Hành trình mua nhà Hà Nội.

blackberykeyone

Senior Member
Năm 2021 mình vừa mua 1 miếng đất 3t4, năm nay vừa mua cái nhà 3t6, năm nay mình 35 tuổi.
Hôm nay có nhiều tâm sự, xin phép viết vài dòng chia sẻ với anh em về vấn đề thu nhập và mua nhà.

Mình chơi Voz từ hồi 2008 cơ, bị ban mất mấy cái nick voz vì tội cãi nhau rồi. Có cái nick này nhưng lâu nay vẫn junior vì ngại cãi nhau mất công bị ban nick. Hôm nay lướt qua 1 thớt tư vấn mua nhà, tự nhiên thấy có 1 anh nói giọng điệu dạy đời quá nên mình phải active Senior để vào cmt. Tiện thể đang có tâm sự nên viết vài dòng chia sẻ với mọi người về vấn đề mua nhà cửa. Bài sẽ dài vl nhé.

Ai thích thì cứ nghĩ là mình bốc phét cũng được, dù rằng mình nói thật vì cái nick ảo này cũng chả ai biết mình là ai. Thật sự việc mình mới mua nhà mấy tháng trước không dám nói với ai, dù rằng rất vui vì đã làm được điều đó. Nói gì thì nói, trong 2 năm tích đủ tiền mua thêm cái nhà nữa, mình thấy mình quá giỏi. Cả 2 lần mình đều không phải vay nợ gì cả, đủ tiền vụt luôn. Lần đầu vui quá khoe tán loạn khắp nơi, và nhận ra sai lầm. Vậy nên lần 2 này mình thật sự không dám nói với ai, trừ một vài người bạn chí thân.

Mà trên voz chả ai biết mình là ai, nên thôi cứ tẹt đi. Nick này ít cmt dạo nên chả ai mò ra info mình đâu.

Phần 1: Thu chi hàng tháng.
Nếu có vozer nào thắc mắc là gia đình 2 vợ chồng, 1 đứa con sống ở HN chi tiêu bình thường là bao nhiêu, thì mình xin trả lời là khoảng 40tr nếu không phải lo thuê nhà.
Mình cũng không phải winner gì đâu, làm ăn gặp thời gặp vận nên 5 năm nay thu nhập khá ổn, mỗi tháng đều đều trung bình cỡ 180tr, bằng nửa chuẩn vozer. Nhưng mà cái trò kiếm nhiều thì tiêu cũng nhiều, mỗi tháng trung bình mình tiêu cũng tầm 60-70tr. Để tính sơ sơ như này nhé:
Đưa vợ đi chợ: 15
Thuê nhà và văn phòng: 20
Điện nước dịch vụ: 5
Bảo hiểm: 5
Tiền học của con: 7
Tiêu linh tinh: 10
Mua sắm linh tinh: 10
Tổng: 72tr

Đây là mức tiêu hết sức là bình thường, không tiêu hoang phí gì cả. Không tới nỗi dè sẻn, nhưng thực sự cũng gần như không tiêu gì ngoài các nhu cầu thiết yếu. Ví dụ nhà mình ít khi đi ăn hàng, 1 tuần chỉ ăn ngoài 1-2 lần, mỗi lần cũng khoảng 1tr cho 3 người. Khoản tiêu linh tinh 10tr mỗi tháng của mình đa phần là trả khoản ăn ngoài này.
Du lịch thì 1 năm đi 1 lần, tổng chắc 20tr nên thôi không tính vào phần chi tiêu hàng tháng.
Xăng xe thì cũng không tính vào đây, vì vợ mình ở nhà không đi làm, còn mình thì thuê 2 căn cùng 1 tòa để ở và đi làm nên cũng không mấy khi thò mặt ra ngoài đường.
Ăn nhậu hay cafe thì cũng không nốt, vì mình chuẩn vozer chỉ ở trong nhà cắm mặt vào cái máy tính, không giao tiếp xã hội bạn bè gì.
15tr đưa vợ đã bao gồm tiền đi chợ, mua đồ dùng thiết yếu trong nhà và cả đồ chơi cho con. Tính vợ mình cũng dị, không thích son phấn quần áo tóc tai hay spa gì, nên cũng không tốn mấy khoản đó.
Có khoản tiền thuê văn phòng 10tr và điện nước là mình tính chung vào chi tiêu, vì nó cũng không quá nhiều và mình cũng không có khoản chi nào khác như lương nhân viên, nên gộp vào cho dễ tính. Thực ra gọi là văn phòng thôi nhưng có 1 mình mình sử dụng thôi, nên coi như tiền thuê nhà hàng tháng hơi cao đi.
Nói chung là gia đình mình chi tiêu chỉ ở mức cơ bản, không có gì gọi là hoang phí. Chỉ có cái là vì sở thích cá nhân và 1 phần vì công việc nên mình hay mua đồ linh tinh như kiểu mấy đồ công nghệ hoặc máy tính, 1 năm chắc tổng vài chục đến trăm củ. Nên tính ra mỗi tháng thêm 10tr cũng nhiều. Khoản này có thể tiết kiệm được, tuy nhiên nhiều khi tặc lưỡi vì mức thu nhập của mình vẫn cho phép làm điều đó. Với cả tính mình không gái gú nhậu nhẹt, cafe thuốc lá gì, nên hay tự an ủi bản thân là mấy khoản đó cũng tốn nhiều tiền, đắp đổi qua đồ chơi thì cũng vậy thôi à.

Nhìn chung, nếu trừ đi khoản tiền mua sắm linh tinh với thuê văn phòng thì 1 tháng chắc nhà mình vẫn phải tiêu 50tr(vẫn phải thuê nhà 10tr). Mình cho rằng đây là mức sống bình thường ở HN. Nó không thấp, không phải tằn tiện tính toán quá. Nhưng thật sự mức này không cao, chưa tới nỗi hưởng thụ hay sống vương giả gì cả. Nhiều cái vẫn phải suy nghĩ và không dám ăn tiêu quá đà. Mà đấy là chưa dám đẻ thêm 1 đứa nữa nhé, mình tính nếu thêm 1 đứa nữa thì mỗi tháng chắc phải thêm khoảng 10-15tr nữa. Vì riêng tiền học đã 7tr rồi, ăn uống quần áo rồi đồ chơi các thứ vào cũng phải thêm ngần ấy thật.

Như vậy trung bình mỗi tháng mình tiết kiệm được 120tr. 1 năm là khoảng 1,5 tỷ. Sau khoảng 2 năm là mình có thể nghĩ tới chuyện mua nhà rồi. Nhưng sự thật nó không màu hồng như vậy.

Phần 2: Trầm cảm tuổi trung niên.
Cái này khoảng 1 tháng nay là mình bị vậy, trước đây thì thi thoảng. Đây cũng chính là lý do hôm nay viết bài dài vl dài thế này.

Có thể nhiều anh em nhìn vào phần 1 sẽ nghĩ rằng: Ôi dm mỗi tháng để ra 120tr thế thì trầm cảm clg, tao cũng muốn được trầm cảm như thế.
Nhưng vấn đề chính là ở chỗ: càng trèo cao thì càng sợ ngã, bởi lúc ngã sẽ rất đau.

Mình vốn đi lên từ 2 bàn tay trắng, chả có hỗ trợ gì từ gia đình. Thế nên lúc ban đầu dù kiếm được ít tiền nhưng mình vẫn thấy chả lo lắng con mẹ gì cả. Nói chung hồi mới ra trường thì cũng như bao anh em vozer này thôi, có suy nghĩ là : DM CỨ ĐI LÀM CÔNG ĂN LƯƠNG THẾ NÀY THÌ BIẾT ĐẾN LÚC ĐÉO NÀO MỚI MUA ĐƯỢC NHÀ?
Rồi kèm theo là bao nhiêu bức xúc về môi trường độc hại, xã hội tệ nạn, thượng tầng tham nhũng, nợ công tăng vọt nữa.

Thế nhưng thực ra nghĩ thế thôi chứ chả có trầm cảm mẹ gì hết. Áp lực là có, nhưng tuổi trẻ hùng hục lao vào đi làm rồi cũng quên hết ý mà. Với cả dần dần lớn lên, hiểu chuyện hơn mới thấy rằng ở VN là thiên đường. Có quá nhiều cách kiếm tiền chân chính bằng sức lao động và trí óc, chỉ cần chăm chỉ thôi. Nói đâu xa, như 1 ông lên HN SG trong tay chả có bằng cấp gì thì vẫn dễ dàng kiếm được tiền đủ sống bằng đủ nghề: Cửu vạn, chạy xe ôm, bán hàng rong... Tích lũy được tí vốn thì mở quán ăn, buôn bán nhỏ lẻ vv...Trong khi ở các nước phát triển thì hở ra tí là nó đòi giấy phép, không cẩn thận là ăn phạt ngu người, sạt nghiệp luôn.
Mình có cái ảnh này không dám khoe ai, nhưng trên voz không ai biết mình là ai nên mình khoe. Đây là tổng kết nhu nhập của mình từ hồi 2015, mình đi làm từ 2012 nhưng tới 2015 mới có ý thức tổng kết thu nhập để sau này nhìn lại.

1695042906667.png



Nhìn vào bảng này thì anh em thấy rằng từ 2019 tới giờ thu nhập của mình tăng đột biến, mỗi năm đều đặn có 2 tháng kiếm dưới 100tr, 2 tháng kiếm trên 300tr đúng không nào. À trừ 2022 là cái năm buồn cười, thu nhập lẹt đẹt đều đặn không có tháng nào được trên 300 cả.
Còn riêng năm nay thì cũng là 1 năm buồn cười, đầu năm tới giờ thu nhập của mình bùng nổ, mới có 8 tháng mà vượt xa mọi năm khác, được 4 tháng trên 300tr luôn, và chưa có tháng nào dưới 100 cả. Tính bình quân 8 tháng đầu năm nay thì mỗi tháng mình kiếm được 300, tí thì đạt chuẩn vozer.

Do đặc thù nghề nghiệp nên số tiền này gần như là lãi ròng, chi phí không đáng bao nhiêu, chỉ mất tiền thuê văn phòng như mình đã liệt kê ở phần 1.
Xin nhấn mạnh là mình làm ăn chân chính bằng sức lao động và trí óc của bản thân nhé, không coin củng chứng chủng gì cả. Thực ra có đâm ít vào coin nhưng đu đỉnh đang chia 4 chia 5 gì đấy, khoản đó thôi không tính, coi như kèo nhân phẩm. Đại khái là tất cả tiền mình kiếm được tới giờ toàn là mồ hôi nước mắt chứ không có tí đỏ đen nào cả, à có cái ảnh màu đỏ đen thôi.
Tất nhiên, xin phép không nói về ngành nghề mình làm. Cái này kể chuyện vui thôi. Mà thực ra nhiều cái áp dụng với mình thì đúng, nhưng áp vào các bạn chưa chắc đã thành công. Nên thôi không xui trẻ con ăn cứt gà.

Ủa vậy trầm cảm chỗ đéo nào vậy mày?

À đây, đến đoạn đấy đây rồi. Thực ra thì từ tháng 8 là mình đã bắt đầu ngửi thấy mùi suy thoái rồi. Mấy tháng trước cứ nghĩ là cả nước suy thoái trừ cái ngành của mình ra, ấy thế mà có lẽ mình cười hơi sớm. Cơn bão suy thoái không chừa một ai, có điều ai ngấm đòn trước, ai ngấm sau mà thôi.
Hiện tại đã qua 2/3 tháng 9 nhưng thu nhập của mình chỉ khoảng 50tr. Thật sự là rất lo lắng. Cứ đà này có lẽ tháng 9 mình dự đoán chỉ kiếm được 70tr là cùng, bằng 30% của tháng trước, và bằng 1/6 so với tháng 6. Nói cách khác, chỉ trong 3 tháng mà thu nhập của mình giảm 6 lần.

Đây là điều chưa từng xảy ra trong suốt 5 năm trở lại đây. Tháng nào pump dump nhiều quá thì biên độ cũng chỉ là khoảng 2 lần mà thôi.

Điều lo lắng của mình là nếu đà suy giảm này không dừng lại, thì kịch bản xấu nhất sẽ là 3 tháng cuối năm thu nhập của mình sẽ lẹt đẹt, dễ có khi chỉ 20-30tr. Đây là điều có khả năng xảy ra bởi vì rất nhiều dữ liệu và dấu hiệu cho thấy điều đó.

Như vậy thu nhập của mình giảm 10 lần, thậm chí con số đấy không đủ chi trả chi phí gia đình hàng tháng, mình sẽ phải bỏ tiền dự phòng ra. Nghĩ tới là thấy trầm cảm rồi.

