Thật ra ở đời tài năng không bằng trời độ...

Đấy éo phải trời độ, đấy là eq.
Đàn ông đàn ang biết cứng đúng lúc mềm đúng chỗ, sẵn sàng lươn lẹo luồn cúi nhưng tâm vẫn vững, giữ cho mình một chút tự trọng thì kiểu gì cũng sẽ đi lên thôi, kể cả có chậm chạp hơn người khác 1 tẹo.
Còn cái loại cậy mình giỏi mà gặp điều k ưng là xị mặt, stress, burn out các kiểu đồ là cái loại snowflake chỉ hợp nằm thẳng thôi.
 
Cảnh này gặp Hoài…… bạn tôi đầy đứa như thế.

Cũng là hạt mưa nhưng rơi đỉnh núi nó khác rơi vào Vũng nước tù.

Nhưng nói bạn học kém kia không nỗ lực, không học hỏi (sau đh) là sai nhé.
 
Trời độ cũng là 1 loại tài năng, ai chả dk trời độ cho 1 cái tài nào đấy, nhưng hầu hết ko nhận thức, ko đánh giá dk cái tài của mình, thiếu niềm tin vào bản thân, ko cộng hưởng dk vs môi trường, thời thế, tất nhiên ko thể nào bằng loại trời độ cho bối cảnh dk!
Độ cho bối cảnh cũng có vài loại, tài cao thì nâng những người khác lên, nâng con cháu lên, còn loại chụp giật vá víu thì như ô thứ 2
 
99% người từng trải hoặc qua trường đời, đọc qua sẽ thấy thằng thứ 2 đã cày sml và vô cùng kỉ luật để có đc ngày hôm nay chứ ko phải là ăn hên, đố mấy fen làm 1.5 - 2 năm, thậm chí 3+ năm mà đc sếp cử đi nc ngoài học nếu trình = 0 và đặc biệt là éo có kỉ luật xem
4Wbld0k.png
 
Vấn đề may mắn này tôi ko muốn tin nhưng mà bọn nước ngoài cũng có đề cập đến. Vd như trường hợp của Bill Gates:
:) t không đồng ý bill may mắn. Vì đơn giản gia phả nhà Bill thì cả bố và mẹ đều dạng giỏi outstanding, nên nếu bill ko thành tỉ phú cũng là triệu phú thôi :) gia đình toàn tri thức tinh anh thì sao bill bình thường được.
 
Người ta thành công mà không đặt câu hỏi: tại sao người ta làm được mà mình không làm được? Chỉ chăm chăm kêu là: "ăn may" thì suốt đời theo đuôi người thành công thôi. Nhân sinh quan thế này thì vứt mẹ đi. :feel_good:
 
