T ở Úc đang thất nghiệp nên chia sẻ tí, cho ô chủ thớt tự cân nhắc
T chọn về VN sống lâu dài vì 1 lý do lớn nhất đó là yếu tố gia đình. Ko biết bạn nghĩ kĩ đến đâu nhưng bố mẹ t già cả rồi, chỉ còn tính bằng năm, có khi 1 cơn bạo bệnh là đi. T cũng muốn con cái có gia đình đầy đủ, hưởng và hiểu được các giá trị gia đình VN. Cuộc sống ở VN có nhiều bất cập nhưng thực tế cuộc sống ở Nước ngoài (Úc nói riêng) là cực khổ, nó chính là địa ngục nô lệ về vật chất và tinh thần. Nếu nhà có ĐK thì những bực mình ở VN nhìn chung có thể giải quyết được.
Nói từng cái một. Về vật chất thì thực sự nó giàu có, nhưng chưa chắc là cho mình hưởng. Các nước tư bản giàu có dù nhìn hào nhoáng hay có chính sách an dân như miễn phí y tế giáo dục đều là công cụ của giới cầm quyền farm tiền, giới tài phiệt "làm chủ" người lao động thông qua các HD vay mượn mua nhà mua đồ... Bạn dùng từ "rat race" thì hẳn bạn cũng biết tư bản nó bóc lột vcl thế nào. Cuộc sống rất áp lực. Ch ta thấy lương cao thì trăm thằng vozlit dalit khác cũng thấy lương cao. Đấm nhau được với đám đó ko? Các DN sẽ nghĩ ra đủ các loại KPI, meeting để ép sức LD và dám dalit vozlit sẽ làm bằng được để giữ jobs. Làm thêm đến tối là chuyện bt. Vợ t làm việc cho NH lương $72.000 thì nó vắt nó chửi như c hó luôn. Toàn làm từ sáng 6h phải dậy, 8h tối mới thôi. Việc IT dù lương cao nhưng t dám cá là cũng nặng nhọc ko ít. Bạn ko làm thì thằng khác sẽ làm nên sếp alo cái là lao vào máy luôn. 3 Lần t đi thăm bạn, họ hàng thì thấy cảnh IT làm thêm rồi. Đang ngồi ăn cái nó báo server chậm lại vào phòng cầy. T đi làm bếp và biết nhiều ng làm việc chân tay thì hễ ráo mồ hôi là hết tiền.
Vấn đề vay trả nhà 30 năm thì ngang cái hợp đồng nô lệ luôn. Ai cũng tính là chỉ 10 năm là trả được, nhưng cuộc số nó không như bức tranh, nó sẽ dìm cho chúng ta hết tiền, cả đời đi làm không dám bỏ việc. Tính sơ sơ chi phí sống năm 2021 của 2 vợ chồng là gần $40.000 một năm, có con còn cao hơn nữa. Cuộc sống sẽ ép chúng ta làm phọt cứt và con cái, bố mẹ sẽ tự nhiên bị bỏ sang 1 bên.
Và đương nhiên tư bản nó phát triển quá rồi, mọi thứ gần như là efficient market nên rất khó khởi nghiệp. Gần như mọi ngành nghề đều có 2-4 business đứng đầu, ko có khe hở nào để tham gia. Small business thì như cái job in disguise vậy. Muốn lên tầng trung lưu manager thì hơi khó nhé. Tây trắng tiếng Anh lưu loát còn chả ăn ai nữa là da vàng. Cái vụ đi làm thì tùy ngành nghề, có thể IT dễ hơn, t ko dám comment.
Về tinh thần thì 100% người đi nước ngoài kêu. Sống như thây ma luôn vì không có kết nối cộng đồng. Bạn bè cũng chỉ giới hạn chứ đâu có nhiều người mà chơi. Ng Việt thì còn chênh văn hóa rất mạnh. Hội đi trước 75 vs hội trẻ chẳng hạn, hội quan chức vs người lao động chẳng hạn, chả thể chơi đc với nhau. Đặc sản ở Úc là những khu vui chơi trẻ em và những băng ghế trống, ai cũng bận rộn rảnh đâu mà chơi. Dù có người thì ai biết ng đó, ko có như VN; trẻ con ở đây ko chơi chung được với nhau. Hồi xưa t đi bơi, đi đá bóng, đi ăn kem, đi bar sàn... với anh em họ, bạn bè các kiểu. Còn bọn tây nó đâu có chơi với con mình đâu. Cái khu vui chơi trước nhà t thì người Lebanese chơi riêng, bọn thổ dân chơi riêng, mấy đứa Việt Nam chơi riêng. Thà t cho con cái học trường công ở VN để nó được bao quanh bởi bạn bè, anh chị em họ... Thà cho nó chơi LOL chửi ĐMM còn hơn cho nó cô đơn ở nước ngoài. Hãy nhớ lại hồi bé chúng ta chơi vui ntn. Bây giờ trẻ con vẫn chơi vui dù ít chỗ chơi hơn trước 1 chút, giờ đi chơi thì tốn tiền vé thôi, cũng ko tệ.
