Chuyện tâm linh hồi đi NVQS.

theo lời các cụ kể lại thì cây Đề đầu xóm tôi, bên cạnh có 1 cái giếng nước, có bệ thờ, và 1 cái ao, có 1 con cáo thành tinh sống trong hốc cây.
Cây to, cỡ 8~10 người ôm, tuổi thì chừng trên 400, nên là nơi tụ khí âm dương. Con cáo thành tinh này màu trắng, đuôi dài, vú cũng dài.
Thời trước khi chưa có đèn điện thì nhiều người đi qua đây bị nó trêu, nhẹ thì nó dẫn đi giấu ở bờ bụi quanh đó, có khi nó dắt lên cây giấu trên đó; nặng thì bị nó nhét vú vào mồm, lúc nhả ra được thì mồm toàn rẻ rách :shame:
Thế rồi bác có tranh thủ bú được miếng nào không? Gặp em là húp triệt để ấy chứ :v
 
Thế rồi bác có tranh thủ bú được miếng nào không? Gặp em là húp triệt để ấy chứ :v
Viết tiếp đi fen, tôi sắp đi lính
28-vvdfmuc-gif.209741


via theNEXTvoz for iPhone
 
Mua gói thuốc về, hút xong một điếu rồi type tiếp, không các bác lại ném cứ* vào bể nước nhà em.
Cả 2 người nhìn nhau không biết phải làm gì, thì nghe thấy tiếng cho tru lên liên hồi ở ngoài cửa, rồi tiếng móng chân cào vào cửa nghe ken két, giật mình ông Đ nhảy xuống giường, chạy ra chỗ bảng điện, mở đèn phòng, mở cửa. Thì 2 con chó ở bên ngoài phi vào trong phòng sủa lên inh ỏi. Ông Đ hô im, 2 con chó vẫn thi nhau sủa, đầu tiên ông Đ tưởng 2 con chó sủa thằng liên lạc. Nhưng khi nhìn kĩ lại, thì 2 con chó đang sủa về phía dưới gầm giường. Ông Đ ra hiệu bảo thằng liên lạc nhảy xuống giường. Thằng liên lạc sợ xanh mặt nhảy xuống, rồi chạy ra ngoài cửa. Ông Đ cúi thấp người, nhìn xuống gầm giường, thì thấy ở trong góc tối của gầm giường, có một đôi mắt đỏ quạu đang nhìn về hướng mình. Ông Đ bật ngược dậy, hô lớn: “ Chạy” . Cả 2 người cuống quýt chạy ra khỏi phòng, vừa chạy ra khỏi phòng thì thấy thằng gác đang lò dò đi tới, tay nó cầm đèn pin, hỏi có việc gì vậy Cp, vì nó nghe thấy tiếng động, nên chạy qua xem thử. Ông Đ chẳng nói chẳng rằng, giật lấy cái đèn pin của nó, đứng ở xa, soi vào dưới gầm giường, nhưng lúc này dưới gầm giường chẳng có gì, 2 con chó cũng không sủa nữa, nhưng cứ rên ư ử, rồi nhìn về phía gầm giường. Ông Đ đuổi thằng liên lạc về phòng nó, rồi đêm đấy ông Đ thức trắng, ngồi nói chuyện với mấy thằng gác đến sáng. Làm bọn gác khó hiểu sao Cp hôm nay gắt thế, ngồi canh bọn nó đến tận sáng. Sáng hôm sau ông Đ đi dò hỏi các đơn vị bạn, mới biết vụ này. Ông Đ lên phòng C trưởng nằng nặc đòi chuyển phòng. Trái với suy nghĩ của ông Đ là sẽ bị gây khó khăn, thì C trưởng chẳng nói chẳng rằng gật đầu cái rụp, thế là ông Đ qua phòng khác ngủ, cũng lôi theo 2 con chó với chậu xương rồng, phòng đó thành không ai ở, và để làm kho chứa vật chất luôn. Nhưng hình như do dính nhớp vụ ấy, nên khi ông Đ đổi phòng, chị 7 vẫn đi theo quan tâm và chăm sóc cho ông ấy. Ông Đ thường hay bị giấu đồ lặt vặt, lúc tìm được đồ toàn là ở kho, khi cái áo, khi cái khăn mặt, rồi bàn chải đánh răng,...Ông Đ vẫn hay bị chọc bằng cách cù chân, cù nách, bị bóng đè, ...
Đến mức cuối cùng chịu không nổi, phải nhờ cốp to sau lưng xin cho đi hội thao, rồi đi học lên trên, không dám về đơn vị. Lúc bọn em vào đơn vị thì ông Đ đã đi học rồi. 2 con chó thì vẫn vứt đấy cho mấy thằng liên lạc chăm. Từ ngày ông Đ đi, thì đến lượt thằng liên lạc bị phá. Nó không bị mất đồ như ông Đ, nhưng hay bị mê sảng, nói làm nhảm, nửa đêm ngủ mấy thằng giường kế bên còn nghe thấy tiếng nó cười khúc khích, rồi đôi khi nghiến răng kèn kẹt. Có lần có thằng to gan, mượn giường kế thằng liên lạc ngủ xem sao. Nửa đêm nó nghe thấy tiếng thằng liên lạc nói nhảm, nó mới mở chăn ra xem thử, thì suýt thét lên vì, chỗ balo đặt ở đầu giường thằng liên lạc, có một bóng người đang ngồi xổm trên đó, mắt đỏ như máu, cứ trân trân nhìn thằng liên lạc, thằng này trùm lại chăn kín mít. Đéo dám hó hé 1 tiếng. Đến nỗi bị nặng quá, thằng liên lạc phải xin chuyển đơn vị. Kể từ khoá đó, khoá tiểu đội trưởng nào cũng có người bị chị 7 hỏi thăm, quan tâm và chăm sóc, không ít thì nhiều. Không biết các khoá sau này nữa thì thế nào, chứ khoá em cũng có thằng bị trêu. Mà thôi truyện khoá em thì để từ từ em type tiếp.
má, chị 7 này cũng lầy vl, chắc cô đơn quá lên kiếm người trêu cho vui. Mà mắt đỏ quạch có khi thành tinh rồi ấy chứ đùa. Mà sao đơn vị bác ko tìm cách cũng kiểng gì à cứ để bị phá quài hết khóa này khóa khác
 
Đậu má, giống trường hợp tôi vãi :cry::cry:
Năm ấy tôi ở nhà công ty, phòng 6 người trên Tây Ninh gần biên giới.
Một ngày đẹp trời, ý lộn một đêm trời đầy sao 23g45' tôi lên thì mọi người dời hết sang phòng khác bỏ lại đúng cái giường của mình. Lúc ấy tôi như tấm chiếu mới chưa trải :pudency:, ngây thơ ngủ một mình.
Tối đến tôi trở thành trò chơi của các thím vô hình rảnh rỗi ấy. Hết cù léc, gãi chân, kéo chăn giật mùng rồi bóng đè. Móa, bị hành liên tục đến gần sáng mới tha cho. Chắc mấy thím ấy cũng luyến tiếc vì gặp trai tơ, còn zin sạch sẽ và đẹp trai nên theo tôi sang nhà mới để tiện chăm sóc luôn. Nếu lúc còn sống mà mấy thím ấy cũng làm việc tận tâm đến thế thì chắc khi mất nhiều người khóc lắm. :misdoubt::misdoubt:
May mà chung phòng có 1 ông nặng vía béo đen nên át hết. Ở cạnh ổng, tôi ngủ ngon ăn ngon mập như con heo trắng trẻo ra. Mỗi tội mấy tháng sau ổng đi ca là các thím kia xổ lồng vào tay bắt mặt mừng với tôi trong giấc mơ, khốn nạn thân tôi quá.

