[Tự sự] Con đường khởi nghiệp thoát khỏi Loser

roccat

Đã tốn tiền
Chào các bác!
Nối tiếp câu chuyện 5 năm trước (Con đường của 1 Loser), bỏ qua những ngôn tình ủy mị, yếu đuối của quãng thời gian trẻ. Nay mình muốn chia sẻ về chặng đường khởi nghiệp 5 năm qua để xây dựng lên một doanh nghiệp mà mình hằng mơ ước (thời điểm hiện tại) với doanh thu tiền tỉ (đang dịch nên tụt rồi, thế nên nay có thời gian chia sẻ). Đây không phải bài viết mang tính triết lý, dạy đời mà chỉ đơn thuần là tự sự về tuổi trẻ, mong rằng giúp ích được điều gì đó cho các bác trong tương lai về định hướng sự nghiệp, tránh những sai lầm, vấp ngã.

Là một thành viên lâu năm tại voz, từ khi là thằng học sinh, sinh viên có những lúc cả ngày chỉ chăm chăm vào diễn đàn, rồi suy nghĩ chuyện tình cảm liệu đi về đâu,… nhưng đến tầm này, khi mốc 28 tuổi (92) mình nhận ra sự nghiệp ở tuổi trước 30 này quan trọng hơn rất nhiều để định vị bạn là ai, đem lại giá trị gì cho đời hãng nghĩ tới yêu đương vì lúc này bạn dễ yếu đuối khi chịu những cú shock về tình cảm. Các bác có tan vỡ, đau khổ, đơn phương thì âu cũng là 1 phần tuổi trẻ, hãy vui vẻ và cho nó qua đi, để lại những kỷ niệm tốt đẹp rồi tiếp tục tìm kiếm những câu chuyện mới, tin mình đi, xã hội còn nhiều lựa chọn khác cho bạn!

Chap 1: Những bước chập chững

5 năm trước, vì những cú shock tình cảm, mình quyết tâm theo đuổi con đường khởi nghiệp đến cùng. Một phần là để thay đổi bản thân là một loser, học cao đẳng ra trường chả biết gì, chỉ lao đi làm những công việc thuần lao động phổ thông, hầu hết thời gian ở trên xe máy giao nhận 1 thứ gì đó cho công ty (1 job là Salesman nhưng giống giao hàng hơn, 1 job là nhân viên giao nhận giấy tờ của ngân hàng), lương chưa bao giờ quá 5 triệu 1 tháng cả. Thế mà hồi đó lại hay nghĩ đến chuyện yêu đương 1 ai đó.

Tự nhìn nhận mình chẳng có gì trong tay, trình độ, kiến thức gần như là zero. 2015, lúc đó bế tắc lắm, nghĩ mình không đủ đầu óc để mà kinh doanh, không có vốn liếng mà làm gì hết, có thì cũng sớm mất hết. Mà đúng là vậy:

- Lần 1: Nhập túi thơm Greenleaf của 1 cậu quảng bá trên mạng về bán, lần đầu xin gia đình 10 triệu, vứt vào, bán được nửa toàn cho người quen, khách hàng, các chị, các mẹ trong ngân hàng đang làm, bán được nửa còn 1 nửa đếch biết bán tiếp thế nào, nản vứt đó.

- Lần 2: Tiếp tục xin thêm 5 triệu nữa, nhập mấy chai nước tắm Mỹ (quên tên) về bán, kịch bản bán hàng và kết cục như lần 1.

Đúng thằng loser cmnr, làm cẩu thả, chả tính toán, cứ nghĩ sản phẩm độc, ít người bán thì sẽ bán được, nhưng không biết cách kiếm đầu ra thì có buôn mai thúy cũng ế.

Sau 2 lần buôn bán thất bại, mình bắt đầu chịu khó đọc sách, tài liệu trên mạng nhiều hơn, đầu tiên là chôm được quyển Nghĩ Giàu Làm Giàu tại Trung Nguyên, thú thực thì giờ cũng chả nhớ sách viết cái gì, nhưng kể ra các bác muốn làm gì thì cũng nên đọc vài cuốn sách cơ bản về kinh doanh, khởi nghiệp, chả bao giờ là đủ kể cả khi là chủ tịch tập đoàn abcxyz nào đó.
Nó không phải là công cụ để bạn chiến ngay và thành công, nhưng nó sắp xếp cho bạn tư duy, định hình mớ hỗn độn trong đầu bạn, cho bạn thêm phần tự tin và logic trong hành động.

