Nửa đêm có con rắn bò vào sân. Các thím xem thử có đúng cạp nia không

Con này cạp nia, trong rãy mình có một con cạp nia chúa, ban đêm nó nghênh ngang bò ngang đường không ngáng bố con đứa nào, xe chạy tới cũng chỉ lững thững bò đi, và nó to vãi cả nhái, ngoài ra còn có 1 con hỗ mang chúa gần đó, nhiều người lùng bắt ko thành, nhưng không hiểu sao con cạp nia này vẫn sống được, và chưa bao giờ mình thấy con cạp nia nào to như vậy, nó phải bằng bắp tay thanh niên như mình, dài từ mép đường này sang mép đường kia (đường rãy nên cũng nhỏ), chỉ thấy xuất hiện ban đêm
Con này cạp nia, trong rãy mình có một con cạp nia chúa, ban đêm nó nghênh ngang bò ngang đường không ngáng bố con đứa nào, xe chạy tới cũng chỉ lững thững bò đi, và nó to vãi cả nhái, ngoài ra còn có 1 con hỗ mang chúa gần đó, nhiều người lùng bắt ko thành, nhưng không hiểu sao con cạp nia này vẫn sống được, và chưa bao giờ mình thấy con cạp nia nào to như vậy, nó phải bằng bắp tay thanh niên như mình, dài từ mép đường này sang mép đường kia (đường rãy nên cũng nhỏ), chỉ thấy xuất hiện ban đêm
sao xe chạy tới mà để nó chạy? ngta sợ không dám cán nó à
 
Khúc đen khúc trắng độc hơn khúc đen khúc vàng. Theo các cụ quê tôi bảo con này cắn là không cứu được. Thím lần sau cẩn thận vì chứ một con này mà uống hết một lít rượu là say đấy.
 
Ngày ấy, trong một gò đất cây cối mọc um tùm ở làng Nhị Khê gọi là gò Rùa, có một con rắn mẹ sống với một đàn con. Con rắn làm tổ ở đó đã ngót một trăm năm, chỉ còn chờ ít lâu nữa là thành xà tinh có thể đi mây về gió, biến hóa huyền diệu. Vào thời ấy có một ông đồ họ Nguyễn mở trường dạy học trong làng. Thấy đám đất ở gò Rùa có mạch rất đẹp: trước mặt là đầm làm minh đường, sau lưng là gò làm án, ông đồ bèn xin làng cấp cho mình đám đất để dựng một ngôi nhà làm nơi tĩnh mịch dạy học. Được phép làng, một buổi chiều nọ trước khi tan lớp, thầy bảo trò:

- Từ mai các con tạm nghỉ học một vài ngày rồi đến phát dọn hộ cho thầy đám đất bên gò Rùa kia.

Nghe tin ông đồ sắp cho người đến phá phách chỗ ở của mình, đêm ấy rắn mẹ bèn đến báo mộng cho ông đồ biết. Ông đồ đang ngủ mơ màng thấy có một người đàn bà vẻ mặt hầm hầm đến sừng sộ:

- Này ông kia! Nào ta có gây thù chuốc oán gì với nhà ngươi mà nhà ngươi lại toan phá nhà cửa của ta. Muốn tốt thì chớ có động đến, nếu không thì đừng hòng ăn ngon ngủ yên với ta đâu

Nói xong quay ngoắt trở ra. Ông đồ giật mình tỉnh dậy thì trời đã sáng. Suy nghĩ mãi về giấc mộng lạ, ông chưa hiểu thế nào cả. Sực nhớ hôm nay là ngày học trò mình bắt tay khai phá đám đất hoang, ông cho rằng hẳn có ma quỷ gì ở đấy muốn ngăn cản không cho mình tới ở. Sợ tai vạ, ông đã toan bảo học trò ngừng tay, nhưng suy đi nghĩ lại, ông thấy không nên: - "Ồ, mộng mị vô chừng, tội gì phải bận tâm cho mệt". Rồi đó ông đồ chống gậy đi đến khoảnh đất mới xem học trò làm việc. Lúc đến nơi thì thấy học trò đã dọn quang một đám khá rộng. Ông đồ hỏi: - "Các con có thấy gì lạ không?". Học trò đáp: - "Thưa thầy, không có gì lạ cả". - "Nếu có gì lạ hãy báo cho thầy biết nghe không".

Đêm hôm sau con rắn lại báo mộng. Ông đồ đang mơ mơ màng màng, bỗng thấy người đàn bà hôm trước lại đến, tay bế ba đứa con nhỏ, nhưng lần này vẻ mặt thay đổi hẳn: - "Xin nhà thầy hoãn cho ba hôm nữa, để cho đàn con tôi cứng cáp đã rồi sẽ xin đi". Thấy người đàn bà vật nài mấy lần, ông đồ động lòng trắc ẩn, nói: - "Được, được, tôi sẵn lòng để cho nhà chị nán lại ít hôm".

