Mấy thím đã trải qua cảnh gia đình làm ăn thất bại chưa?

Rồi, ông ba làm xây dựng thua lỗ, chủ đầu tư quỵt, bán hết tất cả trả nợ, đúng nghĩa ko còn gì hết, đến nổi cái máy chụp hình cũng bị ông công nhân xiết nợ, máy móc xe cộ bán hết. Đúng nghĩa ko còn đồng teng luôn, ông ba về bị zona, hành sốt, vét hết trong nhà mang ổng đi khám, về ổng mệt ko ăn dc cơm, mà ổng thèm bánh canh cua nhưng ko dám mua vì sợ ngày sau ko có tiền đi chợ, bà chị chạy ra nhà bạn mà làm bộ đi gần nhà bạn rồi dắt xe, để có cớ mượn 100k sửa xe về mua bánh canh cho ổng. Nhớ nhất là còn nợ tiền 1 ông công nhân người QB hay QT gì đó, ko có giấy tờ rõ ràng mà ổng cứ nói còn nợ, cứ tuần là gọi dt bàn 1 lần kêu chuyển trả, tiết kiệm hết mức có thể để dành ra gửi trả ổng, thời gian đó đi chợ đúng kinh khủng. Gạo mua loại rẻ nhất, mua 2 hũ chao lớn, đi chợ chiều mua cá người ta bán gần ươn, về muối thiệt mặn, bỏ sả nhiều vô cho đừng hôi, chiên ăn. Rau thì canh 6h chiều, chùa gần nhà người ta bỏ rau dư ra, chạy ra lụm về lặt ăn. Đi thăm ông nội bệnh mà 2 mẹ con ko đủ tiền mua 2 hộp sữa Ensure nước nữa, mua đúng 1 hộp một. Cuối tuần là tranh thủ gom đồ còn lại trong nhà mà tốt tốt, chạy ra ngồi chợ bán, đủ thứ, sổ tay, áo quần, đồng hồ treo tường, giày dép, bán món 10-30k thôi. Hồi đầu ko biết, tg là cứ ra ngồi đại ngoài chợ là bán được, ai ngờ vừa trải ra là có người tới thu 10k tiền chỗ. Xong trưa trưa chợ tan là chạy ra bên hông nhà thi đấu Phú Thọ, kiếm gốc nào mát mát trải ra bán chén dĩa, bình trà 2nd, ngồi nó hắt nắng mà về bệnh luôn, nhưng bữa sau vẫn phải ráng ra bán vì ko bán thì tiền đâu đi chợ. Giờ nhìn lại cảm thấy ko hiểu sao mình vượt qua những ngày đó đươc...Nhưng sau đó mình mới thấy là ngày tháng đó làm mình mạnh mẽ hơn, lỳ hơn...
 
Rồi, ông ba làm xây dựng thua lỗ, chủ đầu tư quỵt, bán hết tất cả trả nợ, đúng nghĩa ko còn gì hết, đến nổi cái máy chụp hình cũng bị ông công nhân xiết nợ, máy móc xe cộ bán hết. Đúng nghĩa ko còn đồng teng luôn, ông ba về bị zona, hành sốt, vét hết trong nhà mang ổng đi khám, về ổng mệt ko ăn dc cơm, mà ổng thèm bánh canh cua nhưng ko dám mua vì sợ ngày sau ko có tiền đi chợ, bà chị chạy ra nhà bạn mà làm bộ đi gần nhà bạn rồi dắt xe, để có cớ mượn 100k sửa xe về mua bánh canh cho ổng. Nhớ nhất là còn nợ tiền 1 ông công nhân người QB hay QT gì đó, ko có giấy tờ rõ ràng mà ổng cứ nói còn nợ, cứ tuần là gọi dt bàn 1 lần kêu chuyển trả, tiết kiệm hết mức có thể để dành ra gửi trả ổng, thời gian đó đi chợ đúng kinh khủng. Gạo mua loại rẻ nhất, mua 2 hũ chao lớn, đi chợ chiều mua cá người ta bán gần ươn, về muối thiệt mặn, bỏ sả nhiều vô cho đừng hôi, chiên ăn. Rau thì canh 6h chiều, chùa gần nhà người ta bỏ rau dư ra, chạy ra lụm về lặt ăn. Đi thăm ông nội bệnh mà 2 mẹ con ko đủ tiền mua 2 hộp sữa Ensure nước nữa, mua đúng 1 hộp một. Cuối tuần là tranh thủ gom đồ còn lại trong nhà mà tốt tốt, chạy ra ngồi chợ bán, đủ thứ, sổ tay, áo quần, đồng hồ treo tường, giày dép, bán món 10-30k thôi. Hồi đầu ko biết, tg là cứ ra ngồi đại ngoài chợ là bán được, ai ngờ vừa trải ra là có người tới thu 10k tiền chỗ. Xong trưa trưa chợ tan là chạy ra bên hông nhà thi đấu Phú Thọ, kiếm gốc nào mát mát trải ra bán chén dĩa, bình trà 2nd, ngồi nó hắt nắng mà về bệnh luôn, nhưng bữa sau vẫn phải ráng ra bán vì ko bán thì tiền đâu đi chợ. Giờ nhìn lại cảm thấy ko hiểu sao mình vượt qua những ngày đó đươc...Nhưng sau đó mình mới thấy là ngày tháng đó làm mình mạnh mẽ hơn, lỳ hơn...
Giờ sao rồi bác?
 
