thấy ông đâu cả ,có thể nhìn nhầm hay gì đó
Tôi ko sợ ma khi biết ma là linh hồn người mất
Có ma có nghĩa người thân mất vẫn ở quanh ta .
nó nói đúng đó, né hết mấy thể loại lều/homestay/camping trong rừng rú ra cho an toànKo sợ ma cũng éo sợ ở 1 mình. Sợ nhất là cái lần đi chơi Sapa cùng con ghẹ, thuê cái homestay 3 tầng view núi có bể bơi 2 củ 1 ngày. Đang đêm chịch nhau xong chuẩn bị ngủ thì nó nói là: Rừng núi như này mà có đám cướp vào cứa cổ 2 đứa để lấy tiền thì nguy nhỉ. Mình nghe xong sợ quá thức trắng đêm cmnl, còn nó thì ngủ khì khì. Từ đó cạch, đi đâu cũng thuê khách sạn hết
Xin tên phim nha fen???vậy thì lấy gì để xác nhận đó chính là ông của bạn
nói lại nhớ trước có xem cái phim ma, ngày giỗ mẹ thằng con dẫn bạn gái về nhà tiện thể giới thiệu với gia đình. rồi nó cho bạn gái xem ảnh mẹ, cả nhà chuẩn bị làm giỗ vui vẻ.
thế nhưng đến đêm, cả nhà mới ngồi ở bàn ăn, để cái ghế trống cho bà mẹ về ngồi, kiểu như là tục lệ của gia đình này mấy năm đều như vậy. cả nhà chờ đợi thì đến lúc cái cửa bật mở, có tiếng bước chân rồi cái ghế kéo ra ngồi xuống nhưng không ai nhìn thấy được, chỉ có đứa bạn gái của thằng con nhìn thấy và kinh hoàng nhận ra đó không phải bà mẹ mà nó đã thấy trong ảnh trước đó