Kiếp ở trọ



Cái tỉnh nghèo nằm gần cuối dải đất miền Trung ấy, quanh năm khô khốc, chó ăn đá, gà ăn sỏi, kỳ thực nếu có gà thì gà cũng bị chó ăn mất rồi.

Con người nơi đây cũng như cái thời tiết của xứ này vậy, khô khô khốc khốc, nói chuyện cộc lốc nhưng rất đơn thuần, tâm tư cũng đơn thuần.

Nhắc đến miền Trung người ta thường nghĩ đến bão lũ, nói đến xứ này người ta chỉ thấy nắng chói chang rát mặt, gió thổi quanh năm pha lẫn chút cát vàng, thổi vi vút như bất tận đến ngàn năm sau, như hàng vạn mũi tên vô hình tàn phá nhân gian.

Nếu có ai hỏi tôi thích điều gì nhất ở quê hương mình, thì đó không phải nho, chẳng phải mắm, không phải các làng nghề cổ xưa rêu phong nồng nặc hương vị cũ kĩ, cũng không phải ngọn tháp cao cao trầm mặc, mà đó là nắng gió.

Ở một nơi nhiều nắng gió như vậy, quần áo rất mau khô, lại thơm thơm một mùi đặc trưng của nắng. Nếu bạn có hẹn đột xuất với cô gái mình crush, nếu bạn muốn chọn một bộ quần áo mình thích nhất để đi gặp cô ấy nhưng chẳng may nó không được sạch sẽ thơm tho lắm, hãy để nắng gió làm việc đó, bạn vẫn còn dư chút thời gian bấm vài cái móng tay mọc dài dính đầy đất, tỉa vài cọng lông mũi tua tủa như đám cỏ hoang sau nhà, đánh cho hàm răng muốn bay hết cả men ra..

Và nếu cô ấy có cho bạn leo cây, thì cũng đừng buồn, cuộc đời này nếu việc gì cũng như như ý ý theo mình thì thành tựu đạt được liệu có đáng trân quý không. Nơi dương quang phủ đầy không có chỗ cho trầm uất dài lâu, không có chỗ cho tuyệt vọng vĩnh viễn, nếu bạn chịu bước ra khỏi góc tối sẽ thấy lạc quan tràn đầy, nhiệt ái tràn đầy như đoá xương rồng đỏ thắm trên triền cát khô khan.

................

Chap 1

Căn nhà trọ giá rẻ

Cái phường nhỏ nằm bên một con sông nho nhỏ hiền hoà. Trong cái phường nhỏ ấy có một căn nhà trọ nho nhỏ nằm cạnh bờ sông.

Căn nhà nhỏ ấy cũ kĩ, tại sao người ta rất thích dùng từ "cũ kĩ" để tả đồ vật và hiện trạng trong văn chương nhỉ, "cũ kĩ", "sờn rách", "bạc màu"... người ta cứ dùng đi dùng lại những từ này, riết tôi tưởng mình bị lỗi dòng thời gian nhảy về thời bao cấp rồi. Cái gì cũng cũ kĩ, cũng rách vài chỗ, không rách thì mình cào cho nó rách, màu gì cũng bạc thếch, phải chăng dùng từ như vậy sẽ nghe nó "văn chương" hơn, tôi cũng chả biết nữa, đôi khi mình cũng phải hoà nhập chút xíu.

Căn nhà này quả thật rất cũ kĩ, cũ như mấy căn nhà hoang trong các câu truyện ma hư hư thực thực, không ai đem một căn nhà mới như iphone đập hộp ra cho tôi thuê với giả rẻ mạt cả.

Rẻ thì phải chấp nhận, phận vozlit mà, ngoài chấp nhận còn làm được gì hơn. Trước khi đến thuê tôi đã nghe mấy thằng bạn, cũng sống kiếp du mục nói căn nhà ấy phảng phất như không có cửa, lại gần sông rất lạnh, để bảng cho thuê mấy năm chẳng ai rờ tới.

Tôi không tin cho lắm, thời đại nào rồi mà nhà không cửa, cho đến khi đến xem nhà, quả thật cửa có cũng như không.

Cửa trước là dạng cửa sắt nhà xưởng, là cửa dùng các thanh sắt vuông nhỏ hàn lại cách nhau tầm 10 cm, người đứng trong nhà nhìn phát là thấy rõ ngoài đường, người ở ngoài đường nhìn vào.. cũng vậy.