Tôi đọc truyện của thím mà phải tua lại 2 lần mới hiểu sự tình. Lúc đó thím ko thấy lạnh sống lưng gì luôn hả? Theo tôi biết, khi thím thấy họ/hoặc thấy những gì mà họ tác động nghĩa là sóng não của thím đang kết nối với cái gì đó. Việc này sẽ gây ra tác dụng phụ là cảm nhận giảm nhiệt độ, nổi da gà.
má cha này kể chuyện ma mà hài vl, có nhìn thấy mặt mấy thím ấy ko thím, hay chuyện trò gì ko
 
má, chị 7 này cũng lầy vl, chắc cô đơn quá lên kiếm người trêu cho vui. Mà mắt đỏ quạch có khi thành tinh rồi ấy chứ đùa. Mà sao đơn vị bác ko tìm cách cũng kiểng gì à cứ để bị phá quài hết khóa này khóa khác
Trong quân đội ai cho thờ cúng hả bác, đã theo búa liềm thì chỉ tin chủ nghĩa duy vật thôi bác ạ.
 
trong phố tôi ở (hanoi) có 1 nhà 4 tầng có ma. hồi xây sun grand city mấy thằng thầu thuê nhà cho công nhân ở bị ma quấy mà nhóm đó già trẻ lớn bé phụ nữ đàn ông đông người chứ không phải 1. gần chục người nằng nặc đòi chuyển nhà ngay sau 1 tuần. mấy ông đó thấy mình tiên phong đạo cốt có dáng cao tăng đắc đạo mời mình 12 giờ đêm đến nhà xem thực tế nhưng chắc dương khí quá mạnh nên chả thấy gì. văn vẻ tôi yếu kém không biết viết truyện, có clip ghi lại chi tiết nhưng dài quá lười up.

chứng cứ:
Chứng cứ là gì hả thím. Tôi xem mãi tấm hình ko nặn ra được cái gì luôn á ?

má cha này kể chuyện ma mà hài vl, có nhìn thấy mặt mấy thím ấy ko thím, hay chuyện trò gì ko
Đậu má, nhìn mặt chắc tôi chết luôn. Tôi vẫn ý thức được là cấm trả lời nếu ai gọi tên nên éo có vụ tâm sự đêm khuya đâu. À, có mấy lần tôi đi vào trong lòng silo để xử lý sự cố. Đang ngập mặt ra thì cứ nghe gọi xxx ơi. Giọng lạ hoắc nên bực quá chửi luôn " Ơi cái dm mày ấy. Gọi gì lắm thế" thì nó im luôn. :ah::ah:
Sau xuống hỏi đám công nhân có ai tìm, tụi nó lắc đầu hết trơn thì mới thấy là lạ.
Tôi nghiệm ra một điều. Đó là tinh thần cơ thể khỏe mạnh sẽ ít hoặc hầu như ko bị phá phách.
Sau đấy cơ bắp, bụng 6 múi nên tự tin có ai đè là chơi lại luôn mà nó trốn hết.
Đến khi nào buồn thảm (sếp la, cá độ thua tiền, cãi nhau bạn gái..) mà xuống tinh thần là đảm bảo tụi nó bay vào hiếp dâm.
 
Góp vui 1 chút, lại là chuyện của thằng em
jXIRwTd.png

Thằng này nó là em con chú nhà tôi. Tính tình thì nhát cáy, tính nó nhát không phải do môi trường xã hội làm nó nhát, mà tính nhát nó chảy, ngấm chìm trong máu, vòng tuần hoàn các nơi đi khắp cơ thể rồi... Lấy ví dụ chuyện nó nhát chết thì kiểu kiểu như vầy: Tôi thì không chứng kiến, chỉ nghe người trong nhà đồn lại từ năm này qua nắm khác, năm nay đồn rồi thì năm sau lại đào lên, lấy vợ, có con rồi nhà tôi vẫn đào, người nhà bảo: Hồi bé, thằng này đang đêm mót đái quá, nhà vệ sinh thì xa, không có bóng đèn + nhà nó cạnh bờ sông, có cái lùm tre to vch, đêm gió thổi nó cứ kêu cọt cà cọt kẹt, thì ai dám đi đái 1 mình cơ chứ? Vốn tính thông minh từ bé, nó liền nghĩ ra quả tối kiến đi vào lòng đất... Đái cmn vào quần thằng anh ruột nó, cũng không biết nó làm việc sai trái, lén lút này báo lần... Chỉ biết lần thứ "e Nờ" làm phi vụ thế kỷ thì bị mẹ nó phát hiện ra và cái kết ai cũng biết kết thế nào rồi đấy, tính nó thì rất ngoan, bắt nằm sấp thì nó auto chạy quanh nhà...
qZV215Z.png
Ấy là kể về nó nhát cho các anh biết, còn chuyện tôi kể vui sau đây là vụ nó đi bộ đội:
Thằng này nó hơn tôi 2 tuổi, ngoài sợ Ma ra thì nó còn sợ đàn bà bội bạc... Hồi tôi học lớp 11 thì thằng này vẫn chưa có mảnh tình vắt vai, xét theo tính cách thì nó cũng đếch khác mấy tên lesor mập *** trên này là mấy. Tôi còn nhớ hồi ấy nó hay bảo anh Nam giới thiệu cho em bạn gái đi, tí em bao đi chơi net. Tôi thì tính tình không ham vật chất nên bảo: Net full buổi chiều và 1 chai sting oke? Nó đồng ý! Vậy là tôi bán " Em thằng bạn lấy 30 nghìn như vậy đấy"... Chúng nó yêu nhau được 3 4 tháng gì đó thì thằng này phải đi bộ đội. Nghĩ nó cũng tội, gia đình nó biết nhưng lại không chạy vạy gì cả. Thằng này thì nó lại không muốn đi chút nào, nói có cái bòng đèn chứng giám chứ hôm nó đi bộ đội nó khóc cả đêm... (Sau này nó vào doanh trại hay gọi điện cho tôi nên nó kể). Rồi tới khi nó ra quân thì cũng có khá nhiều truyện kể với tôi như sau:
1. Vụ gác đêm: Vào một chiều đêm đầy nắng, anh em tôi ngồi hàn huyên tâm sự: Sau vài câu khịa đểu xã giao thì nó bắt đầu kể chuyện đời lính của nó... Hớp một ngụm sting cho ngọt giọng, nó bắt đầu kể: Chỗ em đóng quân gần dân tộc thiểu số (Ở đâu thì tôi quên rồi, tôi mù đường, ghét địa lý và đàn bà bội bạc nên các anh thông cảm) hàng ngày ngoài tuân thủ nội quy, chấp hành nhiệm vụ của đảng và nhà nước giao phó ra thì đêm nó cùng đồng bọn hay mò ra ngoài đi chọc bida + "mua gà" của dân ăn... Cũng bị bắt đôi 3 chục lần, đi đào hố rác, dọn bể phốt đủ cả. Nó còn bảo nếu không phải đi chọc bida thì thời gian rảnh là nó đi gác đêm thôi
qZV215Z.png
. Kể tới đây thì mặt nó ra vẻ nghiêm nghị, nó bảo chuyện em sắp bảo hoàn toàn là sự thật, em thực ra ko sợ ma em chỉ hơi nhát nhát các kiểu thôi... Tôi khua tay đuổi muỗi rồi hắng giọng: Dẹp, trong nhà ai chả biết mày không nhát chết mà cứ phải trình bày? Kể đi... Thế là nó lại bắt đầu hớp tiếp 2 ngụm sting nữa mới bắt đầu kể... Tôi thì mặt tỏ vẻ lắng nghe nhưng miệng thì thầm chửi: Con m.e nó 2 thằng uống 1 lon sting cho tiết kiệm mà nó uống b.à hết nửa già lon chỉ vì 5 câu nói
C2wD8nI.png
...