Mình định thần lại về việc cứ hừng hực khí thế khởi nghiệp, mà thay vào đó là bước chậm hơn, đọc, nghe, tìm hiểu về kinh doanh. Các việc này vẫn không phải là cho bạn công cụ để bạn chiến ngay và kiếm tiền (mặc dù thời đó chạy ads fb cái gì cũng ngon và kiếm được tiền, nhưng đếch biết).

Chap 2: Nghĩ lớn làm liều

Trong thời gian tìm hiểu, mình có tìm được bài viết về kinh doanh áo thun MMO (nhưng mình không theo đuổi nó, theo nó chắc giờ cũng… giàu). Nghĩ ngợi thì cũng thử bắt tay vào làm, lương 5 triệu thì cắt ra… 2 triệu chơi thử, lập page, tận dụng mấy chiêu sử dụng Photoshop (ngày xưa vẫn hay nghịch), post bài bán hàng, chạy ads nhoắng cái cũng hết 2 triệu được 2 sales gì đó, xong cũng chán (mình cũng trách mình nhanh nản quá mà nếu theo giờ đã thành công hơn).

Sau đó, mình nghĩ theo hướng startup, là xây dựng công ty áo thun mô hình như mấy nền tảng sản xuất áo thun MMO ở nước ngoài
* Tóm tắt cho các bạn chưa hiểu: Bạn thiết kế, tạo thành sản phẩm mô phỏng in hình (mockup) có thể là áo, mũ, cốc,… (thời đó chỉ toàn áo) rồi up lên 1 website (platform), sau đó bạn quảng cáo và khách hàng mua thì bên platform sẽ sản xuất, ship tới tay khách hàng và chia lại phần chênh so với chi phí sản xuất của họ.

Thấy mô hình nghe thì có mùi easy (đối với thằng kiến thức hạn hẹp như mình), chốt rồi, quyết tâm theo đuổi, có lẽ mỏ vàng là đây rồi. Rồi ước mơ 1 ngày trở thành chủ tệch, người yêu cũ phải nhìn vào ngưỡng mộ như mấy cái clip tàu khựa (hồi đó chưa có trend đó).

Đây cũng là nền móng đầu tiên của doanh nghiệp mình cho đến giờ, mô hình áo thun… (show nhiều lại bảo quảng cáo). Quyết tâm đầy quyết tâm, cắt 2 tháng lương, bỏ ra 5 triệu mấy đi học khóa SEO marketing (thật ra học xong cũng chả hiểu gì lắm), nhưng cũng hiểu phần nào cơ chế hoạt động của 1 website thương mại điện tử.

Sau đó, mình xin gia đình gãy răng được thêm 20 củ (thật ra vẫn ăn bám gia đình vì người HN). Cộng thêm tâm sự với đồng nghiệp, xin vay được thêm 20 nữa (ông này nhà có điều kiện). Tổng 40 củ, đem đi đập phéng cái website hết chọn 35 củ, cắm thêm plugin nữa mất 5 củ, hết bay vốn. Còn vốn khác thì lấy lương đổ vào (đếu hiểu sao lương 5 triệu hồi đó mà nhịn chi tiêu giỏi thế, tất nhiên mẹ nuôi).

Ngày nào cũng đi làm, rồi đi học liên thông, 10h tối về ăn bát cơm rồi úp mặt vào chỉnh web đến 2h sáng.

Cũng chả muốn kể nhiều, nhưng hồi đó cũng post bài trên voz, anh em cũng vào giúp đỡ mua cho mấy chục cái áo cho có thêm động lực chứ chả lãi xu đếch nào. Mà áo hồi đó lởm lắm, hix, xin lỗi các bác T_T.

Sau đó 1 thời gian, chạy quảng cáo facebook, xây dựng cộng đồng design, nhưng vẫn còn quá nhiều vấn đề về sản phẩm, quy trình sản xuất, nâng cấp website mà cạn vốn, buộc phải chấp nhận đó là 1 thất bại cay đắng… vì mình kém thật. Xin lỗi người đồng nghiệp vì không có gì để trả, ông bạn cho qua. Phải công nhận đó là 1 quý nhân trong cuộc đời mình, mình tin rằng các bác sẽ sớm gặp được quý nhân, không lúc này thì lúc khác.

Chap 3: Niềm tin và nỗ lực

Không còn vốn liếng gì trong tay, cũng chẳng dám mở mồm xin thêm xu nào từ gia đình. Mình biết là có quá nhiều thứ mình thiếu xót để có thể thành công, dù lúc đó biết rằng có muôn vàn cách kiếm tiền khác, nhưng tâm mình đã muốn theo mô hình startup và doanh nghiệp nên sẽ tìm cách để hiện thực hóa nó.