Sáng dậy ông đồ nghĩ mãi vẫn chưa hiểu ra thế nào. Ông bèn đi tới đám đất đang được phát dọn xem sao. Vừa đến nơi, người trưởng tràng đã chạy đến nói với ông: - "Thầy ạ, vừa rồi có một con rắn lớn, tiếc rằng chúng con mới chém phải một nhát ở đuôi thì nó đã chạy mất. Trong hang có một ổ ba con rắn con, chúng con đều đánh chết cả". Ông đồ bèn hiểu ra, bèn tặc lưỡi ân hận: - "Đúng là người đàn bà ở trong con rắn đã đến cầu khẩn với ta. Nhưng ta không kịp cứu bầy con nó như lời ta đã hứa".

Lại nói đến con rắn mẹ tự nhiên bị chết mất cả đàn con lại bị thương tích nặng nề, thì căm tức ông đồ vô hạn. Nó quyết tìm dịp báo thù. Một tối trong khi ông đồ đang đọc sách ở một ngôi nhà vừa mới dựng xong, con rắn lẻn bò vào mái tranh, đến gần sát chỗ ông ngồi, toan cắn chết. Nhưng ông đồ vừa liếc thấy đã kịp hô hoán cho người nhà chạy lại. Rắn ta hoảng hốt bỏ trốn, chỉ kịp nhỏ xuống trang sách một giọt máu. Ông đồ kinh hãi nhìn lại trang sách thì thấy giọt máu nhỏ thấm tới tờ thứ ba. Thở dài, ông lẩm bẩm: - "Chắc nó sẽ báo oán đến đời con cháu ta chứ không sai".

* * *
TRuyện gì đây phen?
Mà này là ông Hồ đồ chứ ông đồ gì. ngừoi già linh cảm rất mạnh, thấy chuyện lạ là để ý ngay chứ không tự ý hành động ngu như này.
 
Con này là cạp nia,cạp nong( hay còn gọi là mai gầm) là vân vàng đen. À quên con trắng đen này được ước tính độc x4 lần hổ mang chúa nhé :))
thế còn con đỏ đen thím chưa nhắc đến, Cạp nong đỏ đen, cạp nia trắng đen vàng đen ít độc hơn thì phải. Cạp nong best độc
 
Có một số loài rắn nhìn được đó thím. Em không chắc loài nào. Còn con này rắn độc, nó là cạp nia nam. Cái vụ đầu tròn đầu tam giác k đúng lắm đâu. Căn cứ xác định rắn có độc hay không là vảy má cơ.
Ko có răng nanh nhé :p
 
Ngày ấy, trong một gò đất cây cối mọc um tùm ở làng Nhị Khê gọi là gò Rùa, có một con rắn mẹ sống với một đàn con. Con rắn làm tổ ở đó đã ngót một trăm năm, chỉ còn chờ ít lâu nữa là thành xà tinh có thể đi mây về gió, biến hóa huyền diệu. Vào thời ấy có một ông đồ họ Nguyễn mở trường dạy học trong làng. Thấy đám đất ở gò Rùa có mạch rất đẹp: trước mặt là đầm làm minh đường, sau lưng là gò làm án, ông đồ bèn xin làng cấp cho mình đám đất để dựng một ngôi nhà làm nơi tĩnh mịch dạy học. Được phép làng, một buổi chiều nọ trước khi tan lớp, thầy bảo trò:

- Từ mai các con tạm nghỉ học một vài ngày rồi đến phát dọn hộ cho thầy đám đất bên gò Rùa kia.

Nghe tin ông đồ sắp cho người đến phá phách chỗ ở của mình, đêm ấy rắn mẹ bèn đến báo mộng cho ông đồ biết. Ông đồ đang ngủ mơ màng thấy có một người đàn bà vẻ mặt hầm hầm đến sừng sộ:

- Này ông kia! Nào ta có gây thù chuốc oán gì với nhà ngươi mà nhà ngươi lại toan phá nhà cửa của ta. Muốn tốt thì chớ có động đến, nếu không thì đừng hòng ăn ngon ngủ yên với ta đâu

Nói xong quay ngoắt trở ra. Ông đồ giật mình tỉnh dậy thì trời đã sáng. Suy nghĩ mãi về giấc mộng lạ, ông chưa hiểu thế nào cả. Sực nhớ hôm nay là ngày học trò mình bắt tay khai phá đám đất hoang, ông cho rằng hẳn có ma quỷ gì ở đấy muốn ngăn cản không cho mình tới ở. Sợ tai vạ, ông đã toan bảo học trò ngừng tay, nhưng suy đi nghĩ lại, ông thấy không nên: - "Ồ, mộng mị vô chừng, tội gì phải bận tâm cho mệt". Rồi đó ông đồ chống gậy đi đến khoảnh đất mới xem học trò làm việc. Lúc đến nơi thì thấy học trò đã dọn quang một đám khá rộng. Ông đồ hỏi: - "Các con có thấy gì lạ không?". Học trò đáp: - "Thưa thầy, không có gì lạ cả". - "Nếu có gì lạ hãy báo cho thầy biết nghe không".