Nó nói tiếp: 1 tuần bọn em phải gác 3 ca, mỗi ca 3 tiếng, thường là phải gác đêm. Hồi đầu thì mấy cha đội trưởng bắt mấy thằng 1 mình 1 chòi do vụ cứ cho 2 thằng lên chòi là y như rằng chúng nó lôi bài ra chơi 3 cây ký sổ, xanh chín... Nhiều hôm còn đánh nhau trên chòi do 2 thằng đều 10 át cụ. Nhưng mấy ông đội trưởng khôn lắm nhé, phát cho mỗi thằng 1 khẩu aka, đeo vào oách xà lách mà đếch cho đạn anh ạ.
Tôi hỏi: Sao lại không cho đạn? Tao tưởng lúc đấy chúng mày có quyền thấy cái gì động đậy là bắn kia mà?
Nó bĩu môi bảo: Anh đúng là "Tấm chiếu mới" Đưa súng có đạn chúng nó bắn nhau chết toi à?
Tôi bảo: Cũng phải, tao mà có súng thì tao cũng bắn thằng tao ghét, mà rồi mày kể tiếp đi.
Nó lại tiếp tục nhậm ngụm sting ở câu nói thứ 8 rồi kể tiếp: Hôm đầu đi lên chòi gác thì em sợ chứ? Trời thì lạnh, lần đầu xa gia đình, xa người yêu, lên đấy cảm giác chỉ có một mình, đường lên chòi thì xa, cuốc bộ hơn 200m lận
EHVoibS.png
... Tả thêm về cái chòi thì nó ở cạnh bìa rừng, ban ngày mà nhìn sang bên tường bao thì rừng ấy không rậm rạp lắm, thi thoảng còn thấy người ta vào rừng nhặt củi. Thế mà đêm xuống rừng nó đen xì nhìn khiếp lắm anh ạ, rừng nó khiếp vì tối mù không nhìn thấy gì hay không nhìn thấy gì nên nó tối?
8NVopNd.png

Tôi: Ờ, tay với lại lon sting đề phòng nó ngọt giọng lần 3...
Nó kể tiếp: Em ở trong phòng tập thể thì lại rơi đúng vào cái phòng mê tín dị đoan, toàn bị mấy thằng mả m.ịa nó ngồi kể chuyện ma, bật truyện ma cho dễ ngủ...vv Chúng nó dễ ngủ còn em thì mất ngủ, lắm hôm điên vl. Cứ hôm nào đi gác thì y như rằng ký ức ùa về, toàn nhà bà hành gần nhà bà đào, đêm đêm có tiếng chim lợn kêu éc éc e e của ông "Nguyễn Ngọc Ngạn" nó ám ảnh vch. Thường thì em có một bí kíp tránh sợ ma, nâng cao tinh thần thép đó là hát quốc ca, cứ đi một mình là em hát "đoàn quân Việt Nam đi, chung lòng cứu quốc..." Lúc sau thì cảm giác có đúng vài người đi theo sau thật, cũng đỡ sợ
AUwPPRe.gif
(Cái này có thật nha các anh, nó cũng kể với tôi đôi lần, bảo nó vào trong làng buổi tối, cứ đi qua cái đoạn sông có người tự tử là nó hát quốc ca)
Tôi lại nói: Rồi sao? Mày biết tao phải vòng vo tam quốc từ nãy tới giờ chưa thèm vào chủ đề chính cho mấy tên vozer mập *** này đọc chưa? Kể nốt đi...
Nó nói: Rồi rồi, im em kể... Nói chung là nói thì lâu chứ sự việc xảy ra nhanh lắm, ý là em leo lên cái tròi gác nhanh ấy. Lúc đầu thì em cố gắng không nhìn sang bên phía rừng, mấy thằng binh nhì nó toàn kể truyện ma rừng cho em nghe. Chúng nó hay bảo: Bọn mày đi gác có bao giờ nghe tiếng người ta nhặt củi lúc nửa đêm bên phía khu rừng không? Thằng bảo có thằng bảo không, mà em thì nghe là có... Hôm đầu gác em cũng chỉ ngồi trên chòi thôi, chưa dám ngửa mặt ra nhìn rừng cho bớt sợ. Mãi đến hôm gác thứ 3 thì em quyết định nhìn do gặp tiếng động lạ bên bìa rừng.
Tôi: Lạ là sao? Mày lại định ngọt giọng nữa phỏng, kể nhanh xem nào?
Nó: Vâng, tay lại với lon sting uống ngụm thứ 5 rồi kể tiếp... Hôm ấy em đang ngồi cầm điện thoại ra chơi rắn săn mồi (Nó dấu được quả trắng đen) thì nghe tiếng "cách" một cái, xong lại nghe tiếng ném cái cành cây sang một bên, rồi lại có tiếng bước chân rồi lại nghe tiếng nhẻ củi "cách" một cái xong lại nghe tiếng ném củi sang 1 bên. Em lúc này thì tim đánh lô tô rồi, bảo bỏ mịa mấy thằng binh nhì nó nói là thật... Mà ngồi nghe cái tiếng ấy được 5 phút thì không chịu nổi, em nhồm dậy lấy 2 tay tì vào thành chòi gác, hé mắt đánh sang phía khu rừng... Cái tiếng động kia im bặt, im từ ấy tới lúc em về.
Tôi: Chắc lại con thú con moè bội bạc gì chứ gì? Nó bảo, không... Thú gì mà nhẻ củi xong vứt sang một chỗ được?
Tôi ngẫm: Cũng phải...
