[Review] Nghề cho thuê xe máy

Nhờ tôi mà nó dễ dàng biết hết địa chỉ của các cửa hàng, kho hàng, nhà phân phối bếp từ ở địa phương.
EB2RUU6.gif
á à bắt được đồng phạm nhá. Còn lên đây thanh minh vs chả thanh nga. Lên đồn mà trình bày
 
Bữa giờ toàn thảm, nay tôi chuyển qua truyện khác cho vui tươi xíu nhé!

..............


DUYÊN


Cho thuê xe là nghề tay trái, còn nghề tay phải của tôi là mảng nông nghiệp. Đây là một trong những sản phẩm của farm: Trái dâu tằm!

KMilWuw.jpg


Mùa thu hoạch dâu tằm cần nhiều nhân công, khi đó thì đi thuê. Vùng tôi chuyên canh lagim (legumes) nên nhân công luôn sẵn, họ tổ chức thành đội nhóm khá chuyên nghiệp. Báo số lượng người + loại công việc + giá ngày công cho họ trước khoảng một ngày thì cần bao nhiêu người cũng có.

Trong đám người làm công cho tôi nhiều năm qua, có một con nhỏ người đồng bào K'ho khá đặc biệt, tên Ha Sin. Ngoại hình nó thì bình thường thôi, có điều là nó nói tiếng Anh mọi lúc mọi nơi. Hồi đầu mặc dù câu được câu mất, nhưng nó nói tự nhiên, và líu lo suốt ngày. Mấy người làm cùng bảo rằng nó có ước mơ đi nước ngoài, mà do nghỉ học sớm; nhà nghèo nữa, ko có tiền ra trung tâm nên giờ nó tự luyện. Nó huyên thuyên nhiều quá mà người đi làm công thì có mấy ai biết tiếng Anh đâu, còn lo kiếm ăn từng bữa, ai rảnh mà tiếng anh tiếng em. Thành ra mọi người cứ cho rằng nó là đồ chập mạch.

Hồi mới gặp tôi, nó cũng yêu cầu tôi giao tiếp với nó bằng tiếng Anh. Tôi bảo mày bị dở người à? Đây là vườn dâu tằm, chứ có phải trung tâm Anh ngữ đâu. Mà anh thuê mày đến để hái dâu chứ có phải để luyện tiếng Anh tiếng Pháp đâu. Thôi dẹp, làm việc đi!

Chắc anh ko biết nói tiếng Anh chứ gì. Thế mà mọi người cứ bảo anh giỏi lắm - nó vừa làm vừa lẩm bẩm.

Ơ cái con này, mày coi thường anh à? Tự ái nổi lên, tôi bắn vài câu chửi tiếng Anh. Nó chỉ chờ có thế, cười phá rồi bắt thóp tôi luôn. Xong nó chỉnh đốn là giọng tôi phèn đậm chất Đông Lào, nói ngang phè phè. Tôi cãi lại, nhưng mà vụ này thì tôi ko thắng được nó rồi. Xưa tôi cũng có Du học, mà lâu quá rồi nên giờ chỉ đủ giao tiếp thôi chứ bảo accent với emphasize thì chịu. Trong khi nó đang hừng hực rèn luyện hàng ngày. Thôi thua nó vậy.

Mọi người nhìn 2 đứa tôi, vừa cười vừa lắc đầu, chắc họ nghĩ tôi cũng man mát ngang con bé đồng bào này....

Sau này dần cũng quen, mỗi lần gặp là 2 anh em cũng trao đổi qua lại bằng tiếng Anh. Trình tiếng Anh của nó lên thấy rõ. Trong khi của tôi thì có xu hướng cắm đầu như Bitcoin.
............

Bận có thằng Tây alo đặt thuê xe. Thằng này là Tây lông mà dài dòng vl. Ngoài chuyện thuê xe, nó còn yêu cầu thêm một bạn đồng hành traveling companion để tìm hiểu sâu về văn hóa bản địa. Rồi tiếp theo nó nói một tràng gì mà tôi nghe ko hiểu; cái éo gì mà liên quan đến healing chữa lành chữa rách nữa á.

