Anh em kể về sự khốn nận, ức uất trong ngành nghề của mình đi .

Ở chỗ đó bật sếp = auto sai nhé :sure:
Trước nhớ có 1 ông designer, đợt nghỉ lễ công ty yêu cầu ông ấy ngoi lên làm việc để thiết kế hỗ trợ cho sales làm với khách, nhưng ông ấy không ngoi lên, ông ấy bận nhận kèo ngoài để kiếm thêm.
Sau nghỉ lễ bị công ty chất vấn là "tại sao ko lên làm việc", ông ấy bật luôn "tôi phải kiếm thêm cho gia đình, làm overtime công ty có cho thêm đồng nào đâu", thế là bị cho nghỉ luôn :beat_shot:
Tôi trước làm sales sản xuất. Ức chế chủ yếu đến từ phía công ty, chứ ko nằm ở khách hàng:
1, Lương:
  • Sales bên tôi chỉ có lương cứng, không được ăn % doanh thu. Không đạt KPI thì bị trừ lương, còn vượt KPI thì méo được thưởng, hoặc thưởng 500k, 1tr tùy hứng lãnh đạo.:big_smile:
  • Các ông cứ tưởng tượng 1 sales 1 tháng được 500k-1mil usd mà nhận có 18 củ tiền lương cứng thì hiểu. :shame:
2, Thời gian làm việc:
  • Luôn luôn phải overtime vì khách hàng quốc tế lệch múi giờ. Nhưng không có lương overtime. Làm 8 tiếng/ngày hay 12 tiếng/ngày vẫn nhận lương như vậy.
  • 5h chiều là hết giờ làm việc, nếu về giờ đấy, lãnh đạo coi đó là không nhiệt tình với công việc hoặc ít việc quá nên về sớm, sẽ có email hỏi thăm. Sau đó công ty sẽ ép thêm việc. Phòng sales luôn là phòng về muộn nhất công ty, luôn về sau 7h tối.
  • Lễ/tết được nghỉ nhưng công ty vẫn bắt lên làm việc, lấy đơn hàng, đòi công nợ.... và tất nhiên cũng méo có tiền overtime. Đêm 30 vẫn bắt nhân viên online làm việc với khách. Nếu không làm theo yêu cầu = bị đuổi việc. :nosebleed:
3, Trong công việc:
  • Công ty tư nhân nhưng vận hành không khác gì cơ quan nhà nước
  • Lãnh đạo là nhất, bật lãnh đạo = nghỉ việc (kể cả ý kiến mình đưa ra là đúng, nhưng lãnh đạo tự ái là bị quy vào tội bật lãnh đạo)
  • Không nghe lời = nghỉ việc.
  • Không thay avatar fb/zalo cá nhân theo yêu cầu công ty = không phù hợp văn hóa = nghỉ việc

Còn ti tỉ những thứ halo ở đây mà có viết ra thì dài như quyển từ điển. :amazed::ah:

Công nhận, mấy quả công ty kiểu này , chất xám hao mòn vãi lol.Haizz, từ sau khi thằng bạn thân mình mất do đột quỵ , cộng với mấy quả người xung quanh mà mình biết , người ung thư, người bị tai nạn qua đời bất ngờ nhận ra cuộc sống bất ngờ vãi lều.Bây giờ tiền kiếm túc tắc thôi, không có bán máu vì tư bản như trước nữa .Cảm giác chậm rãi thật thích :D
 
Công nhận, mấy quả công ty kiểu này , chất xám hao mòn vãi lol.Haizz, từ sau khi thằng bạn thân mình mất do đột quỵ , cộng với mấy quả người xung quanh mà mình biết , người ung thư, người bị tai nạn qua đời bất ngờ nhận ra cuộc sống bất ngờ vãi lều.Bây giờ tiền kiếm túc tắc thôi, không có bán máu vì tư bản như trước nữa .Cảm giác chậm rãi thật thích :D
Nhưng lại bị ba mẹ, người thân nói giờ còn trẻ, khoẻ thì phải bán sức cày cuốc tích luỹ để sau này lo cho con cái gia đình và về già còn có cái mà dựa vào chứ :byebye:
Mình chỉ hỏi lại đơn giản :" Giờ nói con cày thí mạng bán sức khoẻ để có tiền nhiều, xong rồi lại bị đau bệnh nằm vật ra lại lấy tiền đó gửi cho bác sĩ để mua lại sức khoẻ , mà chưa chắc mua lại được như hồi trẻ bỏ ra , thì có đáng không ? " thì lại bị nói là không biết suy nghĩ :v
 