Hôm qua nhậu với thằng bạn, trông nó ủ rũ vì bị layoff mà tội. Nó mới kể là nó là minh chứng sống động nhất cho câu "hay không bằng hên". Xưa nó có thằng bạn thân, học chung với nhau từ nhỏ tới khi tốt nghiệp đại học. Nó thì học cực giỏi, có học bổng như cơm bữa, ra trường bằng xuất sắc, dc thầy cô đánh giá là có tiềm năng trong nghề cực lớn, trong khi thằng kia học hành làng nhàng, làm bài tập nhóm toàn nhờ bạn gánh hộ, ra trường lại bằng trung bình.:nosebleed:
Ấy vậy mà số phận lại ko ưu ái cho nó bằng thằng kia. Hai thằng nhà cũng dạng trung bình hết, nhưng khi ra đời thằng bạn t nó ko tập trung toàn tâm toàn ý vô công việc dc, ko chuyện này thì chuyện khác lại ập tới với nó. Nó xin dc học bổng ra nước ngoài học nâng cao trình độ nhưng r ko dc gì vì bên đó nó ko hòa nhập dc thời tiết thức ăn + cái nhớ nhà, chưa kể bị phân biệt chủng tộc. Phí cmn 1 năm rưỡi về nước làm lại sự nghiệp thì đi làm chưa dc bao lâu thì bị bồ bỏ thất tình, ko làm việc nổi thế là bị đuổi dù chưa kịp thể hiện mình. Nó chán đời đi làm lặt vặt này kìa r cũng ko trau dồi dc gì thêm hết, chật vật mãi mới làm dc đúng nghề lại nhưng giờ chỉ dc coi là sống lâu lên lão làng chứ ko phải tiềm năng lớn như xưa nữa vì già r. Coi như uổng phí tài năng bẩm sinh.
Còn thằng bạn nó thì cứ như dc trời độ. Thằng này thì ko có bồ nên chẳng bị thất tình bao giờ, cứ tà tà đi làm. Do ko có tư chất nên thăng tiến chậm rì, thường 1 vị trí ng ta làm 1 năm là rành thì thằng này bèo phải 1 năm rưỡi.:oh: Dc cái thằng này nó kiểu cần cù bù thông minh nên cũng ko bị đuổi. R cty nó mới tạo điều kiện cho nó đi học thêm nghiệp vụ. Cuối cùng thì nó để dành đủ tiền đi sang nước ngoài học, và nó lại hên hơn thằng bạn t là nó dễ ăn dễ ngủ nên hòa nhập dc, mặt dày nữa nên ko sợ bị pbct. Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài trong khi xưa nó dốt khủng khiếp, ko ai nghĩ là nó theo dc nghề.:confuse:
Gần đây thì vô tình bạn t với nó dc mời làm 1 dự án freelance chung, r vô tình nó biết dc mức lương của cả 2. Bạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf? Nó cay quá hỏi bên thuê tại sao cùng 1 cv mà lại chênh như z thì dc Hr đáp là do thằng kia là chuyên gia. Xong bạn t cay quá từ chối ko làm...
Nói chung qua chuyện nó kể t thấy ở đời ăn nhau ở may mắn thôi. Có giỏi hơn ng ta đi chăng nữa mà số phận ko chọn mình r thì cũng z.:go: T bảo đảm ai nhìn mức thù lao cũng nghĩ bạn t gà, bị thằng kia out trình chứ đâu có ngờ thằng kia ngày xưa dốt đặc, dc cái may mắn+làm lâu năm còn bạn t mới là đứa có tiềm năng thành ngôi sao trong nghề.
May mắn gì ở đây fen, rõ ràng thằng bạn thân của fen quá kén chọn, sĩ diện và yếu đuối; trong khi thằng kia nó biết người biết ta hơn, chuyện gì cũng chịu đựng đc, làm gì cũng đến nơi đến chốn.
 
Hôm qua nhậu với thằng bạn, trông nó ủ rũ vì bị layoff mà tội. Nó mới kể là nó là minh chứng sống động nhất cho câu "hay không bằng hên". Xưa nó có thằng bạn thân, học chung với nhau từ nhỏ tới khi tốt nghiệp đại học. Nó thì học cực giỏi, có học bổng như cơm bữa, ra trường bằng xuất sắc, dc thầy cô đánh giá là có tiềm năng trong nghề cực lớn, trong khi thằng kia học hành làng nhàng, làm bài tập nhóm toàn nhờ bạn gánh hộ, ra trường lại bằng trung bình.:nosebleed:
Ấy vậy mà số phận lại ko ưu ái cho nó bằng thằng kia. Hai thằng nhà cũng dạng trung bình hết, nhưng khi ra đời thằng bạn t nó ko tập trung toàn tâm toàn ý vô công việc dc, ko chuyện này thì chuyện khác lại ập tới với nó. Nó xin dc học bổng ra nước ngoài học nâng cao trình độ nhưng r ko dc gì vì bên đó nó ko hòa nhập dc thời tiết thức ăn + cái nhớ nhà, chưa kể bị phân biệt chủng tộc. Phí cmn 1 năm rưỡi về nước làm lại sự nghiệp thì đi làm chưa dc bao lâu thì bị bồ bỏ thất tình, ko làm việc nổi thế là bị đuổi dù chưa kịp thể hiện mình. Nó chán đời đi làm lặt vặt này kìa r cũng ko trau dồi dc gì thêm hết, chật vật mãi mới làm dc đúng nghề lại nhưng giờ chỉ dc coi là sống lâu lên lão làng chứ ko phải tiềm năng lớn như xưa nữa vì già r. Coi như uổng phí tài năng bẩm sinh.
Còn thằng bạn nó thì cứ như dc trời độ. Thằng này thì ko có bồ nên chẳng bị thất tình bao giờ, cứ tà tà đi làm. Do ko có tư chất nên thăng tiến chậm rì, thường 1 vị trí ng ta làm 1 năm là rành thì thằng này bèo phải 1 năm rưỡi.:oh: Dc cái thằng này nó kiểu cần cù bù thông minh nên cũng ko bị đuổi. R cty nó mới tạo điều kiện cho nó đi học thêm nghiệp vụ. Cuối cùng thì nó để dành đủ tiền đi sang nước ngoài học, và nó lại hên hơn thằng bạn t là nó dễ ăn dễ ngủ nên hòa nhập dc, mặt dày nữa nên ko sợ bị pbct. Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài trong khi xưa nó dốt khủng khiếp, ko ai nghĩ là nó theo dc nghề.:confuse:
Gần đây thì vô tình bạn t với nó dc mời làm 1 dự án freelance chung, r vô tình nó biết dc mức lương của cả 2. Bạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf? Nó cay quá hỏi bên thuê tại sao cùng 1 cv mà lại chênh như z thì dc Hr đáp là do thằng kia là chuyên gia. Xong bạn t cay quá từ chối ko làm...
Nói chung qua chuyện nó kể t thấy ở đời ăn nhau ở may mắn thôi. Có giỏi hơn ng ta đi chăng nữa mà số phận ko chọn mình r thì cũng z.:go: T bảo đảm ai nhìn mức thù lao cũng nghĩ bạn t gà, bị thằng kia out trình chứ đâu có ngờ thằng kia ngày xưa dốt đặc, dc cái may mắn+làm lâu năm còn bạn t mới là đứa có tiềm năng thành ngôi sao trong nghề.
May mắn nào ở đây?
Thằng bạn thân mày, hoặc có thể cũng chính là mày, yếu đuối, kén chọn, không chuyên tâm, ngoài cái học giỏi ra thì hơn gì thằng kia, phải nói rõ rằng dù nhà trung bình, nhưng có nhà thì hướng con cái lao động, rèn luyện xã hội, có nhà thì chiều chuộng con cái, cơm bưng nước rót hầu hạ để nó chỉ việc học, có lẽ nhờ thế nó mới học giỏi chứ chắc mẹ gì hơn thằng học kém hơn?