Cửa sau quả thật cũng không có, hình như đã từng có mà bị ai gỡ đi mất rồi, từ phòng bếp bước xuống là một khoảnh sân sau bé tí nền xi măng, vách lên cao met rưỡi, phần trên phủ lưới b40, nhìn xa ra vài chục met là bờ sông lộng gió.

Nền nhà lót gạch men xanh xanh giả cỏ, tường sơn màu da trời nhạt đã loang lổ bóc ra từng mảng lớn, la phông được ghép từ nhiều miếng nhưng chỗ có chỗ không, để lộ ra trần nhà đen đen tối tối.

Sau này thỉnh thoảng mỗi đêm khi ngủ, tôi thường nhìn trân trân lên chỗ trần nhà ấy, nhìn đến xuất thần. Tưởng tượng có một cái đầu thò ra, rồi một con ma nữ nhảy xuống, tóc dài bay lất phất trong gió, làn da trắng ngần như trong suốt, khuôn mặt thanh tú mỹ lệ, đôi mắt vô hồn trống rỗng. Đè tôi ra cưỡng bức, rồi cười ha há bay đi mất để lại tôi hoảng sợ ngồi nép vào góc tường trùm mền khóc nức nở..

Cho đến vài năm sau thì hiện tượng đó vẫn không xảy ra, chỉ có 2 tháng đầu tiên là đêm nào cũng bị bóng đè, làm tôi phải di chuyển chỗ ngủ liên tục từ phòng khách đến leo lên mặt bếp lạnh lẽo, từ căn gác bỏ hoang đến cái sân sau lộng gió..

Tôi đi khảo sát một dạo, đường điện trong nhà hầu như đã hư gần hết, chuột cắn nham nhở, ổ điện cháy đen xì. Các ống nước cũng vỡ nứt tan tành, thỉnh thoảng vài con gián thò mặt ra từ chỗ vỡ ấy nhìn tôi cười nham nhở.

Mất hai ngày để tự xử phục chế lại điện nước, sắm ít đồ dùng bếp, mua cái võng treo ngoài sân sau để thưởng gió, cột một cọng dây thép giăng ngang để phơi quần áo, lại sắm thêm cái nệm gấp 3 khúc chỉ 320k của mấy ông bán dạo. Đóng cái bàn gỗ nhỏ làm bàn trà, làm thêm cái hồ cá xi măng bằng thùng xốp. Trồng vài cây ớt, ít củ khoai tây găm đất, vài nhánh mười giờ.

Vậy là tạm đủ cho kiếp sống du mục.

Chap 2

Vị khách đầu tiên


Những tưởng sẽ được tận hưởng một kiếp sống nghèo mà yên yên bình bình. Nhưng chỉ một tuần sau đó lại xuất hiện trộm, trộm ở đây không phải là người, trộm ở đây không cướp tài vật hay mỹ sắc, trộm ở đây là một con mèo, cướp lương thực.

Con mèo hoang gầy ốm mình đầy vết sẹo, nó thường xuất hiện lúc nửa đêm, khi phố phường đã ngủ yên, khi ánh trăng bàng bạc phủ chiếu xuống khoảng sân sau, khi tôi còn đang mãi bật tool 1111 tìm vài idol yêu thích của mình.

Nó từ góc tối mò ra, như quỷ mỵ như ninja, ánh mắt rất cộc cằn dè dặt biểu thị cuộc đời vô tình đã hành hạ chà đạp nó từ lúc sinh ra.

Cước bộ của nó thoan thoắt, chỉ vài cú nhảy nhót đã nhẹ nhàng đáp xuống cái mặt bàn bếp. Tôi nằm gần đó, lẩn khuất trong bóng tối, mở mắt thao láo nhìn nó, nó là vị khách đầu tiên của tôi trong căn nhà này.

Nó thò tay hất cái nắp chảo ra, nhanh chóng ngậm một con cá chiên vào miệng phóng như bay mất hút vào màn đêm. Dĩ nhiên đó là đồ ăn thừa nên tôi cũng không để tâm lắm, rồi ngày nào cũng vậy, khuya nào cũng vậy, có đêm hết đồ ăn tôi còn cố tình đặt một cây xúc xích vào chảo cho nó trộm.