Không có vốn thì làm gì? Một trong những đầu việc quan trọng để có thể xây dựng mô hình kinh doanh như vậy, mình nghĩ đó là từ việc marketing và thiết kế đồ họa. Tận dụng những gì đã từng làm với photoshop, mình tập thiết kế ra những ấn phẩm đơn giản.

Lại bắt đầu bằng voz, mình post lên 1 bài, kêu gọi thiết kế free cho 10 người. Vậy là có ngay 10 vị khách hàng để tập luyện, vừa thiết kế, vừa học hỏi hình ảnh từ các thương hiệu lớn, vừa bật youtube lên xem hướng dẫn các chi tiết thiết kế trong 1 ấn phẩm ảnh. Tuy không đẹp, nhưng vừa đủ để các bác sử dụng. Một lần nữa cảm ơn các vozer đã từng làm việc với mình để có thêm niềm tin về bản năng mình có thể làm gì đó cho xã hội.

Dần đó, mình tạo page, yêu cầu các bác đó review 5 sao cho mình, rồi bắt đầu triển khai làm dịch vụ, vừa học vừa làm nên thu phí cũng thấp, lấy lương ra chạy quảng cáo. Nghĩ đủ content, hình ảnh theo trend, tự làm video AE ngắn bằng hiệu ứng text có sẵn,… hồi đó mình thiết kế lấy có 100k 1 banner thôi, thi thoảng bị các bạn cùng ngành vào comment chửi nhưng cũng kệ đời.

Xuất phát từ tâm của một người muốn bán hàng, học hỏi, nên mình thiết kế cho khách hàng có tâm lắm, tuy không đẹp như chuyên nghiệp, nhưng tính toán, phân tích ngành, màu sắc để thiết kế cho họ, chọn lọc ảnh, sáng tạo và thậm chí nghĩ cả content, slogan cho họ, vì nhiều người bán hàng họ ko có bộ nhận diện thương hiệu chuẩn chỉ đâu. Có một vài khách hàng hồi đó khởi nghiệp hoặc chưa có tiếng, giờ cty họ cũng to như WAYS, Thegioitihon, Fitshop…

Dần dần công việc thiết kế phát triển ổn định, cũng là lúc mình tìm kiếm thêm các bạn bè ngành đồ họa cộng tác với mình, lần đầu tiên mình trở thành 1 leader, 1 ông chủ nhỏ, doanh thu đều đặn khoảng 20 triệu 1 tháng, đủ chia cho 2 bạn còn lại 1 ít kiếm thêm. Vì lúc đó vẫn là thằng nhân viên giao nhận ngân hàng, chỉ tranh thủ làm vào tối và thứ 7, chủ nhật, không còn thời gian để giải trí gì hết, nhưng làm việc bằng đam mê học hỏi thì thực sự là thú vị (chắc do mình thuận tay trái nên thích sáng tạo). Đó là năm 2016, mình nhớ giao thừa 2015-2016 ngoài bắn pháo hoa mình vẫn thiết kế trả deadline cho khách, chưa bao giờ mình trễ deadline cả.

Tạm thời em viết đến đây, các chap sau sẽ được update liên tục trong nay mai, kể về giai đoạn giữa và cho tới hiện tại từ 2016.
 
Last edited:
Chap 4: Bước ngoặt sự nghiệp

Nửa năm làm Freelancer, giao lưu các chủ doanh nghiệp nhỏ, các agency quảng cáo cũng như tự học được kỹ năng chạy quảng cáo, phát triển tư duy về thẩm mỹ, đó là những gì đem lại cho mình quan trọng hơn tiền rất nhiều.

Một ngày như bao ngày khác, có một người lạ add friend mình với inbox mong muốn hợp tác. Thực sự, ngay lúc này mình có linh cảm có một cơ hội đang đến với mình. Hỏi qua, chưa cần biết nội dung cụ thể hợp tác cái gì, ra sao, mình đến gặp người đó tại Số 1 Lương Yên – Tòa nhà Kim Khí Thăng Long. Cậu ta đã theo dõi dự án Platform của mình trước đó và đề xuất mình sang làm chuyên viên cho dự án của bên công ty Boo. Dự án này chưa thành công nhưng cũng mong muốn được hoạt động theo mô hình MMO. Bạn biết đó, những người trẻ nhiệt huyết và chủ động tìm tòi phát triển bản thân bỏ qua vấn đề thu nhập sẽ luôn được chào đón ở những môi trường sáng tạo. Cậu ta thích cách mình nhiệt tình khi đến gặp mà chưa biết điều gì sẽ đến “Cơ hội thường đến rất mập mờ, nếu rõ ràng thì không đến lượt bạn”.

