Keigo đúng viết trinh thám nhưng thiên về diễn tả nội tâm hơn. Nhất là Bí Mật Của Naoko, lúc đọc được 1/3 mình thất cmn vọng vì nó thực chất là truyện tâm lý tình cảm là chính, nhưng khi đọc hết mình lại thấy hay quá. Tạp hóa Namiya kiểu truyện phiêu lưu cho thiếu nhi, thiếu niên vui vẻ thôi, mình cũng k thích. Mà đa số truyện Nhật đều xây dựng nhân vật một cách rất đầy đủ, chi tiết, với nhiều người thì cảm thấy nó chậm, lê thê dư thừa. 2 bộ thuộc top của Nhật là Bạch Dạ Hành và Monster (truyện tranh) đều cực kỳ dài và đồ sộ, nó giống như là 1 bộ phim hình sự dài tập hơn là 1 phim điện ảnh chiếu rạp.
Nếu bạn muốn truyện thuần trinh thám, phá án, tình tiết dồn dập căng não thì mấy truyện này không phải vậy.
À bạn đọc thử Tokyo Hoàng Đạo Án thử, thuần phá án, tuy nhiên tuyến nhân vật cũng rất dày đặc và tên cúng cơm, tên thường gọi lẫn lộn, khó nhớ tên. Trinh thám kinh dị thì có serie The Ring, truyện thấy hay hơn phim