Đứng trước quyết định ly hôn

Trước tiên nói về giờ giấc của gia đình mình hiện nay, chắc các bạn sẽ thấy rất không tốt, nhưng mình vẫn chưa sắp xếp được:
  • Mình là dân coder nên thức khuya là chuyện khó tránh, nhất là thời gian mới đi làm có làm thêm những dự án ngoài, nên đi ngủ lúc nữa đêm là đã sớm lắm rồi, đa phần là từ 1 tới 2 giờ sáng mới vào giấc.
  • Đứa con gái từ khi còn trong bụng mẹ là giờ giấc của nó cũng giống vậy luôn, cứ tầm nữa đêm là nó thức và đạp, mái dữ dội lắm, sinh ra rồi thì cũng không thay đổi luôn, ban ngày thì ngủ nhiều, ban đêm thì vui chơi, ca hát, nhảy múa tràn đầy năng lượng.
  • Vợ thì thời gian đầu ngủ sớm, nhưng do mình vẫn còn thức nên cũng muốn thức theo, riết rồi giờ cũng đi ngủ muộn theo luôn.
  • Thời gian gần 3 năm nay mình bỏ không làm thêm nữa, phần cũng do tâm trạng chán nản, mất động lực như mình đã chia sẻ. Tuy nhiên cũng không thể ngủ sớm được, chính xác thì hiện tại là 2 giờ sáng cả nhà mới vào giấc ngủ, 9 giờ sáng mình dậy và chuẩn bị đi làm (đi thẳng đến cty luôn chứ cũng chả có bữa ăn sáng gì hết), vợ với con mình thì ngủ một phát tới 12 giờ trưa luôn, thức dậy thì vợ cho con 1 bình sữa rồi chở ra ngoài mua đồ ăn, chủ yếu là mua cơm cho vợ, rồi thêm trái cây, bánh ngọt, những thứ ăn vặt về rồi để con ăn được cái gì thì ăn, có hôm nó cũng ăn cơm, không thì làm cho nó chén mì gói rồi cho nó tự ăn, sữa thì tầm 3-4 tiếng là 1 bình 200ml.

Do thời gian hơi chéo nghoe nên chuyện chăn gối chỉ tầm 2 lần/tuần, chất lượng mỗi lần nhìn chung cũng OK. Cũng chả có gì bất bình thường trong vấn đề này.

Còn chuyện đối mặt để nói chuyện với vợ thì đúng là mình thấy hơi ngán ngán, vì sợ không giữ được bình tĩnh rồi lại um sùm lên. Đa phần mình nhắn tin với vợ vì nghĩ có thời gian suy nghĩ nhiều trước khi nói.
ko nói đến tình cảm gia đình thì lịch sinh hoạt của gia đình bạn quá tệ. Nhất là đối với con nhỏ! Lịch sinh hoạt chuẩn phải do kỉ luật rèn luyện mà ra, ko phải tự nhiên nó có!
 
Đm, từ hồi tao reg nick vào VOZ bao năm nay chỉ đi hóng mà hnay rảnh đọc cái thớt của thằng này (lớn hơn nên gọi thế cho thân thiện nhé ;) ), thấy ngu và lỳ vkl nên ức chế phải comment.
1. Khả năng mày có sừng cmnr, ae khuyên check đi thì đ' thấy tiếp thu, nếu đúng thì cứu vãn clg nữa :censored:
2. AE hỏi chuyện xxx thì cũng lờ cmn đi, đ' thấy ý kiến gì, có khi cũng fail, cái này support thêm cho #1.
-> bằng tuổi nhau vợ đã ít tôn trọng hơn rồi, thêm 2 cái này làm vợ mày khinh mày, rồi thêm cái việc không hợp với mẹ mày nên nó giận cá chém thớt khinh cả nhà mày, rồi kiếm cớ bé xé ra to, chứ winner như mày kể thì tao đ' thấy lý do nào hợp lý hơn á :censored:
3. Tao thấy phụ nữ thì con cái là nhất, khổ sao cũng chịu nhưng con nó phải chăm đàng hoàng, vợ mày đúng như này thì vứt cmn đi, nghĩ gì nữa.

