Kể về những khó khăn, khổ cực mà các thím đã/đang trải qua

Hồi xưa bố mẹ đi làm công nhân cao su cho Nông trường.
Hai ông bà không được nhanh nhẹn như người ta, nên 2 người chỉ làm 1 suất. Ông già thì hay say sỉn, cũng chẳng phụ được như người ta.
Tới hồi tầm lớp 6, lớp 7 thì Anh em tôi hàng ngày 4-5h sáng dậy đi lô cao sụ phụ vệ sinh tô hứng mũ, rồi đi vệ sinh phần cây mỗi lần tới mùa lá rụng, mưa nắng trải qua hết.
Kinh tế gia đình thuộc dạng thấp nhất trong xóm, cái gì cũng thua kém người khác. Thậm chí thua kém anh em trong họ. Quần áo tụi nó mang chật thì cho anh em tôi. Đi học thì cũng thua kém bạn bè, quần áo mới thì mỗi năm được 2 bộ mới mỗi dịp tết.
 
Tưởng đây là lần gam go nhất của em rồi các bác...thế mà chưa...đây mới là mở bài thôi !
Phần thân bài là 1 chuỗi các sự cố đến với em....đầu tiên là mẹ vợ em sau khi nằm liệt 1 chỗ gần nữa năm thì mất đúng mồng một Tết ( Mẹ vợ em dịch về nhà em ở để vợ em tiện chăm sóc,do bà bị tiểu đường,cao huyết áp,thận....)dịch xảy ra dẫn tới người già có bệnh nền tụt dốc sức khỏe ko phanh,ko trụ nổi..! Mất tại nhà em nên em thay vợ đứng ra lo hết từ A tới Z...!
....Tưởng xong rồi,cố lo làm ăn để vực dậy...con cái cũng đi học lại bình thường...ai ngờ con trai lớn em đi học,mang covid về lây cho cả nhà...lúc ấy tầm tháng 3 dương lịch năm 2022...hết covid xong...thì phát hiện con trai nhỏ em hồi phục kém....mắt nhìn không rõ,đi đứng loạng choạng,hay đau đầu và nôn....! Sau khi con lớn đc nghĩ 30/4...em thu xếp chở vợ và con nhỏ em ra Nhi đồng khám ( sau khi đã đi khám bs tư,cho rất nhiều vitamin,canxi....vì họ nghĩ con em thiếu chất do dịch ở nhà lâu ngày ko đc ra ngoài)...Thời điểm bye vợ và con,nhìn 2 người thân của mình khuất sau cánh cổng bv Nhi đồng 1,là em nhớ mãi...bởi vì ngay chiều hôm đó,con em có kết quả kiểm tra sơ bộ....đó là Não úng thủy cấp + u não với khối u 86mm sau đầu...Em chết lặng...vì trước đấy con em mọi thứ đều bình thường :(
.....
Ngay chiều hôm sau con em đc mổ não lần thứ nhất,nhưng là để cấp cứu vấn đề não úng thủy...khối u quá to,tiên lượng ko tốt nên phải chuyển sang bv Nhi Đồng Thành Phố bởi bên đó đầy đủ trang thiết bị hiện đại hơn !
.....
Vậy là bv nó cấp cho giấy chuyển viện,xong em ( chính xác hơn là bx em) phải thuê xe cấp cứu + điều dưỡng chuyển sang Nhi đồng Thành Phố ở Bình Chánh( còn gọi là Nhi đồng 3 ấy ạ)...Nguyên 1 tuần sau đó là nghĩ lễ 30/4,con em chỉ đc truyền nước và theo dõi này kia thôi...hết lễ BS hội chẩn thì khối u quá to ( 86mm),bé nhà em còn nhỏ( hơn 5 tuổi),nên tiên lượng không tốt...có khi chỉ 1% hy vọng thôi...BS hỏi gia đình có mổ ko ? Em tuyệt vọng lắm...nhưng nhất định mỗ...chi phí bao nhiêu,dù 1% hy vọng cũng mỗ...thậm chí em gái em,còn có ý định liên hệ để chuyển con em ra Nhi rung ương ngoài HN mổ...dù có đem sổ hồng nhà đi thế chấp cũng muốn lo cho nó ! Lúc ấy bs nói hiện con e đã mổ 1 lần,đi xa sẽ dẫn đến nhiều hệ lụy...vậy là quyết định mổ tại bv Nhi đồng 3 luôn !
May 1 phần em gái em nó làm torng bv Phương Châu ở Cần Thơ,cũng quen biết rộng...nó gửi đc con em cho bs Khải trưởng khoa BV Nhi dồng 3 con e đang nằm...chính bs Khải đã phụ trách hồ sơ con em và mổ cho nó...! 8 tiếng mổ là thời gian kinh khủng nhất cuộc đời em...may thay ca mổ thành công....! Khối u đã đc lấy ra hết nhưng vẫn chưa khẳng định đc con em có qua nguy hiểm ko...vì khối u nó chèn nhiều bộ phận trong não thằng bé quá ! :(
.....
Sau 2 tuần thêm 3 lần mổ nhỏ hơn,thì con em đã qua nguy hiểm ( biến chứng lần mổ lấy khối u là xuất huyết não,xuất huyết dạ dày) Lúc này bs cũng thông báo kết quả sinh thiết,khối u của con em là lành tính ( ở cái vị trí mà đến 90% đều là ác tính---lời BS nói !)