Đêm hôm sau con rắn lại báo mộng. Ông đồ đang mơ mơ màng màng, bỗng thấy người đàn bà hôm trước lại đến, tay bế ba đứa con nhỏ, nhưng lần này vẻ mặt thay đổi hẳn: - "Xin nhà thầy hoãn cho ba hôm nữa, để cho đàn con tôi cứng cáp đã rồi sẽ xin đi". Thấy người đàn bà vật nài mấy lần, ông đồ động lòng trắc ẩn, nói: - "Được, được, tôi sẵn lòng để cho nhà chị nán lại ít hôm".

Sáng dậy ông đồ nghĩ mãi vẫn chưa hiểu ra thế nào. Ông bèn đi tới đám đất đang được phát dọn xem sao. Vừa đến nơi, người trưởng tràng đã chạy đến nói với ông: - "Thầy ạ, vừa rồi có một con rắn lớn, tiếc rằng chúng con mới chém phải một nhát ở đuôi thì nó đã chạy mất. Trong hang có một ổ ba con rắn con, chúng con đều đánh chết cả". Ông đồ bèn hiểu ra, bèn tặc lưỡi ân hận: - "Đúng là người đàn bà ở trong con rắn đã đến cầu khẩn với ta. Nhưng ta không kịp cứu bầy con nó như lời ta đã hứa".

Lại nói đến con rắn mẹ tự nhiên bị chết mất cả đàn con lại bị thương tích nặng nề, thì căm tức ông đồ vô hạn. Nó quyết tìm dịp báo thù. Một tối trong khi ông đồ đang đọc sách ở một ngôi nhà vừa mới dựng xong, con rắn lẻn bò vào mái tranh, đến gần sát chỗ ông ngồi, toan cắn chết. Nhưng ông đồ vừa liếc thấy đã kịp hô hoán cho người nhà chạy lại. Rắn ta hoảng hốt bỏ trốn, chỉ kịp nhỏ xuống trang sách một giọt máu. Ông đồ kinh hãi nhìn lại trang sách thì thấy giọt máu nhỏ thấm tới tờ thứ ba. Thở dài, ông lẩm bẩm: - "Chắc nó sẽ báo oán đến đời con cháu ta chứ không sai".

* * *
Nghe như Lệ Chi Viên
 
Kèo này chua đấy. Dự là đời cháu của chủ thớt sẽ làm quan cực to, hàm nhất phẩm chứ chẳng đùa. Một ngày nọ, vua đến nhà cháu thớt chơi. Vợ của cháu thớt dâng vua một chai rượu rắn thượng hạng. Vua uống một ngụm thì lăn đùng ra đó. Thế là cả nhà cháu thớt bị tử hình vì tội giết vua, mang tiếng xấu muôn đời.

Tuy nhiên, gia đình cháu thớt bị oan. Cháu thớt và vợ không hề bỏ độc vào rượu. Chính con rắn ngâm trong bình mới là thủ phạm. Cháu thớt không biết rằng con rắn đó là hậu duệ của con rắn tổ thớt giết hôm qua. Nó chết trong bình rượu nhưng hồn không siêu thoát, chờ đợi thời cơ báo thù. Thấy vua chuẩn bị uống rượu, nó nhận ra đây là cơ hội ngàn năm có một. Nó hô hào 10 đời ma rắn cùng nhau vận hết nội công, biến mối thâm thù truyền kiếp thành chất kịch độc có tên hóa học là kali xianua. Phần sau như thế nào chắc mọi người đã rõ.

Tương truyền, vào ngày cháu thớt bị tiêm vắc xin, có một bầy rắn bò trước mộ thớt, xếp thành dòng chữ: Cạp nia báo thù, mười đời chưa muộn :burn_joss_stick:
Hất cùn hơi nhiều đó fen à
 
Khúc đen khúc trắng độc hơn khúc đen khúc vàng. Theo các cụ quê tôi bảo con này cắn là không cứu được. Thím lần sau cẩn thận vì chứ một con này mà uống hết một lít rượu là say đấy.
chịu thôi thím, xung quanh nhà e đầy loại này, lâu lâu vẫn gặp
 
Back
Top