Chính tôi phải đi lái xe chở bia khi làm ăn lụn bại đây, từ giám đốc có tài xế riêng đi chở rồi bốc từng két bia thì nó nát cỡ nào chắc ai cũng đoán dc. Nhưng 10 năm sau laik làm giám đốc. Sợ cái gì.
Làm ly cafe anh ơi.
Chia sẻ cho đàn em với. Đang hoang mang lắm đây
 
Sao vậy thím. Đang bận bịu quá. Vụ gì mà hoang mang.
Chuyển giao thế hệ. Cộng sổ bay mất mấy mấy chục % đất đai do 10 năm thua lỗ.
Giờ em cần một người anh đủ sóng gió để chia sẻ, và nếu được cho em lời khuyên thì càng tốt.
 
2010 đùng phát nhà nợ 2 tỉ do bị giật hụi, bán hết nhà cửa với đất, chỉ còn 1 căn nhà chính
Obz cày 2 năm gỡ rồi mua lại mấy thứ đã bán, vcl :oh: thần tượng cmnl, cảm giác 2 tỉ đối với obz muỗi vcl :ops:
Ở nhà chạy cơm từng bữa nhưng gia đình chưa từng thiếu mình cái gì :pudency: mỗi ngày vẫn cho tiền tiêu vặt 50k như trước đó
 
Hồi nhỏ ô ba nuôi tôm, trúng đc vài vụ nên mình muốn j đc nấy :D Sau đầu tư thua lỗ bán nhà trả nợ. Còn thiếu phải trốn vô sg ở gác xép nhờ nhà ng wen. Trưa nó nóng hầm sml, ô ba thì đi xa nuôi tôm cá lại từ đầu, để 3 mẹ con ở sg. Có hôm đi học về thì mẹ đi trốn nợ mất tiêu còn lại 2 đứa nhỏ trên gác :haha: sau thì 3 mẹ con chuyển qua nhà trọ gần đó ở, 1tr5/tháng có cái tủ lạnh mình bỏ nước vô bịch nilon làm đá bán đc 2k/bịch có tiền chơi game :D có hôm ngủ dậy thấy nhà trống trơn, tối trước ng ta tìm ra đc nhà mình nên vô siết nợ, cũng lịch sự nên làm nhẹ nhàng cho mình ngủ :choler::haha:lên cấp 3 mình vừa học vừa mmo thời còn web ekiemtien , upload porn ng ta tải mình đc $ nên cũng tự nuôi thân đc, còn có tiền dư phụ mẹ. Mà đưa nhiu cũng trả nợ hết trơn :extreme_sexy_girl: hồi đó có vay vốn ngân hàng để trả tiền học, còn dư cũng đem trả nợ :haha: sau thì đi xklđ bên nhật,làm đc nhiu gửi về lại trả nợ hết 3 năm ở bển về còn đc đúng 30tr :choler: may mà hết nợ rồi. Từ lúc về vn cày cuốc mmo đến giờ 5 năm r, cũng mua đc nhà đất oto dư ra chục tỏi gửi bank vừa thoát kiếp nghèo định mua cho ô ba cái moto chạy phượt chơi thì ổ mất. Chưa kịp báo hiếu j buồn mãi đến giờ =((
 