Em tôi nó lại kể tiếp: Hôm ấy em về thì kể lại cho mấy thằng cùng phòng nghe, thằng nào mặt cũng tái xanh bảo chết mịa, mai tao phải đi gác... Thế là dần dần hầu như thằng nào trong phòng đi gác cũng đều nghe cái âm thanh ấy hết. Chúng nó bèn bàn nhau cách để đỡ sợ khi phải gác 1 mình. Chuyện là 2 chòi gác cách nhau tầm 200 - 300m gì đó có nối với nhau bằng 1 đoạn dây thép chả biết để làm gì, thông thường thì cần 1 người gác thôi. Hôm nào hứng thì ông đội trưởng cho 2 thằng gác 2 chòi, cứ 2 thằng gác là chúng nó lên bật đèn pin nháy nháy trêu nhau hoặc lấy tay đu vào cái cọng dây thép ấy để làm ám hiệu gì đó
3qeUfnQ.png
Em cũng hay làm thế, công nhận đỡ sợ hẳn. Mà 1 tháng thì có vài buổi là 2 thằng đi gác thôi, thường thì toàn đi một mình.
Tôi: Thế mày còn nghe cái tiếng nhặt củi nữa không? Này sting đây uống đi, đang gay cấn.
tỏ vẻ thanh cao nhưng mồm thì tu ừng ực rồi kể tiếp: Tầm hơn tháng sau em lại nghe cái tiếng ấy, hôm đấy em lại gác 1 mình, cơ mà vào đây dần nó cũng quen, em can đảm hơn nhiều rồi. Nghe tầm 2 phút cái là em đứng thẳng dậy, cho đèn pin vào mồm rồi chĩa thẳng khẩu ak không đạn sang rừng. Mồm thì hét lớn: " Ngai! Ngằng ngào ngên ngấy, ngơ ngay ngên ngông ngao ngắn - Dịch: Ai ! Thằng nào bên đấy, giơ tay lên không tao bắn" Xong chả thấy cái gì cả, không một tiếng động. Em lại ngồi xuống tự nhủ toàn thần hồn nát thần tính... Rồi cứ ngồi xuống một lúc thì tiếng động nhặt củi kia lại phát ra. Đứng lên lại đếch có gì cả... Mãi cho tới lúc về thì bọn trong tiểu đội cũng nói y xì như em luôn. Kể cũng lạ, ngoài việc mồm bị vấy bẩn do cái đèn pin dính mồ hôi của nhiều thằng ra thì chưa có hậu quả gì đáng nói... Cơ mà tầm tháng sau nữa thì em bị " Sang chấn tâm lý" anh ạ?
Tôi tò mỏ hỏi: Cái gì mà tâm lý? mày đợi đây, tao vào tủ lạnh lấy cho lon bò húc ngọt giọng... Tôi đi với tốc độ ánh sáng rồi quay lại, thằng em tôi nó lại ngọt giọng lần thứ "e Nờ" rồi kể tiếp...
Nó: Anh nhớ cái vụ soi đèn pin và víu cái dây thép cho bớt sợ không?
Tôi bảo: Ừ rồi thế nào?
Nó: Thì lại một hôm em đi gác đêm nữa... Trong danh sách gác thì em với 1 thằng giường số "69" đi gác cùng 1 ca. Cũng quen rồi nên em đi trước, thằng kia đi sau, nói chung là cứ đinh ninh hôm ấy có 2 thằng cùng gác. Sau khi lên chòi ngồi nhắn tin cho " Em của thằng bạn anh" chúc ngủ ngon thì em nháy nháy đèn pin sang chòi bên kia ra hiệu: " Không sao mà, em đây rồi anh ơi! - Suni Hạ Linh" thì chả thấy thằng bên kia nháy lại... Nó nghĩ thằng kia lên ngủ mịa trên chòi rồi nên cũng chẳng ý kiến nữa, em đặt báo thức trên cái đồng hồ casio rồi ngồi thiu thiu ngủ... Và rồi cái tiếng nhặt củi kia nó lại đến, ngủ mà cứ chục giây lại nghe tiếng nhẻ "cách" một cái thì ngủ thế tró nào được. Nó lò mò dậy, lấy đèn pin soi 1 vòng trong rừng, Như mọi lần, chả thấy gì cả. Nháy nháy chòi bên kia đếch thấy trả lời, em liền víu cái sợi dây thép để gọi. Lần này víu thì thằng kia nó cũng víu lại, ở đây cấm gọi nhau nửa đếm gây ồn nên chỉ víu vài 3 phát ra hiệu lại cái tiếng nhặt củi kìa... Sau em ngồi xuống thì thằng kia nó lại víu liên tục, dây thép nó đập vào cái mái tôn chòi kêu keng keng. Em nghĩ có biến thế là 3 chân 4 cẳng xuống chòi chạy sang chòi bên kia. Mò lên thì chả thấy ai cả, cái chòi trống huếch chống hoác
wceEBkc.png
... Lúc này thì tim em nó ngừng đập hẳn cmnr, cũng chẳng dám đứng hình ở đấy giây phút nào nữa, chạy 1 mạch về đơn vị, gọi bọn trong phòng dậy... Thằng giường 69 cũng ú ú ớ ớ mò dậy bảo, gọi cái đéo gì giờ này?
swhOE9u.png
em hốt hoảng bảo nó, thế mày ko đi gác à? mày biết tao vừa " Tấm chiếu mới" qua cái gì không? Mặt thằng giường 69 lại tỉnh bơ... Tao cáo ốm xin nghỉ gác mà mày, thế ông đội trưởng không bảo thằng nào gác thay à? Em bảo là không, ngoài tao ra thì còn 1 thứ gác cùng nữa nhưng không phải là người...
NBK6v3m.png
Sự tình sau đó thì em kể hết với chúng nó... Bọn này cũng xém són hết cả ra quần ấy chứ. Lúc sau báo cáo với tay đội trưởng thì lão ta cho 2 thằng gác 1 chòi nhưng cấm chơi cờ bạc xích mích...

