AxitPhotphoric
Member
Em 9x đầu, cũng một thời sinh viên chìm đắm trong game AOE, Liên minh, PES.
Thời đó nghèo, làm gì có tiền, muốn chơi game hoặc là ra net, hoặc là "chày cối" với con PC nồi đồng cối đá mà mỗi lần lao vào combat thì giật tung chảo, lúc đó ước ao mình có thể sở hữu 1 bộ PC thật hoành tráng để chơi mượt mà tất cả các game mình thích, tự dặn bản thân sau này ra trường, đi làm có tiền sẽ tự thưởng cho mình.
Thế rồi em cũng ra trường, rồi đi làm, rồi lấy vợ, đẻ con, rồi đẻ 2 con. Từ hai bàn tay trắng, em cũng mua được đất, làm được nhà. Nhưng cuộc sống nó cứ bẵng đi, em cày tiền, tích lũy, đầu tư làm trong làm ngoài, cổ phiếu..vv niềm mơ ước thủa nào vẫn chỉ trong tiềm thức, rồi mỗi khi nó bất chợt lùa về, thì em lại nghĩ, giờ mà mua về, cũng chả có thời gian chơi vì phải bế con.
Con cún thứ 2 nhà em mới được 2 tuổi, cũng tự chơi được, qua lấy lương, em quyết định phải sống cho riêng mình các bác ạ, vợ cũng ủng hộ.
Thế là ra shop, quất ngay 1 em PC gần 30 củ (hận bọn đào bitcon vì giá card màn hình lên cao quá).
Dùng máy tính xịn sướng thật, nhanh, chơi game mượt quá.
Nhưng em chợt nhận ra, cảm xúc của mình khi chơi, đã ko còn được vẹn nguyên như cái thời sinh viên nữa. Phải chăng cuộc sống đã cuốn em lao theo như 1 cái máy, để rồi bỏ lỡ những sở thích, niềm vui cho bản thân.
Có bác nào cũng như em ko ạ.
Thời đó nghèo, làm gì có tiền, muốn chơi game hoặc là ra net, hoặc là "chày cối" với con PC nồi đồng cối đá mà mỗi lần lao vào combat thì giật tung chảo, lúc đó ước ao mình có thể sở hữu 1 bộ PC thật hoành tráng để chơi mượt mà tất cả các game mình thích, tự dặn bản thân sau này ra trường, đi làm có tiền sẽ tự thưởng cho mình.
Thế rồi em cũng ra trường, rồi đi làm, rồi lấy vợ, đẻ con, rồi đẻ 2 con. Từ hai bàn tay trắng, em cũng mua được đất, làm được nhà. Nhưng cuộc sống nó cứ bẵng đi, em cày tiền, tích lũy, đầu tư làm trong làm ngoài, cổ phiếu..vv niềm mơ ước thủa nào vẫn chỉ trong tiềm thức, rồi mỗi khi nó bất chợt lùa về, thì em lại nghĩ, giờ mà mua về, cũng chả có thời gian chơi vì phải bế con.
Con cún thứ 2 nhà em mới được 2 tuổi, cũng tự chơi được, qua lấy lương, em quyết định phải sống cho riêng mình các bác ạ, vợ cũng ủng hộ.
Thế là ra shop, quất ngay 1 em PC gần 30 củ (hận bọn đào bitcon vì giá card màn hình lên cao quá).
Dùng máy tính xịn sướng thật, nhanh, chơi game mượt quá.
Nhưng em chợt nhận ra, cảm xúc của mình khi chơi, đã ko còn được vẹn nguyên như cái thời sinh viên nữa. Phải chăng cuộc sống đã cuốn em lao theo như 1 cái máy, để rồi bỏ lỡ những sở thích, niềm vui cho bản thân.
Có bác nào cũng như em ko ạ.