P/s: thấy thớt chục ngày nay ko có reply rồi, update tình hình đi em giai :)
 
Mấy ngày nay mình tìm cách giải quyết theo hướng tốt đẹp bỏ hết cái tôi, hỏi vợ mong muốn gì rồi bàn bạc mà phần chính là theo ý vợ, vì đứa con nên mình lại muốn chịu đựng thêm ít nhất 1 năm nữa coi sao, mặc dù không biết mình có lỗi gì, nhưng cũng ráng xin lỗi rồi ngồi nghe trách móc một lúc thật lâu, vợ mới dịu lại và làm lành được đến ngày hôm qua.

Lại tới chuyện cần bàn, đầu tiên là chuyện về quê, mình định thuê xe riêng để về cho khoẻ vì đi xe khách hơi bất tiện, với lại ngại Covid, bên vợ cũng có người quen cho thuê xe và tài xế, bên mình cũng vậy, nhưng mình ưu tiên cho vợ đặt trước nếu không được rồi mới tính đến bên mình. Sáng đó vợ báo là gọi điện mà không thấy chủ xe bắt máy, nên mình mới gợi ý là hay để anh kêu bên anh nhe, vợ cũng OK, mình hỏi lại mấy lần để chắc chắn vợ đồng ý rồi mới gọi về và đặt xe xong luôn, lúc đó mình ở cty, đặt xe xong đi ăn và vào làm lại thì lại nhận được tin nhắn là trước đó vợ gọi điện và cũng gửi luôn tin nhắn để đặt xe, giờ họ mới trả lời, đưa vào thế phải hồi 1 bên. Lúc đó cũng bực bực nhưng mình có gắng nói nhỏ nhẹ là em không nói vụ nhắn tin và em đã đồng ý rồi nên anh đã đặt rồi, vậy giờ sao, em có muốn anh hồi xe bên anh không, lúc đó thì vợ lại bắt đầu trách tai sao anh không kiêng định để em đặt xe bên em mà lại muốn đổi lại là đặt bên anh, trời ơi trước khi làm mình đã bàn và hỏi lại mất lần rồi, vợ chấp nhận rồi mình mới làm, giờ lại trở thành người có lỗi là không kiên định nữa. Không khí từ đó chùng lại nhưng chưa đến nỗi nào.

Tiếp đến là bạn chuyện lì xì tết cho 2 bên nội ngoại khi về quê ăn tết, những năm trước vợ không năm nào vui vẻ trong chuyện này, nên lần này mình nhỏ nhẹ hỏi ý kiến vợ, vợ nói lì xì cho ai, cho ai, bao nhiêu, bao nhiêu, mình ghi lại kiểu như biên bản thoả thuận (chủ yếu là ý kiến của vợ, chứ nói bàn luận nhưng chẳng cái nào theo ý mình), xong chốt rồi mình tưởng năm nay ăn tết vui vẻ 1 năm rồi, ai ngờ vợ lại hờn trách tiếp, nói là chỉ lo bên anh không lo bên em, trong khi tổng phần lì xì thì bên vợ còn nhỉnh hơn bên mình, rồi cứ lèm bèm, mình nghĩ lúc bàn bạc đã chốt rồi, mà giờ vợ lại cái kiểu không hài lòng, nên mình mới giải thích là đã theo ý em hết rồi sao còn không vừa lòng, nhưng các bạn biết rồi đó, càng giải thích lại càng làm căng lên, vậy là lại cãi vã, nằm một lát mình cũng chủ động nhỏ nhẹ nói lại, rồi nghe thêm một loạt trách móc nữa, đến sáng thì đưa vợ đi khám răng rồi bắt grab cho vợ về, mình thì vào cty làm.