Type mệt vãi chưởng, nó cũng có vài chuyện nữa mà thôi rảnh thì mới viết tiếp
03gEAMT.png
 
Last edited:
Góp vui 1 chút, lại là chuyện của thằng em
jXIRwTd.png

Thằng này nó là em con chú nhà tôi. Tính tình thì nhát cáy, tính nó nhát không phải do môi trường xã hội làm nó nhát, mà tính nhát nó chảy, ngấm chìm trong máu, vòng tuần hoàn các nơi đi khắp cơ thể rồi... Lấy ví dụ chuyện nó nhát chết thì kiểu kiểu như vầy: Tôi thì không chứng kiến, chỉ nghe người trong nhà đồn lại từ năm này qua nắm khác, năm nay đồn rồi thì năm sau lại đào lên, lấy vợ, có con rồi nhà tôi vẫn đào, người nhà bảo: Hồi bé, thằng này đang đêm mót đái quá, nhà vệ sinh thì xa, không có bóng đèn + nhà nó cạnh bờ sông, có cái lùm tre to vch, đêm gió thổi nó cứ kêu cọt cà cọt kẹt, thì ai dám đi đái 1 mình cơ chứ? Vốn tính thông minh từ bé, nó liền nghĩ ra quả tối kiến đi vào lòng đất... Đái cmn vào quần thằng anh ruột nó, cũng không biết nó làm việc sai trái, lén lút này báo lần... Chỉ biết lần thứ "e Nờ" làm phi vụ thế kỷ thì bị mẹ nó phát hiện ra và cái kết ai cũng biết kết thế nào rồi đấy, tính nó thì rất ngoan, bắt nằm sấp thì nó auto chạy quanh nhà...
qZV215Z.png
Ấy là kể về nó nhát cho các anh biết, còn chuyện tôi kể vui sau đây là vụ nó đi bộ đội:
Thằng này nó hơn tôi 2 tuổi, ngoài sợ Ma ra thì nó còn sợ đàn bà bội bạc... Hồi tôi học lớp 11 thì thằng này vẫn chưa có mảnh tình vắt vai, xét theo tính cách thì nó cũng đếch khác mấy tên lesor mập *** trên này là mấy. Tôi còn nhớ hồi ấy nó hay bảo anh Nam giới thiệu cho em bạn gái đi, tí em bao đi chơi net. Tôi thì tính tình không ham vật chất nên bảo: Net full buổi chiều và 1 chai sting oke? Nó đồng ý! Vậy là tôi bán " Em thằng bạn lấy 30 nghìn như vậy đấy"... Chúng nó yêu nhau được 3 4 tháng gì đó thì thằng này phải đi bộ đội. Nghĩ nó cũng tội, gia đình nó biết nhưng lại không chạy vạy gì cả. Thằng này thì nó lại không muốn đi chút nào, nói có cái bòng đèn chứng giám chứ hôm nó đi bộ đội nó khóc cả đêm... (Sau này nó vào doanh trại hay gọi điện cho tôi nên nó kể). Rồi tới khi nó ra quân thì cũng có khá nhiều truyện kể với tôi như sau:
1. Vụ gác đêm: Vào một chiều đêm đầy nắng, anh em tôi ngồi hàn huyên tâm sự: Sau vài câu khịa đểu xã giao thì nó bắt đầu kể chuyện đời lính của nó... Hớp một ngụm sting cho ngọt giọng, nó bắt đầu kể: Chỗ em đóng quân gần dân tộc thiểu số (Ở đâu thì tôi quên rồi, tôi mù đường, ghét địa lý và đàn bà bội bạc nên các anh thông cảm) hàng ngày ngoài tuân thủ nội quy, chấp hành nhiệm vụ của đảng và nhà nước giao phó ra thì đêm nó cùng đồng bọn hay mò ra ngoài đi chọc bida + "mua gà" của dân ăn... Cũng bị bắt đôi 3 chục lần, đi đào hố rác, dọn bể phốt đủ cả. Nó còn bảo nếu không phải đi chọc bida thì thời gian rảnh là nó đi gác đêm thôi
qZV215Z.png
. Kể tới đây thì mặt nó ra vẻ nghiêm nghị, nó bảo chuyện em sắp bảo hoàn toàn là sự thật, em thực ra ko sợ ma em chỉ hơi nhát nhát các kiểu thôi... Tôi khua tay đuổi muỗi rồi hắng giọng: Dẹp, trong nhà ai chả biết mày không nhát chết mà cứ phải trình bày? Kể đi... Thế là nó lại bắt đầu hớp tiếp 2 ngụm sting nữa mới bắt đầu kể... Tôi thì mặt tỏ vẻ lắng nghe nhưng miệng thì thầm chửi: Con m.e nó 2 thằng uống 1 lon sting cho tiết kiệm mà nó uống b.à hết nửa già lon chỉ vì 5 câu nói
C2wD8nI.png
...