Có thể nói mình thuộc dạng tự làm tự ăn, kinh doanh nho nhỏ. Vậy nên bình thường thu nhập cũng khá, nhưng nó QUÁ THIẾU ĐI TÍNH ỔN ĐỊNH, và đó chính là nguyên nhân khiến mình bị trầm cảm. Sẽ chẳng có gì nếu như tháng nào cũng như tháng nào, không có gì để hi vọng, không có gì để bùng nổ cảm xúc sung sướng tột bậc, nhưng cũng không có gì để thất vọng hay rơi vào sự tuyệt vọng cả.

Tất nhiên mình hiểu rằng, có chơi có chịu. Có lúc lên cao thì cũng phải có lúc xuống đáy. Thuyền to thì sóng lớn, lúc kiếm được nhiều sung sướng bao nhiêu thì cũng phải có lúc đối mặt với tình huống thất bại bấy nhiêu thôi. Nhưng thật sự là cảm giác này nó không dễ chịu chút nào. Nhiều khi chỉ mong mình đi làm 1 công việc gì đó ổn định ở tập đoàn lớn nào đó, tháng đều đều cỡ 100tr đỡ phải đau đầu. Suy nghĩ viển vông đó nó hay lởn vởn trong đầu mình, nghe thì buồn cười vì làm gì có ai lại thích chui vào chỗ ổn định nhưng thu nhập giảm đi 1 nửa như vậy?

Nhưng đúng thật là bây giờ mình thấy mệt mỏi quá rồi. Để đánh đổi được như ngày hôm nay, mình đã phải trả 1 cái giá khá lớn. Tới giờ sức khỏe đi xuống, mà công việc này nếu thất bại thì cũng chẳng biết làm cái gì ra mà ăn. Tất nhiên là bươn chải nhiều thì chả lo chết đói, mình vẫn còn kinh nghiệm và đầu óc thì sợ gì. Nhưng vấn đề chính là cái cảm giác lên lên xuống xuống này nó rất là mệt mỏi. Nó giống như chuyện chúng ta ai cũng biết là bố mẹ thương mình rất nhiều, nhưng chúng ta không bao giờ hiểu được cảm giác thương yêu đó cho tới khi mình có 1 đứa con vậy.

Rồi nhìn về tương lai xa hơn mà thấy mịt mù quá. Đầu tiên là cái ngành mình làm nó có tuổi nghề rất thấp, các bạn tưởng tượng như mấy ông coder vậy. Trong 5-10 năm sau khi ra trường thì lên rất nhanh, nhưng dần dần bị đào thải bởi công nghệ mới, phần mềm mới, bởi AI, bởi bọn trẻ nó nổi lên làm việc trâu bò hơn, nhanh nhạy hơn... Tất nhiên là mình vẫn có lợi thế về kinh nghiệm, nhưng tuổi tác dần dần nó cũng trở thành sức ỳ, và càng nhiều tuổi càng lười. Chưa kể bây giờ dần dần muốn dành nhiều thời gian hơn cho con cái nữa, thời gian làm việc lại ít đi, lại tụt hậu....

Nói thật là chính mình cũng đang hoang mang không biết 5 năm tới mình sẽ làm cái gì ra mà ăn.

Và vấn đề chính là: trong khi công việc đang mịt mù như này, thì mức chi tiêu gia đình lại không thể giảm bớt đi được. Trong tình huống xấu nhất mình sẽ dẹp văn phòng đi để đỡ tiền hoạt động, thì chi tiêu gia đình vẫn rơi vào con số 40tr -45tr ở mức hiện tại, rất khó để cắt giảm bởi vì vốn đã chả có gì để giảm rồi. Nhắc lại thử nhé:
Tiền học: 7tr, sang năm cu con vào lớp 1, học thêm các thứ chắc phải 10tr.
Tiền vợ đi chợ: 15tr. Đừng vozer nào bảo 1 ngày ăn 500k thì tao nấu cho 5 6 người ăn còn được. Có phải 15tr đấy chỉ mua mỗi đồ ăn đâu, còn hàng tỉ thứ khác như bột giặt, gia vị mắm muối, hoa quả, sữa cho cu con các thứ. Nói chung 15tr là không hề nhiều gì cả đâu. 1 bữa nhà mình chỉ ăn 1 món mặn và 1 món canh thôi, 1 phần do vợ cũng lười nấu và nhà mình vốn có thói quen ăn uống đơn giản nữa.
Bảo hiểm: 5tr. Mua gói bảo hiểm nhân thọ cho cả nhà, 1 năm hết hơn 50tr nên tính ra mỗi tháng hết từng này.
Điện nước dịch vụ: 5tr. Đừng vozer nào bảo đào coin hay sao mà hết 5tr tiền điện. Nó còn gồm: Tiền nước, tiền dịch vụ, internet, điện thoại, gửi xe.... tính 5tr cho tròn.
Tiêu linh tinh: 10tr. Cuối tuần cũng phải cho cu con ra ngoài chơi, ăn uống ngoài tiệm, tháng 4 tuần thì 10tr bay nhanh lắm.

Đấy, vèo cái mỗi tháng bay 45tr rồi, mà còn chưa kể các khoản ma chay hiếu hỉ, lễ tết, du lịch, biếu xén nội ngoại các thứ. Mấy khoản đấy không phải tháng nào cũng có, nhưng tổng lại 1 năm cũng phải 30-50tr, chia ra mỗi tháng cũng 3-5tr rồi. Cũng không tính mấy khoản nhậu nhẹt, cafe thuốc lá trà sữa, gái gú... là mình không dính nên cũng không mất.
Như vậy dù không đến nỗi dè sẻn tiết kiệm, nhưng với cuộc sống bình thường bây giờ thì 1 tháng 40-50tr nó hết nhanh lắm. Với tình hình kinh tế bây giờ thì mình vẫn trụ được, nhưng thật sự cứ đà suy giảm như này, tới lúc mỗi tháng chỉ kiếm được 20-30tr thì .... huhuhu.
Hiện tại mình vẫn có khoảng 5-600tr tiết kiệm. Nên trong tình huống xấu nhất như vậy thì vãn có thể bù lỗ và duy trì gia đình được khoảng 3 năm. Nhưng thật sự là chỉ cần bù lỗ khoảng 2 tháng thôi là mình điên đầu và khủng hoảng mất. 2-3 năm như vậy chắc reset à?

Tóm lại, trèo cao thì ngã đau. Lúc trên răng dưới dái không có gì phải sợ thì cũng chả có gì phải lo toan. Giờ cuộc sống đủ đầy, kiếm được tiền thì đồng nghĩa với việc nỗi sợ nó lớn hơn nhiều lần. Sợ mình không làm ra tiền nữa, sợ không nuôi nổi vợ con, sợ vợ con khổ, sợ...
Nên chính ra anh em ạ, mấy thằng kiếm được nhiều tiền nó chưa chắc đã sướng bằng mấy thằng làng nhàng đâu. Có khi nó nghĩ bạc đầu hàng đêm luôn ấy.

Nhiều khi mình thấy cũng buồn cười, ngày xưa đéo có gì mình lại không thấy áp lực như bây giờ. Bây giờ có 1 mảnh đất, 1 cái nhà chả chắc ăn bỏ mẹ ra rồi thì còn lo cái gì. Cùng lắm bí quá thì bán mẹ mảnh đất đi lấy tiền cũng sống thong dong được chục năm. Chả có gì phải lo nghĩ nữa.
Ấy thế nhưng không phải các mai phen ạ. Nếu mình là cái thằng bất tài vô dụng thì chấp nhận nằm thẳng không nói làm gì. Thế nhưng mình sinh ra được trời phú cho năng lực thì phải cố gắng thôi. Mình có nhiều cơ hội hơn người khác thì phải tận dụng, ít ra là mình vẫn có sức khỏe và 1 cái nghề có thể làm ra tiền.

Cái nữa là ngày xưa khó khăn nghèo khổ, nên bây giờ mình rất sợ cái nghèo. Mình vẫn không thể quên được những ngày nhìn miếng thịt mà thèm nhỏ rãi, rồi những ngày lang thang không nhà cửa, 1 tiếng sấm cũng làm mình giật thót, chỉ sợ đêm nay đang ngủ thì gió thổi bay tốc mái nhà. Rồi sợ cái cảm giác 1 ngày thất nghiệp thì không có đủ tiền trả tiền thuê nhà, lại phải ra ngoài đường mà ở. Nói chung là sợ.

Phần 2a: Edit bổ sung về quá trình thay đổi thu nhập.

Định không viết về phần này do nó cũng chẳng có gì cả. Nhưng vì có 1 fen hỏi nên thôi tiện tâm sự thì gõ thêm mấy dòng.
LINK

Phần 3: Suy nghĩ về việc mua nhà và thuê nhà.
Đây có lẽ là phần đúng với tiêu đề bài viết nhất. 2 phần dài thòn lòn phía trên là phần ca cẩm, tâm sự.
Vì như ban đầu có nói, nguyên nhân để viết bài này là lướt mấy thớt thấy có 1 anh khoe thu nhập tháng 80tr rồi bắt đầu giở giọng khuyên bảo các vozer khác là nên như này như kia, rồi bày đặt tư vấn tài chính cá nhân.... mình đọc nghe mắc ỉa quá nên phải active senior vào cmt mấy dòng ngay.

Thực ra những cái mà vozer kia nói nó không hẳn là sai, nó đúng là khác. Nhưng vấn đề là nó chỉ đúng trong hoàn cảnh và vị thế của anh ấy thôi, chứ ốp sang người khác thì lại ... không đúng. Cái này ai từng trải nhiều thì sẽ hiểu thôi, có điều vozer kia có vẻ hơi tự tin vào những gì mình đang có quá, thành ra hơi bị hăng tiết vịt khi cãi nhau. Mà thôi kệ vozer đấy đi, mình vào nói mấy câu với dẫn chứng đầy đủ về việc nhận định của anh ấy không chính xác thì lập tức ăn ignore luôn. Có lẽ là anh ấy quen được tung hô rồi, thấy người khác kiếm được nhiều tiền hơn mình và chê là anh ấy không thích. Thôi cũng tốt, đỡ cãi nhau.

Ở đây mình chỉ đưa ra vài quan điểm cá nhân về vấn đề này, để anh em có thêm thông tin tham khảo là 1 người kiếm trung bình 200tr sẽ suy nghĩ thế nào. Tất nhiên, voz ngọa hổ tàng long, mình biết nhiều anh tài ở đây kinh khủng hơn mình nhiều lắm, nên cũng không dám tinh tướng gì. Như trong phần 2 mình có viết đấy, bây giờ mình đang có thu nhập tốt vậy thôi, chứ 5 năm nữa đúng là không biết làm cái gì ra mà ăn. Vật đổi sao rời, vào vận đen thì không biết như nào mà nói trước.

1. THUÊ NHÀ HAY MUA NHÀ?
Ở đây có thể định nghĩa như sau:
Thuê nhà: Cứ đi thuê nhà cho tới khi nào đủ tiền thì mua nhà.
Mua nhà: Cố gắng vay mượn và mua nhà luôn, tiền trả lãi ngân hàng tính ra cũng tương đương tiền thuê nhà, mà trả xong tự nhiên lại có cái nhà.

Theo mình thì thế nào cũng được, vì tùy từng người. Câu hỏi này vốn không có đáp án chính xác.

Với người chịu được áp lực, thì việc nợ nần lại là động lực để người ta cày cuốc. Như vậy việc vay để mua nó cũng là điều tốt. Thế nhưng có những người, ví dụ như mình, lại không chịu được áp lực của nợ thì điều đó lại ảnh hưởng tới khả năng kiếm tiền. Cứ hàng sáng mở mắt ra là lại nghĩ rằng hôm nay phải kiếm ra 1-2tr để trả nợ thì không còn đầu óc nào để nghĩ cách kiếm tiền nữa.

Tuy nhiên khi vay thì cần tính tới hệ số rủi ro. Cái này thì ai cũng biết rồi. Nhìn chung vay để làm sao số tiền phải trả hàng tháng cả gốc và lãi không vượt quá 30% thu nhập là yên tâm. Vì phần lớn thu nhập của chúng ta đã phải dành cho chi phí gia đình rồi. Vượt quá con số đó thì rất rủi ro.


2. NÊN MUA CHUNG CƯ HAY NHÀ ĐẤT?
Để so sánh 2 loại hình này thì nó khá là dài, mỗi thằng đều có 1 ưu nhược điểm riêng. Nhưng nhìn chung thì mình thấy chung cư vẫn ngon hơn trong tầm tiền 2-4 tỉ. Đường sá thuận tiện rộng rãi, các phòng chung 1 sàn thuận tiện sinh hoạt và kết nối gia đình, hệ thống thang thoát hiểm và pccc nhìn chung là tốt hơn so với nhà phố, nếu xảy ra hỏa hoạn thì khả năng thoát hiểm tốt hơn. (không tính mấy cái chung cư mini nhé). Ngoài ra về độ thông thoáng và ánh sáng tự nhiên cũng tốt hơn nữa.