Một tháng sau nó chính thức nhập khẩu, đêm nào cũng chui lên cái tấm nệm rẻ tiền ấy và giành cái mền rách với tôi. Cũng có khi nó bỏ đi bụi nửa tháng mới về, đành chịu thôi, nó là mèo đực mà, đến tuổi cũng nên đi tìm tình nhân, để cùng nhau ngồi ngắm trăng trên mái nhà nào đó, cùng nhau làm vài trận sex public cho mấy thằng mèo hàng xóm thèm chơi, nghĩ đến điều đó làm tôi cảm thấy rất thoả mãn, không thể để nó FA truyền kiếp như mình được.



Chap 3 Thêm một miệng ăn

Chap 4 Mini xuất hiện

Chap 5 Vấn đề lương thực

Chap 6 Chuột và gián

Chap 7 Khắc tinh của Mini

Chap 8 Đêm giáng sinh
 
Last edited:
Đá lên cho ngày mới
BJlgRuH.jpg


Gửi từ Samsung SM-C900F bằng vozFApp
 
Một bịch cháo huyết 10k đủ bữa sáng cho gia đình nhỏ 1 người + 2 mèo + 1 chó.

2021d087d0a8-7fdf-4fdb-b34d-63637f7472bb.jpg


Phan Rang nay lạnh quá, một chút nắng cũng không có, sáng dắt con Cub tàng đi mua cháo mà gió thổi phê người luôn.

Nhớ thời còn thiếu nữ đã bao nhiêu lần lên Đà Lạt với cái độc quần lửng và chiếc áo thun ngắn tay vẫn tay bình thường mà..chắc già rồi he he.
 
Last edited:
Một bịch cháo huyết 10k đủ bữa sáng cho gia đình nhỏ 1 người + 2 mèo + 1 chó.

2021d087d0a8-7fdf-4fdb-b34d-63637f7472bb.jpg


Phan Rang nay lạnh quá, một chút nắng cũng không có, sáng dắt con Cub tàng đi mua cháo mà gió thổi phê người luôn.

Nhớ thời còn thiếu nữ đã bao nhiêu lần lên Đà Lạt với cái độc quần lửng và chiếc áo thun ngắn tay vẫn tay bình thường mà..chắc già rồi he he.
Cub bán nhiêu :adore:
Viết lẹ lên nha, sắp đọc hết rồi :doubt:
 
Cub bán nhiêu :adore:
Viết lẹ lên nha, sắp đọc hết rồi :doubt:

Cub nè mua hông

202146e67fd4-621b-4c7e-877b-e1bdcfb2560f.jpg


Đùa thôi Cub này của ông anh sửa xe, còn Cub của tui ổng lấy đi test rồi :sexy_girl:

Mà mấy ngày nay có viết chữ nào đâu mà lẹ, bữa giờ đi ve chai tìm cái chân bàn máy may cũ để set cái bàn chiến mà tìm chưa ra, nên chưa viết được.
 
Cub nè mua hông

202146e67fd4-621b-4c7e-877b-e1bdcfb2560f.jpg


Đùa thôi Cub này của ông anh sửa xe, còn Cub của tui ổng lấy đi test rồi :sexy_girl:

Mà mấy ngày nay có viết chữ nào đâu mà lẹ, bữa giờ đi ve chai tìm cái chân bàn máy may cũ để set cái bàn chiến mà tìm chưa ra, nên chưa viết được.
Hời ơi ở nhà đang có cái chân bàn máy may để không ngoài hiên mấy tháng nay nè, ở gần đây thì chạy sang lấy, ở xa quá khổ ghê :cry:
 
Nói tới bàn máy may lại nhớ hồi nhỏ thấy mẹ may quần áo ở nhà cũng học đòi may, nhờ mẹ chỉ cắt giấy, sau may được cái quần đùi nhỏ bằng hộp diêm xong lấy dây thun cột bịch luồn vào làm dây lưng quần, sau đó còn học thêu nữa, thời đó hình như học lớp 5.
 
Một bịch cháo huyết 10k đủ bữa sáng cho gia đình nhỏ 1 người + 2 mèo + 1 chó.

2021d087d0a8-7fdf-4fdb-b34d-63637f7472bb.jpg


Phan Rang nay lạnh quá, một chút nắng cũng không có, sáng dắt con Cub tàng đi mua cháo mà gió thổi phê người luôn.