Trong khi thằng học kém hơn nó cần cù, kiên định mục tiêu, mày nghĩ sang nơi lạ nước lạ cái nó không nhớ nhà, không khó quen đồ ăn, phong tục lối sống, bị khinh thường nó không thấy tủi à? Nhưng tiền đi học nó là cần cù chăm chỉ tích cóp mà có, đếu phải như thằng kia may mắn xin được học bổng không mất tiền nên thích học thì học chán học thì về, nó khổ nhọc mệt mỏi chả lẽ nó lại tâm sự cho thằng không thân biết, mà tâm sự giải quyết đc gì?
 
Vấn đề may mắn này tôi ko muốn tin nhưng mà bọn nước ngoài cũng có đề cập đến. Vd như trường hợp của Bill Gates:
Thằng mark xoăn mới là thằng ăn cắp may mắn ,nhà bình thường, được 2 ae song sinh con nhà triệu phú cho vào nhóm sau đó nó chôm ý tưởng phát triển nên fb. H fb tệ ko ý tưởng mới
Bị 2 ae kiện nó bồi thường tý tiền ,nhưng 2 ae này đỉnh của đỉnh ,giỏi ở đâu cũng giỏi h làm chủ sàn tiền ảo bước lên hàng tỷ phú .
May mắn vs thực lực trc sau cũng thể hiện
 
