[Tự sự] Con đường khởi nghiệp thoát khỏi Loser

hồi đó mình thiết kế lấy có 100k 1 banner thôi, thi thoảng bị các bạn cùng ngành vào comment chửi nhưng cũng kệ đời.
chính vì những cái suy nghĩ nông nổi của những thằng như này, bảo sao cái ngành của mình càng ngày càng nát
lúc đéo nào cũng đặt bản thân mình cao hơn người khác. ông kiếm miếng ăn, người khác không kiếm à ?
đừng lý do lý trấu gì cả, mấy thằng phá giá, dù bất kỳ lý do gì, tôi khinh nhổ nước bọt
 
Vợ tôi mở lớp năng khiếu, đầy đủ giấy tờ hành nghề theo quy định của bộ giáo dục, bình thường có dạy thuê cho các trung tâm năng khiếu với giá tầm 4-500k 1 giờ, xong vẫn phải đi workshop liên tục bổ sung trình độ với mức học phí 1-2tr/1h trong và ngoài nước, thậm chí phải đi thi đấu kha khá lần để lấy tư cách vận động viên chuyên nghiệp.
Và hội sinh viên (sinh viên ở hn đông vcc) cao đẳng múa, văn hóa nghệ thuật đi học qua loa lại các lớp như vợ tôi dạy 1-2 tháng rồi nhận đi dạy chui với mức lương rẻ mạt 100k 1h, để rồi giá thị trường down xuống dữ dội, cùng với chất lượng giảng dạy đa phần là mèo mửa càng khiến mang tiếng hơn, cộng với ảnh hưởng 1 phần đến cơ xương bọn trẻ con nếu chúng n tin và tập theo lâu dài. Và hầu hết hội sinh viên đó đi làm trớt quớt đc 1 thời gian xong thấy khó quá bỏ qua, kiếm được ít tiền ăn tiêu rồi lượn.
Phá giá thị trường đôi khi không bị cấm, nhưng bán rẻ sức lao động của mình có thể khiến cho cả ngành nghề bị ảnh hưởng, vậy nhưng ở cái đất nước lấy công làm lãi như này họ chưa đánh giá đúng giá trị của kinh nghiệm, tay nghề, thiết bị, kiến thức chuyên môn, chứng chỉ,v.v.. cứ rẻ thì lao vào và lại than thân trách phận khi sản phẩm đầu ra không được ưng ý.
Thực ra nó cũng không ảnh hưởng tới giới chuyên môn cao nhiều, nhưng có những ngành nghề hay bị nhờ vả miễn phí như của thớt (designer, artist, v.v..), chưa có kinh nghiệm cầm 100k thấy quý chứ có kinh nghiệm cầm 100k thấy nhục lắm, thớt làm có tâm không có nghĩa cả xã hội thấy kiếm ăn được sẽ xông vào làm có tâm, cũng như cái trách nhiệm của người làm ra sản phẩm nó hay bị nhẹ như số tiền khách hàng bỏ ra mà thôi.:nosebleed:

hồi đó mình thiết kế lấy có 100k 1 banner thôi, thi thoảng bị các bạn cùng ngành vào comment chửi nhưng cũng kệ đời.
 
Đã update chap 4-5-6. Mình sẽ sớm hoàn thiện các chap còn lại và đi kèm hình ảnh sinh động.
 
Sau đó, mình nghĩ theo hướng startup, là xây dựng công ty áo thun mô hình như mấy nền tảng sản xuất áo thun MMO ở nước ngoài
* Tóm tắt cho các bạn chưa hiểu: Bạn thiết kế, tạo thành sản phẩm mô phỏng in hình (mockup) có thể là áo, mũ, cốc,… (thời đó chỉ toàn áo) rồi up lên 1 website (platform), sau đó bạn quảng cáo và khách hàng mua thì bên platform sẽ sản xuất, ship tới tay khách hàng và chia lại phần chênh so với chi phí sản xuất của họ.
thấy có trang printub đang áp dụng mô hình này.
 
bác có recommend cuốn sách nào về lĩnh vực kinh doanh không ạ, em dân kỹ thuật cũng muốn tìm tòi học hỏi :)
 
Dân phá giá có thằng nào mà ko lý do lý trấu đâu, nào là vì miếng cơm manh áo, nào là vì lý tưởng vĩ đại, blabla
Rồi sau khi thành công, bị thằng khác phá giá là đi chửi lại.
Âu cũng vì lợi ích mà đạp đổ chén cơm của nhau, haizzz
Ảnh hưởng đến cả ngành nghề.
 