Vừa đến cty ngồi xuống chưa kịp mở máy tính thì nhận ngay tin nhắn "Em muốn ly hôn, em không muốn tiếp tục sống với anh nữa", OMG, cả bầu trời lại tối sầm nữa rồi, sau đó là một loạt tin nhắn trách móc, mình thì cố giải thích theo kiểu anh đã hỏi em và bàn bạc với em, anh đã tôn trọng ý kiến của em về tất cả mọi chuyện rồi, sao em vẫn không vui, còn vợ mình thì bắt đầu lôi ra hàng loạt chuyện để trách, mà cái chính cũng là nhắm vào mẹ mình và cho mình là lúc nào cũng đứng về phía mẹ. Vợ định tết này về là sẽ mang con về ngoại luôn, không về nội ngày nào hết (nhà nội ngoại cách nhau tầm 4km), rồi tiến hành làm thủ tục ly hôn đơn thân, ông bà nội và bà con ở quê mong mình về để gặp cháu lắm, nên chuyện này thật sự làm cho mình suy sụp.

Hai lần liên tục đòi ly hôn, theo kiểu rất kiêng quyết các bạn ơi, tâm trạng sụp đỗ lại ùa về rồi, giận quá mất khôn, mình gọi điện về cho bên ba mẹ vợ để báo tính hình luôn rồi, trong lúc nói chuyện thì vợ cay cú đến nỗi mình nói gì cũng nhảy vào cắt lời, làm ba vợ cũng bó tay, ba mẹ vợ càng khuyên vợ, vợ lại càng nỗi máu lên và tranh cãi càng nhiều. Cuối cùng mình chốt luôn với ba mẹ vợ là, "nếu vợ con cứ liên tục đòi ly hôn như vậy thì con hết cách rồi, vậy xin ba mẹ cho con được ly hôn với vợ con, nhưng thủ tục ly hôn là vợ con quyết định, con không đành lòng vì hạnh phúc của con mà làm khổ cho con gái con nên không thể đồng thuận ly hôn, nếu vợ con đã quyết định vậy thì cứ tiến hành thủ tục đi, khi có lệnh triệu tập của toà thì con sẽ đi hầu". Ba mẹ vợ cũng mệt mỏi lắm rồi, đây là lần thứ 2 mình nói chuyện này, nên ba vợ cũng nói là tụi bây cũng là người có học, lúc trước cũng tự tìm đến với nhau, giờ thì hãy suy nghĩ kỹ đi, nếu thấy không thể cởi mở, sống khó khăn quá, thì ly hôn thôi chứ tao cũng mệt quá.

Vừa gọi điện xong luôn, giờ lại vào tình trạng gặp mặt làm lơ, tự ai nấy đi ăn, không khí gia đình nặng trĩu nữa rồi các bạn ạ.
 
Thôi dứt đi bác ơi, ko đi đến đâu đâu. Dứt sớm cho nhẹ đầu. Đến những cái vấn đề thế kia mà cũng nên chuyện để cãi nhau thì thần kinh sớm.
 
T tin chắc là con vợ ông thớt ko phải là ngoại tình thì phải có cái lý do gì kinh khủng lắm để mà chán ghét ông thớt tới cùng cực như vậy. Không thì chắc nó trầm cảm sau sinh dẫn tới khùng cmnr cũng nên.
Thôi cho t xin đi thớt, làm mọi cách mà giành lấy tài sản và quyền nuôi con rồi tống khứ nó khỏi cuộc đời đi. Nhớ là giành lấy tài sản ấy, không sau thấy nó với nhân tình sống sung sướng bằng tiền của mình thì lại mất công tăng xông đi viện.
 
Hôn nhân như địa ngục vậy cũng sống được. Nói thật đi ông níu kéo là do còn yêu vợ hay sợ chia tài sản. Con cái thì thôi đừng kể vì ai cũng yêu con hết nhưng ko phải lí do chính để níu kéo

Sent from LGE LGM-V300S via nextVOZ
 
Mấy ngày nay mình tìm cách giải quyết theo hướng tốt đẹp bỏ hết cái tôi, hỏi vợ mong muốn gì rồi bàn bạc mà phần chính là theo ý vợ, vì đứa con nên mình lại muốn chịu đựng thêm ít nhất 1 năm nữa coi sao, mặc dù không biết mình có lỗi gì, nhưng cũng ráng xin lỗi rồi ngồi nghe trách móc một lúc thật lâu, vợ mới dịu lại và làm lành được đến ngày hôm qua.