Tuy nhiên đấy là nếu anh em gặp áp lực về việc phải có cái nhà để ở, ví dụ để nhập hộ khẩu cho con cái đi học chẳng hạn. Còn nếu thấy thoải mái với việc đi thuê nhà thì mình nghĩ làm mảnh đất trước nó sẽ tốt hơn. Vì nếu so về độ tăng giá trị theo thời gian thì nhìn chung đất vẫn tốt hơn chung cư. Nhưng nếu tiềm lực tài chính không mạnh, thì mua 1 cái chung cư ở cho ổn định vẫn là sự lựa chọn tốt. Nói chung chỗ này cũng không có câu trả lời chính xác đâu, còn tùy vào hoàn cảnh và vị thế của từng người nữa, vì sẽ có rất nhiều kịch bản có thể xảy đến.

3. NÊN THUÊ/MUA NHÀ Ở ĐÂU?
Đa phần mọi người khi chọn chỗ ở đều muốn mua ở gần chỗ làm và trường học để tiện đi lại, nhưng quan điểm cá nhân của mình thì không nghĩ vậy.
Trừ khi chỗ làm cách nhà trong bán kính 2km, chứ xa hơn thì có khi đi còn lâu hơn. Đường nội đô luôn luôn tắc vào giờ cao điểm, việc di chuyển khoảng 3-4km nhiều khi tốn của chúng ta 30-40p là điều bình thường. Với thời gian đó, chúng ta thừa sức đi được quãng đường 10km từ ngoại thành với đường thoáng và rộng, sau đó bon chen thêm khoảng 2km trong nội thành tắc đường.

Trong khi giá nhà ở ngoại thành chắc chắn rẻ hơn trong nội thành rất rất nhiều.

Mình lấy ví dụ về mình nhé. Trong suốt hơn chục năm, mình đều ở ngoại thành. Đi làm đi học mất khoảng 14km. Thời gian di chuyển thì cũng chỉ khoảng 40p giờ tan tầm. Nhưng giá nhà thì lại rất rẻ, mình thuê 1 căn hộ 2 tầng, mỗi tầng 30m2 chỉ có ... 2tr5. Hiện tại giá nhà thuê bên Long Biên cũng chỉ 3-4tr cho 1 căn nhà 50m2 xây 3 tầng, điện nước giá dân. Như vậy với mức thu nhập của người mới ra trường cỡ khoảng 15tr thì việc thuê nhà với mức giá đó khiến gánh nặng kinh tế nó giảm đi rất nhiều, tính ra chỉ 1/7 thu nhập mà thôi.

Chứ bây giờ thuê nhà trong nội thành, chung cư mini vớ vẩn cả điện nước vào cũng phải 5-6tr mà đổi lại đi làm được gần hơn 1 tí, nhanh hơn được 20p thì không đáng. Trong khi cũng ngõ ngách chật chội chứ chả khá hơn gì. Còn chung cư bình thường bây giờ thuê rẻ nhất cũng phải 8-10tr chưa tính các chi phí điện nước và dịch vụ. Với mức giá đó thì theo quan điểm cá nhân của mình, tổng thu nhập gia đình phải rơi vào khoảng 60tr trở lên thì mới nên thuê. Chứ tầm 40-50tr thì tính ra mất cụ nó 20% thu nhập cho mỗi việc thuê nhà thì không đáng một tí nào.

Giá mua nhà cũng tương tự như giá thuê.

4. BAO GIỜ THÌ MUA ĐƯỢC NHÀ, KIẾM TIỀN KIỂU GÌ ĐỂ ĐỦ MUA NHÀ?
Mình thấy đây là câu hỏi mà nhiều thớt bàn luận nhất. Theo mình thì cái này nó rất khó trả lời, vì tùy vào hoàn cảnh và vị thế của từng người. Vì vậy nên chẳng ai có thể đưa cho bạn lời khuyên được đâu. Kiếm tiền mà dễ thế thì về rủ mẹ hết họ hàng hang hốc rồi chứ đi dạy người khác làm gì?

Còn nguyên lý chung thì ai mà chả biết: Cố gắng nâng cấp bản thân, cải thiện quan hệ xã hội, tăng thu nhập, tăng lích lũy...blahblah... nhưng nói thật là không cẩn thận lại giống cái anh vozer 80 củ mình nhắc tới ở đầu thớt ý: ếch ngồi đáy giếng. Bởi lại 1 lần nữa mình phải nhắc lại: có những cái phù hợp người người A nhưng chưa chắc phù hợp với người B. Cả xã hội không thể áp dụng chung 1 công thức được.

Ví dụ bây giờ nói là tổng thu nhập 2 vợ chồng khoảng 30tr thì có mua nhà được ở Hà Nội không? Hay là tầm đó tiền thì thôi về quê mà sống?
Chẳng ai trả lời được.

Thứ nhất là không có cơ sở nào để nói rằng thu nhập 2 vợ chồng mãi chỉ dừng lại tại mức đó. Ví dụ các bạn nhìn cái bảng tổng kết thu nhập của mình trong phần 2, thấy từ 2015 tới 2018 nó đi ngang, nhưng tới 2019 thì tăng vọt và đi ngang tới giờ đúng không nào? Mỗi người có 1 vận hội khác nhau, và chả ai biết được tương lai nó sẽ thế nào cả.

Thứ 2 kể cả thu nhập không thay đổi, bền vững 30tr, thì cũng chả có cơ sở nào để nói là số tiền đó không đủ mua nhà ở HN cả. Vì mức ăn tiêu và khả năng tiết kiệm của mỗi gia đình mỗi khác. Ngày xưa chính mình lúc ở 1 mình, tháng nào cũng hết khoảng 200k tiền điện, vậy mà nhà hàng xóm chỉ hết có ... 50k trong khi có 2 vợ chồng và 2 đứa con. Tin được không? Nhà đó thuộc dạng siêu tiết kiệm luôn, nhưng rồi sau khoảng 15 năm thì họ cũng đủ tiền mua được cái nhà, bé thôi cỡ 30m2 tập thể, cỡ 500tr, cơi nới thêm nữa ở cũng vẫn được.

Đấy, nếu tính ra mỗi tháng 10tr tiết kiệm thì chỉ cần 5 năm là có 600tr, bắt đầu có thể nghĩ tới chuyện mua nhà rồi. Tất nhiên tới lúc đó còn nhiều thứ phải tính toán, nhưng không có nghĩa là suốt đời suốt kiếp không mua được. Quan trọng là độ chịu khổ được tới đâu.

Nên tóm lại, thực ra bài viết này cũng chẳng đưa ra được thông tin nào có ích cả. Nó thuần chỉ là tâm sự linh tinh. Mình cũng không dám dạy bảo anh em phải làm như nào, vì tới bản thân mình còn chả biết tương lai ra sao, làm sao mà đủ tự tin để dạy người khác? Tuy nhiên, mình nghĩ như thế này:

Chúng ta là đàn ông, sinh ra để đối mặt với khó khăn và vượt qua nó. Điều đó tạo nên 1 cái gọi là bản lĩnh đàn ông, là thứ để mình tự hào và để dạy con cái của mình sau này. Chúng ta có sức khỏe và có một công việc kiếm ra tiền đã là may mắn hơn người khác rất nhiều rồi, vậy nên cái mình cần làm chính là tận dụng tốt những cơ hội đó để biến cuộc sống của mình và gia đình trở nên tốt đẹp hơn. Còn việc có đạt được thành tựu nào không và đạt được tới đâu thì còn phải trông chờ vào thời vận của mỗi người. Nhưng nhìn chung cứ chăm chỉ làm ăn lương thiện thì không chết được đâu, kiểu gì cuộc sống cũng khá hơn mà thôi.
 
Last edited:
Định viết mấy dòng thôi nhưng mà dm quay đi quay lại mất mẹ 3-4 tiếng để biên bài này luôn....
vozer nào đọc hết được thì tôi cũng nể
Chạy kpi thì phải cố gắng lên chứ fen:adore:
Heo hóng tóm tắt chứ thời gian lol đâu đọc mấy bài khuyên nhảm lol, tài chính và hoàn cảnh mỗi người mỗi khác khuyên ccc heo đấm phát giờ :choler:
 
Năm 2021 mình vừa mua 1 miếng đất 3t4, năm nay vừa mua cái nhà 3t6, năm nay mình 35 tuổi.
Hôm nay có nhiều tâm sự, xin phép viết vài dòng chia sẻ với anh em về vấn đề thu nhập và mua nhà.

Mình chơi Voz từ hồi 2008 cơ, bị ban mất mấy cái nick voz vì tội cãi nhau rồi. Có cái nick này nhưng lâu nay vẫn junior vì ngại cãi nhau mất công bị ban nick. Hôm nay lướt qua 1 thớt tư vấn mua nhà, tự nhiên thấy có 1 anh nói giọng điệu dạy đời quá nên mình phải active Senior để vào cmt. Tiện thể đang có tâm sự nên viết vài dòng chia sẻ với mọi người về vấn đề mua nhà cửa. Bài sẽ dài vl nhé.

Ai thích thì cứ nghĩ là mình bốc phét cũng được, dù rằng mình nói thật vì cái nick ảo này cũng chả ai biết mình là ai. Thật sự việc mình mới mua nhà mấy tháng trước không dám nói với ai, dù rằng rất vui vì đã làm được điều đó. Nói gì thì nói, trong 2 năm tích đủ tiền mua thêm cái nhà nữa, mình thấy mình quá giỏi. Cả 2 lần mình đều không phải vay nợ gì cả, đủ tiền vụt luôn. Lần đầu vui quá khoe tán loạn khắp nơi, và nhận ra sai lầm. Vậy nên lần 2 này mình thật sự không dám nói với ai, trừ một vài người bạn chí thân.

Mà trên voz chả ai biết mình là ai, nên thôi cứ tẹt đi. Nick này ít cmt dạo nên chả ai mò ra info mình đâu.

Phần 1: Thu chi hàng tháng.
Nếu có vozer nào thắc mắc là gia đình 2 vợ chồng, 1 đứa con sống ở HN chi tiêu bình thường là bao nhiêu, thì mình xin trả lời là khoảng 40tr nếu không phải lo thuê nhà.
Mình cũng không phải winner gì đâu, làm ăn gặp thời gặp vận nên 5 năm nay thu nhập khá ổn, mỗi tháng đều đều trung bình cỡ 180tr, bằng nửa chuẩn vozer. Nhưng mà cái trò kiếm nhiều thì tiêu cũng nhiều, mỗi tháng trung bình mình tiêu cũng tầm 60-70tr. Để tính sơ sơ như này nhé:
Đưa vợ đi chợ: 15
Thuê nhà và văn phòng: 20
Điện nước dịch vụ: 5
Bảo hiểm: 5
Tiền học của con: 7
Tiêu linh tinh: 10
Mua sắm linh tinh: 10
Tổng: 72tr

Đây là mức tiêu hết sức là bình thường, không tiêu hoang phí gì cả. Không tới nỗi dè sẻn, nhưng thực sự cũng gần như không tiêu gì ngoài các nhu cầu thiết yếu. Ví dụ nhà mình ít khi đi ăn hàng, 1 tuần chỉ ăn ngoài 1-2 lần, mỗi lần cũng khoảng 1tr cho 3 người. Khoản tiêu linh tinh 10tr mỗi tháng của mình đa phần là trả khoản ăn ngoài này.
Du lịch thì 1 năm đi 1 lần, tổng chắc 20tr nên thôi không tính vào phần chi tiêu hàng tháng.
Xăng xe thì cũng không tính vào đây, vì vợ mình ở nhà không đi làm, còn mình thì thuê 2 căn cùng 1 tòa để ở và đi làm nên cũng không mấy khi thò mặt ra ngoài đường.
Ăn nhậu hay cafe thì cũng không nốt, vì mình chuẩn vozer chỉ ở trong nhà cắm mặt vào cái máy tính, không giao tiếp xã hội bạn bè gì.
15tr đưa vợ đã bao gồm tiền đi chợ, mua đồ dùng thiết yếu trong nhà và cả đồ chơi cho con. Tính vợ mình cũng dị, không thích son phấn quần áo tóc tai hay spa gì, nên cũng không tốn mấy khoản đó.
Có khoản tiền thuê văn phòng 10tr và điện nước là mình tính chung vào chi tiêu, vì nó cũng không quá nhiều và mình cũng không có khoản chi nào khác như lương nhân viên, nên gộp vào cho dễ tính. Thực ra gọi là văn phòng thôi nhưng có 1 mình mình sử dụng thôi, nên coi như tiền thuê nhà hàng tháng hơi cao đi.
Nói chung là gia đình mình chi tiêu chỉ ở mức cơ bản, không có gì gọi là hoang phí. Chỉ có cái là vì sở thích cá nhân và 1 phần vì công việc nên mình hay mua đồ linh tinh như kiểu mấy đồ công nghệ hoặc máy tính, 1 năm chắc tổng vài chục đến trăm củ. Nên tính ra mỗi tháng thêm 10tr cũng nhiều. Khoản này có thể tiết kiệm được, tuy nhiên nhiều khi tặc lưỡi vì mức thu nhập của mình vẫn cho phép làm điều đó. Với cả tính mình không gái gú nhậu nhẹt, cafe thuốc lá gì, nên hay tự an ủi bản thân là mấy khoản đó cũng tốn nhiều tiền, đắp đổi qua đồ chơi thì cũng vậy thôi à.