Tôi thì cốt cho thuê được xe nên giả ngu ra vẻ hiểu chuyện, cứ à ừ mặc cho nó huyên thuyên về physical healing, soul healing rồi mediation, spiritual cái quần què gì đó. Còn yêu cầu về bạn đồng hành thì tôi tính kêu mấy đứa tourguide, có mà đầy, đám này hót còn hay hơn khướu. Thế là chốt deal! Tôi nhắn nó số Whatsapp mấy đứa tourguide, bảo bọn mày tự contact với nhau nhé. À nó tên Paul, dân Pháp nhợn!

Tới ngày giao xe, nó đi xe Thành Bưởi tới trạm Đức Trọng rồi đi xe trung chuyển qua nhà tôi lấy xe. Giao xe xong, tôi mới hỏi là đã tìm được bạn đồng hành chưa. Nó bảo chưa, vì những tourguide mà tôi giới thiệu không hiểu đủ về văn hóa bản địa để có thể chia sẻ phương pháp chữa lành. Nó sẽ tự đi tìm trên những chặng đường sắp tới. Ok thế thì kệ con mịa nhà mày. Chữa lành với cả chữa què; Tây lông mà cũng dẩm như mấy mợ Đông Lào, rõ lắm chuyện...

Thằng Tây lông thuê xe đến hôm thứ ba thì có chuyện. Bữa tôi đang trên vườn thì nó alo, kêu là đang gặp rắc rối trong bản người đồng bào. Tôi hỏi là vấn đề gì, nó nói lòng vòng mãi tôi ko hiểu, gì mà có người bảo lãnh hay không trả đúng tiền gì đó, nên xảy ra tranh cãi. Tôi bảo thế traveling companion của mày đâu. Nó bảo nó chưa tìm được, nên mới gọi tôi.

Tôi bảo tao cho thuê xe; tao hỗ trợ sửa xe, cứu hộ khẩn cấp khi xe có sự cố thôi chứ tao ko cung cấp dịch vụ hỗ trợ đánh ghen, cãi lộn! Nó bảo nó hiểu, nhưng mà giờ nó chưa tìm được bạn đồng hành, nên phiền đến tôi. Tâm thế nó đang bị thương tổn, làm ơn!

Nói vậy thôi chứ lát sau tôi cũng chịu giúp nó. Tôi bảo nó đưa dt cho mấy ông đồng bào, tôi thương lượng cho. Mấy cha đồng bào này ở Tutra, cách nhà tôi tầm 20 km, giọng Kinh lơ lớ, nói đi nói lại một hồi tôi mới hiểu. Đại khái là thằng Paul này phát quà bánh kẹo cho bọn nhỏ đồng bào chăn trâu; xong ko biết vì lý do gì mà mấy đứa nhỏ ăn xong bị đau bụng, có đứa còn bị ói. Thế là tụi nhỏ báo phụ huynh túm cổ thằng Paul lại. Giờ phải có người bảo lãnh thì bọn nó mới cho thằng Paul về.

Tôi mới bảo thằng này Tây lông đi du lịch thật đấy, ko phải người xấu đâu. Sự cố ngoài ý muốn, có gì tôi bảo lãnh cho nó. Nhưng ông đồng bào kêu là người Kinh không đáng tin, ko bảo lãnh được. Ơ hay, ai ko biết chứ tôi đây 100% đáng tin, thề có Giàng! Nhưng họ vẫn không chịu.

Thế bọn mày cần ai bảo lãnh? Ko lẽ kêu bố mẹ cô dì chú bác thằng Paul từ Pháp qua đây bảo lãnh à? Bọn mày làm quá là tao báo Công an. Đồng bào thôi chứ thổ dân cũng phải sống theo Pháp luật. À quên, thế tao kêu một đứa đồng bào khác bảo lãnh thì ok ko? Đám kia nói vậy thì được. Ok luôn!