Lại tới chuyện cần bàn, đầu tiên là chuyện về quê, mình định thuê xe riêng để về cho khoẻ vì đi xe khách hơi bất tiện, với lại ngại Covid, bên vợ cũng có người quen cho thuê xe và tài xế, bên mình cũng vậy, nhưng mình ưu tiên cho vợ đặt trước nếu không được rồi mới tính đến bên mình. Sáng đó vợ báo là gọi điện mà không thấy chủ xe bắt máy, nên mình mới gợi ý là hay để anh kêu bên anh nhe, vợ cũng OK, mình hỏi lại mấy lần để chắc chắn vợ đồng ý rồi mới gọi về và đặt xe xong luôn, lúc đó mình ở cty, đặt xe xong đi ăn và vào làm lại thì lại nhận được tin nhắn là trước đó vợ gọi điện và cũng gửi luôn tin nhắn để đặt xe, giờ họ mới trả lời, đưa vào thế phải hồi 1 bên. Lúc đó cũng bực bực nhưng mình có gắng nói nhỏ nhẹ là em không nói vụ nhắn tin và em đã đồng ý rồi nên anh đã đặt rồi, vậy giờ sao, em có muốn anh hồi xe bên anh không, lúc đó thì vợ lại bắt đầu trách tai sao anh không kiêng định để em đặt xe bên em mà lại muốn đổi lại là đặt bên anh, trời ơi trước khi làm mình đã bàn và hỏi lại mất lần rồi, vợ chấp nhận rồi mình mới làm, giờ lại trở thành người có lỗi là không kiên định nữa. Không khí từ đó chùng lại nhưng chưa đến nỗi nào.

Tiếp đến là bạn chuyện lì xì tết cho 2 bên nội ngoại khi về quê ăn tết, những năm trước vợ không năm nào vui vẻ trong chuyện này, nên lần này mình nhỏ nhẹ hỏi ý kiến vợ, vợ nói lì xì cho ai, cho ai, bao nhiêu, bao nhiêu, mình ghi lại kiểu như biên bản thoả thuận (chủ yếu là ý kiến của vợ, chứ nói bàn luận nhưng chẳng cái nào theo ý mình), xong chốt rồi mình tưởng năm nay ăn tết vui vẻ 1 năm rồi, ai ngờ vợ lại hờn trách tiếp, nói là chỉ lo bên anh không lo bên em, trong khi tổng phần lì xì thì bên vợ còn nhỉnh hơn bên mình, rồi cứ lèm bèm, mình nghĩ lúc bàn bạc đã chốt rồi, mà giờ vợ lại cái kiểu không hài lòng, nên mình mới giải thích là đã theo ý em hết rồi sao còn không vừa lòng, nhưng các bạn biết rồi đó, càng giải thích lại càng làm căng lên, vậy là lại cãi vã, nằm một lát mình cũng chủ động nhỏ nhẹ nói lại, rồi nghe thêm một loạt trách móc nữa, đến sáng thì đưa vợ đi khám răng rồi bắt grab cho vợ về, mình thì vào cty làm.

Vừa đến cty ngồi xuống chưa kịp mở máy tính thì nhận ngay tin nhắn "Em muốn ly hôn, em không muốn tiếp tục sống với anh nữa", OMG, cả bầu trời lại tối sầm nữa rồi, sau đó là một loạt tin nhắn trách móc, mình thì cố giải thích theo kiểu anh đã hỏi em và bàn bạc với em, anh đã tôn trọng ý kiến của em về tất cả mọi chuyện rồi, sao em vẫn không vui, còn vợ mình thì bắt đầu lôi ra hàng loạt chuyện để trách, mà cái chính cũng là nhắm vào mẹ mình và cho mình là lúc nào cũng đứng về phía mẹ. Vợ định tết này về là sẽ mang con về ngoại luôn, không về nội ngày nào hết (nhà nội ngoại cách nhau tầm 4km), rồi tiến hành làm thủ tục ly hôn đơn thân, ông bà nội và bà con ở quê mong mình về để gặp cháu lắm, nên chuyện này thật sự làm cho mình suy sụp.