Nhìn chung, nếu trừ đi khoản tiền mua sắm linh tinh với thuê văn phòng thì 1 tháng chắc nhà mình vẫn phải tiêu 50tr(vẫn phải thuê nhà 10tr). Mình cho rằng đây là mức sống bình thường ở HN. Nó không thấp, không phải tằn tiện tính toán quá. Nhưng thật sự mức này không cao, chưa tới nỗi hưởng thụ hay sống vương giả gì cả. Nhiều cái vẫn phải suy nghĩ và không dám ăn tiêu quá đà. Mà đấy là chưa dám đẻ thêm 1 đứa nữa nhé, mình tính nếu thêm 1 đứa nữa thì mỗi tháng chắc phải thêm khoảng 10-15tr nữa. Vì riêng tiền học đã 7tr rồi, ăn uống quần áo rồi đồ chơi các thứ vào cũng phải thêm ngần ấy thật.

Như vậy trung bình mỗi tháng mình tiết kiệm được 120tr. 1 năm là khoảng 1,5 tỷ. Sau khoảng 2 năm là mình có thể nghĩ tới chuyện mua nhà rồi. Nhưng sự thật nó không màu hồng như vậy.

Phần 2: Trầm cảm tuổi trung niên.
Cái này khoảng 1 tháng nay là mình bị vậy, trước đây thì thi thoảng. Đây cũng chính là lý do hôm nay viết bài dài vl dài thế này.

Có thể nhiều anh em nhìn vào phần 1 sẽ nghĩ rằng: Ôi dm mỗi tháng để ra 120tr thế thì trầm cảm clg, tao cũng muốn được trầm cảm như thế.
Nhưng vấn đề chính là ở chỗ: càng trèo cao thì càng sợ ngã, bởi lúc ngã sẽ rất đau.

Mình vốn đi lên từ 2 bàn tay trắng, chả có hỗ trợ gì từ gia đình. Thế nên lúc ban đầu dù kiếm được ít tiền nhưng mình vẫn thấy chả lo lắng con mẹ gì cả. Nói chung hồi mới ra trường thì cũng như bao anh em vozer này thôi, có suy nghĩ là : DM CỨ ĐI LÀM CÔNG ĂN LƯƠNG THẾ NÀY THÌ BIẾT ĐẾN LÚC ĐÉO NÀO MỚI MUA ĐƯỢC NHÀ?
Rồi kèm theo là bao nhiêu bức xúc về môi trường độc hại, xã hội tệ nạn, thượng tầng tham nhũng, nợ công tăng vọt nữa.

Thế nhưng thực ra nghĩ thế thôi chứ chả có trầm cảm mẹ gì hết. Áp lực là có, nhưng tuổi trẻ hùng hục lao vào đi làm rồi cũng quên hết ý mà. Với cả dần dần lớn lên, hiểu chuyện hơn mới thấy rằng ở VN là thiên đường. Có quá nhiều cách kiếm tiền chân chính bằng sức lao động và trí óc, chỉ cần chăm chỉ thôi. Nói đâu xa, như 1 ông lên HN SG trong tay chả có bằng cấp gì thì vẫn dễ dàng kiếm được tiền đủ sống bằng đủ nghề: Cửu vạn, chạy xe ôm, bán hàng rong... Tích lũy được tí vốn thì mở quán ăn, buôn bán nhỏ lẻ vv...Trong khi ở các nước phát triển thì hở ra tí là nó đòi giấy phép, không cẩn thận là ăn phạt ngu người, sạt nghiệp luôn.
Mình có cái ảnh này không dám khoe ai, nhưng trên voz không ai biết mình là ai nên mình khoe. Đây là tổng kết nhu nhập của mình từ hồi 2015, mình đi làm từ 2012 nhưng tới 2015 mới có ý thức tổng kết thu nhập để sau này nhìn lại.

View attachment 2079201


Nhìn vào bảng này thì anh em thấy rằng từ 2019 tới giờ thu nhập của mình tăng đột biến, mỗi năm đều đặn có 2 tháng kiếm dưới 100tr, 2 tháng kiếm trên 300tr đúng không nào. À trừ 2022 là cái năm buồn cười, thu nhập lẹt đẹt đều đặn không có tháng nào được trên 300 cả.
Còn riêng năm nay thì cũng là 1 năm buồn cười, đầu năm tới giờ thu nhập của mình bùng nổ, mới có 8 tháng mà vượt xa mọi năm khác, được 4 tháng trên 300tr luôn, và chưa có tháng nào dưới 100 cả. Tính bình quân 8 tháng đầu năm nay thì mỗi tháng mình kiếm được 300, tí thì đạt chuẩn vozer.

Do đặc thù nghề nghiệp nên số tiền này gần như là lãi ròng, chi phí không đáng bao nhiêu, chỉ mất tiền thuê văn phòng như mình đã liệt kê ở phần 1.
Xin nhấn mạnh là mình làm ăn chân chính bằng sức lao động và trí óc của bản thân nhé, không coin củng chứng chủng gì cả. Thực ra có đâm ít vào coin nhưng đu đỉnh đang chia 4 chia 5 gì đấy, khoản đó thôi không tính, coi như kèo nhân phẩm. Đại khái là tất cả tiền mình kiếm được tới giờ toàn là mồ hôi nước mắt chứ không có tí đỏ đen nào cả, à có cái ảnh màu đỏ đen thôi.
Tất nhiên, xin phép không nói về ngành nghề mình làm. Cái này kể chuyện vui thôi. Mà thực ra nhiều cái áp dụng với mình thì đúng, nhưng áp vào các bạn chưa chắc đã thành công. Nên thôi không xui trẻ con ăn cứt gà.

Ủa vậy trầm cảm chỗ đéo nào vậy mày?

À đây, đến đoạn đấy đây rồi. Thực ra thì từ tháng 8 là mình đã bắt đầu ngửi thấy mùi suy thoái rồi. Mấy tháng trước cứ nghĩ là cả nước suy thoái trừ cái ngành của mình ra, ấy thế mà có lẽ mình cười hơi sớm. Cơn bão suy thoái không chừa một ai, có điều ai ngấm đòn trước, ai ngấm sau mà thôi.
Hiện tại đã qua 2/3 tháng 9 nhưng thu nhập của mình chỉ khoảng 50tr. Thật sự là rất lo lắng. Cứ đà này có lẽ tháng 9 mình dự đoán chỉ kiếm được 70tr là cùng, bằng 30% của tháng trước, và bằng 1/6 so với tháng 6. Nói cách khác, chỉ trong 3 tháng mà thu nhập của mình giảm 6 lần.

Đây là điều chưa từng xảy ra trong suốt 5 năm trở lại đây. Tháng nào pump dump nhiều quá thì biên độ cũng chỉ là khoảng 2 lần mà thôi.

Điều lo lắng của mình là nếu đà suy giảm này không dừng lại, thì kịch bản xấu nhất sẽ là 3 tháng cuối năm thu nhập của mình sẽ lẹt đẹt, dễ có khi chỉ 20-30tr. Đây là điều có khả năng xảy ra bởi vì rất nhiều dữ liệu và dấu hiệu cho thấy điều đó.

Như vậy thu nhập của mình giảm 10 lần, thậm chí con số đấy không đủ chi trả chi phí gia đình hàng tháng, mình sẽ phải bỏ tiền dự phòng ra. Nghĩ tới là thấy trầm cảm rồi.

Có thể nói mình thuộc dạng tự làm tự ăn, kinh doanh nho nhỏ. Vậy nên bình thường thu nhập cũng khá, nhưng nó QUÁ THIẾU ĐI TÍNH ỔN ĐỊNH, và đó chính là nguyên nhân khiến mình bị trầm cảm. Sẽ chẳng có gì nếu như tháng nào cũng như tháng nào, không có gì để hi vọng, không có gì để bùng nổ cảm xúc sung sướng tột bậc, nhưng cũng không có gì để thất vọng hay rơi vào sự tuyệt vọng cả.

Tất nhiên mình hiểu rằng, có chơi có chịu. Có lúc lên cao thì cũng phải có lúc xuống đáy. Thuyền to thì sóng lớn, lúc kiếm được nhiều sung sướng bao nhiêu thì cũng phải có lúc đối mặt với tình huống thất bại bấy nhiêu thôi. Nhưng thật sự là cảm giác này nó không dễ chịu chút nào. Nhiều khi chỉ mong mình đi làm 1 công việc gì đó ổn định ở tập đoàn lớn nào đó, tháng đều đều cỡ 100tr đỡ phải đau đầu. Suy nghĩ viển vông đó nó hay lởn vởn trong đầu mình, nghe thì buồn cười vì làm gì có ai lại thích chui vào chỗ ổn định nhưng thu nhập giảm đi 1 nửa như vậy?

Nhưng đúng thật là bây giờ mình thấy mệt mỏi quá rồi. Để đánh đổi được như ngày hôm nay, mình đã phải trả 1 cái giá khá lớn. Tới giờ sức khỏe đi xuống, mà công việc này nếu thất bại thì cũng chẳng biết làm cái gì ra mà ăn. Tất nhiên là bươn chải nhiều thì chả lo chết đói, mình vẫn còn kinh nghiệm và đầu óc thì sợ gì. Nhưng vấn đề chính là cái cảm giác lên lên xuống xuống này nó rất là mệt mỏi. Nó giống như chuyện chúng ta ai cũng biết là bố mẹ thương mình rất nhiều, nhưng chúng ta không bao giờ hiểu được cảm giác thương yêu đó cho tới khi mình có 1 đứa con vậy.

Rồi nhìn về tương lai xa hơn mà thấy mịt mù quá. Đầu tiên là cái ngành mình làm nó có tuổi nghề rất thấp, các bạn tưởng tượng như mấy ông coder vậy. Trong 5-10 năm sau khi ra trường thì lên rất nhanh, nhưng dần dần bị đào thải bởi công nghệ mới, phần mềm mới, bởi AI, bởi bọn trẻ nó nổi lên làm việc trâu bò hơn, nhanh nhạy hơn... Tất nhiên là mình vẫn có lợi thế về kinh nghiệm, nhưng tuổi tác dần dần nó cũng trở thành sức ỳ, và càng nhiều tuổi càng lười. Chưa kể bây giờ dần dần muốn dành nhiều thời gian hơn cho con cái nữa, thời gian làm việc lại ít đi, lại tụt hậu....

Nói thật là chính mình cũng đang hoang mang không biết 5 năm tới mình sẽ làm cái gì ra mà ăn.

Và vấn đề chính là: trong khi công việc đang mịt mù như này, thì mức chi tiêu gia đình lại không thể giảm bớt đi được. Trong tình huống xấu nhất mình sẽ dẹp văn phòng đi để đỡ tiền hoạt động, thì chi tiêu gia đình vẫn rơi vào con số 40tr -45tr ở mức hiện tại, rất khó để cắt giảm bởi vì vốn đã chả có gì để giảm rồi. Nhắc lại thử nhé:
Tiền học: 7tr, sang năm cu con vào lớp 1, học thêm các thứ chắc phải 10tr.
Tiền vợ đi chợ: 15tr. Đừng vozer nào bảo 1 ngày ăn 500k thì tao nấu cho 5 6 người ăn còn được. Có phải 15tr đấy chỉ mua mỗi đồ ăn đâu, còn hàng tỉ thứ khác như bột giặt, gia vị mắm muối, hoa quả, sữa cho cu con các thứ. Nói chung 15tr là không hề nhiều gì cả đâu. 1 bữa nhà mình chỉ ăn 1 món mặn và 1 món canh thôi, 1 phần do vợ cũng lười nấu và nhà mình vốn có thói quen ăn uống đơn giản nữa.
Bảo hiểm: 5tr. Mua gói bảo hiểm nhân thọ cho cả nhà, 1 năm hết hơn 50tr nên tính ra mỗi tháng hết từng này.
Điện nước dịch vụ: 5tr. Đừng vozer nào bảo đào coin hay sao mà hết 5tr tiền điện. Nó còn gồm: Tiền nước, tiền dịch vụ, internet, điện thoại, gửi xe.... tính 5tr cho tròn.
Tiêu linh tinh: 10tr. Cuối tuần cũng phải cho cu con ra ngoài chơi, ăn uống ngoài tiệm, tháng 4 tuần thì 10tr bay nhanh lắm.