Ha Sin ơi, ra đây anh nhờ chút việc! Mày chạy vào trong Cambutte một lát giúp anh. Xong tôi kể sự tình cho nó, bonus thêm đây là dịp tốt để mày practising English. Nó hồ hởi nhận lời ngay. Nhưng anh vẫn trả đủ ngày công chứ? Ừ anh trả đủ, đi lẹ đi. Xong tôi báo thằng Paul là có người vào tận nơi giúp, ok chưa.

Chưa đầy một tiếng sau, thấy con nhỏ đã chạy xe máy ra. Tôi hỏi việc thế nào, nó bảo xong rồi anh. Thế thằng Tây đi đâu rồi. Nó chỉ ra chỗ gốc cây sầu riêng, anh Paul đang chờ ở kia. Ơ ngon, con nhỏ được việc đấy. Tôi vẫy thằng Paul lại, nó cảm ơn rối rít, xong rồi nó bảo đã tìm thấy được traveling companion. Ai á, ko phải con Ha Sin chứ? Hai đứa nó nhìn nhau, nhìn tôi cười. Á à, bọn này hay đấy, mới thế mà đã chim nhau.

Con nhỏ xin tôi nghỉ luôn thời gian còn lại trong ngày nhưng yêu cầu tôi vẫn tính đủ ngày công, còn thằng Tây thì xin trả xe thuê luôn. Thế là tôi thiệt kép rồi, vừa mất người làm, vừa mất mối thuê xe. Nhưng nghĩ cũng đúng, Ha Sin nó là người bản địa, đúng mẫu thằng Tây lông đang tìm kiếm để healing. Trong khi đi với thằng Paul sẽ là dịp rất rất tốt cho con bé luyện tiếng Anh. Thằng Pháp nhợn này nghe chừng vốn tiếng Anh cũng thường thôi, nhưng rõ ràng so với accent phèn của tôi thì nó ăn đứt.

Sáng hôm sau, con bé nhắn tin là xin tôi nghỉ buổi sáng, để đưa thằng Paul đi thăm thú tiếp, chiều nó sẽ đi làm. Tôi bảo sao ko nghỉ nguyên ngày, chơi cho đã. Nó bảo dù nửa ngày thì vẫn phải đi làm còn kiếm tiền. Mày ngu lắm em ơi! Thằng này nhìn bẩn bẩn thế thôi chứ nó đầy tiền, bữa hôm anh chụp hình cái passport, thấy trong ví của nó có cả xấp tiền mặt. Mày giúp nó, nó phải trả phí là đương nhiên. Cứ bào mạnh vào. À nữa nó là dân Pháp nhợn, bọn này simp chúa. Tranh thủ mà đào đi, nghỉ nguyên ngày đi em.

Con nhỏ vâng dạ, thế là ngày hôm sau nó nghỉ nguyên ngày thật. Nhưng chắc tôi khuyên nhủ hơi quá đà, 3 ngày tiếp theo nó cũng nghỉ nữa. Thôi xong, dính nhau rồi. Ngày thứ năm, nó đi làm lại. Tôi bảo chán nhau rồi à, tỉnh lại mà hái dâu đi em, đừng mơ mộng. Nó bảo anh Paul về Sài Gòn sắp xếp công việc, tháng sau sẽ lên lại. Mơ đi em, nó lừa đấy. Mày còn dại lắm. Thôi tiếp tục hái dâu và luyện tiếng Anh với anh mày thôi. Nó bĩu môi, xổ vài câu tiếng Anh chê bai tôi.

Nhưng ko cần chờ đến một tháng, tầm 1 tuần sau, Ha Sin lại xin nghỉ làm. Tôi bảo nhà có việc gì à mày. Nó bảo ko ạ, anh Paul lên chơi. Úi, thằng Tây này gớm ăn đấy, nó lên mà ko thèm thuê xe tôi. À mà cũng đúng, 2 đứa nó đu nhau rồi thì đi xe con Sin, cần gì thuê xe tôi nữa. Tôi mất một mối làm ăn, còn chúng nó chính thức thành một cặp....