Hai lần liên tục đòi ly hôn, theo kiểu rất kiêng quyết các bạn ơi, tâm trạng sụp đỗ lại ùa về rồi, giận quá mất khôn, mình gọi điện về cho bên ba mẹ vợ để báo tính hình luôn rồi, trong lúc nói chuyện thì vợ cay cú đến nỗi mình nói gì cũng nhảy vào cắt lời, làm ba vợ cũng bó tay, ba mẹ vợ càng khuyên vợ, vợ lại càng nỗi máu lên và tranh cãi càng nhiều. Cuối cùng mình chốt luôn với ba mẹ vợ là, "nếu vợ con cứ liên tục đòi ly hôn như vậy thì con hết cách rồi, vậy xin ba mẹ cho con được ly hôn với vợ con, nhưng thủ tục ly hôn là vợ con quyết định, con không đành lòng vì hạnh phúc của con mà làm khổ cho con gái con nên không thể đồng thuận ly hôn, nếu vợ con đã quyết định vậy thì cứ tiến hành thủ tục đi, khi có lệnh triệu tập của toà thì con sẽ đi hầu". Ba mẹ vợ cũng mệt mỏi lắm rồi, đây là lần thứ 2 mình nói chuyện này, nên ba vợ cũng nói là tụi bây cũng là người có học, lúc trước cũng tự tìm đến với nhau, giờ thì hãy suy nghĩ kỹ đi, nếu thấy không thể cởi mở, sống khó khăn quá, thì ly hôn thôi chứ tao cũng mệt quá.

Vừa gọi điện xong luôn, giờ lại vào tình trạng gặp mặt làm lơ, tự ai nấy đi ăn, không khí gia đình nặng trĩu nữa rồi các bạn ạ.
Má đã nói ngay page đầu là con mái nhà thớt bị con đực khác ngon hơn thớt nó thục rồi mà ko nghe. Giờ vẫn còn thèm chịch ké thì cứ nói thẳng là anh chấp nhận để em có người đàn ông khác miễn là lâu lâu cho a chích ké cái thôi là nó nói sự thật cho thớt liền hà.
 
Vợ thớt ko ngoại tình đâu, chỉ là bị thay đổi tính cách thôi, ngay từ đầu bác chủ để vợ nó ngồi lên đầu rồi thì càng về sau càng chết.
 
T tin chắc là con vợ ông thớt ko phải là ngoại tình thì phải có cái lý do gì kinh khủng lắm để mà chán ghét ông thớt tới cùng cực như vậy. Không thì chắc nó trầm cảm sau sinh dẫn tới khùng cmnr cũng nên.
Thôi cho t xin đi thớt, làm mọi cách mà giành lấy tài sản và quyền nuôi con rồi tống khứ nó khỏi cuộc đời đi. Nhớ là giành lấy tài sản ấy, không sau thấy nó với nhân tình sống sung sướng bằng tiền của mình thì lại mất công tăng xông đi viện.
Thật sự thì mình bắt đầu nghĩ đến khả năng vợ bị vấn đề về tâm lý rồi, nhưng làm sao để chứng mình được điều này ta, mình cũng đang bắt đầu tìm đến những chỗ có thể giám định vấn đề trầm cảm và đưa cả 2 đi thử. Chứ càng ngày càng thấy cách suy nghĩ của vợ không bình thường rồi, hôm nay vừa có cuộc (one-on-one) với sếp (một chị sếp nữ), mình chưa nói tâm sự với chị về tình trạng của mình nhưng thông qua cách biểu hiện của mình thời gian qua ở cty, chị cũng đoán được có vấn đề gì đó, trong lúc mình đang bức xúc với lại giải quyết chuyện gia đình cũng là 1 trong những chuyện cần bàn của cuộc họp kiểu như vậy, nên mình tâm sự luôn với chỉ theo kiểu mình đang bị khủng hoảng về chuyện gia đình, nên nó ít nhiều cũng ảnh hưởng đến công việc, rồi mình nói vài câu là chỉ hiểu ngay tình trạng của mình và đưa ra thêm 1 trường hợp nữa, cũng là đồng nghiệp của mình, đồng nghiệp này là nữ cũng căng thẳng với chồng và gia đình chồng y chang mình luôn thậm chí còn quyết liệt hơn, cuối cùng thì đồng nghiệp này của mình bị trầm cảm nặng và phải dùng đến thuốc an thần. Chị sếp này cũng có đứa con trai bị bệnh trầm cảm, nên vừa nói ra là chỉ nghĩ ngay đến khả năng này liền, nếu thật sự như vậy, thì mình có làm gì cũng không thể thay đổi được vợ các bạn ạ. Tuy nhiên, nếu chứng mình được vợ có vấn đề về tâm lý, và đây là bệnh luôn, thì chắc bên gia đình mình sẽ hiểu và sẽ không còn chấp nhất vợ mình cho dù vợ có nói gì đi nữa, lúc đó có thể tình hình sẽ khá hơn. Mâu thuẫn thật, giờ thì có nên hy vong vợ bình thường hay vợ bị vấn đề tâm lý đây!
 