Đây có lẽ là quý nhân thứ 2 mình gặp trong sự nghiệp. Mình nhanh chóng chấm dứt công việc giao nhận tại ngân hàng, bất chấp gia đình không mong muốn (vì mẹ xin vào). Mình còn nói thẳng với cậu đó (bằng tuổi mình) là sẵn sàng làm không lương vì được làm dự án mình theo đuổi. Nhưng tất nhiên công ty vẫn trả mình lương 5 triệu.

Tại đây, mình cũng không ngờ được làm việc cùng phòng với anh giám đốc Việt Anh. Như một bước ngoặt trong sự nghiệp, mình làm tất cả những gì có thể với kinh nghiệm mình từng trải. Song song thì vẫn làm freelancer, nhưng tăng giá lên cho phù hợp với lượng thời gian mình có và giao lại việc cho các bạn trong team. Cũng chả sao sát và phát triển quảng bá dịch vụ đó nữa.

Văn phòng làm việc tại Boo


Trải qua làm việc hàng tháng trời, những sai lầm đáng tiếc lại xảy đến, việc thiếu hụt kiến thức về lập trình diễn ra, thực sự lúc đó Boo không hề có kinh nghiệm về TMĐT cũng như lập trình. Và mình cùng cậu bạn xoay sở trong việc lồng ghép những mảnh ghép của team cũ dự án (Đã nghỉ) với những nhu cầu lập trình mới. Dự án càng ngày càng đi vào ngõ cụt, khi không thể hoàn thành hệ thống, bên cạnh đó là hệ thống sản xuất phải đầu tư mới lên đến dự kiến 1 tỉ. Với hàng loạt sự chậm trễ về website, công ty cũng không thể liều lĩnh đầu tư vào máy móc để phục vụ dự án.

Các tranh cãi ngày càng nhiều, mất niềm tin vào nhau. Mình và cậu quý nhân cãi nhau nhiều hơn. Với cái tôi cả 2 đều cao và nông nổi. Mình đi tới quyết định nghỉ việc, theo cách nhìn nhận từ hiện tại có thể đánh giá mình là thằng vô trách nhiệm, nhưng nếu tiếp tục thì cũng chả đi tới đâu, 100 triệu bỏ ra của công ty coi như bỏ. Rốt cuộc mình vẫn là kẻ thất bại và đáng khinh.

Chap 5: Đâm lao theo lao

Xác định nghỉ việc, phía trước thế nào chưa rõ, nhưng mình sẽ không lùi bước. Ngay lập tức, mình tìm đến những quan hệ trong quá trình khởi nghiệp, là những người thu nhập cao ngành MMO (có thể nói là các cây cổ thụ). Họ có vẻ hứng thú với dự án MMO tại Việt Nam. Song song với đó, mình biết 1 bên đáp ứng nhu cầu máy móc sản xuất để phục vụ dự án, họ cũng là những người khởi nghiệp, với cỗ máy China (đâu đó vào 6.000$), đó có lẽ là quý nhân thứ 3 mình gặp. Đề xuất sự hợp tác phát triển theo dự án mới, kết hợp lại và đi xin vốn từ các anh cả làng MMO.

Những ngày tháng miệt mài vẽ dự án, tính toán chi phí, lên kế hoạch triển khai diễn ra để mời gọi sự đầu tư với 1 tỉ đồng. Chạy sang Timecity, đi tìm hiểu các xưởng sản xuất khác. Kết quả khá thất vọng, họ thấy dự án không đảm bảo khả năng sinh lời so với những gì họ đang làm. Những sự từ chối liên tiếp diễn ra.

Xét cho cùng, họ có lý lắm chứ. Mình chỉ là hạt cát bé nhỏ, non trẻ, kiến thức hạn chế, tài sản không có. Rốt cuộc làm gì bây giờ. Không được bỏ cuộc, mình vẫn tự tin là sẽ làm nên điều gì đó.
Bất ngờ chợt lóe sáng, tiếp tục lục lại các mối quan hệ, tâm sự với giám đốc Comicola (một công ty truyện tranh Việt Nam) là anh Dương. Đây là quý nhân thứ 4 trong sự nghiệp của mình. Có lẽ sự thật thà và niềm tin là những gì duy nhất mình có và ông trời để mình gặp được nhiều quý nhân như vậy.