Mùa dâu tiếp theo, tôi alo hỏi là mùa này có làm cho anh không. Sin bảo dạ không anh, em đang đi học nghề nail và tóc. Ừ thôi vậy cũng tốt, có cái nghề, sau này cuộc sống sẽ đỡ vất vả - tôi nói kiểu phụ huynh khuyên nhủ con em. Nó còn khoe được Paul đưa đi du lịch khắp VN, giờ nó còn nói được cả tiếng Pháp nhé, ôi tôi tụt sau nó xa rồi...
............

Thêm một mùa dâu tằm nữa đi qua. Bữa tôi đang trên vườn thì hai đứa nó tới. Con nhỏ nói với tôi là thằng Paul bảo lãnh nó đi định cư. Giấy tờ tụi em lo xong rồi, ba ngày nữa sẽ bay. Em cảm ơn anh, nhân gian xoay quanh chữ DUYÊN, và riêng với tụi em, anh là người gieo mầm nó.

Nghe nó nói thế, sống mũi tôi thấy cay cay, nhưng vẫn vờ tỏ ra cứng rắn. Tôi xua tay bảo thôi mày văn vở quá, mày đi anh mừng thấy mịa luôn. Qua đó ráng sống tích cực, như những năm qua là ok. Nào có dịp về chơi thì ghé vườn anh hái chút dâu cho đỡ nhớ nghề...Nhưng giờ ai luyện tiếng Anh với anh đây?

Nó mỉm cười, ko nói nữa mà vừa chạy vừa vẫy tay chào tôi, thằng Paul cũng nói cảm ơn và tạm biệt. Tôi mỉm cười vẫy tay nhìn theo, mắt tôi cũng nhòe đi.

Hạnh phúc nhé Ha Sin, cô em sơn cước nhiều nghị lực!
Hôm qua nghe thằng bạn trên discord kể chuyện có thằng bạn tây của nó quen đứa con gái Ấn, nhớ ngay đến thớt này luôn.
Mà em gái kia dalit nên cp nó ko cấp visa để hưởng trời tây đành chia tay
 
Công nhận thím nhiều chuyện vãi.
Mà hỏi thật là nó trả xe xong, thím có kêu họ hàng ra để thay mặt mua cái bếp từ không. Hời 50% làm sao chống lại được
Pd665Bh.png
Nó nhắn tin chửi tôi xong là off, ko liên lạc được nữa. Bị lộ rồi thì chắc nó đi qua vùng khác bán thôi.
 
Nó nhắn tin chửi tôi xong là off, ko liên lạc được nữa. Bị lộ rồi thì chắc nó đi qua vùng khác bán thôi.
Ý hỏi là nếu nó trả xe và ko phát hiện, vẫn bán cái bếp thì có mua không?
Trả lời thật tình chứ đừng sĩ diện nhé.

Ps gặp tôi thì vẫn mua. Đơn giản là nó không phải trộm ở đó đâu. Nghĩ sao lại rao bán ở ngay vùng nó vừa trộm, người bị mất chắc chắn sẽ báo hết cho người quen về món này.
 
TÊN TRỘM CÓ TÂM

8h00 sáng thứ Hai có khách đi taxi đến thuê xe máy, kêu đi khảo sát thị trường, thuê xe đến 8h00 sáng thứ Sáu, trả xe ở bx Phương Trang. Lúc làm thủ tục, tôi cũng xã giao hỏi vài câu em bên ngành gì; nó bảo nó chuyên các sản phẩm về bếp từ, thiết bị gia dụng; nó lên đây tìm đại lý phân phối.

Trong các khách thuê xe, tôi ưng nhất nhóm này. Họ thuê xe vì công việc nên luôn có kế hoạch rõ ràng, tiền bạc sòng phẳng. Vì vậy tôi luôn hỗ trợ họ, ko chỉ là nơi ăn chơi ngủ nghỉ, mà còn liên quan đến công việc của họ. Như cu em này, tôi chia sẻ nhiệt tình cho nó thông tin về các đại lý, các kho hàng, các nhà phân phối bếp từ ở địa phương. Nếu nó tìm được đại lý, sau này lên đây chăm sóc khách hàng thì lại thuê xe tôi. Giúp họ cũng là giúp chính mình luôn, tôi luôn tâm niệm vậy.