Sơ lược về cuộc sống hiện tại:
  • Mình là con 1 trong gia đình, sinh ra và lớn lên ở tỉnh, sau khi tốt nghiệp đại học thì mình tìm được công việc ở Sài Gòn và chuyển lên sống từ năm 2010
  • Mình và vợ kết hôn năm 2015, sau hơn 3 năm quen nhau chính thức, vợ mình là bạn học chung từ thời tiểu học cho đến hết cấp 3
  • Có chung 1 bé gái năm nay vừa tròn 2 tuổi
  • Hiện tại vợ chồng mình và bé sống riêng trong 1 căn nhà nhỏ ở Sài Gòn, tụi mình mua vào cuối năm 2017
  • Mình đang có 1 công việc ổn định, với thu nhập cũng khá tốt
  • Vợ mình thì học tiếp lên đại học và sắp ra trường vào vài tháng tới

Mâu thuẫn hiện có:
  • Giữa mình và vợ: mình có cảm giác vợ lúc nào cũng không hài lòng về mình, từ những việc rất nhỏ, có thể trách móc mình bất cứ lúc nào, mỗi lần đi làm về tới nhà là kiểu như mình phải bật chế độ cảnh giác và cẩn thận đến từng lời ăn tiếng nói, nếu không thì rất dễ bị chỉ trích. Thời gian gần đây mình kiểu như giữ yên lặng nhiều nhất có thể, càng lúc càng thấy cuộc sống mệt mỏi quá, chán nản đến chẳng muốn cố gắng gì hết. Tụi mình không thể bàn với nhau bất cứ chuyện gì, chỉ vài câu là có thể phát sinh bất đồng quan điểm, kiểu như chỉ muốn đưa ra ý kiến đối nghịch với đối phương, thay vì ý kiến xây dựng để giải quyết vấn đề.
  • Giữa vợ và mẹ mình: vợ xem mẹ như kẻ thù và khi nói chuyện với mình về mẹ mình thì có thể dùng những từ ngữ rất nặng, mà những chuyện vợ mình trách mẹ mình, mình thấy toàn những chuyện cỏn con. Đứng ở giữa, nhưng không có được tiếng nói gì hết, chẳng những không giải quyết được, mà mâu thuẫn càng ngày càng đi xa.

Cảm giác hiện tại:
  • Đi làm không muốn về nhà
  • Ngày nghỉ không muốn về quê
  • Niềm vui lớn nhất chỉ là con gái 2 tuổi của mình

Lần cuối cùng cãi nhau cách đây 1 tháng, vì những chuyện cỏn con thôi, nhưng theo mình thì mâu thuẫn âm ỉ nên đến lúc giọt nước nó tràn ly. Vợ đề nghị ly hôn, mình cũng đồng ý, và 1 tháng nay không ai nói chuyện với ai. Ăn ngoài hoàn toàn, và tự ai nấy đi ăn. Trong lúc nóng giận thì mình cũng đã mạnh miệng rao bán tài sản chung với ý định là tự chia tai sản trước khi ra toà. Cả tháng nay mình như người mất hồn, nghĩ tới đứa con mà đau lòng quá.