Đấy, vèo cái mỗi tháng bay 45tr rồi, mà còn chưa kể các khoản ma chay hiếu hỉ, lễ tết, du lịch, biếu xén nội ngoại các thứ. Mấy khoản đấy không phải tháng nào cũng có, nhưng tổng lại 1 năm cũng phải 30-50tr, chia ra mỗi tháng cũng 3-5tr rồi. Cũng không tính mấy khoản nhậu nhẹt, cafe thuốc lá trà sữa, gái gú... là mình không dính nên cũng không mất.
Như vậy dù không đến nỗi dè sẻn tiết kiệm, nhưng với cuộc sống bình thường bây giờ thì 1 tháng 40-50tr nó hết nhanh lắm. Với tình hình kinh tế bây giờ thì mình vẫn trụ được, nhưng thật sự cứ đà suy giảm như này, tới lúc mỗi tháng chỉ kiếm được 20-30tr thì .... huhuhu.
Hiện tại mình vẫn có khoảng 5-600tr tiết kiệm. Nên trong tình huống xấu nhất như vậy thì vãn có thể bù lỗ và duy trì gia đình được khoảng 3 năm. Nhưng thật sự là chỉ cần bù lỗ khoảng 2 tháng thôi là mình điên đầu và khủng hoảng mất. 2-3 năm như vậy chắc reset à?

Tóm lại, trèo cao thì ngã đau. Lúc trên răng dưới dái không có gì phải sợ thì cũng chả có gì phải lo toan. Giờ cuộc sống đủ đầy, kiếm được tiền thì đồng nghĩa với việc nỗi sợ nó lớn hơn nhiều lần. Sợ mình không làm ra tiền nữa, sợ không nuôi nổi vợ con, sợ vợ con khổ, sợ...
Nên chính ra anh em ạ, mấy thằng kiếm được nhiều tiền nó chưa chắc đã sướng bằng mấy thằng làng nhàng đâu. Có khi nó nghĩ bạc đầu hàng đêm luôn ấy.

Nhiều khi mình thấy cũng buồn cười, ngày xưa đéo có gì mình lại không thấy áp lực như bây giờ. Bây giờ có 1 mảnh đất, 1 cái nhà chả chắc ăn bỏ mẹ ra rồi thì còn lo cái gì. Cùng lắm bí quá thì bán mẹ mảnh đất đi lấy tiền cũng sống thong dong được chục năm. Chả có gì phải lo nghĩ nữa.
Ấy thế nhưng không phải các mai phen ạ. Nếu mình là cái thằng bất tài vô dụng thì chấp nhận nằm thẳng không nói làm gì. Thế nhưng mình sinh ra được trời phú cho năng lực thì phải cố gắng thôi. Mình có nhiều cơ hội hơn người khác thì phải tận dụng, ít ra là mình vẫn có sức khỏe và 1 cái nghề có thể làm ra tiền.

Cái nữa là ngày xưa khó khăn nghèo khổ, nên bây giờ mình rất sợ cái nghèo. Mình vẫn không thể quên được những ngày nhìn miếng thịt mà thèm nhỏ rãi, rồi những ngày lang thang không nhà cửa, 1 tiếng sấm cũng làm mình giật thót, chỉ sợ đêm nay đang ngủ thì gió thổi bay tốc mái nhà. Rồi sợ cái cảm giác 1 ngày thất nghiệp thì không có đủ tiền trả tiền thuê nhà, lại phải ra ngoài đường mà ở. Nói chung là sợ.
Phần 3: Suy nghĩ về việc mua nhà và thuê nhà.
Đây có lẽ là phần đúng với tiêu đề bài viết nhất. 2 phần dài thòn lòn phía trên là phần ca cẩm, tâm sự.
Vì như ban đầu có nói, nguyên nhân để viết bài này là lướt mấy thớt thấy có 1 anh khoe thu nhập tháng 80tr rồi bắt đầu giở giọng khuyên bảo các vozer khác là nên như này như kia, rồi bày đặt tư vấn tài chính cá nhân.... mình đọc nghe mắc ỉa quá nên phải active senior vào cmt mấy dòng ngay.

Thực ra những cái mà vozer kia nói nó không hẳn là sai, nó đúng là khác. Nhưng vấn đề là nó chỉ đúng trong hoàn cảnh và vị thế của anh ấy thôi, chứ ốp sang người khác thì lại ... không đúng. Cái này ai từng trải nhiều thì sẽ hiểu thôi, có điều vozer kia có vẻ hơi tự tin vào những gì mình đang có quá, thành ra hơi bị hăng tiết vịt khi cãi nhau. Mà thôi kệ vozer đấy đi, mình vào nói mấy câu với dẫn chứng đầy đủ về việc nhận định của anh ấy không chính xác thì lập tức ăn ignore luôn. Có lẽ là anh ấy quen được tung hô rồi, thấy người khác kiếm được nhiều tiền hơn mình và chê là anh ấy không thích. Thôi cũng tốt, đỡ cãi nhau.

Ở đây mình chỉ đưa ra vài quan điểm cá nhân về vấn đề này, để anh em có thêm thông tin tham khảo là 1 người kiếm trung bình 200tr sẽ suy nghĩ thế nào. Tất nhiên, voz ngọa hổ tàng long, mình biết nhiều anh tài ở đây kinh khủng hơn mình nhiều lắm, nên cũng không dám tinh tướng gì. Như trong phần 2 mình có viết đấy, bây giờ mình đang có thu nhập tốt vậy thôi, chứ 5 năm nữa đúng là không biết làm cái gì ra mà ăn. Vật đổi sao rời, vào vận đen thì không biết như nào mà nói trước.

1. THUÊ NHÀ HAY MUA NHÀ?
Ở đây có thể định nghĩa như sau:
Thuê nhà: Cứ đi thuê nhà cho tới khi nào đủ tiền thì mua nhà.
Mua nhà: Cố gắng vay mượn và mua nhà luôn, tiền trả lãi ngân hàng tính ra cũng tương đương tiền thuê nhà, mà trả xong tự nhiên lại có cái nhà.

Theo mình thì thế nào cũng được, vì tùy từng người. Câu hỏi này vốn không có đáp án chính xác.

Với người chịu được áp lực, thì việc nợ nần lại là động lực để người ta cày cuốc. Như vậy việc vay để mua nó cũng là điều tốt. Thế nhưng có những người, ví dụ như mình, lại không chịu được áp lực của nợ thì điều đó lại ảnh hưởng tới khả năng kiếm tiền. Cứ hàng sáng mở mắt ra là lại nghĩ rằng hôm nay phải kiếm ra 1-2tr để trả nợ thì không còn đầu óc nào để nghĩ cách kiếm tiền nữa.

Tuy nhiên khi vay thì cần tính tới hệ số rủi ro. Cái này thì ai cũng biết rồi. Nhìn chung vay để làm sao số tiền phải trả hàng tháng cả gốc và lãi không vượt quá 30% thu nhập là yên tâm. Vì phần lớn thu nhập của chúng ta đã phải dành cho chi phí gia đình rồi. Vượt quá con số đó thì rất rủi ro.


2. NÊN MUA CHUNG CƯ HAY NHÀ ĐẤT?
Để so sánh 2 loại hình này thì nó khá là dài, mỗi thằng đều có 1 ưu nhược điểm riêng. Nhưng nhìn chung thì mình thấy chung cư vẫn ngon hơn trong tầm tiền 2-4 tỉ. Đường sá thuận tiện rộng rãi, các phòng chung 1 sàn thuận tiện sinh hoạt và kết nối gia đình, hệ thống thang thoát hiểm và pccc nhìn chung là tốt hơn so với nhà phố, nếu xảy ra hỏa hoạn thì khả năng thoát hiểm tốt hơn. (không tính mấy cái chung cư mini nhé). Ngoài ra về độ thông thoáng và ánh sáng tự nhiên cũng tốt hơn nữa.

Tuy nhiên đấy là nếu anh em gặp áp lực về việc phải có cái nhà để ở, ví dụ để nhập hộ khẩu cho con cái đi học chẳng hạn. Còn nếu thấy thoải mái với việc đi thuê nhà thì mình nghĩ làm mảnh đất trước nó sẽ tốt hơn. Vì nếu so về độ tăng giá trị theo thời gian thì nhìn chung đất vẫn tốt hơn chung cư. Nhưng nếu tiềm lực tài chính không mạnh, thì mua 1 cái chung cư ở cho ổn định vẫn là sự lựa chọn tốt. Nói chung chỗ này cũng không có câu trả lời chính xác đâu, còn tùy vào hoàn cảnh và vị thế của từng người nữa, vì sẽ có rất nhiều kịch bản có thể xảy đến.

3. NÊN THUÊ/MUA NHÀ Ở ĐÂU?
Đa phần mọi người khi chọn chỗ ở đều muốn mua ở gần chỗ làm và trường học để tiện đi lại, nhưng quan điểm cá nhân của mình thì không nghĩ vậy.
Trừ khi chỗ làm cách nhà trong bán kính 2km, chứ xa hơn thì có khi đi còn lâu hơn. Đường nội đô luôn luôn tắc vào giờ cao điểm, việc di chuyển khoảng 3-4km nhiều khi tốn của chúng ta 30-40p là điều bình thường. Với thời gian đó, chúng ta thừa sức đi được quãng đường 10km từ ngoại thành với đường thoáng và rộng, sau đó bon chen thêm khoảng 2km trong nội thành tắc đường.

Trong khi giá nhà ở ngoại thành chắc chắn rẻ hơn trong nội thành rất rất nhiều.

Mình lấy ví dụ về mình nhé. Trong suốt hơn chục năm, mình đều ở ngoại thành. Đi làm đi học mất khoảng 14km. Thời gian di chuyển thì cũng chỉ khoảng 40p giờ tan tầm. Nhưng giá nhà thì lại rất rẻ, mình thuê 1 căn hộ 2 tầng, mỗi tầng 30m2 chỉ có ... 2tr5. Hiện tại giá nhà thuê bên Long Biên cũng chỉ 3-4tr cho 1 căn nhà 50m2 xây 3 tầng, điện nước giá dân. Như vậy với mức thu nhập của người mới ra trường cỡ khoảng 15tr thì việc thuê nhà với mức giá đó khiến gánh nặng kinh tế nó giảm đi rất nhiều, tính ra chỉ 1/7 thu nhập mà thôi.

Chứ bây giờ thuê nhà trong nội thành, chung cư mini vớ vẩn cả điện nước vào cũng phải 5-6tr mà đổi lại đi làm được gần hơn 1 tí, nhanh hơn được 20p thì không đáng. Trong khi cũng ngõ ngách chật chội chứ chả khá hơn gì. Còn chung cư bình thường bây giờ thuê rẻ nhất cũng phải 8-10tr chưa tính các chi phí điện nước và dịch vụ. Với mức giá đó thì theo quan điểm cá nhân của mình, tổng thu nhập gia đình phải rơi vào khoảng 60tr trở lên thì mới nên thuê. Chứ tầm 40-50tr thì tính ra mất cụ nó 20% thu nhập cho mỗi việc thuê nhà thì không đáng một tí nào.

Giá mua nhà cũng tương tự như giá thuê.

4. BAO GIỜ THÌ MUA ĐƯỢC NHÀ, KIẾM TIỀN KIỂU GÌ ĐỂ ĐỦ MUA NHÀ?
Mình thấy đây là câu hỏi mà nhiều thớt bàn luận nhất. Theo mình thì cái này nó rất khó trả lời, vì tùy vào hoàn cảnh và vị thế của từng người. Vì vậy nên chẳng ai có thể đưa cho bạn lời khuyên được đâu. Kiếm tiền mà dễ thế thì về rủ mẹ hết họ hàng hang hốc rồi chứ đi dạy người khác làm gì?

Còn nguyên lý chung thì ai mà chả biết: Cố gắng nâng cấp bản thân, cải thiện quan hệ xã hội, tăng thu nhập, tăng lích lũy...blahblah... nhưng nói thật là không cẩn thận lại giống cái anh vozer 80 củ mình nhắc tới ở đầu thớt ý: ếch ngồi đáy giếng. Bởi lại 1 lần nữa mình phải nhắc lại: có những cái phù hợp người người A nhưng chưa chắc phù hợp với người B. Cả xã hội không thể áp dụng chung 1 công thức được.

Ví dụ bây giờ nói là tổng thu nhập 2 vợ chồng khoảng 30tr thì có mua nhà được ở Hà Nội không? Hay là tầm đó tiền thì thôi về quê mà sống?
Chẳng ai trả lời được.

Thứ nhất là không có cơ sở nào để nói rằng thu nhập 2 vợ chồng mãi chỉ dừng lại tại mức đó. Ví dụ các bạn nhìn cái bảng tổng kết thu nhập của mình trong phần 2, thấy từ 2015 tới 2018 nó đi ngang, nhưng tới 2019 thì tăng vọt và đi ngang tới giờ đúng không nào? Mỗi người có 1 vận hội khác nhau, và chả ai biết được tương lai nó sẽ thế nào cả.