Sáng thứ Năm, đang lướt nhóm Mua bán trên Facebook thì tôi thấy có tin thanh lý bếp từ. Cái bếp Miele 4 vùng nấu hàng Đức, mà rao bán có 35 triệu. Sở dĩ tôi lưu tâm cái máy này bởi tôi cũng từng tính mua nó, mà giá chát quá, toàn 65-70tr, nên đành chuyển qua mua Bosch. Tôi comment kêu inbox, cũng nghĩ hỏi chơi thôi, ko ngờ người bán inbox luôn, gửi một loạt hình ảnh máy. Máy rất mới, date đầy đủ, có cả giấy chứng nhận CO - CQ luôn. Tôi hỏi sao thanh lý rẻ vậy, họ bảo hàng được tặng mà ko có nhu cầu dùng, với lại bị mất hóa đơn nữa nên bán rẻ.

Thực tình tôi ko có ý định mua nên à ừ cho qua. Nhưng họ thấy tôi hỏi thì cứ dí mãi, kêu sáng giờ có mỗi anh hỏi, anh lấy đi, em bớt cho anh nữa. Tôi bảo lúc trước thì đúng là tôi tìm mua mẫu này, mà ko đủ tiền nên đã mua cái khác rồi. Thế anh mua tặng người thân, bạn bè cũng dc; hiếm khi có hàng thanh lý thế này. Tôi bảo tôi biết đây là hàng xịn, nhưng tôi ko có nhu cầu, thôi cảm ơn nha. Xong tôi out khỏi chat.

Buổi trưa đang lướt Voz thì thấy nó nhắn Messenger, tôi kệ, ko đọc. 13h00, nó lại nhắn nữa. Nó kêu anh lấy bếp đi, em bớt anh 5tr nữa, còn 30tr thôi. Thấy rẻ quá, tôi cũng xuôi xuôi rồi. Mấy khi có hàng xịn thanh lý thế này, mua cho bà chị cũng được. Xong cũng giả bộ như người mua hàng sành sỏi, tôi kêu mất hóa đơn thì bảo hành cũng ngại lắm em, cốt là để nó bớt thêm nữa. Nó im một hồi không nói. Tôi tưởng nó kiếm được khách khác rồi nên bỏ qua tôi.

Lát sau nó nhắn tiếp. Nó bảo anh thực sự muốn mua thì em bớt cho anh thêm 1tr nữa, là còn 29tr. Tôi vẫn nỉ non cái vụ ko hóa đơn, khó bảo hành, để dí nó bớt nữa. Nó bảo anh add Zalo số xxx cho tin cậy.

Tôi add Zalo rồi alo mà nó ko nghe máy. Nó bảo đang bận, chat sẽ tiện hơn. Nó kêu anh chắc chắn mua thì em sẽ chốt giá 28tr, là rẻ bằng nửa giá gốc rồi. Giá này thơm quá thơm, vượt kỳ vọng của tôi rồi. Xong tôi vẫn ra vẻ, là hơi ngại vụ bảo hành do ko có hóa đơn.

Nó im lặng một lúc, xong nhắn bảo nếu anh cần hóa đơn thì để em liều một phát. Cái nó thu hồi tin nhắn đó ngay lập tức. Tôi bảo ủa sao vậy? Nó xin lỗi, em nhắn nhầm người khác. Nó kêu bớt anh 500k nữa nha, 27tr500k, 7h30 sáng mai anh ra cafe ABC kiểm hàng và thanh toán, anh ko cần cọc gì hết. Ok, bớt tiền cái là tôi lại quên ngay. Chốt 27tr500k, 7h30 sáng mai tôi ghé lấy; vì cũng tiện 8h00 đi lấy xe của đứa sale hôm bữa, ở bx Phương Trang gần đó. Mua cái bếp xịn sò mà off 50%, thơm vl!!!