Vậy là việc của bx em lúc ấy mỗi chăm con....đen cho nó là khi ấy khoa ngoại thần kinh nơi con em nằm có dịch nhiễm khuẩn bệnh viện...Con e đã yếu nên ko chống nổi thế là ăn đạn...nhiễm khuẩn lần 1 kéo dài đâu 1 tháng thì khỏi...nhưng đc ít ngày nhiễm khuẩn lần 2 bởi con vi khuẩn khác nữa...thế là bị cách ly lun vào phòng dịch vụ ( 1,7tr/ngày...nhưng vẫn đc bv tính là phòng thường...này do điều dưỡng trưởng chỉ định) ..vậy là mất thêm gần tháng nữa mới khỏi...dzị chi con em nó sốt liên tục hơn 1 tháng vì nhiễm khuẩn bv---> kỉ lục ở đấy luôn !
.....
Hiện tại thì con em đã đc về nhà 5 tháng,trên đầu vẫn còn 1 ống dẫn lưu dịch não xuống bụng,và ống này theo nó cả đời...nhưng thế là đã may mắn lắm...vì còn khỏe mạnh về nhà...chứ đồng đội cùng bị u não cùng phòng nó nắm...4 hay 5 bé đã ko trụ nổi...vài bé phải sang ung bứu xạ trị...vẫn còn chịu đau đớn !
Đang tiếc là lúc con em xuất viện về nhà,năm học mới đã qua hơn tháng...nên nó bị buộc phải ở nhà thêm năm nữa mới đc vào lớp 1...
Chuỗi thời gian sau khi xuất viện về là chuỗi ngày em bỏ việc,cùng bx em...chăm sóc,tập vật lí trị liệu cho thằng ku...vì nằm 1 chỗ mấy tháng trong bv,cơ chân teo hết ko đi lại đc...do ảnh hưởng khối u nên sức mạnh tay chân chỉ 3/5 thôi...! May mắn là sau 2 tháng thì con em đi lại đc...chủ động đc chuyện vệ sinh cá nhân...và hiện tại thì đã đc mức 9/10 so với 1 đứa trẻ bình thường....thậm chí còn hay đánh lộn với bọn trong xóm ( trc khi đánh thì gào lên đầu tau có ống,ko đánh đầu bla bla :p)
.....
Hiện tại thì đều đặn 1 tháng tiền thuốc cho con em ( thuốc chuyên về não,thuốc hỗ trợ vitamin,hỗ trợ tiêu hóa...thực phẩm chức năng....bla bla..) là hơn 4 tr/tháng...thêm thằng lớn đang học lớp 5,tiền học hành này nọ mất hơn 1tr nữa....vị chi 2 ông nhõi tiêu mất 5tr/tháng !
Vợ em ở nhà chăm con và nội trợ...chỉ mình em cày....! :(
...
Còn hơn tháng nữa là tết..đang lí mọi năm,tháng này là tháng kiếm tiền của em...nhưng năm nay đến vốn làm hàng em cũng ko có...chỉ làm cầm chừng giao các đại lí quen ở nội ô SG thôi...đại lí ở tỉnh em khất cả rồi ! Căn bản không đủ vốn gọi vật tư nữa các bác ợ :( ( em chuyên gia công vật tư bên thủy sinh cá cảnh )....Với thu nhập hiện tại từ đủ nguồn của e dao động tầm 15tr/tháng thôi...nhà em 4 người...chỉ vừa đủ,thậm chí đôi khi thụt tí phải xin tiền con em gái thêm :p
May em còn có căn nhà,có chỗ chui ra chui vào chứ ko thì ăn lol luôn !
....
Tết,người ta tính đi đây đó,đi về quê thăm ông bà cha mẹ...còn em chỉ nghĩ làm sao tết cho con cái đầy đủ 1 tí là mừng rồi...Nhớ nhà,nhớ quê ( quê em ở Bến Tre)...tuy gần,nhưng cả nhà 4 người đi về,rồi quà cáp,rồi lì xì các thứ ( em con trai trưởng,dưới em còn 1 em trai và 1 em gái)....ít nhất phải dắt túi chục tr mới về quê đc các bác ạ ! Thôi thì mồng 1 tết là giỗ má vợ em...lấy lí do năm đầu tiên giỗ nên ko về đc...để thoái thác ! Nhớ ông bà thì cho con em video call về là đc !
....
Lúc nãy,em vô tình xem 1 video clip về một em bé,cũng bị não như con em...luôn miệng xin lỗi mẹ trc khi mất mà em ám ảnh,ray rứt...Vì con em cũng đã từng,cũng video call cho em ...cũng từng chỉ còn 1% hy vọng....! :(
.....
Lúc ấy em thất vọng tột cùng,may trong voz còn nhiều bác vozer tuy cái miệng hơi hỗn nhưng cái tâm cực kì tốt...bác thì giúp về liên hệ trong bv,các thủ tục miễn giảm....bác thì giúp tinh thần...bác thì giúp vật chất...nhân đây e cảm ơn các bác vozer ! :p
....Xem cái clip xong em tâm trạng quá...lên đây giải bày...
Thanks các bác đã đọc !
Chúc các bác nhiều sức khỏe...! :p
.....
Phần thân bài của e vẫn chưa kết thúc các bác ạ.
Thứ 2 vừa rồi ba e phát hiện có khối u trực tràng,hôm nay nhập viện làm các xét nghiệm cụ thể để thứ 2 tuần sau phẫu thuật... Phổi cũng có vấn đề ,bs sợ đã di căn hix...
Thường thì cái đen đủi nó đến thì nó hay kéo cả họ hàng ti tộc đến cùng....
Biết là sinh lão bệnh tử...nhưng sao nó nặng lòng quá các bác ợ😕
 