Nó nói tiếp: 1 tuần bọn em phải gác 3 ca, mỗi ca 3 tiếng, thường là phải gác đêm. Hồi đầu thì mấy cha đội trưởng bắt mấy thằng 1 mình 1 chòi do vụ cứ cho 2 thằng lên chòi là y như rằng chúng nó lôi bài ra chơi 3 cây ký sổ, xanh chín... Nhiều hôm còn đánh nhau trên chòi do 2 thằng đều 10 át cụ. Nhưng mấy ông đội trưởng khôn lắm nhé, phát cho mỗi thằng 1 khẩu aka, đeo vào oách xà lách mà đếch cho đạn anh ạ.
Tôi hỏi: Sao lại không cho đạn? Tao tưởng lúc đấy chúng mày có quyền thấy cái gì động đậy là bắn kia mà?
Nó bĩu môi bảo: Anh đúng là "Tấm chiếu mới" Đưa súng có đạn chúng nó bắn nhau chết toi à?
Tôi bảo: Cũng phải, tao mà có súng thì tao cũng bắn thằng tao ghét, mà rồi mày kể tiếp đi.
Nó lại tiếp tục nhậm ngụm sting ở câu nói thứ 8 rồi kể tiếp: Hôm đầu đi lên chòi gác thì em sợ chứ? Trời thì lạnh, lần đầu xa gia đình, xa người yêu, lên đấy cảm giác chỉ có một mình, đường lên chòi thì xa, cuốc bộ hơn 200m lận
EHVoibS.png
... Tả thêm về cái chòi thì nó ở cạnh bìa rừng, ban ngày mà nhìn sang bên tường bao thì rừng ấy không rậm rạp lắm, thi thoảng còn thấy người ta vào rừng nhặt củi. Thế mà đêm xuống rừng nó đen xì nhìn khiếp lắm anh ạ, rừng nó khiếp vì tối mù không nhìn thấy gì hay không nhìn thấy gì nên nó tối?
8NVopNd.png

Tôi: Ờ, tay với lại lon sting đề phòng nó ngọt giọng lần 3...
Nó kể tiếp: Em ở trong phòng tập thể thì lại rơi đúng vào cái phòng mê tín dị đoan, toàn bị mấy thằng mả m.ịa nó ngồi kể chuyện ma, bật truyện ma cho dễ ngủ...vv Chúng nó dễ ngủ còn em thì mất ngủ, lắm hôm điên vl. Cứ hôm nào đi gác thì y như rằng ký ức ùa về, toàn nhà bà hành gần nhà bà đào, đêm đêm có tiếng chim lợn kêu éc éc e e của ông "Nguyễn Ngọc Ngạn" nó ám ảnh vch. Thường thì em có một bí kíp tránh sợ ma, nâng cao tinh thần thép đó là hát quốc ca, cứ đi một mình là em hát "đoàn quân Việt Nam đi, chung lòng cứu quốc..." Lúc sau thì cảm giác có đúng vài người đi theo sau thật, cũng đỡ sợ
AUwPPRe.gif
(Cái này có thật nha các anh, nó cũng kể với tôi đôi lần, bảo nó vào trong làng buổi tối, cứ đi qua cái đoạn sông có người tự tử là nó hát quốc ca)
Tôi lại nói: Rồi sao? Mày biết tao phải vòng vo tam quốc từ nãy tới giờ chưa thèm vào chủ đề chính cho mấy tên vozer mập *** này đọc chưa? Kể nốt đi...
Nó nói: Rồi rồi, im em kể... Nói chung là nói thì lâu chứ sự việc xảy ra nhanh lắm, ý là em leo lên cái tròi gác nhanh ấy. Lúc đầu thì em cố gắng không nhìn sang bên phía rừng, mấy thằng binh nhì nó toàn kể truyện ma rừng cho em nghe. Chúng nó hay bảo: Bọn mày đi gác có bao giờ nghe tiếng người ta nhặt củi lúc nửa đêm bên phía khu rừng không? Thằng bảo có thằng bảo không, mà em thì nghe là có... Hôm đầu gác em cũng chỉ ngồi trên chòi thôi, chưa dám ngửa mặt ra nhìn rừng cho bớt sợ. Mãi đến hôm gác thứ 3 thì em quyết định nhìn do gặp tiếng động lạ bên bìa rừng.
Tôi: Lạ là sao? Mày lại định ngọt giọng nữa phỏng, kể nhanh xem nào?
Nó: Vâng, tay lại với lon sting uống ngụm thứ 5 rồi kể tiếp... Hôm ấy em đang ngồi cầm điện thoại ra chơi rắn săn mồi (Nó dấu được quả trắng đen) thì nghe tiếng "cách" một cái, xong lại nghe tiếng ném cái cành cây sang một bên, rồi lại có tiếng bước chân rồi lại nghe tiếng nhẻ củi "cách" một cái xong lại nghe tiếng ném củi sang 1 bên. Em lúc này thì tim đánh lô tô rồi, bảo bỏ mịa mấy thằng binh nhì nó nói là thật... Mà ngồi nghe cái tiếng ấy được 5 phút thì không chịu nổi, em nhồm dậy lấy 2 tay tì vào thành chòi gác, hé mắt đánh sang phía khu rừng... Cái tiếng động kia im bặt, im từ ấy tới lúc em về.
Tôi: Chắc lại con thú con moè bội bạc gì chứ gì? Nó bảo, không... Thú gì mà nhẻ củi xong vứt sang một chỗ được?
Tôi ngẫm: Cũng phải...
Em tôi nó lại kể tiếp: Hôm ấy em về thì kể lại cho mấy thằng cùng phòng nghe, thằng nào mặt cũng tái xanh bảo chết mịa, mai tao phải đi gác... Thế là dần dần hầu như thằng nào trong phòng đi gác cũng đều nghe cái âm thanh ấy hết. Chúng nó bèn bàn nhau cách để đỡ sợ khi phải gác 1 mình. Chuyện là 2 chòi gác cách nhau tầm 200 - 300m gì đó có nối với nhau bằng 1 đoạn dây thép chả biết để làm gì, thông thường thì cần 1 người gác thôi. Hôm nào hứng thì ông đội trưởng cho 2 thằng gác 2 chòi, cứ 2 thằng gác là chúng nó lên bật đèn pin nháy nháy trêu nhau hoặc lấy tay đu vào cái cọng dây thép ấy để làm ám hiệu gì đó
3qeUfnQ.png
Em cũng hay làm thế, công nhận đỡ sợ hẳn. Mà 1 tháng thì có vài buổi là 2 thằng đi gác thôi, thường thì toàn đi một mình.
Tôi: Thế mày còn nghe cái tiếng nhặt củi nữa không? Này sting đây uống đi, đang gay cấn.
tỏ vẻ thanh cao nhưng mồm thì tu ừng ực rồi kể tiếp: Tầm hơn tháng sau em lại nghe cái tiếng ấy, hôm đấy em lại gác 1 mình, cơ mà vào đây dần nó cũng quen, em can đảm hơn nhiều rồi. Nghe tầm 2 phút cái là em đứng thẳng dậy, cho đèn pin vào mồm rồi chĩa thẳng khẩu ak không đạn sang rừng. Mồm thì hét lớn: " Ngai! Ngằng ngào ngên ngấy, ngơ ngay ngên ngông ngao ngắn - Dịch: Ai ! Thằng nào bên đấy, giơ tay lên không tao bắn" Xong chả thấy cái gì cả, không một tiếng động. Em lại ngồi xuống tự nhủ toàn thần hồn nát thần tính... Rồi cứ ngồi xuống một lúc thì tiếng động nhặt củi kia lại phát ra. Đứng lên lại đếch có gì cả... Mãi cho tới lúc về thì bọn trong tiểu đội cũng nói y xì như em luôn. Kể cũng lạ, ngoài việc mồm bị vấy bẩn do cái đèn pin dính mồ hôi của nhiều thằng ra thì chưa có hậu quả gì đáng nói... Cơ mà tầm tháng sau nữa thì em bị " Sang chấn tâm lý" anh ạ?
Tôi tò mỏ hỏi: Cái gì mà tâm lý? mày đợi đây, tao vào tủ lạnh lấy cho lon bò húc ngọt giọng... Tôi đi với tốc độ ánh sáng rồi quay lại, thằng em tôi nó lại ngọt giọng lần thứ "e Nờ" rồi kể tiếp...
Nó: Anh nhớ cái vụ soi đèn pin và víu cái dây thép cho bớt sợ không?
Tôi bảo: Ừ rồi thế nào?
Nó: Thì lại một hôm em đi gác đêm nữa... Trong danh sách gác thì em với 1 thằng giường số "69" đi gác cùng 1 ca. Cũng quen rồi nên em đi trước, thằng kia đi sau, nói chung là cứ đinh ninh hôm ấy có 2 thằng cùng gác. Sau khi lên chòi ngồi nhắn tin cho " Em của thằng bạn anh" chúc ngủ ngon thì em nháy nháy đèn pin sang chòi bên kia ra hiệu: " Không sao mà, em đây rồi anh ơi! - Suni Hạ Linh" thì chả thấy thằng bên kia nháy lại... Nó nghĩ thằng kia lên ngủ mịa trên chòi rồi nên cũng chẳng ý kiến nữa, em đặt báo thức trên cái đồng hồ casio rồi ngồi thiu thiu ngủ... Và rồi cái tiếng nhặt củi kia nó lại đến, ngủ mà cứ chục giây lại nghe tiếng nhẻ "cách" một cái thì ngủ thế tró nào được. Nó lò mò dậy, lấy đèn pin soi 1 vòng trong rừng, Như mọi lần, chả thấy gì cả. Nháy nháy chòi bên kia đếch thấy trả lời, em liền víu cái sợi dây thép để gọi. Lần này víu thì thằng kia nó cũng víu lại, ở đây cấm gọi nhau nửa đếm gây ồn nên chỉ víu vài 3 phát ra hiệu lại cái tiếng nhặt củi kìa... Sau em ngồi xuống thì thằng kia nó lại víu liên tục, dây thép nó đập vào cái mái tôn chòi kêu keng keng. Em nghĩ có biến thế là 3 chân 4 cẳng xuống chòi chạy sang chòi bên kia. Mò lên thì chả thấy ai cả, cái chòi trống huếch chống hoác
wceEBkc.png
... Lúc này thì tim em nó ngừng đập hẳn cmnr, cũng chẳng dám đứng hình ở đấy giây phút nào nữa, chạy 1 mạch về đơn vị, gọi bọn trong phòng dậy... Thằng giường 69 cũng ú ú ớ ớ mò dậy bảo, gọi cái đéo gì giờ này?
swhOE9u.png
em hốt hoảng bảo nó, thế mày ko đi gác à? mày biết tao vừa " Tấm chiếu mới" qua cái gì không? Mặt thằng giường 69 lại tỉnh bơ... Tao cáo ốm xin nghỉ gác mà mày, thế ông đội trưởng không bảo thằng nào gác thay à? Em bảo là không, ngoài tao ra thì còn 1 thứ gác cùng nữa nhưng không phải là người...
NBK6v3m.png
Sự tình sau đó thì em kể hết với chúng nó... Bọn này cũng xém són hết cả ra quần ấy chứ. Lúc sau báo cáo với tay đội trưởng thì lão ta cho 2 thằng gác 1 chòi nhưng cấm chơi cờ bạc xích mích...