Nhưng lại bị ba mẹ, người thân nói giờ còn trẻ, khoẻ thì phải bán sức cày cuốc tích luỹ để sau này lo cho con cái gia đình và về già còn có cái mà dựa vào chứ :byebye:
Mình chỉ hỏi lại đơn giản :" Giờ nói con cày thí mạng bán sức khoẻ để có tiền nhiều, xong rồi lại bị đau bệnh nằm vật ra lại lấy tiền đó gửi cho bác sĩ để mua lại sức khoẻ , mà chưa chắc mua lại được như hồi trẻ bỏ ra , thì có đáng không ? " thì lại bị nói là không biết suy nghĩ :v
Mình sống trong xã hội vn còn nặng nề nhiều về các mối quan hệ, nhà nhà xem trọng mặt mũi hơn thực tế cuộc sống .Lấy ví dụ như nhà nào có đứa con báo nợ.Phải cứu, mà trò đời , có lần 1 sẽ có lần n, thế nên có bán nhà cũng phải cứu nó , được trả nợ lại báo nợ , nó cứ loay quay vòng lẩn quẩn đó .Chưa kể không phải ông bô, bà bô nào cũng thương con đồng đều.Nói thật chứ phân biệt thấy mẹ .Trong nhà mình thường thấy những đứa con biết điều, chăm chỉ làm ăn lại hay phải gánh kinh tế cho cả nhà,làm như trâu chó , mà cuối cùng ông bà đâu có thương , chỉ chăm moi tiền .Haizz, "'Bất cứ ai cũng có thể trở thành người cha người mẹ, nhưng mà cần rất nhiều để trở thành đấng phụ mẫu đúng nghĩa '' ,Câu này mình quoted lại từ tiếng anh , nên dịch hơi bị tối nghĩa , nguyên bản là :Everyone can be a father, but it takes a lot to be a Dad ..
 
Nhưng lại bị ba mẹ, người thân nói giờ còn trẻ, khoẻ thì phải bán sức cày cuốc tích luỹ để sau này lo cho con cái gia đình và về già còn có cái mà dựa vào chứ :byebye:
Mình chỉ hỏi lại đơn giản :" Giờ nói con cày thí mạng bán sức khoẻ để có tiền nhiều, xong rồi lại bị đau bệnh nằm vật ra lại lấy tiền đó gửi cho bác sĩ để mua lại sức khoẻ , mà chưa chắc mua lại được như hồi trẻ bỏ ra , thì có đáng không ? " thì lại bị nói là không biết suy nghĩ :v
Mẹ mình còn kinh hơn nhiều, bảo mình làm không lương đi để còn lấy kinh nghiệm, làm lòi kèn được nửa năm mà còn bắt làm nữa. Mình tức cảnh đã không lương mà không được thêm kinh nghiệm nên giờ nghỉ cmnr.
 
:) Bên mình bán phụ tùng xe , xin kể trước.
1. Khách hết tiền chạy lại mua hàng, 6 tháng sau mới quay lại trả. dù đòi tới đòi lui chục cuộc. Sau khi khách làm ăn khấm khá thì quay lại chê mình bán mắc hấy hàng Ở HCM gửi ra rẻ hơn.
2. Đại lý trước khi ra toa thì Ok này nọ, khi đến tay mình, bị trật tùm lum thì phủi đít cái rẹt. ôm đống hàng chờ khách.
3. Mấy thằng bán dầu nhớt thì chuyên gia " bên em khuyến mãi đến ngày hết tháng ". Cuối cùng tháng sau nó còn khuyến mãi đậm hơn tháng này. Đỉnh điểm đợt xăng dầu lên, thằng đại lý nó đẩy lên gần 100k/1 can nhớt. bây giờ thì còn rẻ hơn trước khi tăng giá. Ko tỉnh người là bây giờ ăn lỗ sml.
Thím bán lẻ, bán sỉ hay kết hợp cả hai? Tôi chung ngành hàng với thím, cảm thấy thím nói sai với thực tế ngành này, hỏi khí chớ thím làm chủ hay nhân viên vậy? :confuse:
 