Thứ 2 kể cả thu nhập không thay đổi, bền vững 30tr, thì cũng chả có cơ sở nào để nói là số tiền đó không đủ mua nhà ở HN cả. Vì mức ăn tiêu và khả năng tiết kiệm của mỗi gia đình mỗi khác. Ngày xưa chính mình lúc ở 1 mình, tháng nào cũng hết khoảng 200k tiền điện, vậy mà nhà hàng xóm chỉ hết có ... 50k trong khi có 2 vợ chồng và 2 đứa con. Tin được không? Nhà đó thuộc dạng siêu tiết kiệm luôn, nhưng rồi sau khoảng 15 năm thì họ cũng đủ tiền mua được cái nhà, bé thôi cỡ 30m2 tập thể, cỡ 500tr, cơi nới thêm nữa ở cũng vẫn được.

Đấy, nếu tính ra mỗi tháng 10tr tiết kiệm thì chỉ cần 5 năm là có 600tr, bắt đầu có thể nghĩ tới chuyện mua nhà rồi. Tất nhiên tới lúc đó còn nhiều thứ phải tính toán, nhưng không có nghĩa là suốt đời suốt kiếp không mua được. Quan trọng là độ chịu khổ được tới đâu.

Nên tóm lại, thực ra bài viết này cũng chẳng đưa ra được thông tin nào có ích cả. Nó thuần chỉ là tâm sự linh tinh. Mình cũng không dám dạy bảo anh em phải làm như nào, vì tới bản thân mình còn chả biết tương lai ra sao, làm sao mà đủ tự tin để dạy người khác? Tuy nhiên, mình nghĩ như thế này:

Chúng ta là đàn ông, sinh ra để đối mặt với khó khăn và vượt qua nó. Điều đó tạo nên 1 cái gọi là bản lĩnh đàn ông, là thứ để mình tự hào và để dạy con cái của mình sau này. Chúng ta có sức khỏe và có một công việc kiếm ra tiền đã là may mắn hơn người khác rất nhiều rồi, vậy nên cái mình cần làm chính là tận dụng tốt những cơ hội đó để biến cuộc sống của mình và gia đình trở nên tốt đẹp hơn. Còn việc có đạt được thành tựu nào không và đạt được tới đâu thì còn phải trông chờ vào thời vận của mỗi người. Nhưng nhìn chung cứ chăm chỉ làm ăn lương thiện thì không chết được đâu, kiểu gì cuộc sống cũng khá hơn mà thôi.
35t có hơn 4tỷ thì chắc chắn ko phải làm công ăn lương rồi ,chủ thớt lấy vk năm bao nhiêu tuổi vậy
 
Năm 2021 mình vừa mua 1 miếng đất 3t4, năm nay vừa mua cái nhà 3t6, năm nay mình 35 tuổi.
Hôm nay có nhiều tâm sự, xin phép viết vài dòng chia sẻ với anh em về vấn đề thu nhập và mua nhà.

Mình chơi Voz từ hồi 2008 cơ, bị ban mất mấy cái nick voz vì tội cãi nhau rồi. Có cái nick này nhưng lâu nay vẫn junior vì ngại cãi nhau mất công bị ban nick. Hôm nay lướt qua 1 thớt tư vấn mua nhà, tự nhiên thấy có 1 anh nói giọng điệu dạy đời quá nên mình phải active Senior để vào cmt. Tiện thể đang có tâm sự nên viết vài dòng chia sẻ với mọi người về vấn đề mua nhà cửa. Bài sẽ dài vl nhé.

Ai thích thì cứ nghĩ là mình bốc phét cũng được, dù rằng mình nói thật vì cái nick ảo này cũng chả ai biết mình là ai. Thật sự việc mình mới mua nhà mấy tháng trước không dám nói với ai, dù rằng rất vui vì đã làm được điều đó. Nói gì thì nói, trong 2 năm tích đủ tiền mua thêm cái nhà nữa, mình thấy mình quá giỏi. Cả 2 lần mình đều không phải vay nợ gì cả, đủ tiền vụt luôn. Lần đầu vui quá khoe tán loạn khắp nơi, và nhận ra sai lầm. Vậy nên lần 2 này mình thật sự không dám nói với ai, trừ một vài người bạn chí thân.

Mà trên voz chả ai biết mình là ai, nên thôi cứ tẹt đi. Nick này ít cmt dạo nên chả ai mò ra info mình đâu.

Phần 1: Thu chi hàng tháng.
Nếu có vozer nào thắc mắc là gia đình 2 vợ chồng, 1 đứa con sống ở HN chi tiêu bình thường là bao nhiêu, thì mình xin trả lời là khoảng 40tr nếu không phải lo thuê nhà.
Mình cũng không phải winner gì đâu, làm ăn gặp thời gặp vận nên 5 năm nay thu nhập khá ổn, mỗi tháng đều đều trung bình cỡ 180tr, bằng nửa chuẩn vozer. Nhưng mà cái trò kiếm nhiều thì tiêu cũng nhiều, mỗi tháng trung bình mình tiêu cũng tầm 60-70tr. Để tính sơ sơ như này nhé:
Đưa vợ đi chợ: 15
Thuê nhà và văn phòng: 20
Điện nước dịch vụ: 5
Bảo hiểm: 5
Tiền học của con: 7
Tiêu linh tinh: 10
Mua sắm linh tinh: 10
Tổng: 72tr

Đây là mức tiêu hết sức là bình thường, không tiêu hoang phí gì cả. Không tới nỗi dè sẻn, nhưng thực sự cũng gần như không tiêu gì ngoài các nhu cầu thiết yếu. Ví dụ nhà mình ít khi đi ăn hàng, 1 tuần chỉ ăn ngoài 1-2 lần, mỗi lần cũng khoảng 1tr cho 3 người. Khoản tiêu linh tinh 10tr mỗi tháng của mình đa phần là trả khoản ăn ngoài này.
Du lịch thì 1 năm đi 1 lần, tổng chắc 20tr nên thôi không tính vào phần chi tiêu hàng tháng.
Xăng xe thì cũng không tính vào đây, vì vợ mình ở nhà không đi làm, còn mình thì thuê 2 căn cùng 1 tòa để ở và đi làm nên cũng không mấy khi thò mặt ra ngoài đường.
Ăn nhậu hay cafe thì cũng không nốt, vì mình chuẩn vozer chỉ ở trong nhà cắm mặt vào cái máy tính, không giao tiếp xã hội bạn bè gì.
15tr đưa vợ đã bao gồm tiền đi chợ, mua đồ dùng thiết yếu trong nhà và cả đồ chơi cho con. Tính vợ mình cũng dị, không thích son phấn quần áo tóc tai hay spa gì, nên cũng không tốn mấy khoản đó.
Có khoản tiền thuê văn phòng 10tr và điện nước là mình tính chung vào chi tiêu, vì nó cũng không quá nhiều và mình cũng không có khoản chi nào khác như lương nhân viên, nên gộp vào cho dễ tính. Thực ra gọi là văn phòng thôi nhưng có 1 mình mình sử dụng thôi, nên coi như tiền thuê nhà hàng tháng hơi cao đi.
Nói chung là gia đình mình chi tiêu chỉ ở mức cơ bản, không có gì gọi là hoang phí. Chỉ có cái là vì sở thích cá nhân và 1 phần vì công việc nên mình hay mua đồ linh tinh như kiểu mấy đồ công nghệ hoặc máy tính, 1 năm chắc tổng vài chục đến trăm củ. Nên tính ra mỗi tháng thêm 10tr cũng nhiều. Khoản này có thể tiết kiệm được, tuy nhiên nhiều khi tặc lưỡi vì mức thu nhập của mình vẫn cho phép làm điều đó. Với cả tính mình không gái gú nhậu nhẹt, cafe thuốc lá gì, nên hay tự an ủi bản thân là mấy khoản đó cũng tốn nhiều tiền, đắp đổi qua đồ chơi thì cũng vậy thôi à.

Nhìn chung, nếu trừ đi khoản tiền mua sắm linh tinh với thuê văn phòng thì 1 tháng chắc nhà mình vẫn phải tiêu 50tr(vẫn phải thuê nhà 10tr). Mình cho rằng đây là mức sống bình thường ở HN. Nó không thấp, không phải tằn tiện tính toán quá. Nhưng thật sự mức này không cao, chưa tới nỗi hưởng thụ hay sống vương giả gì cả. Nhiều cái vẫn phải suy nghĩ và không dám ăn tiêu quá đà. Mà đấy là chưa dám đẻ thêm 1 đứa nữa nhé, mình tính nếu thêm 1 đứa nữa thì mỗi tháng chắc phải thêm khoảng 10-15tr nữa. Vì riêng tiền học đã 7tr rồi, ăn uống quần áo rồi đồ chơi các thứ vào cũng phải thêm ngần ấy thật.

Như vậy trung bình mỗi tháng mình tiết kiệm được 120tr. 1 năm là khoảng 1,5 tỷ. Sau khoảng 2 năm là mình có thể nghĩ tới chuyện mua nhà rồi. Nhưng sự thật nó không màu hồng như vậy.

Phần 2: Trầm cảm tuổi trung niên.
Cái này khoảng 1 tháng nay là mình bị vậy, trước đây thì thi thoảng. Đây cũng chính là lý do hôm nay viết bài dài vl dài thế này.

Có thể nhiều anh em nhìn vào phần 1 sẽ nghĩ rằng: Ôi dm mỗi tháng để ra 120tr thế thì trầm cảm clg, tao cũng muốn được trầm cảm như thế.
Nhưng vấn đề chính là ở chỗ: càng trèo cao thì càng sợ ngã, bởi lúc ngã sẽ rất đau.

Mình vốn đi lên từ 2 bàn tay trắng, chả có hỗ trợ gì từ gia đình. Thế nên lúc ban đầu dù kiếm được ít tiền nhưng mình vẫn thấy chả lo lắng con mẹ gì cả. Nói chung hồi mới ra trường thì cũng như bao anh em vozer này thôi, có suy nghĩ là : DM CỨ ĐI LÀM CÔNG ĂN LƯƠNG THẾ NÀY THÌ BIẾT ĐẾN LÚC ĐÉO NÀO MỚI MUA ĐƯỢC NHÀ?
Rồi kèm theo là bao nhiêu bức xúc về môi trường độc hại, xã hội tệ nạn, thượng tầng tham nhũng, nợ công tăng vọt nữa.

Thế nhưng thực ra nghĩ thế thôi chứ chả có trầm cảm mẹ gì hết. Áp lực là có, nhưng tuổi trẻ hùng hục lao vào đi làm rồi cũng quên hết ý mà. Với cả dần dần lớn lên, hiểu chuyện hơn mới thấy rằng ở VN là thiên đường. Có quá nhiều cách kiếm tiền chân chính bằng sức lao động và trí óc, chỉ cần chăm chỉ thôi. Nói đâu xa, như 1 ông lên HN SG trong tay chả có bằng cấp gì thì vẫn dễ dàng kiếm được tiền đủ sống bằng đủ nghề: Cửu vạn, chạy xe ôm, bán hàng rong... Tích lũy được tí vốn thì mở quán ăn, buôn bán nhỏ lẻ vv...Trong khi ở các nước phát triển thì hở ra tí là nó đòi giấy phép, không cẩn thận là ăn phạt ngu người, sạt nghiệp luôn.
Mình có cái ảnh này không dám khoe ai, nhưng trên voz không ai biết mình là ai nên mình khoe. Đây là tổng kết nhu nhập của mình từ hồi 2015, mình đi làm từ 2012 nhưng tới 2015 mới có ý thức tổng kết thu nhập để sau này nhìn lại.

View attachment 2079201


Nhìn vào bảng này thì anh em thấy rằng từ 2019 tới giờ thu nhập của mình tăng đột biến, mỗi năm đều đặn có 2 tháng kiếm dưới 100tr, 2 tháng kiếm trên 300tr đúng không nào. À trừ 2022 là cái năm buồn cười, thu nhập lẹt đẹt đều đặn không có tháng nào được trên 300 cả.
Còn riêng năm nay thì cũng là 1 năm buồn cười, đầu năm tới giờ thu nhập của mình bùng nổ, mới có 8 tháng mà vượt xa mọi năm khác, được 4 tháng trên 300tr luôn, và chưa có tháng nào dưới 100 cả. Tính bình quân 8 tháng đầu năm nay thì mỗi tháng mình kiếm được 300, tí thì đạt chuẩn vozer.

Do đặc thù nghề nghiệp nên số tiền này gần như là lãi ròng, chi phí không đáng bao nhiêu, chỉ mất tiền thuê văn phòng như mình đã liệt kê ở phần 1.
Xin nhấn mạnh là mình làm ăn chân chính bằng sức lao động và trí óc của bản thân nhé, không coin củng chứng chủng gì cả. Thực ra có đâm ít vào coin nhưng đu đỉnh đang chia 4 chia 5 gì đấy, khoản đó thôi không tính, coi như kèo nhân phẩm. Đại khái là tất cả tiền mình kiếm được tới giờ toàn là mồ hôi nước mắt chứ không có tí đỏ đen nào cả, à có cái ảnh màu đỏ đen thôi.
Tất nhiên, xin phép không nói về ngành nghề mình làm. Cái này kể chuyện vui thôi. Mà thực ra nhiều cái áp dụng với mình thì đúng, nhưng áp vào các bạn chưa chắc đã thành công. Nên thôi không xui trẻ con ăn cứt gà.