Type mệt vãi chưởng, nó cũng có vài chuyện nữa mà thôi rảnh thì mới viết tiếp
03gEAMT.png
Truyện của thím có tiềm năng thực sự, trư thích. :D Mà đọc cười bò.
 
Thế rồi bác có tranh thủ bú được miếng nào không? Gặp em là húp triệt để ấy chứ :v
tới cái thời của tui thì ma quỷ nó đi đâu hết cả rồi, có mỗi lần nhớ nhất là đi chơi tối ngang qua cái cây Đề đó, chỗ bụi tre gần ao thì bị cành tre xà xuống không cho đi qua, bình thường thì không có cái cành tre đó ngáng đường mà tối đó nó xà hẳn ra giữa đường luôn, định nhảy qua là nó lại tửng lên, hãi quá chạy đường khác về nhà, lần sau không đi đâu qua cái bụi tre đó nữa :sweat:
 
Góp vui 1 chút, lại là chuyện của thằng em
jXIRwTd.png

Thằng này nó là em con chú nhà tôi. Tính tình thì nhát cáy, tính nó nhát không phải do môi trường xã hội làm nó nhát, mà tính nhát nó chảy, ngấm chìm trong máu, vòng tuần hoàn các nơi đi khắp cơ thể rồi... Lấy ví dụ chuyện nó nhát chết thì kiểu kiểu như vầy: Tôi thì không chứng kiến, chỉ nghe người trong nhà đồn lại từ năm này qua nắm khác, năm nay đồn rồi thì năm sau lại đào lên, lấy vợ, có con rồi nhà tôi vẫn đào, người nhà bảo: Hồi bé, thằng này đang đêm mót đái quá, nhà vệ sinh thì xa, không có bóng đèn + nhà nó cạnh bờ sông, có cái lùm tre to vch, đêm gió thổi nó cứ kêu cọt cà cọt kẹt, thì ai dám đi đái 1 mình cơ chứ? Vốn tính thông minh từ bé, nó liền nghĩ ra quả tối kiến đi vào lòng đất... Đái cmn vào quần thằng anh ruột nó, cũng không biết nó làm việc sai trái, lén lút này báo lần... Chỉ biết lần thứ "e Nờ" làm phi vụ thế kỷ thì bị mẹ nó phát hiện ra và cái kết ai cũng biết kết thế nào rồi đấy, tính nó thì rất ngoan, bắt nằm sấp thì nó auto chạy quanh nhà...
qZV215Z.png
Ấy là kể về nó nhát cho các anh biết, còn chuyện tôi kể vui sau đây là vụ nó đi bộ đội:
Thằng này nó hơn tôi 2 tuổi, ngoài sợ Ma ra thì nó còn sợ đàn bà bội bạc... Hồi tôi học lớp 11 thì thằng này vẫn chưa có mảnh tình vắt vai, xét theo tính cách thì nó cũng đếch khác mấy tên lesor mập *** trên này là mấy. Tôi còn nhớ hồi ấy nó hay bảo anh Nam giới thiệu cho em bạn gái đi, tí em bao đi chơi net. Tôi thì tính tình không ham vật chất nên bảo: Net full buổi chiều và 1 chai sting oke? Nó đồng ý! Vậy là tôi bán " Em thằng bạn lấy 30 nghìn như vậy đấy"... Chúng nó yêu nhau được 3 4 tháng gì đó thì thằng này phải đi bộ đội. Nghĩ nó cũng tội, gia đình nó biết nhưng lại không chạy vạy gì cả. Thằng này thì nó lại không muốn đi chút nào, nói có cái bòng đèn chứng giám chứ hôm nó đi bộ đội nó khóc cả đêm... (Sau này nó vào doanh trại hay gọi điện cho tôi nên nó kể). Rồi tới khi nó ra quân thì cũng có khá nhiều truyện kể với tôi như sau:
1. Vụ gác đêm: Vào một chiều đêm đầy nắng, anh em tôi ngồi hàn huyên tâm sự: Sau vài câu khịa đểu xã giao thì nó bắt đầu kể chuyện đời lính của nó... Hớp một ngụm sting cho ngọt giọng, nó bắt đầu kể: Chỗ em đóng quân gần dân tộc thiểu số (Ở đâu thì tôi quên rồi, tôi mù đường, ghét địa lý và đàn bà bội bạc nên các anh thông cảm) hàng ngày ngoài tuân thủ nội quy, chấp hành nhiệm vụ của đảng và nhà nước giao phó ra thì đêm nó cùng đồng bọn hay mò ra ngoài đi chọc bida + "mua gà" của dân ăn... Cũng bị bắt đôi 3 chục lần, đi đào hố rác, dọn bể phốt đủ cả. Nó còn bảo nếu không phải đi chọc bida thì thời gian rảnh là nó đi gác đêm thôi
qZV215Z.png
. Kể tới đây thì mặt nó ra vẻ nghiêm nghị, nó bảo chuyện em sắp bảo hoàn toàn là sự thật, em thực ra ko sợ ma em chỉ hơi nhát nhát các kiểu thôi... Tôi khua tay đuổi muỗi rồi hắng giọng: Dẹp, trong nhà ai chả biết mày không nhát chết mà cứ phải trình bày? Kể đi... Thế là nó lại bắt đầu hớp tiếp 2 ngụm sting nữa mới bắt đầu kể... Tôi thì mặt tỏ vẻ lắng nghe nhưng miệng thì thầm chửi: Con m.e nó 2 thằng uống 1 lon sting cho tiết kiệm mà nó uống b.à hết nửa già lon chỉ vì 5 câu nói
C2wD8nI.png
...

Nó nói tiếp: 1 tuần bọn em phải gác 3 ca, mỗi ca 3 tiếng, thường là phải gác đêm. Hồi đầu thì mấy cha đội trưởng bắt mấy thằng 1 mình 1 chòi do vụ cứ cho 2 thằng lên chòi là y như rằng chúng nó lôi bài ra chơi 3 cây ký sổ, xanh chín... Nhiều hôm còn đánh nhau trên chòi do 2 thằng đều 10 át cụ. Nhưng mấy ông đội trưởng khôn lắm nhé, phát cho mỗi thằng 1 khẩu aka, đeo vào oách xà lách mà đếch cho đạn anh ạ.
Tôi hỏi: Sao lại không cho đạn? Tao tưởng lúc đấy chúng mày có quyền thấy cái gì động đậy là bắn kia mà?
Nó bĩu môi bảo: Anh đúng là "Tấm chiếu mới" Đưa súng có đạn chúng nó bắn nhau chết toi à?
Tôi bảo: Cũng phải, tao mà có súng thì tao cũng bắn thằng tao ghét, mà rồi mày kể tiếp đi.
Nó lại tiếp tục nhậm ngụm sting ở câu nói thứ 8 rồi kể tiếp: Hôm đầu đi lên chòi gác thì em sợ chứ? Trời thì lạnh, lần đầu xa gia đình, xa người yêu, lên đấy cảm giác chỉ có một mình, đường lên chòi thì xa, cuốc bộ hơn 200m lận
EHVoibS.png
... Tả thêm về cái chòi thì nó ở cạnh bìa rừng, ban ngày mà nhìn sang bên tường bao thì rừng ấy không rậm rạp lắm, thi thoảng còn thấy người ta vào rừng nhặt củi. Thế mà đêm xuống rừng nó đen xì nhìn khiếp lắm anh ạ, rừng nó khiếp vì tối mù không nhìn thấy gì hay không nhìn thấy gì nên nó tối?
8NVopNd.png