Xin được góp ý từ anh em về cuộc hôn nhân này, chứ cảm giác chán nản này chắc nó sẽ giết mình sớm thôi :(
Mình chưa có vợ, nhưng mình chỉ muốn nêu lên quan điểm của mình, đó là tại sao chúng ta không ngồi xuống và nói chuyện với nhau một lần nhỉ? Hãy nói về mình, mình đã không tốt như nào, hãy níu kéo, hãy làm tất cả mọi thứ có thể, hãy nghĩ về đứa con.
 
Mình chưa có vợ, nhưng mình chỉ muốn nêu lên quan điểm của mình, đó là tại sao chúng ta không ngồi xuống và nói chuyện với nhau một lần nhỉ? Hãy nói về mình, mình đã không tốt như nào, hãy níu kéo, hãy làm tất cả mọi thứ có thể, hãy nghĩ về đứa con.
Chưa có gia đình thì k hiểu được đâu thím. Tâm lí phụ nữ nó phức tạp lắm. Nhất là sau khi sinh. Nhiều ông cứ đổ cho ngoại tình nọ chai nhưng có khi ko phải đâu
Đã lấy nhau thì ắt hẳn phải có chút ít tình cảm với nhau. Thế kỉ 21 rồi đừng nói nhắm mắt chọn bừa. Nhưng sau khi sinh xong phụ nữ họ có thể thay đổi 180 độ luôn. Sống mà ko cần 1 thứ gì ngoài cái tôi của họ

Sent from LGE LGM-V300S via nextVOZ
 
Chưa có gia đình thì k hiểu được đâu thím. Tâm lí phụ nữ nó phức tạp lắm. Nhất là sau khi sinh. Nhiều ông cứ đổ cho ngoại tình nọ chai nhưng có khi ko phải đâu
Đã lấy nhau thì ắt hẳn phải có chút ít tình cảm với nhau. Thế kỉ 21 rồi đừng nói nhắm mắt chọn bừa. Nhưng sau khi sinh xong phụ nữ họ có thể thay đổi 180 độ luôn. Sống mà ko cần 1 thứ gì ngoài cái tôi của họ

Sent from LGE LGM-V300S via nextVOZ
Thì quan điểm của mình nếu k đúng các thớt cứ chửi mà kkk,
 
Sơ lược về cuộc sống hiện tại:
  • Mình là con 1 trong gia đình, sinh ra và lớn lên ở tỉnh, sau khi tốt nghiệp đại học thì mình tìm được công việc ở Sài Gòn và chuyển lên sống từ năm 2010
  • Mình và vợ kết hôn năm 2015, sau hơn 3 năm quen nhau chính thức, vợ mình là bạn học chung từ thời tiểu học cho đến hết cấp 3
  • Có chung 1 bé gái năm nay vừa tròn 2 tuổi
  • Hiện tại vợ chồng mình và bé sống riêng trong 1 căn nhà nhỏ ở Sài Gòn, tụi mình mua vào cuối năm 2017
  • Mình đang có 1 công việc ổn định, với thu nhập cũng khá tốt
  • Vợ mình thì học tiếp lên đại học và sắp ra trường vào vài tháng tới

Mâu thuẫn hiện có:
  • Giữa mình và vợ: mình có cảm giác vợ lúc nào cũng không hài lòng về mình, từ những việc rất nhỏ, có thể trách móc mình bất cứ lúc nào, mỗi lần đi làm về tới nhà là kiểu như mình phải bật chế độ cảnh giác và cẩn thận đến từng lời ăn tiếng nói, nếu không thì rất dễ bị chỉ trích. Thời gian gần đây mình kiểu như giữ yên lặng nhiều nhất có thể, càng lúc càng thấy cuộc sống mệt mỏi quá, chán nản đến chẳng muốn cố gắng gì hết. Tụi mình không thể bàn với nhau bất cứ chuyện gì, chỉ vài câu là có thể phát sinh bất đồng quan điểm, kiểu như chỉ muốn đưa ra ý kiến đối nghịch với đối phương, thay vì ý kiến xây dựng để giải quyết vấn đề.
  • Giữa vợ và mẹ mình: vợ xem mẹ như kẻ thù và khi nói chuyện với mình về mẹ mình thì có thể dùng những từ ngữ rất nặng, mà những chuyện vợ mình trách mẹ mình, mình thấy toàn những chuyện cỏn con. Đứng ở giữa, nhưng không có được tiếng nói gì hết, chẳng những không giải quyết được, mà mâu thuẫn càng ngày càng đi xa.