Ủa vậy trầm cảm chỗ đéo nào vậy mày?

À đây, đến đoạn đấy đây rồi. Thực ra thì từ tháng 8 là mình đã bắt đầu ngửi thấy mùi suy thoái rồi. Mấy tháng trước cứ nghĩ là cả nước suy thoái trừ cái ngành của mình ra, ấy thế mà có lẽ mình cười hơi sớm. Cơn bão suy thoái không chừa một ai, có điều ai ngấm đòn trước, ai ngấm sau mà thôi.
Hiện tại đã qua 2/3 tháng 9 nhưng thu nhập của mình chỉ khoảng 50tr. Thật sự là rất lo lắng. Cứ đà này có lẽ tháng 9 mình dự đoán chỉ kiếm được 70tr là cùng, bằng 30% của tháng trước, và bằng 1/6 so với tháng 6. Nói cách khác, chỉ trong 3 tháng mà thu nhập của mình giảm 6 lần.

Đây là điều chưa từng xảy ra trong suốt 5 năm trở lại đây. Tháng nào pump dump nhiều quá thì biên độ cũng chỉ là khoảng 2 lần mà thôi.

Điều lo lắng của mình là nếu đà suy giảm này không dừng lại, thì kịch bản xấu nhất sẽ là 3 tháng cuối năm thu nhập của mình sẽ lẹt đẹt, dễ có khi chỉ 20-30tr. Đây là điều có khả năng xảy ra bởi vì rất nhiều dữ liệu và dấu hiệu cho thấy điều đó.

Như vậy thu nhập của mình giảm 10 lần, thậm chí con số đấy không đủ chi trả chi phí gia đình hàng tháng, mình sẽ phải bỏ tiền dự phòng ra. Nghĩ tới là thấy trầm cảm rồi.

Có thể nói mình thuộc dạng tự làm tự ăn, kinh doanh nho nhỏ. Vậy nên bình thường thu nhập cũng khá, nhưng nó QUÁ THIẾU ĐI TÍNH ỔN ĐỊNH, và đó chính là nguyên nhân khiến mình bị trầm cảm. Sẽ chẳng có gì nếu như tháng nào cũng như tháng nào, không có gì để hi vọng, không có gì để bùng nổ cảm xúc sung sướng tột bậc, nhưng cũng không có gì để thất vọng hay rơi vào sự tuyệt vọng cả.

Tất nhiên mình hiểu rằng, có chơi có chịu. Có lúc lên cao thì cũng phải có lúc xuống đáy. Thuyền to thì sóng lớn, lúc kiếm được nhiều sung sướng bao nhiêu thì cũng phải có lúc đối mặt với tình huống thất bại bấy nhiêu thôi. Nhưng thật sự là cảm giác này nó không dễ chịu chút nào. Nhiều khi chỉ mong mình đi làm 1 công việc gì đó ổn định ở tập đoàn lớn nào đó, tháng đều đều cỡ 100tr đỡ phải đau đầu. Suy nghĩ viển vông đó nó hay lởn vởn trong đầu mình, nghe thì buồn cười vì làm gì có ai lại thích chui vào chỗ ổn định nhưng thu nhập giảm đi 1 nửa như vậy?

Nhưng đúng thật là bây giờ mình thấy mệt mỏi quá rồi. Để đánh đổi được như ngày hôm nay, mình đã phải trả 1 cái giá khá lớn. Tới giờ sức khỏe đi xuống, mà công việc này nếu thất bại thì cũng chẳng biết làm cái gì ra mà ăn. Tất nhiên là bươn chải nhiều thì chả lo chết đói, mình vẫn còn kinh nghiệm và đầu óc thì sợ gì. Nhưng vấn đề chính là cái cảm giác lên lên xuống xuống này nó rất là mệt mỏi. Nó giống như chuyện chúng ta ai cũng biết là bố mẹ thương mình rất nhiều, nhưng chúng ta không bao giờ hiểu được cảm giác thương yêu đó cho tới khi mình có 1 đứa con vậy.

Rồi nhìn về tương lai xa hơn mà thấy mịt mù quá. Đầu tiên là cái ngành mình làm nó có tuổi nghề rất thấp, các bạn tưởng tượng như mấy ông coder vậy. Trong 5-10 năm sau khi ra trường thì lên rất nhanh, nhưng dần dần bị đào thải bởi công nghệ mới, phần mềm mới, bởi AI, bởi bọn trẻ nó nổi lên làm việc trâu bò hơn, nhanh nhạy hơn... Tất nhiên là mình vẫn có lợi thế về kinh nghiệm, nhưng tuổi tác dần dần nó cũng trở thành sức ỳ, và càng nhiều tuổi càng lười. Chưa kể bây giờ dần dần muốn dành nhiều thời gian hơn cho con cái nữa, thời gian làm việc lại ít đi, lại tụt hậu....

Nói thật là chính mình cũng đang hoang mang không biết 5 năm tới mình sẽ làm cái gì ra mà ăn.

Và vấn đề chính là: trong khi công việc đang mịt mù như này, thì mức chi tiêu gia đình lại không thể giảm bớt đi được. Trong tình huống xấu nhất mình sẽ dẹp văn phòng đi để đỡ tiền hoạt động, thì chi tiêu gia đình vẫn rơi vào con số 40tr -45tr ở mức hiện tại, rất khó để cắt giảm bởi vì vốn đã chả có gì để giảm rồi. Nhắc lại thử nhé:
Tiền học: 7tr, sang năm cu con vào lớp 1, học thêm các thứ chắc phải 10tr.
Tiền vợ đi chợ: 15tr. Đừng vozer nào bảo 1 ngày ăn 500k thì tao nấu cho 5 6 người ăn còn được. Có phải 15tr đấy chỉ mua mỗi đồ ăn đâu, còn hàng tỉ thứ khác như bột giặt, gia vị mắm muối, hoa quả, sữa cho cu con các thứ. Nói chung 15tr là không hề nhiều gì cả đâu. 1 bữa nhà mình chỉ ăn 1 món mặn và 1 món canh thôi, 1 phần do vợ cũng lười nấu và nhà mình vốn có thói quen ăn uống đơn giản nữa.
Bảo hiểm: 5tr. Mua gói bảo hiểm nhân thọ cho cả nhà, 1 năm hết hơn 50tr nên tính ra mỗi tháng hết từng này.
Điện nước dịch vụ: 5tr. Đừng vozer nào bảo đào coin hay sao mà hết 5tr tiền điện. Nó còn gồm: Tiền nước, tiền dịch vụ, internet, điện thoại, gửi xe.... tính 5tr cho tròn.
Tiêu linh tinh: 10tr. Cuối tuần cũng phải cho cu con ra ngoài chơi, ăn uống ngoài tiệm, tháng 4 tuần thì 10tr bay nhanh lắm.

Đấy, vèo cái mỗi tháng bay 45tr rồi, mà còn chưa kể các khoản ma chay hiếu hỉ, lễ tết, du lịch, biếu xén nội ngoại các thứ. Mấy khoản đấy không phải tháng nào cũng có, nhưng tổng lại 1 năm cũng phải 30-50tr, chia ra mỗi tháng cũng 3-5tr rồi. Cũng không tính mấy khoản nhậu nhẹt, cafe thuốc lá trà sữa, gái gú... là mình không dính nên cũng không mất.
Như vậy dù không đến nỗi dè sẻn tiết kiệm, nhưng với cuộc sống bình thường bây giờ thì 1 tháng 40-50tr nó hết nhanh lắm. Với tình hình kinh tế bây giờ thì mình vẫn trụ được, nhưng thật sự cứ đà suy giảm như này, tới lúc mỗi tháng chỉ kiếm được 20-30tr thì .... huhuhu.
Hiện tại mình vẫn có khoảng 5-600tr tiết kiệm. Nên trong tình huống xấu nhất như vậy thì vãn có thể bù lỗ và duy trì gia đình được khoảng 3 năm. Nhưng thật sự là chỉ cần bù lỗ khoảng 2 tháng thôi là mình điên đầu và khủng hoảng mất. 2-3 năm như vậy chắc reset à?

Tóm lại, trèo cao thì ngã đau. Lúc trên răng dưới dái không có gì phải sợ thì cũng chả có gì phải lo toan. Giờ cuộc sống đủ đầy, kiếm được tiền thì đồng nghĩa với việc nỗi sợ nó lớn hơn nhiều lần. Sợ mình không làm ra tiền nữa, sợ không nuôi nổi vợ con, sợ vợ con khổ, sợ...
Nên chính ra anh em ạ, mấy thằng kiếm được nhiều tiền nó chưa chắc đã sướng bằng mấy thằng làng nhàng đâu. Có khi nó nghĩ bạc đầu hàng đêm luôn ấy.

Nhiều khi mình thấy cũng buồn cười, ngày xưa đéo có gì mình lại không thấy áp lực như bây giờ. Bây giờ có 1 mảnh đất, 1 cái nhà chả chắc ăn bỏ mẹ ra rồi thì còn lo cái gì. Cùng lắm bí quá thì bán mẹ mảnh đất đi lấy tiền cũng sống thong dong được chục năm. Chả có gì phải lo nghĩ nữa.
Ấy thế nhưng không phải các mai phen ạ. Nếu mình là cái thằng bất tài vô dụng thì chấp nhận nằm thẳng không nói làm gì. Thế nhưng mình sinh ra được trời phú cho năng lực thì phải cố gắng thôi. Mình có nhiều cơ hội hơn người khác thì phải tận dụng, ít ra là mình vẫn có sức khỏe và 1 cái nghề có thể làm ra tiền.

Cái nữa là ngày xưa khó khăn nghèo khổ, nên bây giờ mình rất sợ cái nghèo. Mình vẫn không thể quên được những ngày nhìn miếng thịt mà thèm nhỏ rãi, rồi những ngày lang thang không nhà cửa, 1 tiếng sấm cũng làm mình giật thót, chỉ sợ đêm nay đang ngủ thì gió thổi bay tốc mái nhà. Rồi sợ cái cảm giác 1 ngày thất nghiệp thì không có đủ tiền trả tiền thuê nhà, lại phải ra ngoài đường mà ở. Nói chung là sợ.
Phần 3: Suy nghĩ về việc mua nhà và thuê nhà.
Đây có lẽ là phần đúng với tiêu đề bài viết nhất. 2 phần dài thòn lòn phía trên là phần ca cẩm, tâm sự.
Vì như ban đầu có nói, nguyên nhân để viết bài này là lướt mấy thớt thấy có 1 anh khoe thu nhập tháng 80tr rồi bắt đầu giở giọng khuyên bảo các vozer khác là nên như này như kia, rồi bày đặt tư vấn tài chính cá nhân.... mình đọc nghe mắc ỉa quá nên phải active senior vào cmt mấy dòng ngay.

Thực ra những cái mà vozer kia nói nó không hẳn là sai, nó đúng là khác. Nhưng vấn đề là nó chỉ đúng trong hoàn cảnh và vị thế của anh ấy thôi, chứ ốp sang người khác thì lại ... không đúng. Cái này ai từng trải nhiều thì sẽ hiểu thôi, có điều vozer kia có vẻ hơi tự tin vào những gì mình đang có quá, thành ra hơi bị hăng tiết vịt khi cãi nhau. Mà thôi kệ vozer đấy đi, mình vào nói mấy câu với dẫn chứng đầy đủ về việc nhận định của anh ấy không chính xác thì lập tức ăn ignore luôn. Có lẽ là anh ấy quen được tung hô rồi, thấy người khác kiếm được nhiều tiền hơn mình và chê là anh ấy không thích. Thôi cũng tốt, đỡ cãi nhau.

Ở đây mình chỉ đưa ra vài quan điểm cá nhân về vấn đề này, để anh em có thêm thông tin tham khảo là 1 người kiếm trung bình 200tr sẽ suy nghĩ thế nào. Tất nhiên, voz ngọa hổ tàng long, mình biết nhiều anh tài ở đây kinh khủng hơn mình nhiều lắm, nên cũng không dám tinh tướng gì. Như trong phần 2 mình có viết đấy, bây giờ mình đang có thu nhập tốt vậy thôi, chứ 5 năm nữa đúng là không biết làm cái gì ra mà ăn. Vật đổi sao rời, vào vận đen thì không biết như nào mà nói trước.

1. THUÊ NHÀ HAY MUA NHÀ?
Ở đây có thể định nghĩa như sau:
Thuê nhà: Cứ đi thuê nhà cho tới khi nào đủ tiền thì mua nhà.
Mua nhà: Cố gắng vay mượn và mua nhà luôn, tiền trả lãi ngân hàng tính ra cũng tương đương tiền thuê nhà, mà trả xong tự nhiên lại có cái nhà.

