Khâm phục những người có khí chất thong dong

Không biết ông này có thong dong không nữa?
Ông nội tôi, thọ 93 tuổi.
Năm 25-26 tuổi gì đó bà tôi bị tai nạn tàn tật 1 chân. Ông Bà không có con, nhận 3 người là con của ae về nuôi, cha tôi thứ 3. Suốt quãng đời mà tôi biết ông không khen quá hay chê quá cái gì, lúc nào cũng bình thản vui vẻ. Ông cũng có người ở góa để chờ đợi mà hong chịu vì thương bà, sau này nghe kể lại là bà nội gài cho ngủ với ông, khi hay ông giật mình bỏ ra ngoài la om luôn. Vậy đó mà bà nội nhỏ vẫn chờ (sau này ko chồng con gì, bắt tụi tui kêu bà nội?!?) mà ông có chịu đâu (mỗi lần nhậu vô tí ông vẫn thể hiện tình cảm với bà nội lớn, mắc cười mà đáng yêu lắm). Sau này lớn lên tui mới thấy ông mình còn làm nhiều việc chắc người bình thường không làm được. Ngay cả cắt bớt đất cho anh em, con cháu khó khăn... vậy mà ngày ông và bà ra đi mọi người cứ quan tâm cái chuyện gia tài, của cải (chỉ có gia đình tôi là kqt). Nghĩ nó chán. Giờ nghỉ lại không bật hiền tài hay thần thánh nào hơn Nội cả, nhớ mãi những bữa cơm chiên của nội mỗi sáng dậy là có ăn, ngon lắm. Có cả bầu trời yêu thương trong đó...
 
Không biết ông này có thong dong không nữa?
Ông nội tôi, thọ 93 tuổi.
Năm 25-26 tuổi gì đó bà tôi bị tai nạn tàn tật 1 chân. Ông Bà không có con, nhận 3 người là con của ae về nuôi, cha tôi thứ 3. Suốt quãng đời mà tôi biết ông không khen quá hay chê quá cái gì, lúc nào cũng bình thản vui vẻ. Ông cũng có người ở góa để chờ đợi mà hong chịu vì thương bà, sau này nghe kể lại là bà nội gài cho ngủ với ông, khi hay ông giật mình bỏ ra ngoài la om luôn. Vậy đó mà bà nội nhỏ vẫn chờ (sau này ko chồng con gì, bắt tụi tui kêu bà nội?!?) mà ông có chịu đâu (mỗi lần nhậu vô tí ông vẫn thể hiện tình cảm với bà nội lớn, mắc cười mà đáng yêu lắm). Sau này lớn lên tui mới thấy ông mình còn làm nhiều việc chắc người bình thường không làm được. Ngay cả cắt bớt đất cho anh em, con cháu khó khăn... vậy mà ngày ông và bà ra đi mọi người cứ quan tâm cái chuyện gia tài, của cải (chỉ có gia đình tôi là kqt). Nghĩ nó chán. Giờ nghỉ lại không bật hiền tài hay thần thánh nào hơn Nội cả, nhớ mãi những bữa cơm chiên của nội mỗi sáng dậy là có ăn, ngon lắm. Có cả bầu trời yêu thương trong đó...
Tôi vẫn phải bôn ba mưu sinh vì miếng cơm manh áo, chưa thong dong được
 
Mình cũng thong dong lắm. Nhưng là do bệnh tật xương khớp nên cũng chẳng nhanh nhẹn đc. Vợ mình hay bảo lề mề. Trước cũng chả lo nghĩ gì về tiền bạc. Giờ vợ với 2 con rồi nên cũng lo lo
bye.gif
 
Làm đàn ông phải lo cho gia đình, ngon hơn nữa thì lo cho xã tắc. Thong dong 1 hồi giặc nó đến đốt nhà bây giờ

Sent from Xiaomi Redmi K20 Pro using vozFApp
 
Khí chất bá vương, quyền uy, sang trọng, quý tộc, trí thức... thì gặp nhiều rồi. Họ vượt trội hơn hẳn người thường về địa vị, của cải vật chất, trí tuệ... Cũng đáng để học hỏi, ngưỡng mộ và tôn trọng.

Nhưng khí chất mà tôi muốn đạt tới nhất chính là khí chất "thong dong", nói cách khác là ung dung, tự do tự tại, vô vi.

Những người tỏa ra khí chất này thường thì tài sản, trí tuệ, ngoại hình... cũng bình thường, ko thua kém ai, ko hơn ai, họ ở tầm giữa giữa, bình phàm nhưng họ có cái khí chất thong dong làm cho cuộc sống của họ luôn luôn thoải mái, nhẹ nhàng, thiếu mà ko thiếu, đủ mà ko đủ. Những người có khí chất này thường là: người trải đời nhiều, người theo tôn giáo, người buông bỏ...