Năm đó là đầu 2017, Comicola đặt hàng và bán đi được hơn 1000 áo in hình trend Pikalong với sự giúp đỡ nhiệt tình từ Thăng Fly là bước đệm đầu tiên cho sự hợp tác.

Qua các cuộc hẹn trao đổi, 3 anh em thống nhất đi tới việc xây dựng công ty mới, là công ty cổ phần, với vốn điều lệ là 300 triệu đồng, mỗi người góp 100 triệu, như vậy anh Dương và mình sẽ góp 200 triệu. Vấn đề là mình vẫn chưa có xu nào, nhưng vẫn cứ liều. Lần này cố gắng, xin bố 50 triệu, mẹ 50 triệu (bố mẹ mình không ở với nhau, nên tài chính tách riêng, trước đó khoản nợ cũ mình phải gán xe máy lại cho bố - xe mẹ mua để bù vào nợ, đi xe Bella của chị - chị lấy chồng nên không sử dụng). Ban đầu mọi người không cho, nhưng may mắn là nhờ anh Dương có uy tín nên cũng tin tưởng phần nào, thôi thì lại mất tiền oan cho nó khởi nghiệp chứ biết làm sao.

Chap 6: Thành quả đầu tiên

Công ty chính thức được thành lập vào 7/3/2017 (Bạn có thể sẽ bất ngờ về cuối câu chuyện của mình, mới đây công ty mình cũng tài trợ vào Voz). Mình đứng tên là Giám đốc công ty.

Những ngày đầu vạch lại kế hoạch, phát triển dự án trên những gì cơ bản nhất, vì nói gì thì nói chả ai cạnh tranh với mình cái con đường sỏi đá này lúc bấy giờ. Nền tảng web MMO toàn lỗi trên nền Wordpress, miễn sao có chức năng cho Vendor up sản phẩm, bán và chia lợi nhuận, tập trung hợp tác với các họa sĩ và fanpage như K0 Còi, Thăng Fly, hôi nhóm này kia. Mình tự hào lắm vì đã có thể gây dựng lại một tương lại mới, củng cố thêm niềm tin vào sự nghiệp. Toàn bộ những gì có thể đem ở nhà đi như bàn ghế, máy tính PC đều được mang tới căn phòng rộng chừng hơn 8m2, gần như không thể ngồi cùng lúc 2 người do còn những người khác đi lại trọ ở trên.

2.jpg


Về mảng sản xuất và thương mại, mình lại quyết định lựa chọn mức giá cao hơn mặt bằng chung để định vị chất lượng và thương hiệu. Với câu nói mình vẫn dùng tới bây giờ “Chúng tôi hứa sẽ luôn đem lại những sản phẩm hoàn hảo nhất của ngành công nghiệp”.

Ngày qua ngày, những kỹ năng thiết kế và marketing trước đây bổ trợ công việc rất nhiều, xây dựng thương hiệu, tổ chức các chiến dịch hợp tác truyền thông, bán áo, từ thiện với anh Dương, tham gia hội chợ sách, đưa máy ra in áo tại chỗ để quảng bá. Tất cả những gì cần làm là tồn tại, vậy nên phần lớn thì vẫn kinh doanh theo hướng truyền thống in áo theo yêu cầu, thông qua Website MMO còn hạn chế.

Chăm sóc tốt mọi khách hàng, cố gắng đem lại những gì tốt nhất có thể. Nếu họ hài lòng, họ sẽ truyền miệng rất nhiều. Cứ thế, khách hàng tìm đến công ty nhỏ của mình ngày nhiều hơn (tuy không phải bùng nổ), nhưng đó là tín hiệu mình đã đi đúng hướng.

---
Tạm dừng, mình sẽ viết tiếp trong nay hoặc mai chap 7-8-9 về hành trình phát triển doanh nghiệp, lột xác nó như thế nào. Bên cạnh đó mình sẽ đính kèm những hình ảnh kỷ niệm thực tế các chap.
---

Tản mạn thêm về câu chuyện banner 100k.

Mỗi người một góc nhìn, thị trường sẽ luôn như vậy bạn ạ, bạn có thể chỉ trích, chửi bới, nhưng bạn sẽ chả thay đổi được gì hết. Bất kể ngành nào cũng sẽ có bên giá cao và giá thấp, thậm chí là phá giá, các doanh nghiệp lớn còn có những cuộc chiến lớn hơn, tại sao Grab chiến thắng Uber? Tại sao Mercedes giá cao nhưng vẫn được ưa chuộng, cũng cùng giá trị là đưa ta từ điểm A tới điểm B. Khi họ tồn tại được mà bạn bị ảnh hưởng, đó là tín hiệu về việc thiếu năng lực cạnh tranh ngoài giá hoặc bạn không tiếp cận được đúng đối tượng khách hàng của mình trong việc truyền thông và bán hàng.