Tôi xài 2 dt, dt A cho công việc và dt B cho cá nhân. Tôi đồng bộ tài khoản nên nếu add số ở dt này thì tự động bên dt kia cũng lưu số. Bữa add số thằng Sale bếp từ ở dt A, thì nó cũng tự lưu vào dt B. Giờ tôi add số dt đứa bán cái bếp Miele hồi nãy vào dt B, thì lạ thay, số dt này chính là số đã lưu của đứa Sale.

Là sao nhỉ? Tôi suy nghĩ thoáng qua, ơ hai đứa này là một hả? Hay có hai đứa làm chung nhóm nhỉ? Lúc đầu hồ hởi, tôi còn tính alo nó bảo chỗ quen em ơi, giảm cho anh chút nữa. Xong chợt nghĩ lại, hàng xịn bán giá bèo off hơn 50%, lại ko có hóa đơn. Á à, tôi lờ mờ hiểu rồi. Còn tin nhắn hồi nãy nó gửi mà thu hồi ngay lập tức nữa. Cái gì mà thôi để em liều vậy. Rồi rồi, tôi đã rõ. Cái thằng thuê xe tôi kêu đi thăm dò thị trường là thằng ăn cắp. Chỉ có hàng trộm cắp mới ko có hóa đơn, bán rẻ và liên tục giảm giá, hối thúc người mua như thế.

Tôi xâu chuỗi lại các dữ kiện: thằng sale nó hẹn trả xe lúc 8h00 sáng mai ở bx Phương Trang; còn thằng rao vặt bếp từ thì hẹn 7h30 ở quán cafe gần đó. Nó tính toán quá hoàn hảo, bán xong cái máy là vừa kịp trả xe máy rồi lên xe khách đi thị trường khác luôn. Cái nó ko ngờ là khách mua hàng cũng chính là người cho thuê xe, do tôi xài 2 dt khác nhau. Cái tin nhắn nó thu hồi ngay lập tức, chắc là cu cậu tính liều mạng quay lại để thó nốt cái hóa đơn bán hàng, do tôi nài nỉ cái hóa đơn quá.

Giờ vấn đề nan giải lại thuộc về tôi, xử lý thế nào cho khéo, để nó ko chạy mất, rồi có khi mất luôn cái xe máy thì tiêu. Cái xe Air Blade ghẻ cũng chục triệu chứ đâu ít. Báo CA thì cũng ko ổn, vì tất cả mới chỉ là tôi suy đoán.

Xong tôi nghĩ ra một cách mà tôi cho là diệu kế. Tôi lấy dt A (dt cho thuê xe) alo nó, bảo nó là em ơi cái xe em đang thuê đến hạn bảo dưỡng định kỳ rồi mà anh quên mất. Tầm 16h00 em đưa xe ra Honda Ngọc Anh 1 để bảo dưỡng nhé; chỉ thay nhớt, kiểm tra nồi, nước mát, lọc gió 20-30 phút là xong thôi. Nó bảo ok anh, em đang chạy xe, anh nhắn địa chỉ Head đó đi, 16h00 em ghé.

Mỹ mãn, nó trúng kế rồi!!! Tôi bày mưu thế thôi chứ cái Ab nát kia cả 4-5 năm nay tôi toàn tự bảo dưỡng, có ra hãng bao giờ đâu. Ra Honda Head ngay chỗ đông người, tôi sẽ nhờ mọi người giữ nó lại, show bằng chứng từ 2 dt ra, nó hết đường chối. Tôi sẽ thu lại xe máy luôn. Lúc đó, nó sẽ chỉ có á ớ mà nhận tội thôi. Ở đó nhiều người, nó cũng ko dám manh động luôn. Mày hả con, trộm cắp mà cũng bày đặt đi khảo sát thị trường.

15h55, tôi đã ra Honda Head chờ, trong đầu phấn chấn vì sắp vạch mặt thằng trộm. Tôi hình dung khuôn mặt méo xệch của nó mà đắc chí. Vớ vẩn tôi còn có bằng khen vì thành tích giữ gìn an ninh trật tự của địa phương. Ngồi trong phòng chờ của Head uống nước trà, ăn kẹo Dynomite mà thấy nó ngon gì đâu.