Cảm giác hiện tại:
  • Đi làm không muốn về nhà
  • Ngày nghỉ không muốn về quê
  • Niềm vui lớn nhất chỉ là con gái 2 tuổi của mình

Lần cuối cùng cãi nhau cách đây 1 tháng, vì những chuyện cỏn con thôi, nhưng theo mình thì mâu thuẫn âm ỉ nên đến lúc giọt nước nó tràn ly. Vợ đề nghị ly hôn, mình cũng đồng ý, và 1 tháng nay không ai nói chuyện với ai. Ăn ngoài hoàn toàn, và tự ai nấy đi ăn. Trong lúc nóng giận thì mình cũng đã mạnh miệng rao bán tài sản chung với ý định là tự chia tai sản trước khi ra toà. Cả tháng nay mình như người mất hồn, nghĩ tới đứa con mà đau lòng quá.

Xin được góp ý từ anh em về cuộc hôn nhân này, chứ cảm giác chán nản này chắc nó sẽ giết mình sớm thôi :(
Câu chuyện bác kể chỉ nói 1 chiều, toàn nói về vợ bác còn bác thì ntn? Bác thử hỏi xem tại s vợ bác lại như v? Trong quá trình mang thai r sau sinh bác đối xử ntn? Còn 2 vợ chồng đã như tới nước này dù nếu tiếp tục sẽ để lại 1 viết rạn nứt giữa 2 người, sẽ có 1 khoảng vô hình xuất hiện. Nếu cả 2 ko tiếp tục cùng nhau vun vén thì cũng toang tiếp thôi hoặc ráng chịu đựng vì con. :angry:
Nói chung cả 2 người chỉ biết có mình thôi, còn đứa bé thì s? Ko đẻ thì thôi đã đẻ nó ra thì làm ơn hãy có trách nhiệm. :doubt:


via theNEXTvoz for iPhone
 
Do ông nhu nhược ko có uy,lại quá chiều+ con vk ngu thì chả nát.Bảo nó thay đổi thì dẹp đi,trừ khi có cú sốc cực lớn.
 
Thì quan điểm của mình nếu k đúng các thớt cứ chửi mà kkk,
Chửi gì đâu thím. Sự thật nó là vậy. Lúc yêu tiến tới hôn nhân thì đầu ai cũng chỉ nghĩ toàn 1 màu hồng. Có ai nghĩ lấy nhau về rồi để rồi sớm tối quăng bát quăng đũa, mặt nặng mày nhẹ đâu. Nói câu li hôn thì dễ. Đến lúc làm mới khó. Con cái, rồi tài sản. Nhiều khi là cả 1 sự nghiệp lụi bại. Thế nên nhiều người mới cố gắng hàn gắn là vậy

Sent from LGE LGM-V300S via nextVOZ
 
Vợ thế thật thì sút đi chứ tiếc gì. Cái sai của a là ngay từ đầu ko sửa, sửa ko đc thì bỏ. Chứ để có thêm đứa con thì khó.

Vợ ông này như kiểu mấy con hãm giờ hay tuyên bố là lấy chồng chứ ko lấy gia đình chồng này. Đứa nào nói thế t khuyên lấy công nhân hết, khỏi phải sống chung với mẹ chồng nhá, 1 năm gặp có 1 lần luôn.

Gửi từ Samsung SM-A530F bằng vozFApp
ôi bạn gái em cũng như thế này :cry:
 
Back
Top