Xuyên suốt những năm kinh doanh trong lĩnh vực hiện tại, giá mình luôn cao, nhiều đối thủ mọc lên phá giá nhưng cuối cùng vẫn phải dừng cuộc chơi trước mình. Tại sao khách hàng không từ bỏ mình, tại sao giá rẻ nhưng họ lại không lựa chọn. Thương trường luôn là chiến trường. Đừng mơ về cuộc chiến công bằng như truyện cổ tích.
 
Last edited:
Chap 7: Không ngừng trưởng thành

Với số vốn 200 triệu và bài toán mở rộng sản xuất, chúng mình tìm kiếm và thu mua lại những máy in tàu tương tự bị hỏng hóc tại Việt Nam đem về sửa chữa, cải tạo, nó có thể là máy in UV lên da đã hỏng ở Hà Tây, chiếc thì lặn lội xuống Đà Nẵng đưa về. Mọi việc tuy vất vả, sinh hoạt làm việc bất tiện nhưng vẫn vui, 2 anh em chăm chỉ sản xuất, làm content quảng cáo, trả lời khách, đóng hàng, giao hàng khu Hà Nội.

4.jpg

5.jpg


Có đồng ra đồng vào, mình dành tiền đi học thêm tiếng Anh online 1v1 của Antoree để cải thiện trình độ. Dần dần có một lượng khách hàng trung thành từ giới thiệu là người nước ngoài tại Việt Nam, mỗi lần khách nước ngoài là lại phải phi xe đi giao hàng vì sợ những người giao hàng không biết giao tiếp để nhận tiền.

Hồi đó, việc in hình lên áo màu đen 100% cotton số lượng nhỏ hoặc hình cầu kỳ ở Việt Nam gần như là không thể, vì không máy móc nào có thể làm, nhưng bằng nhiệt huyết và tìm tòi trên các trang nước ngoài, cuối cùng cũng thành công, tuy in như vậy nhanh hỏng đầu phun máy. Cái máy tàu này in 30 phút mới xong cái áo đen. Đi vào kỹ thuật 1 chút vì đó là một trong những yếu tố để đẩy mạnh quảng cáo của công ty mình lúc đó.

3.jpg

Sau gần 3 tháng, cuối cùng cũng có thể chuyển sang mặt bằng mới vì đã có thể lo nhiều chi phí hơn. Trong ngõ thôi, thuê 6 triệu 1 tháng được gần 70m2, tự hào lắm ý.

Nhân viên đầu tiên được tuyển dụng làm sales là đồng nghiệp hơn 2 tuổi thời cùng làm salesman (job đầu tiên). Cũng tình cờ một ngày nọ ông này nghỉ làm FE Credit với 1 đống nợ và hỏi mình là có việc gì làm không? Rồi phi xe đạp điện đến với tâm trạng chả biết đi về đâu.

Anh em hợp tác làm việc với nhau như anh em ruột, cày ngày cày đêm làm hàng, mua sắm thêm máy tính, bàn ghế, mở rộng kho.

Có những ngày làm xuyên đêm, hay lang thang đêm về gặp những người xin tiền (giả thật thì không quan trọng), mình nhớ kỷ niệm có lần cho đi tờ 500k cuối cùng trong ví vì nghĩ rằng hãy cứ cho đi để nhận lại một ngày khác, quy luật nhân quả cả.

Mình nhớ hồi 2015, mình thất tình hay đi trà đá, bia hơi với ông này cùng bạn ông ý, một ngày nọ, uống bia nhà dì ông ý, ông chồng dì trông hơi lẩm cẩm, bảo hay xem tử vi, tướng số có bảo mình ông đồng nghiệp kia rằng “Mày chỉ nhìn mặt trời trước nó thôi, sau này mày phải gọi nó bằng anh”. Nghĩ ông lẩm cẩm nên chả để tâm (mà giờ cô dì cũng làm tạp vụ & nấu ăn tại công ty mình buổi trưa, con ông ý cũng làm nhân viên mình).