16h05, ko thấy nó tới. 16h15, nó vẫn chưa tới. Alo gọi thì nó ko bắt máy. Thôi chờ tiếp. 16h20, tôi sốt ruột quá thì nó nhắn tin. Thôi hỏng cả rồi. Nó đã biết kế hoạch của tôi rồi.

Nó nhắn, tôi với ông việc ai người đó làm, ông gài tôi làm gì. Tôi làm việc có nguyên tắc, cái nào rành thì tôi mới làm; tôi chuyên mảng bếp từ thôi. Còn cái xe ghẻ này éo ai thèm lấy đâu mà bảo dưỡng cái éo gì? Nếu bảo dưỡng định kỳ thì nó đã éo kêu như máy cày thế này. Ông ra quán cafe XYZ mà lấy xe, tôi đã gửi chìa khóa ở quầy, tiền thuê xe trong cốp. Cái cccd hôm trước ông chụp là đồ giả, khỏi báo CA cho mất công.

Xong là nó chặn hay xóa tài khoản Zalo luôn, tôi ko nhắn hay gọi được nó nữa. Cái thói nhiệt tình hỗ trợ khách thuê xe của tôi lần này đúng báo họa. Nhờ tôi mà nó dễ dàng biết hết địa chỉ của các cửa hàng, kho hàng, nhà phân phối bếp từ ở địa phương. Chẳng biết nó đã thó được bao nhiêu cái bếp từ nữa.

Thôi cũng an ủi là nó cũng trả tiền thuê xe, trả xe đàng hoàng. Nó là đạo chích nhưng làm việc có nguyên tắc, một tên trộm có tâm.
trộm này cũng tinh ý đấy nhỉ, vì bình thường có ai nghĩ là mình đang bị gài đâu , hay do là trộm nên luôn có tính cảnh giác cao ?
btw mình cũng đang tìm hiểu thị trường các tiệm vàng ở trên đó , hữu duyên mình ghé chỗ thím nhé :extreme_sexy_girl:
 
trộm này cũng tinh ý đấy nhỉ, vì bình thường có ai nghĩ là mình đang bị gài đâu , hay do là trộm nên luôn có tính cảnh giác cao ?
Mấu chốt chắc là do cái xe Ab ghẻ. Giá mà tôi đưa nó cái xe mới, rồi kêu đi bảo dưỡng định kỳ thì nó sập bẫy rồi. Bữa đó vừa lo mất xe, vừa lo nó chạy mất, nên tôi tưởng đó là diệu kế rồi :beat_brick:




btw mình cũng đang tìm hiểu thị trường các tiệm vàng ở trên đó , hữu duyên mình ghé chỗ thím nhé :extreme_sexy_girl:
Cái này tôi cũng biết luôn á, chỗ này chắc còn nhiều vàng hơn tiệm vàng. Ông ấy gần nhà tôi, mới tuần trước được "nghỉ việc theo nguyện vọng cá nhân" :sexy_girl:
 
Ý hỏi là nếu nó trả xe và ko phát hiện, vẫn bán cái bếp thì có mua không?
Trả lời thật tình chứ đừng sĩ diện nhé.

Ps gặp tôi thì vẫn mua. Đơn giản là nó không phải trộm ở đó đâu. Nghĩ sao lại rao bán ở ngay vùng nó vừa trộm, người bị mất chắc chắn sẽ báo hết cho người quen về món này.
Nếu tôi ko biết đó là đồ trộm cắp thì chả húp vội. Cái Miele 7575 này hồi đầu năm trước tôi dò giá khắp nơi, toàn 65-70tr, chát quá nên tôi mua hàng khác. Tôi tính mua cho bà chị, nhà bả đang sửa lại gian bếp.

Còn nghi ngờ là đồ trộm cắp thì tôi né. Làm nghề này, tôi cũng hay mua xe cũ, cũng có lần dính dáng tới pháp lý nên rén rồi
 
Back
Top