Nhớ thời còn thiếu nữ đã bao nhiêu lần lên Đà Lạt với cái độc quần lửng và chiếc áo thun ngắn tay vẫn tay bình thường mà..chắc già rồi he he.
Dọn vô KS rồi hay sao fence? Hay đổi nhà rồi? Mặt bàn đá + cái bóng đèn đó thì ko phải cái nhà trọ này rồi :))
 
Nói tới bàn máy may lại nhớ hồi nhỏ thấy mẹ may quần áo ở nhà cũng học đòi may, nhờ mẹ chỉ cắt giấy, sau may được cái quần đùi nhỏ bằng hộp diêm xong lấy dây thun cột bịch luồn vào làm dây lưng quần, sau đó còn học thêu nữa, thời đó hình như học lớp 5.
Thím lại làm mình nhớ đến hồi lớp 3 đi xin mấy bao (bao to đựng phân bón) vải về để đầy nhà, rồi ra tiệm may của mợ năn nỉ mợ dạy may mấy ngày. Về nhà may quần áo, váy, bikini, nón, mũ,... cho búp bê, mà cắt rập rồi ráp, luồn dây thun, may y như thợ may chiên nghịp luôn nha = )))
Suốt ngày bị mẹ mắng vì mỗi lần may là mình đổ hết mấy bao vải ra để lựa được miếng vải ưng ý.

Lớn lên học hết ĐH còn ôm mộng mở tiệm may, đi kiếm thuê mặt bằng để vừa ở vừa may túi bán, nhưng bị Mẹ và Ngoại phát hiện ra mắng cho trận tơi bời rồi bỏ mộng =]]

Năm ngoái mình tha lôi được cái máy may, đợt rồi dọn đồ về quê thấy cái máy may, lại bị la tiếp 🤣
 
Thím lại làm mình nhớ đến hồi lớp 3 đi xin mấy bao (bao to đựng phân bón) vải về để đầy nhà, rồi ra tiệm may của mợ năn nỉ mợ dạy may mấy ngày. Về nhà may quần áo, váy, bikini, nón, mũ,... cho búp bê, mà cắt rập rồi ráp, luồn dây thun, may y như thợ may chiên nghịp luôn nha = )))
Suốt ngày bị mẹ mắng vì mỗi lần may là mình đổ hết mấy bao vải ra để lựa được miếng vải ưng ý.

Lớn lên học hết ĐH còn ôm mộng mở tiệm may, đi kiếm thuê mặt bằng để vừa ở vừa may túi bán, nhưng bị Mẹ và Ngoại phát hiện ra mắng cho trận tơi bời rồi bỏ mộng =]]

Năm ngoái mình tha lôi được cái máy may, đợt rồi dọn đồ về quê thấy cái máy may, lại bị la tiếp 🤣

May chơi chơi tự may đồ cho mình cũng là thú vui hay lắm đó :p
 
Bạn sống ở thế kỷ nào thế? @@
Mình giờ này chưa ăn tối. Đêm phải 11h hơn mới ngủ.
Mình quen rồi í, 7-8h vô mùng, lên voz, fb đến 8-9h ngủ, 12h đêm dậy lọ mọ đến 2h ngủ, rồi -5h sáng dậy, đi làm đến 5h chiều về, tắm rửa, cơm nước, dọn dẹp xong vô mùng, cột xống người 40t đơn giản, lành mạnh lắm fen :pudency:

Cảm ơn hảo ý của fen nhưng như đã viết trong chap, mình vốn hơi bất cần và ít có đặt nặng điều gì, như mây gió lãng đãng thôi, nên mấy cái việc nhức đầu mình thường tránh xa, mình là mình, không có giống ai hết.

Hồi voz cũ cũng nhiều ae khuyên lập kênh DIY nhưng mình cũng lơ luôn, DIY cho vui thôi, tiền bạc gì lại thấy không được thoải mái cho lắm.
Tính ra người kỳ kỳ này có vài điểm giống mình nhỉ, hồi sv mình làm đồ handmade tặng cho mấy bạn cùng lớp, sau đó có đơn đặt hàng làm 100 cái, mình chạy trốn luôn, khum có hứng làm
 
Mình quen rồi í, 7-8h vô mùng, lên voz, fb đến 8-9h ngủ, 12h đêm dậy lọ mọ đến 2h ngủ, rồi -5h sáng dậy, đi làm đến 5h chiều về, tắm rửa, cơm nước, dọn dẹp xong vô mùng, cột xống người 40t đơn giản, lành mạnh lắm fen :pudency:
Vậy chắc gái chưa có gia đình hử? Chứ có gia đình, con cái rồi thì không đơn giản vậy được.
wE6RzgO.png
 
Back
Top