Tôi: Ờ, tay với lại lon sting đề phòng nó ngọt giọng lần 3...
Nó kể tiếp: Em ở trong phòng tập thể thì lại rơi đúng vào cái phòng mê tín dị đoan, toàn bị mấy thằng mả m.ịa nó ngồi kể chuyện ma, bật truyện ma cho dễ ngủ...vv Chúng nó dễ ngủ còn em thì mất ngủ, lắm hôm điên vl. Cứ hôm nào đi gác thì y như rằng ký ức ùa về, toàn nhà bà hành gần nhà bà đào, đêm đêm có tiếng chim lợn kêu éc éc e e của ông "Nguyễn Ngọc Ngạn" nó ám ảnh vch. Thường thì em có một bí kíp tránh sợ ma, nâng cao tinh thần thép đó là hát quốc ca, cứ đi một mình là em hát "đoàn quân Việt Nam đi, chung lòng cứu quốc..." Lúc sau thì cảm giác có đúng vài người đi theo sau thật, cũng đỡ sợ
AUwPPRe.gif
(Cái này có thật nha các anh, nó cũng kể với tôi đôi lần, bảo nó vào trong làng buổi tối, cứ đi qua cái đoạn sông có người tự tử là nó hát quốc ca)
Tôi lại nói: Rồi sao? Mày biết tao phải vòng vo tam quốc từ nãy tới giờ chưa thèm vào chủ đề chính cho mấy tên vozer mập *** này đọc chưa? Kể nốt đi...
Nó nói: Rồi rồi, im em kể... Nói chung là nói thì lâu chứ sự việc xảy ra nhanh lắm, ý là em leo lên cái tròi gác nhanh ấy. Lúc đầu thì em cố gắng không nhìn sang bên phía rừng, mấy thằng binh nhì nó toàn kể truyện ma rừng cho em nghe. Chúng nó hay bảo: Bọn mày đi gác có bao giờ nghe tiếng người ta nhặt củi lúc nửa đêm bên phía khu rừng không? Thằng bảo có thằng bảo không, mà em thì nghe là có... Hôm đầu gác em cũng chỉ ngồi trên chòi thôi, chưa dám ngửa mặt ra nhìn rừng cho bớt sợ. Mãi đến hôm gác thứ 3 thì em quyết định nhìn do gặp tiếng động lạ bên bìa rừng.
Tôi: Lạ là sao? Mày lại định ngọt giọng nữa phỏng, kể nhanh xem nào?
Nó: Vâng, tay lại với lon sting uống ngụm thứ 5 rồi kể tiếp... Hôm ấy em đang ngồi cầm điện thoại ra chơi rắn săn mồi (Nó dấu được quả trắng đen) thì nghe tiếng "cách" một cái, xong lại nghe tiếng ném cái cành cây sang một bên, rồi lại có tiếng bước chân rồi lại nghe tiếng nhẻ củi "cách" một cái xong lại nghe tiếng ném củi sang 1 bên. Em lúc này thì tim đánh lô tô rồi, bảo bỏ mịa mấy thằng binh nhì nó nói là thật... Mà ngồi nghe cái tiếng ấy được 5 phút thì không chịu nổi, em nhồm dậy lấy 2 tay tì vào thành chòi gác, hé mắt đánh sang phía khu rừng... Cái tiếng động kia im bặt, im từ ấy tới lúc em về.
Tôi: Chắc lại con thú con moè bội bạc gì chứ gì? Nó bảo, không... Thú gì mà nhẻ củi xong vứt sang một chỗ được?
Tôi ngẫm: Cũng phải...
Em tôi nó lại kể tiếp: Hôm ấy em về thì kể lại cho mấy thằng cùng phòng nghe, thằng nào mặt cũng tái xanh bảo chết mịa, mai tao phải đi gác... Thế là dần dần hầu như thằng nào trong phòng đi gác cũng đều nghe cái âm thanh ấy hết. Chúng nó bèn bàn nhau cách để đỡ sợ khi phải gác 1 mình. Chuyện là 2 chòi gác cách nhau tầm 200 - 300m gì đó có nối với nhau bằng 1 đoạn dây thép chả biết để làm gì, thông thường thì cần 1 người gác thôi. Hôm nào hứng thì ông đội trưởng cho 2 thằng gác 2 chòi, cứ 2 thằng gác là chúng nó lên bật đèn pin nháy nháy trêu nhau hoặc lấy tay đu vào cái cọng dây thép ấy để làm ám hiệu gì đó
3qeUfnQ.png
Em cũng hay làm thế, công nhận đỡ sợ hẳn. Mà 1 tháng thì có vài buổi là 2 thằng đi gác thôi, thường thì toàn đi một mình.
Tôi: Thế mày còn nghe cái tiếng nhặt củi nữa không? Này sting đây uống đi, đang gay cấn.
tỏ vẻ thanh cao nhưng mồm thì tu ừng ực rồi kể tiếp: Tầm hơn tháng sau em lại nghe cái tiếng ấy, hôm đấy em lại gác 1 mình, cơ mà vào đây dần nó cũng quen, em can đảm hơn nhiều rồi. Nghe tầm 2 phút cái là em đứng thẳng dậy, cho đèn pin vào mồm rồi chĩa thẳng khẩu ak không đạn sang rừng. Mồm thì hét lớn: " Ngai! Ngằng ngào ngên ngấy, ngơ ngay ngên ngông ngao ngắn - Dịch: Ai ! Thằng nào bên đấy, giơ tay lên không tao bắn" Xong chả thấy cái gì cả, không một tiếng động. Em lại ngồi xuống tự nhủ toàn thần hồn nát thần tính... Rồi cứ ngồi xuống một lúc thì tiếng động nhặt củi kia lại phát ra. Đứng lên lại đếch có gì cả... Mãi cho tới lúc về thì bọn trong tiểu đội cũng nói y xì như em luôn. Kể cũng lạ, ngoài việc mồm bị vấy bẩn do cái đèn pin dính mồ hôi của nhiều thằng ra thì chưa có hậu quả gì đáng nói... Cơ mà tầm tháng sau nữa thì em bị " Sang chấn tâm lý" anh ạ?
Tôi tò mỏ hỏi: Cái gì mà tâm lý? mày đợi đây, tao vào tủ lạnh lấy cho lon bò húc ngọt giọng... Tôi đi với tốc độ ánh sáng rồi quay lại, thằng em tôi nó lại ngọt giọng lần thứ "e Nờ" rồi kể tiếp...
Nó: Anh nhớ cái vụ soi đèn pin và víu cái dây thép cho bớt sợ không?
Tôi bảo: Ừ rồi thế nào?
Nó: Thì lại một hôm em đi gác đêm nữa... Trong danh sách gác thì em với 1 thằng giường số "69" đi gác cùng 1 ca. Cũng quen rồi nên em đi trước, thằng kia đi sau, nói chung là cứ đinh ninh hôm ấy có 2 thằng cùng gác. Sau khi lên chòi ngồi nhắn tin cho " Em của thằng bạn anh" chúc ngủ ngon thì em nháy nháy đèn pin sang chòi bên kia ra hiệu: " Không sao mà, em đây rồi anh ơi! - Suni Hạ Linh" thì chả thấy thằng bên kia nháy lại... Nó nghĩ thằng kia lên ngủ mịa trên chòi rồi nên cũng chẳng ý kiến nữa, em đặt báo thức trên cái đồng hồ casio rồi ngồi thiu thiu ngủ... Và rồi cái tiếng nhặt củi kia nó lại đến, ngủ mà cứ chục giây lại nghe tiếng nhẻ "cách" một cái thì ngủ thế tró nào được. Nó lò mò dậy, lấy đèn pin soi 1 vòng trong rừng, Như mọi lần, chả thấy gì cả. Nháy nháy chòi bên kia đếch thấy trả lời, em liền víu cái sợi dây thép để gọi. Lần này víu thì thằng kia nó cũng víu lại, ở đây cấm gọi nhau nửa đếm gây ồn nên chỉ víu vài 3 phát ra hiệu lại cái tiếng nhặt củi kìa... Sau em ngồi xuống thì thằng kia nó lại víu liên tục, dây thép nó đập vào cái mái tôn chòi kêu keng keng. Em nghĩ có biến thế là 3 chân 4 cẳng xuống chòi chạy sang chòi bên kia. Mò lên thì chả thấy ai cả, cái chòi trống huếch chống hoác
wceEBkc.png
... Lúc này thì tim em nó ngừng đập hẳn cmnr, cũng chẳng dám đứng hình ở đấy giây phút nào nữa, chạy 1 mạch về đơn vị, gọi bọn trong phòng dậy... Thằng giường 69 cũng ú ú ớ ớ mò dậy bảo, gọi cái đéo gì giờ này?
swhOE9u.png
em hốt hoảng bảo nó, thế mày ko đi gác à? mày biết tao vừa " Tấm chiếu mới" qua cái gì không? Mặt thằng giường 69 lại tỉnh bơ... Tao cáo ốm xin nghỉ gác mà mày, thế ông đội trưởng không bảo thằng nào gác thay à? Em bảo là không, ngoài tao ra thì còn 1 thứ gác cùng nữa nhưng không phải là người...
NBK6v3m.png
Sự tình sau đó thì em kể hết với chúng nó... Bọn này cũng xém són hết cả ra quần ấy chứ. Lúc sau báo cáo với tay đội trưởng thì lão ta cho 2 thằng gác 1 chòi nhưng cấm chơi cờ bạc xích mích...

Type mệt vãi chưởng, nó cũng có vài chuyện nữa mà thôi rảnh thì mới viết tiếp
03gEAMT.png
Kể thêm đi thứ kể chuyện bội bạc
KlU0RON.gif


Sent from OPPO CPH1801 via nextVOZ
 
Cái bài mà ô Thản hát lạ nhỉ, nghe thì giống bài “Phản chiêu hồn” ở câu đầu, nhưng câu sau thì giống Văn quan đệ ngũ, khó hiểu vl

via theNEXTvoz for iPhone

Em cũng không nhớ được hết bác ơi, nó hát rồi đọc nhiều lắm, hình như còn có văn tế thập loại chúng sinh của cụ Nguyễn Du nữa.
Nếu các bác tin có ma và hiện tượng nhập hồn thì điều này dễ hiểu. Hồn nhập vào là của 1 người đã chết từ rất lâu, có thể là từ thời xa xưa. Có những dạng nhập xong thì người bị nhập viết chữ tiếng việt cổ, rất khó hiểu. Chỗ doanh trại bác đã từng ở nếu cấp trên hiểu rõ vấn đề thì nên làm cái lễ tiễn vong, còn ko thì cứ tiếp tục có ng bị (nếu nó hợp). Chuyện ma quỷ ở các vùng núi rất nhiều, muốn ko tin cũng chẳng được, nhưng ko phải ai cũng được gặp.
 
Back
Top