Trải qua cách đây 10 năm...
Đủ thứ chuyện xảy ra. Mệt mỏi và chán nản, lúc ấy chán k muốn đi học.
Bme thì cãi nhau um tỏi =((

Gửi từ OnePlus HD1900 bằng vozFApp
 
Chuyển giao thế hệ. Cộng sổ bay mất mấy mấy chục % đất đai do 10 năm thua lỗ.
Giờ em cần một người anh đủ sóng gió để chia sẻ, và nếu được cho em lời khuyên thì càng tốt.
Mình ko khuyên thím về chuyện cụ thể được, mình chỉ góp ý được cái chung chung thôi.
Theo mình thì gặp bất cứ khó khăn nào thì việc đầu tiên là sốc lại tinh thần đã, vớt vát cái gì thì vớt, còn tay còn chân thì mình lấy lại vốn lẫn lời được hết.
Hiện tại mình đang cắm chốt ngoài miền trung cứu lụt kiếm fame làm hình ảnh thương hiệu. Bão sắp vào nữa nên cũng khá nhiều việc.
Thím cần chia sẻ cứ inbox, nếu mình đưa ra được lời khuyên gì mình sẽ cố gắng hết sức. Chúc thím sớm vượt qua.
 
Chuyển lên làm tài đi, lái khoẻ hơn bốc, lúc đợi bốc hàng lên mạng bán online, ngày xưa mình kiếm lại như vậy mà giờ online chắc bão hoà rồi.
Giờ nghành liên quan đến điện tử là ngon ăn :sweet_kiss:
 
hồi nhỏ cha đi nước ngoài nên về vn giàu lắm , vàng cả đống , xe máy hồi đó là 1 chiếc ya 1 chiếc vespa , cái hồi tầm 40 năm trc thì như ông già mình là đại gia trẻ , cưới bà già mình cũng nhà giàu , nhà bà mẹ mình là 1 trong 2 nhà có nhà xây gạch , có tầng 2 và tầng lửng , tô tường bằng đá rửa , sau cưới về ông già làm ăn nhưng tin tưởng giao cho bạn bè nên dần dần vỡ lần , rồi mẹ mình gánh dùm đống nợ cho bà ngoại , bán dần đồ trong nhà trả , đang đi xe máy chiếc charly thì bị chặn lại xiết nợ ( dù mình éo nợ ) , rồi ba mình vay tiền đi nước ngoài để buôn nhưng 1 tháng sau bị cướp sạch , về vn cả nhà trắng tay , ông ngoại thương tình cho vô ở ké trong nhà , rồi bán cái nhà đi để làm ăn và trả nợ , trời thương giờ cũng có tiền ít ít.
 
Chưa trải qua nhưng sợ.
Giờ cạnh tranh gia đình e k làm dc như nhà ngta. Họ buôn bán hàng hoá ầm ầm mình cứ đì đẹt nhỏ nhỏ. Khách k có ngẫm buồn. Bố mẹ tích góp có 2 căn nhà với mấy miếng đất nhỏ nhỏ. K biết sau sao chứ thấy tương lai mù mịt.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Bà Dì đã từng lấy ông đại điền chủ, giàu nức tiếng xứ Hà Nam Ninh luôn, đám cưới bà thành giai thoại của quê hương luôn, rồi đấu tố ruộng đất, nhà mất hết của rả, bà về ở với ba mẹ tôi, còn bị tệt (bại liệt), bà là người đẹp nhất nhì xứ, đã từng chả thiếu thứ gì xong phải chạy ăn từng bữa cùng ba mẹ tôi, ba tôi thì vì ông nội riêng lẻ (ngoài HTX) mà ba đị học bị chèn ép đủ thứ, học giỏi nhất khóa 7/10 mà cũng chẳng được hỗ trợ học lên vì gia đình riêng lẻ, gốc gác đại điền chủ... Trong ông vẫn luôn có sự bất mãn với chế độ này dù ông ko bao giờ nói ra. Đến đời chúng tôi cũng đỡ khổ rồi. Nó như hình sin vậy, bà nội và bà dì là đỉnh cao giàu có, cuối đời chả còn gì, ba mẹ tôi chắc là đáy của hình sin rồi, đến đời chúng tôi lại lên chúc chúc rồi. Chỉ mong sau này bọn trẻ trong nhà, có chuyện gì xảy ra chúng cũng vững tâm, an yên chấp nhận và cố gắng
 
Back
Top