Dưới con mắt của những người khác thì họ là kẻ ko có chí tiến thủ, cứ bình bình vậy bao giờ mới khá lên. Nhưng với tôi, tôi rất ngưỡng mộ họ.

Còn những người có khí chất bá vương, quyền uy, sang trọng, quý tộc, trí thức... có thể hơn họ về tài sản, trí tuệ, ngoại hình nhưng cuộc sống chưa chắc đã nhẹ nhàng, bình an mà sẽ có những áp lực về trách nhiệm, vị trí đang nắm giữ...

Vài người tôi từng gặp có khí chất thong dong là: 1 nhà sư, 1 ông ăn già bán đồ chơi trẻ em ở cổng trường học (bán dạo ko có hàng quán), 1 anh trai bị điên (đã mất)...
Họ giàu, họ không khoe khoang
Họ thông thái, nhưng họ không thể hiện
Họ đơn giản nhưng hạnh phúc với những điều đó
 
Khí chất bá vương, quyền uy, sang trọng, quý tộc, trí thức... thì gặp nhiều rồi. Họ vượt trội hơn hẳn người thường về địa vị, của cải vật chất, trí tuệ... Cũng đáng để học hỏi, ngưỡng mộ và tôn trọng.

Nhưng khí chất mà tôi muốn đạt tới nhất chính là khí chất "thong dong", nói cách khác là ung dung, tự do tự tại, vô vi.

Những người tỏa ra khí chất này thường thì tài sản, trí tuệ, ngoại hình... cũng bình thường, ko thua kém ai, ko hơn ai, họ ở tầm giữa giữa, bình phàm nhưng họ có cái khí chất thong dong làm cho cuộc sống của họ luôn luôn thoải mái, nhẹ nhàng, thiếu mà ko thiếu, đủ mà ko đủ. Những người có khí chất này thường là: người trải đời nhiều, người theo tôn giáo, người buông bỏ...

Dưới con mắt của những người khác thì họ là kẻ ko có chí tiến thủ, cứ bình bình vậy bao giờ mới khá lên. Nhưng với tôi, tôi rất ngưỡng mộ họ.

Còn những người có khí chất bá vương, quyền uy, sang trọng, quý tộc, trí thức... có thể hơn họ về tài sản, trí tuệ, ngoại hình nhưng cuộc sống chưa chắc đã nhẹ nhàng, bình an mà sẽ có những áp lực về trách nhiệm, vị trí đang nắm giữ...

Vài người tôi từng gặp có khí chất thong dong là: 1 nhà sư, 1 ông ăn già bán đồ chơi trẻ em ở cổng trường học (bán dạo ko có hàng quán), 1 anh trai bị điên (đã mất)...
Tôi nữa nếu mai fen gặp tôi...
 
khí chất "thong dong" chỉ xuất hiện ở 2 loại người. 1 là mấy thằng sống ích kỉ chỉ biết sướng bản thân nó, thứ 2 là sống gần 100 tuổi người thân chết hết chỉ còn lại 1 mình
 
Khí chất bá vương, quyền uy, sang trọng, quý tộc, trí thức... thì gặp nhiều rồi. Họ vượt trội hơn hẳn người thường về địa vị, của cải vật chất, trí tuệ... Cũng đáng để học hỏi, ngưỡng mộ và tôn trọng.

Nhưng khí chất mà tôi muốn đạt tới nhất chính là khí chất "thong dong", nói cách khác là ung dung, tự do tự tại, vô vi.

Những người tỏa ra khí chất này thường thì tài sản, trí tuệ, ngoại hình... cũng bình thường, ko thua kém ai, ko hơn ai, họ ở tầm giữa giữa, bình phàm nhưng họ có cái khí chất thong dong làm cho cuộc sống của họ luôn luôn thoải mái, nhẹ nhàng, thiếu mà ko thiếu, đủ mà ko đủ. Những người có khí chất này thường là: người trải đời nhiều, người theo tôn giáo, người buông bỏ...

Dưới con mắt của những người khác thì họ là kẻ ko có chí tiến thủ, cứ bình bình vậy bao giờ mới khá lên. Nhưng với tôi, tôi rất ngưỡng mộ họ.

Còn những người có khí chất bá vương, quyền uy, sang trọng, quý tộc, trí thức... có thể hơn họ về tài sản, trí tuệ, ngoại hình nhưng cuộc sống chưa chắc đã nhẹ nhàng, bình an mà sẽ có những áp lực về trách nhiệm, vị trí đang nắm giữ...

Vài người tôi từng gặp có khí chất thong dong là: 1 nhà sư, 1 ông ăn già bán đồ chơi trẻ em ở cổng trường học (bán dạo ko có hàng quán), 1 anh trai bị điên (đã mất)...
Ok phen đang tả tui à
 
Back
Top