Thực ra gia đình ai cũng có biến cố, nhà tôi thì ông già cũng bị K, cũng phải tiêm morphin trợ giúp các thứ, giờ ngày nào sống còn chất lượng thì vui ngày đó.
Cái nỗi buồn kiếp người nó cứ đeo đẳng, và nhìn cuộc đời ông già nó lại dâng lên, đi làm, cày cuốc cả cuộc đời vì con cái, đến khi nghỉ hưu chưa kịp tận hưởng, như lời cụ là đi du lịch đó đây thì đã phải chịu đựng cảnh bệnh tật. Về mặt lý trí, thì ở tây lông, cái mental health của thằng đàn ông cũng đã dần được để ý, nhưng ở đông lào ngoài đời thằng nào mở mồm ra than thở thế này kiểu gì cũng ăn tát
Nói chung, ban ngày đi làm có xã hội cũng không suy nghĩ nhiều, tối về chơi với vợ với con cũng ổn, nhưng khi nhắm mắt lại, hoặc lúc ngồi bên cốc cafe 1 mình, cảm giác về sự chênh vênh lại quay lại, nó cứ vô định, buồn man mác kiểu nhân sinh một kiếp người.
Những lời này, cũng chỉ có thể thốt lên ở voz, 1 nơi ẩn danh, và dù sao vâu dơ cũng là đám đụt cận trĩ lu dơ, nên chắc cũng dễ đồng cảm với cái sự lu zơ của nhau. Và cũng như nhiều bác đã nói, thôi thì cứ đổ do sự lu dơ, thiếu tiền nên mới vậy
có vẻ thím với vợ chưa có đc sự gắn kết tâm hồn, sự bộc bạch thẳng thắn mọi tâm sự nhỉ
mình thì đỡ hơn thím khoản này
có ch gì dủ nhỏ hay to mình với vợ cũng nói cho nhau nghe, và cùng nhau chia sẻ và tìm cách vượt qua
nhiều lúc vợ mình khá lý trí nên tìm đc giải pháp hiệu quả để giúp mình vượt qua v đề, nhiều lúc thì khi mình hơi bức xúc, nó là ng phân tích rạch ròi để chỉ ra cho mình thấy ch chưa có gì ghê gớm cần phải mất bình tĩnh.
ngc lại khi vợ buồn, mềnh luôn là nguồn an ủi tình cảm cho vợ, vd khi trải qua mất mát ng thân, hoặc khi có mâu thuẫn họ hàng nọ kia
mình thực sự cảm thấy sau lưng mình có vợ cover, và vợ cũng cảm thấy mình là đối tác tin cậy dể cùng bước trên đường đời
mình cũng từng trải qua thời kỳ trẻ trâu bị tư tưởng gia trưởng hun đúc, cũng làm đàn ông là phải thế lọ thế chai, phụ nữ auto là phái yếu cần đc bảo vệ và nên sống thùy mị abcxyz. giờ nghĩ lại chỉ thấy buồn cười. đàn ông hay phụ nữ cũng là người, có quyền con người.
hạnh phúc của đàn ông, hay đàn bà, cũng là điều họ phải tự chịu trách nhiệm, tự mưu cầu (hiến pháp Mẽo và tuyên ngôn độc lập VỊt đều nêu rõ điều này).
chúng ta không đổ lỗi cho người khác, cho hoàn cảnh, nếu chúng ta không hạnh phúc. chúng ta càng sẽ không giao việc mưu cầu hạnh phúc của mình cho người khác, cho dù đó là cha mẹ, vợ chồng, hay là con cái.
hạnh phúc là mục tiêu cá nhân của mỗi người.
nếu chưa thấy có hạnh phúc, chúng ta phải nghĩ cách và thực hiện giải pháp để mưu cầu hạnh phúc
nếu không làm gì, thì việc chúng ta ko hạnh phúc đó là bởi vì chúng ta không thật sự muốn đi tìm kiếm nó.