Bác có thể chia sẻ cho em những phẩm chất nào cần có để gặp quý nhân không ạ?
Em cảm thấy mình cũng hay được người lạ giúp đỡ, nhưng dạo này chắc chán không thay đổi nổi tư duy của e hay sao mà ít thấy tương tác.E lại không biết giao tiếp nữa
 
Bác có thể chia sẻ cho em những phẩm chất nào cần có để gặp quý nhân không ạ?
Em cảm thấy mình cũng hay được người lạ giúp đỡ, nhưng dạo này chắc chán không thay đổi nổi tư duy của e hay sao mà ít thấy tương tác.E lại không biết giao tiếp nữa

Một phần là may mắn từ mỗi người, có thể mình gặp là nhanh, có người lại là chậm. Cho đến hiện tại mình cũng giúp đỡ nhiều người trong sự nghiệp, cái mình cần đó là nhìn thấy sự tử tế và sự năng nổ, chủ động, nhiệt huyết.

Mình quản lý rất nhiều nhân viên và giúp người khác lập nghiệp, nhưng thấy một điều, những người làm việc thờ ơ, không có đam mê, trách nhiệm với công việc thì ắt sẽ không tạo được niềm tin để trao đi giá trị.

Một điều nữa, hãy chọn lọc những mối quan hệ, tìm kiếm mối liên hệ giữa năng lực của mình với người thành đạt. Mình từng inbox và xin kết bạn với 1 trong những anh cả của ngành chỉ để nói mình thích cách làm của ông ý, cho tới 3 năm sau mình mới đủ tự tin và hợp tác một cách easy từ tin nhắn trước đó.

Trong chap 7-8-9 bạn sẽ thấy mình còn gặp được những quý nhân khác.
 
Một phần là may mắn từ mỗi người, có thể mình gặp là nhanh, có người lại là chậm. Cho đến hiện tại mình cũng giúp đỡ nhiều người trong sự nghiệp, cái mình cần đó là nhìn thấy sự tử tế và sự năng nổ, chủ động, nhiệt huyết.

Mình quản lý rất nhiều nhân viên và giúp người khác lập nghiệp, nhưng thấy một điều, những người làm việc thờ ơ, không có đam mê, trách nhiệm với công việc thì ắt sẽ không tạo được niềm tin để trao đi giá trị.

Một điều nữa, hãy chọn lọc những mối quan hệ, tìm kiếm mối liên hệ giữa năng lực của mình với người thành đạt. Mình từng inbox và xin kết bạn với 1 trong những anh cả của ngành chỉ để nói mình thích cách làm của ông ý, cho tới 3 năm sau mình mới đủ tự tin và hợp tác một cách easy từ tin nhắn trước đó.

Trong chap 7-8-9 bạn sẽ thấy mình còn gặp được những quý nhân khác.
EM nghĩ mình có sự tử tế và trách nhiệm. Nhưng năng nổ chủ động thì lại thiếu. Chỉ khi nào mà cảm giác bắt buộc phải làm thì em mới chủ động. VD 1 công việc khi đủ nhân lực là 4 ngừoi thì em làm phần nhỏ thôi, như thừa. Nhưng khi chỉ còn 2 người hoặc 1 mình thì em lại cày 1 cách điên cuồng và năng suất đảm bảo 3 tên kia k ai cày được như vậy.
Có lẽ em thiếu lửa, khi có người truyền lửa thì ok. Nhưng nổi lên lại tắt :(
 
Nói thật thì mình giỏi IT, học rất nhanh, 16 tuổi đã có tiền triệu trong điện thoại vì MMO. Thời đó mình đã có thể tạo diễn đàn, vbb, tạo hosting, domain. Tuy nhiên vì quá trẻ nên tầm nhìn không cao, nếu cao thì đã có những forums lớn như vnz, vnsharing,...
Bây giờ bản thân mình lại khởi nghiệp theo con đường buôn bán đồ ăn thức uống. Mình chẳng biết là mình đúng hay là sai nữa??
Vì thế mạnh của mình có lẽ là IT. Người thì nói nghề chọn người, người thì nói hãy làm cái gì giỏi nhất.
Trình độ của mình không cao, nên mình hay học hỏi những người chủ có trình độ thấp mà giàu ở ngoài xã hội.
Ông chú mình trình độ thấp (học không qua cấp 2), buôn bán quán nước có 4-5 năm mà đã mua được nhà, ngày kiếm vài triệu rất đắt, hồi xưa chỉ biết làm thuê, nhưng vì doanh nghiệp phá sản nên mới thử bán, hóa ra ăn đậm. (nếu buôn bán sớm thì đã giàu rất sớm!?)
Bà cô mình thì bán hàng ăn sáng ( mới 1-2 năm), cực kì đắt, ngày nào bán cũng hết. Cũng hốt gần triệu 1 ngày, cũng học thức không cao, giàu có trong nay mai!
Những người giàu có không hẳn phải là lập công ty, lập doanh nghiệp, làm giám đốc. Những người trình độ không cao vẫn giàu theo cách khác, những người trình độ cao thì giàu theo cách khác.
Bây giờ thì dưới 30t. Nhưng hi vọng tương lai sẽ được như mấy cô chú của mình về độ thu nhập :D
 
Back
Top