Theo mình thì thế nào cũng được, vì tùy từng người. Câu hỏi này vốn không có đáp án chính xác.

Với người chịu được áp lực, thì việc nợ nần lại là động lực để người ta cày cuốc. Như vậy việc vay để mua nó cũng là điều tốt. Thế nhưng có những người, ví dụ như mình, lại không chịu được áp lực của nợ thì điều đó lại ảnh hưởng tới khả năng kiếm tiền. Cứ hàng sáng mở mắt ra là lại nghĩ rằng hôm nay phải kiếm ra 1-2tr để trả nợ thì không còn đầu óc nào để nghĩ cách kiếm tiền nữa.

Tuy nhiên khi vay thì cần tính tới hệ số rủi ro. Cái này thì ai cũng biết rồi. Nhìn chung vay để làm sao số tiền phải trả hàng tháng cả gốc và lãi không vượt quá 30% thu nhập là yên tâm. Vì phần lớn thu nhập của chúng ta đã phải dành cho chi phí gia đình rồi. Vượt quá con số đó thì rất rủi ro.


2. NÊN MUA CHUNG CƯ HAY NHÀ ĐẤT?
Để so sánh 2 loại hình này thì nó khá là dài, mỗi thằng đều có 1 ưu nhược điểm riêng. Nhưng nhìn chung thì mình thấy chung cư vẫn ngon hơn trong tầm tiền 2-4 tỉ. Đường sá thuận tiện rộng rãi, các phòng chung 1 sàn thuận tiện sinh hoạt và kết nối gia đình, hệ thống thang thoát hiểm và pccc nhìn chung là tốt hơn so với nhà phố, nếu xảy ra hỏa hoạn thì khả năng thoát hiểm tốt hơn. (không tính mấy cái chung cư mini nhé). Ngoài ra về độ thông thoáng và ánh sáng tự nhiên cũng tốt hơn nữa.

Tuy nhiên đấy là nếu anh em gặp áp lực về việc phải có cái nhà để ở, ví dụ để nhập hộ khẩu cho con cái đi học chẳng hạn. Còn nếu thấy thoải mái với việc đi thuê nhà thì mình nghĩ làm mảnh đất trước nó sẽ tốt hơn. Vì nếu so về độ tăng giá trị theo thời gian thì nhìn chung đất vẫn tốt hơn chung cư. Nhưng nếu tiềm lực tài chính không mạnh, thì mua 1 cái chung cư ở cho ổn định vẫn là sự lựa chọn tốt. Nói chung chỗ này cũng không có câu trả lời chính xác đâu, còn tùy vào hoàn cảnh và vị thế của từng người nữa, vì sẽ có rất nhiều kịch bản có thể xảy đến.

3. NÊN THUÊ/MUA NHÀ Ở ĐÂU?
Đa phần mọi người khi chọn chỗ ở đều muốn mua ở gần chỗ làm và trường học để tiện đi lại, nhưng quan điểm cá nhân của mình thì không nghĩ vậy.
Trừ khi chỗ làm cách nhà trong bán kính 2km, chứ xa hơn thì có khi đi còn lâu hơn. Đường nội đô luôn luôn tắc vào giờ cao điểm, việc di chuyển khoảng 3-4km nhiều khi tốn của chúng ta 30-40p là điều bình thường. Với thời gian đó, chúng ta thừa sức đi được quãng đường 10km từ ngoại thành với đường thoáng và rộng, sau đó bon chen thêm khoảng 2km trong nội thành tắc đường.

Trong khi giá nhà ở ngoại thành chắc chắn rẻ hơn trong nội thành rất rất nhiều.

Mình lấy ví dụ về mình nhé. Trong suốt hơn chục năm, mình đều ở ngoại thành. Đi làm đi học mất khoảng 14km. Thời gian di chuyển thì cũng chỉ khoảng 40p giờ tan tầm. Nhưng giá nhà thì lại rất rẻ, mình thuê 1 căn hộ 2 tầng, mỗi tầng 30m2 chỉ có ... 2tr5. Hiện tại giá nhà thuê bên Long Biên cũng chỉ 3-4tr cho 1 căn nhà 50m2 xây 3 tầng, điện nước giá dân. Như vậy với mức thu nhập của người mới ra trường cỡ khoảng 15tr thì việc thuê nhà với mức giá đó khiến gánh nặng kinh tế nó giảm đi rất nhiều, tính ra chỉ 1/7 thu nhập mà thôi.

Chứ bây giờ thuê nhà trong nội thành, chung cư mini vớ vẩn cả điện nước vào cũng phải 5-6tr mà đổi lại đi làm được gần hơn 1 tí, nhanh hơn được 20p thì không đáng. Trong khi cũng ngõ ngách chật chội chứ chả khá hơn gì. Còn chung cư bình thường bây giờ thuê rẻ nhất cũng phải 8-10tr chưa tính các chi phí điện nước và dịch vụ. Với mức giá đó thì theo quan điểm cá nhân của mình, tổng thu nhập gia đình phải rơi vào khoảng 60tr trở lên thì mới nên thuê. Chứ tầm 40-50tr thì tính ra mất cụ nó 20% thu nhập cho mỗi việc thuê nhà thì không đáng một tí nào.

Giá mua nhà cũng tương tự như giá thuê.

4. BAO GIỜ THÌ MUA ĐƯỢC NHÀ, KIẾM TIỀN KIỂU GÌ ĐỂ ĐỦ MUA NHÀ?
Mình thấy đây là câu hỏi mà nhiều thớt bàn luận nhất. Theo mình thì cái này nó rất khó trả lời, vì tùy vào hoàn cảnh và vị thế của từng người. Vì vậy nên chẳng ai có thể đưa cho bạn lời khuyên được đâu. Kiếm tiền mà dễ thế thì về rủ mẹ hết họ hàng hang hốc rồi chứ đi dạy người khác làm gì?

Còn nguyên lý chung thì ai mà chả biết: Cố gắng nâng cấp bản thân, cải thiện quan hệ xã hội, tăng thu nhập, tăng lích lũy...blahblah... nhưng nói thật là không cẩn thận lại giống cái anh vozer 80 củ mình nhắc tới ở đầu thớt ý: ếch ngồi đáy giếng. Bởi lại 1 lần nữa mình phải nhắc lại: có những cái phù hợp người người A nhưng chưa chắc phù hợp với người B. Cả xã hội không thể áp dụng chung 1 công thức được.

Ví dụ bây giờ nói là tổng thu nhập 2 vợ chồng khoảng 30tr thì có mua nhà được ở Hà Nội không? Hay là tầm đó tiền thì thôi về quê mà sống?
Chẳng ai trả lời được.

Thứ nhất là không có cơ sở nào để nói rằng thu nhập 2 vợ chồng mãi chỉ dừng lại tại mức đó. Ví dụ các bạn nhìn cái bảng tổng kết thu nhập của mình trong phần 2, thấy từ 2015 tới 2018 nó đi ngang, nhưng tới 2019 thì tăng vọt và đi ngang tới giờ đúng không nào? Mỗi người có 1 vận hội khác nhau, và chả ai biết được tương lai nó sẽ thế nào cả.

Thứ 2 kể cả thu nhập không thay đổi, bền vững 30tr, thì cũng chả có cơ sở nào để nói là số tiền đó không đủ mua nhà ở HN cả. Vì mức ăn tiêu và khả năng tiết kiệm của mỗi gia đình mỗi khác. Ngày xưa chính mình lúc ở 1 mình, tháng nào cũng hết khoảng 200k tiền điện, vậy mà nhà hàng xóm chỉ hết có ... 50k trong khi có 2 vợ chồng và 2 đứa con. Tin được không? Nhà đó thuộc dạng siêu tiết kiệm luôn, nhưng rồi sau khoảng 15 năm thì họ cũng đủ tiền mua được cái nhà, bé thôi cỡ 30m2 tập thể, cỡ 500tr, cơi nới thêm nữa ở cũng vẫn được.

Đấy, nếu tính ra mỗi tháng 10tr tiết kiệm thì chỉ cần 5 năm là có 600tr, bắt đầu có thể nghĩ tới chuyện mua nhà rồi. Tất nhiên tới lúc đó còn nhiều thứ phải tính toán, nhưng không có nghĩa là suốt đời suốt kiếp không mua được. Quan trọng là độ chịu khổ được tới đâu.

Nên tóm lại, thực ra bài viết này cũng chẳng đưa ra được thông tin nào có ích cả. Nó thuần chỉ là tâm sự linh tinh. Mình cũng không dám dạy bảo anh em phải làm như nào, vì tới bản thân mình còn chả biết tương lai ra sao, làm sao mà đủ tự tin để dạy người khác? Tuy nhiên, mình nghĩ như thế này:

Chúng ta là đàn ông, sinh ra để đối mặt với khó khăn và vượt qua nó. Điều đó tạo nên 1 cái gọi là bản lĩnh đàn ông, là thứ để mình tự hào và để dạy con cái của mình sau này. Chúng ta có sức khỏe và có một công việc kiếm ra tiền đã là may mắn hơn người khác rất nhiều rồi, vậy nên cái mình cần làm chính là tận dụng tốt những cơ hội đó để biến cuộc sống của mình và gia đình trở nên tốt đẹp hơn. Còn việc có đạt được thành tựu nào không và đạt được tới đâu thì còn phải trông chờ vào thời vận của mỗi người. Nhưng nhìn chung cứ chăm chỉ làm ăn lương thiện thì không chết được đâu, kiểu gì cuộc sống cũng khá hơn mà thôi.
Quote cái tính sau.
 
Định viết mấy dòng thôi nhưng mà dm quay đi quay lại mất mẹ 3-4 tiếng để biên bài này luôn....
vozer nào đọc hết được thì tôi cũng nể

Tôi đã đọc và đọc xong.
Thứ nhất chúc mừng anh, cố gắng của anh có kết quả mỹ mãn.
Thứ nhì, tôi hỏi,nể xong anh phát card ko, dưới 500k méo nhận nhé.
Nội dung của anh viết, chả đúng, chả sai. Không cái chìa nào mở được mọi cái khóa. Nhưng thông tin của anh có tính tham khảo.
Cuối cùng, tsb, long biên chỗ éo nào thuê 2 tầng 3tr/ tháng. Ông về sông Đuống của hoàng cầm thuê ah? Đi từ đấy sang silicon hà nội làm việc thì ỉa ra quần đấy ạ.

Gửi từ Xiaomi Redmi Note 7 bằng vozFApp
 
Bác thớt giống mình khoảng 95%. Mình cũng vừa mua nhà, không dám khoe vs 1 ai, cũng k đăng fb. Chỉ mấy ae bạn bè biết và gọi tới tân gia. Chi tiêu gia đình mình cũng khoảng 60-70tr/tháng ( 2 vợ chồng và 1 con). Vợ mình ở nhà không đi làm và cũng không mua sắm mỹ phẩm , quần áo hay spa gì nhiều . Thu nhập mình mỗi năm bình quân cũng dư ra tầm 1t-1t5. Năm ngoái cũng trải qua khoảng thời gian trầm cảm vì lý do như bác luôn. Và cũng tự thân lập nghiệp từ 2 bàn tay trắng. Tương lai cũng không biết cái nghề của mình có đủ nuôi mình nữa hay không. Chúc bác chủ thớt sớm vượt qua khoảng thời gian này
 
Chúng ta là đàn ông, sinh ra để đối mặt với khó khăn và vượt qua nó. Điều đó tạo nên 1 cái gọi là bản lĩnh đàn ông, là thứ để mình tự hào và để dạy con cái của mình sau này. Chúng ta có sức khỏe và có một công việc kiếm ra tiền đã là may mắn hơn người khác rất nhiều rồi, vậy nên cái mình cần làm chính là tận dụng tốt những cơ hội đó để biến cuộc sống của mình và gia đình trở nên tốt đẹp hơn. Còn việc có đạt được thành tựu nào không và đạt được tới đâu thì còn phải trông chờ vào thời vận của mỗi người. Nhưng nhìn chung cứ chăm chỉ làm ăn lương thiện thì không chết được đâu, kiểu gì cuộc sống cũng khá hơn mà thôi.
Đoạn này của bác hay nè, đọc thấm phết
 
Định viết mấy dòng thôi nhưng mà dm quay đi quay lại mất mẹ 3-4 tiếng để biên bài này luôn....
vozer nào đọc hết được thì tôi cũng nể
Mình đọc hết. Bác chia sẻ rất thật và thực tế. Bác nên quan tâm tới việc cải thiện sức khỏe nữa. Thể dục thể thao đều đặn giúp tinh thần tốt hơn, suy nghĩ nhiều khi cũng thông suốt hơn ấy. Ý kiến cá nhân của mình là vậy.
 
Back
Top