Tôi làm Đĩ xài nơ aka thợ vẽ aka công nhân thiết kế aka Hoạ nô
Ưu điểm là thường làm việc với môi trường trẻ. Thoải mái thời gian và làm chân trong chân ngoài dễ. Chăm chỉ và ham học hỏi mở rộng kỹ năng thì cơ bản là kiếm tiền tốt, chưa kiếm tiền tỉ như các anh em chuẩn vozer nhưng coi như là có dư tiết kiệm có thể sống thoải mái, mua nhà trả góp ở HN.

Nhưng góc tối cũng nhiều. Như các anh biết thì Designer thường là người có gu thẩm mỹ và ăn mặc không theo đa số cho lắm. Nên đi làm chuyện xung đột thẩm mỹ, xung đột về ý kiến là chuyện không thể tránh khỏi. Cái tôi của Designer thường cũng là cao, vì đấy là chuyện bắt buộc chứ không mà cứ nghe theo thằng khác đẽo cày giữa đường thì còn đâu ra điểm khác biệt để người ra nhận diện mình nữa. Tôi thì theo nghề lâu rồi, nên tôi chọn được khách hàng và biết cách để nắn người ta theo đúng thẩm mỹ nhưng cũng tuỳ thôi. Gặp khách đồng bóng dở hơi thì đành bye bye em xin tiền thanh toán giai đoạn rồi biến. Với kiểu làm chân trong chân ngoài như tôi thì không áp lực lắm chuyện phải làm hài hòng cấp trên hay áp lực deadline gì đấy. Nhưng các bạn mới đi làm tôi nghĩ vẫn bị cái kiểu "cái này dễ mà, cái này nhanh mà" Đại khái là mọi người chưa coi trọng công sức làm sáng tạo của Designer cho lắm. Còn mấy cái kiểu bỏ qua ý kiến chuyên môn thì cơm bữa. Nhất là công ty gia đình, nên bọn tôi hay đùa nhau là thợ vẽ, công nhân thiết kế chứ được làm nhà sáng tạo thì lại tốt quá rồi.
Than thở với các anh tí cho vui chứ giờ áp lực kinh tế. Chạy job ngoài job trong ngày ngủ 6-7 tiếng ngồi máy tính mờ cả mắt, đau lưng, đau cổ, đau cổ tay là bệnh thường trực. Cận loạn là chuyện không hiếm nên sau này con tôi nếu mà k thực sự đam mê vẽ vời đụng vào cây bút vẽ tôi đánh gãy tay...
bác có kinh nghiệm gì thiết kế ko, em mới vào nghề
 
tui nhân viên kỹ thuật/bảo trì:
lương như kẹc, công việc thì nguy hiểm nặng nhọc độc hại, sơ sảy 1 tí thôi là trả giá bằng cái mạng hoặc tàn tật luôn. Bị sai vặt như chó, từ thằng sếp cho tới đứa công nhân, nhỏ lao công, bà quét rác, ai ai cũng sai như chó được :rolleyes:
máy móc hư, sự cố xảy ra thì chạy xúc quần nó chả nói. Ngồi tí là cả đám lại dè bĩu
 
Last edited:
tui nhân viên kỹ thuật/bảo trì:
lương như kẹc, công việc thì nguy hiểm nặng nhọc độc hại, sơ sảy 1 tí thôi là trả giá abừng cái mạng hoặc tàn tật luôn. Bị sai vặt như chó, từ thằng sếp cho tới đứa côgn nhân, nhỏ lao công, bà quét rác, ai ai cũng sai nhưu chó được :rolleyes:
máy móc hư, sự cố xảy ra thì chạy xúc quần nó chả nói. Ngồi tí là cả đám lại dè bĩu
I chang tui luôn, kkkk
 
Back
Top