Em cũng không đến mức đói ăn nhưng cũng chả thấy sướng gì.
Ốm đau từ bé đến lớn, có những thời gian em ở viện liền tù tì 7-8 tháng trời.
Ngày đấy nhà còn nghèo nữa chứ, vừa nghèo vừa ko có sức khoẻ cảm thấy tủi thân với bạn bè xung quanh.
Rồi lên học đại học thì tự lực tự đi làm lo ăn lo ở, bạn bè được bố mẹ nuôi thì thấy chúng nó sung sướng bar xà, mình thì lọng đọng làm đủ nghề để lo cái ăn.
 
Phần thân bài của e vẫn chưa kết thúc các bác ạ.
Thứ 2 vừa rồi ba e phát hiện có khối u trực tràng,hôm nay nhập viện làm các xét nghiệm cụ thể để thứ 2 tuần sau phẫu thuật... Phổi cũng có vấn đề ,bs sợ đã di căn hix...
Thường thì cái đen đủi nó đến thì nó hay kéo cả họ hàng ti tộc đến cùng....
Biết là sinh lão bệnh tử...nhưng sao nó nặng lòng quá các bác ợ😕
ba thím sao rồi
 
Hồi bé bị viêm phổi
Ông già bị ung thư gan giai đoạn cuối, nhìn ổng quằn quại kêu đau mà lúc đó tôi chỉ mới 10t, khóc quá trời khóc khi ổng mất
Ngã xe gãy cổ tay...
 

Em cũng không đến mức đói ăn nhưng cũng chả thấy sướng gì.
Ốm đau từ bé đến lớn, có những thời gian em ở viện liền tù tì 7-8 tháng trời.
Ngày đấy nhà còn nghèo nữa chứ, vừa nghèo vừa ko có sức khoẻ cảm thấy tủi thân với bạn bè xung quanh.
Rồi lên học đại học thì tự lực tự đi làm lo ăn lo ở, bạn bè được bố mẹ nuôi thì thấy chúng nó sung sướng bar xà, mình thì lọng đọng làm đủ nghề để lo cái ăn.
mạnh mẽ lên mice fence, bạn ko đơn độc, tui cũng như bạn thôi
 
Trước có khổ vì bệnh tật và gái 1 thời gian dài khoảng 8 năm .
Giờ ổn hơn, bệnh tật thuyên giảm và chuẩn bị cưới vợ.
Tất cả là nhờ tin là và làm theo giáo lý phật pháp, biết sám hối, bố thí và niệm phật.
 
Phần thân bài của e vẫn chưa kết thúc các bác ạ.
Thứ 2 vừa rồi ba e phát hiện có khối u trực tràng,hôm nay nhập viện làm các xét nghiệm cụ thể để thứ 2 tuần sau phẫu thuật... Phổi cũng có vấn đề ,bs sợ đã di căn hix...
Thường thì cái đen đủi nó đến thì nó hay kéo cả họ hàng ti tộc đến cùng....
Biết là sinh lão bệnh tử...nhưng sao nó nặng lòng quá các bác ợ😕
mong gia đình bác bình an.
 
Back
Top