Chap 8: Hành trình lột xác

Một ngày nọ, có một anh khách hàng trông khá hiền lành, thư sinh. Cần in một ít áo cho hội game của anh ý (Game Clash Royale), mình tiếp đón từ hồi ở chỗ 8m2, hướng dẫn anh ý đỗ xe oto rồi đưa đón tận nơi vào khu “ổ chuột đó”, hôm đó trời mưa, nên nước lênh lánh bẩn lắm. Anh em nhiệt tình phục vụ tâm sự tới tận 7h tối. Mấy tuần sau, anh ý quay trở lại ở chỗ mới, cần in 20 cái áo Lacoste (hàng chính hãng 2 triệu 1 cái).

Nói thêm rằng, nhờ việc định vị thương hiệu ở phân khúc chất lượng, nên bạn có thể gặp được nhiều khách hàng có điều kiện tài chính tốt, bạn tiếp cận được những người thành đạt là một vinh hạnh (Hãy phục vụ bằng tất cả tấm lòng bạn có với bất kỳ ai).

Anh em miệt mài làm áo in cho anh ý, anh này tâm sự là anh tìm khắp cả Việt Nam chả ai in được áo cho anh, các bên khác toàn cho anh cái như giẻ lau bực cả mình nên phải mua áo xịn rồi in công nghệ mới như các em mới an tâm.

Trước khi ra về, anh có nhắn nhủ 1 câu là “Anh em có cần hùn vốn không?”, mình thì sợ đi vào các vết xe đổ ngày trước nên tạm thời mỉm cười, để em suy nghĩ báo lại anh sau. Bạn đừng vội lấy tiền người khác khi chưa đảm bảo khả năng và định hướng để sử dụng số tiền đó hợp lý.

Anh em mình vẫn quay lại làm công việc thường ngày, cho tới vài tháng sau đó. Những biến cố bắt đầu xảy ra. Những chiếc máy tàu này dần hỏng hóc nặng hơn, hay nói cách khác là đã khấu hao sạch và hết giá trị sử dụng, vốn liếng không còn nhiều, thu nhập bù vào sửa máy gần hết, chỉ chắt bóp mà trả lương cho ông nhân viên được 5 triệu 1 tháng.

Bất chợt tình cờ tìm được 1 anh trong ngành MMO ẩn dật, có sở hữu 1 máy in cao cấp của Mỹ, nhưng đang tình trạng đắp chiếu, lân la tìm hiểu, làm quen thì biết anh ý cũng muốn hợp tác với mình để khai thác máy. Mình ngỏ ý xin máy và cắt lại 30% cổ phần, vì nếu sở hữu máy đó thì mình sẽ vô địch Việt Nam trong ngành này. Sau nhiều đắn đo, suy nghĩ thì ông anh từ chối và muốn bán với giá 200 triệu (so với giá mới là 500 triệu).

Thời cơ đã đến, anh em mình quyết định liên hệ với anh khách ngày trước và ngỏ ý xin hợp tác tài chính. Ông anh gật đầu đồng ý liền, mình xin khẳng định đây là quý nhân thứ 5 mình gặp được. Mọi chuyện diễn ra êm xuôi hơn bao giờ hết, gặp mặt chớp nhoáng, giải ngân luôn 200 triệu vào tài khoản và yêu cầu hoàn vốn trong 6 tháng không cần lãi, anh chỉ thích giúp mấy đứa chứ không quan trọng gì.

Đó là một lựa chọn đầu tư đúng đắn nhất mà tạo nên sự lột xác của công ty, đơn hàng sỉ, lẻ đổ về ầm ầm, những người cùng ngành tìm đến hợp tác, làm quen vì chưa bao giờ họ thấy 1 chiếc máy xịn ở Việt Nam (nói thêm, máy in này đắt là một phần, hơn cả là chi phí mực và đầu ra nó rất cao, đến máy tàu còn kén khách huống chi là máy Mỹ, nhưng nhờ việc xây dựng thương hiệu chất lượng cao nên chúng mình cân được chi phí vận hành máy).

Chap 9: Vận mệnh đổi đời

Chỉ trong vòng nửa tháng, thời điểm đầu năm 2018, doanh thu của mình tăng gấp 4 lần, vì cái máy Mỹ này nó in rất nhanh và rất đẹp, tỉ lệ sai hỏng rất thấp, anh em cày ngày cày đêm được vài hôm… thì máy lăn ra hỏng đầu phun, chi phí thay mới hết 62 triệu, không chần chừ, quý nhân lại giải ngân ngay vào tài khoản để thay thế. Sửa xong, nhưng có một vấn đề nữa đó là tiền xoay về không kịp, hàng ứ đọng mà hết mực, phải nhập mực từ Mỹ, tối thiểu hơn 20 triệu 1 lần. Thật sự ngần ngại không dám xin thêm, cứ túc tắc sản xuất chờ đủ hàng đủ tiền về order 1 thể.