Những kết nối xung quanh đứa trẻ mới quan trọng chứ vật chất thì vừa đủ thôi. Cho nó nhiều chỉ tổ hư chứ hay ho gì. Mấy thằng Úc đần bỏ mẹ ra vì sống sướng quá rồi, ko còn ý chí chiến đấu gì cả. Ô Warrent buffet khi được hỏi vì sao ko đi chỗ khác sống dù có nhiều tiền, ô ý bảo vì ở Nebraska ô ý có nhiều connections. T cũng muốn gia đình t gồm VC và các con có được cái connections đó. Nhưng 7 năm ở Úc là đủ để nhìn ra tương lai mù mịt, sẽ chẳng có connection nào ở nới sống, ở chỗ làm, hay ở xã hội.
Yếu tố gia đình là quan trọng nhất. Những gia đình đi nước ngoài nhìn chung là nát như cứt, trừ khi có nguyên ban bệ đi từ trước bằng vượt biên hoặc đi định cư đầu tư cả nhà. T chưa thấy cặp nào hạnh phúc cả vì gành nặng vật chất quá nặng. Điển hình là tình trạng vợ chồng xa nhau vì Visa hoặc vì công việc. Kể cả người thành đạt thì họ cũng phải hy sinh vì công việc. Gia đình người quen bên vợ có nhà cửa xịn cũng là vì ô chồng chịu khó xa vợ làm ở TP khác. Đặc biệt là đứt kết nối trầm trọng với gia đình và văn hóa Việt. Ô boss trước t làm thì mẹ chết về 3 ngày xong quay lại luôn vì còn phải làm shop, ko bỏ được, con cái ổng lớn lên chắc chắn sẽ làm thế với ô thôi. Bà chủ nhà làm nails thì ko đẻ con cứ thể đi cầy mà cũng chưa trả được nợ. Gia đình VN khi mất đi kết nối, sống kiểu Tây thì vô cùng rời rạc, VC bỏ nhau rất nhiều. Con cái lớn nó đi theo bạn bè chứ ko có theo mình, rất khó gặp gỡ như kiểu VN. VD thằng con riêng ô chủ nhà đi mấy năm rồi, nó mà ko gẫy chân thì chắc t cũng ko có cơ hội nhìn mặt. T nghe kể Có nhà thì con cái đóng cửa trong phòng chả nc gì, nó dẫn bạn gái về ăn mà chào rồi chui vô phòng xong đến giờ ra ăn như khách.
Có thể nói là đi nc ngoài sẽ mất con, chúng ta sẽ hiến cho nước sở tại một đứa nô lệ cầy job và trả rent/mortgage. Con cái chúng ta sẽ lớn lên trong sự cô đơn là điều chắc chắn; mà thử nghĩ xem, bố mẹ sống không hạnh phúc thì sao con hạnh phúc? Ở VN thì sống khổ nhưng gia đình có nhau, có họ hàng xa gần, có hàng xóm, có chúng bạn. vợ t chăm bố chồng lúc ốm, t chăm bà ngoại vợ lúc ốm, họ hàng khắp nơi thăm hỏi gọi ddt. Có dịp sinh nhật gì cũng tổ chức. T muốn con mình nhìn và học từ những thứ đó, đấy mới là hạnh phúc tinh thần thực sự chứ không phải là vật chất hào nhoáng. Đương nhiên t vẫn chuẩn bị cho nó quốc tịch, khi cần thì té
Cách duy nhất mà đi nc ngoài sướng đó là có nhiều tiền, mang cả nhà đi và có các mối quan hệ từ trước. Có tiền sẽ giải quyết được rất nhiều áp lực ở nước ngoài. Tóm lại là người nghèo thì nên đi nc ngoài để cầy tiền, người giàu thì nên về VN để tiêu tiền cho sướng, người siêu giàu thì đi lại cả hai
Chủ thread còn trẻ mà làm IT thì có thể cân nhắc đi 4-5 năm lấy cái quốc tịch xong về VN làm remote. Con cái vừa có QT vừa được ở nhà cùng gia đình lớn của mình. Các vấn đề trên có thể ko liên quan đến Canada nhưng với kinh nghiệm xem Paris by night và Youtube thì t tin là c sống ở tư bản là giống nhau. "Rat race" run by the elites
Mấy ô nghĩ con cái sẽ có cuộc sống tốt hơn là đang đếm cua trong lỗ đấy. Điều kiện lý tưởng thì là thế, nhưng chưa chắc đâu nhé. Lớn lên nghiện hút ăn hại là chuyện bt