Hôm qua nhậu với thằng bạn, trông nó ủ rũ vì bị layoff mà tội. Nó mới kể là nó là minh chứng sống động nhất cho câu "hay không bằng hên". Xưa nó có thằng bạn thân, học chung với nhau từ nhỏ tới khi tốt nghiệp đại học. Nó thì học cực giỏi, có học bổng như cơm bữa, ra trường bằng xuất sắc, dc thầy cô đánh giá là có tiềm năng trong nghề cực lớn, trong khi thằng kia học hành làng nhàng, làm bài tập nhóm toàn nhờ bạn gánh hộ, ra trường lại bằng trung bình.:nosebleed:
Ấy vậy mà số phận lại ko ưu ái cho nó bằng thằng kia. Hai thằng nhà cũng dạng trung bình hết, nhưng khi ra đời thằng bạn t nó ko tập trung toàn tâm toàn ý vô công việc dc, ko chuyện này thì chuyện khác lại ập tới với nó. Nó xin dc học bổng ra nước ngoài học nâng cao trình độ nhưng r ko dc gì vì bên đó nó ko hòa nhập dc thời tiết thức ăn + cái nhớ nhà, chưa kể bị phân biệt chủng tộc. Phí cmn 1 năm rưỡi về nước làm lại sự nghiệp thì đi làm chưa dc bao lâu thì bị bồ bỏ thất tình, ko làm việc nổi thế là bị đuổi dù chưa kịp thể hiện mình. Nó chán đời đi làm lặt vặt này kìa r cũng ko trau dồi dc gì thêm hết, chật vật mãi mới làm dc đúng nghề lại nhưng giờ chỉ dc coi là sống lâu lên lão làng chứ ko phải tiềm năng lớn như xưa nữa vì già r. Coi như uổng phí tài năng bẩm sinh.
Còn thằng bạn nó thì cứ như dc trời độ. Thằng này thì ko có bồ nên chẳng bị thất tình bao giờ, cứ tà tà đi làm. Do ko có tư chất nên thăng tiến chậm rì, thường 1 vị trí ng ta làm 1 năm là rành thì thằng này bèo phải 1 năm rưỡi.:oh: Dc cái thằng này nó kiểu cần cù bù thông minh nên cũng ko bị đuổi. R cty nó mới tạo điều kiện cho nó đi học thêm nghiệp vụ. Cuối cùng thì nó để dành đủ tiền đi sang nước ngoài học, và nó lại hên hơn thằng bạn t là nó dễ ăn dễ ngủ nên hòa nhập dc, mặt dày nữa nên ko sợ bị pbct. Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài trong khi xưa nó dốt khủng khiếp, ko ai nghĩ là nó theo dc nghề.:confuse:
Gần đây thì vô tình bạn t với nó dc mời làm 1 dự án freelance chung, r vô tình nó biết dc mức lương của cả 2. Bạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf? Nó cay quá hỏi bên thuê tại sao cùng 1 cv mà lại chênh như z thì dc Hr đáp là do thằng kia là chuyên gia. Xong bạn t cay quá từ chối ko làm...
Nói chung qua chuyện nó kể t thấy ở đời ăn nhau ở may mắn thôi. Có giỏi hơn ng ta đi chăng nữa mà số phận ko chọn mình r thì cũng z.:go: T bảo đảm ai nhìn mức thù lao cũng nghĩ bạn t gà, bị thằng kia out trình chứ đâu có ngờ thằng kia ngày xưa dốt đặc, dc cái may mắn+làm lâu năm còn bạn t mới là đứa có tiềm năng thành ngôi sao trong nghề.
rõ ràng.
 
Thằng bạn kia phân tích ra thì đỉnh vkl chứ ở đó mà chê
Tư chất thấp, gia cảnh thường, kiên trì theo nghề, nắm bắt cơ hội, chấp mọi khó khăn, vinh quang trở về
Hoàn thiện toàn bộ các yếu tố trình độ, bằng cấp, kinh nghiệm, quan hệ ... cuối cùng là thăng tiến thành công
Đây mới là tấm gương đáng học hỏi
oKgxY5f.png
 
:beauty: ông số 2 thích nghi được với mọi môi trường thì giỏi vl chứ hên gì. Cũng máu và nước mắt cả chỉ là người ngoài méo thể biết được.
Ai cũng thấy kết quả rồi phán may mắn chứ đâu thấy lúc người ta nỗ lực đái ra máu mà làm
2PSrFse.gif


via theNEXTvoz for iPad
 
Giọng văn sặc mùi gato, ông đánh đổi hết cố gắng của ngta bằng 1 từ hên à. thằng bạn ông tính ra mới cố gắng học chứ làm thì chưa đâu. đừng như thằng b 1 nhé, cờ bạc ăn nhau về sau nên là ko được ngừng sự cố gắng
 
thấy thằng sau giỏi hơn hẳn bạn fen . cần cù chịu khó dễ hòa nhập , tập trung cv , bạn fen ngoài cái học trong trường với cái bằng ra còn lại thấy vô dụng vkl.
 
Hoàn toàn đồng ý rằng ở đời này tài năng chưa chắc bằng gặp may mắn
Nhưng thằng bạn ông kể những cái nó gặp không phải là kém may mắn mà cuộc đời nó thất bại là vì nó là thằng yếu đuối. Xuất thân đã ko có gì, mà đến chút thời tiết, ăn uống, bồ đá cũng ko vượt qua được. Vậy thì nó thất bại là do nó chứ do ai? Đọc nghe cũng biết nó chỉ được cái học giỏi, chứ bản lĩnh trong cuộc sống chẳng có gì thì làm sao đòi thành công được
 
Back
Top