8.jpg


Anh quý nhân có hỏi: Mấy đứa làm có khó khăn gì không?
Lúc này phải chia sẻ thật là em chưa nhập được mực vì hàng chưa xong, tiền chưa về. Chia sẻ thẳng thắn mà không biết chuyện gì đã được sắp xếp với anh em mình.

Ông anh vui vẻ, mở ra một lối đi mới cho tất cả, đó là trở thành một công ty nhỏ trong hệ thống của anh cùng những cổ đông khác. Đó là điều mà lúc đó mình chưa nghĩ sẽ đến sớm như vậy, mọi việc như trong mơ, nhưng cũng đừng vội mừng vì cái gì cũng có cái giá của nó.

Hãy theo đuổi đam mê, thành công sẽ theo đuổi bạn phải không?

Hạn hán gặp mưa rào, đời như mơ hoặc cũng không như là mơ. Công ty lột xác trở thành một doanh nghiệp được đầu tư với lượng vốn tưởng chừng như vô hạn lên đến hàng tỉ đồng. Trong vòng 1 tháng, trước áp lực mở rộng doanh thu và bộ máy, anh em mình tuyển dụng nhân sự từ khắp các mối quan hệ quen biết và cả công ty đối thủ. Nhưng không ai biết rằng, tất cả đều quá chủ quan mà đốt cháy giai đoạn để rồi đổ bể...

Sẽ còn chap 10, 11, 12. Câu chuyện về vực dậy, duy trì, quản trị và phát triển doanh nghiệp lên con số tiền tỉ mỗi tháng.

Chap 10: Chiếc áo quá rộng https://next.voz.vn/t/tu-su-con-duong-khoi-nghiep-thoat-khoi-loser.20815/post-556074

Chap 11: Áp lực và cô độc https://next.voz.vn/t/tu-su-con-duong-khoi-nghiep-thoat-khoi-loser.20815/post-566604
Chap 12: Sải cánh tự do https://next.voz.vn/t/tu-su-con-duong-khoi-nghiep-thoat-khoi-loser.20815/post-573796
 
Last edited:
Hóng bác. Mình thì đang làm đồ hoạ. Thu nhập tàm tạm, đủ sống khá thoái mái. Nhưng dân tỉnh lẻ, nên muốn làm gì đó bứt lên để cố gắng kiếm dc cái nhà HN. Đang tính làm áo thun MMO vì thấy có vẻ phù hợp nhất để làm. Mình biết là chẳng bao giờ có chuyện ngon ăn cả nhưng phải cố thôi, ko thể trông chờ vào 1 nguồn thu nhập duy nhất dc
 
Mặt tiền hóng, đang ở tuổi của bác 5 năm trước, và cũng đang bị mấy kế hoạch kinh doanh vả thẳng vào mặt :cry:
 
Hóng thôi, bản chất con người mình hiện giờ tự ti, giao tiếp không tốt, kỹ năng nghiệp vụ kém loser...
 
Chào đồng nghiệp, tôi cũng làm thiết kế mà k có tư tưởng lớn dc như fen, vào đây chấm hóng vậy.
 
Hóng bác. Mình thì đang làm đồ hoạ. Thu nhập tàm tạm, đủ sống khá thoái mái. Nhưng dân tỉnh lẻ, nên muốn làm gì đó bứt lên để cố gắng kiếm dc cái nhà HN. Đang tính làm áo thun MMO vì thấy có vẻ phù hợp nhất để làm. Mình biết là chẳng bao giờ có chuyện ngon ăn cả nhưng phải cố thôi, ko thể trông chờ vào 1 nguồn thu nhập duy nhất dc

bác có ý tưởng không, kết hợp em với bác làm, em cũng same bác chỉ là chưa biết bắt đầu tn
 
bác có ý tưởng không, kết hợp em với bác làm, em cũng same bác chỉ là chưa biết bắt đầu tn

Mình cũng newbie, chưa biết bắt đầu như nào. Ý tưởng thì cũng ko có gì đặc sắc. Mình ko phải dân thiết kế mà là 3D Artist nên mình định dùng mấy cái 3D render ngộ nghĩnh làm thiết kế. Sau bao lâu delay mình tính tháng sau lên camp đầu tiên để xem mọi thứ diễn ra như nào, xác định học hỏi trước đã. Hic, hi vọng cái này đốt ko quá nhiều tiền
 
Last edited:
Back
Top