Không biết ông này có thong dong không nữa?
Ông nội tôi, thọ 93 tuổi.
Năm 25-26 tuổi gì đó bà tôi bị tai nạn tàn tật 1 chân. Ông Bà không có con, nhận 3 người là con của ae về nuôi, cha tôi thứ 3. Suốt quãng đời mà tôi biết ông không khen quá hay chê quá cái gì, lúc nào cũng bình thản vui vẻ. Ông cũng có người ở góa để chờ đợi mà hong chịu vì thương bà, sau này nghe kể lại là bà nội gài cho ngủ với ông, khi hay ông giật mình bỏ ra ngoài la om luôn. Vậy đó mà bà nội nhỏ vẫn chờ (sau này ko chồng con gì, bắt tụi tui kêu bà nội?!?) mà ông có chịu đâu (mỗi lần nhậu vô tí ông vẫn thể hiện tình cảm với bà nội lớn, mắc cười mà đáng yêu lắm). Sau này lớn lên tui mới thấy ông mình còn làm nhiều việc chắc người bình thường không làm được. Ngay cả cắt bớt đất cho anh em, con cháu khó khăn... vậy mà ngày ông và bà ra đi mọi người cứ quan tâm cái chuyện gia tài, của cải (chỉ có gia đình tôi là kqt). Nghĩ nó chán. Giờ nghỉ lại không bật hiền tài hay thần thánh nào hơn Nội cả, nhớ mãi những bữa cơm chiên của nội mỗi sáng dậy là có ăn, ngon lắm. Có cả bầu trời yêu thương trong đó...
Ông nội tôi, thọ 93 tuổi.
Năm 25-26 tuổi gì đó bà tôi bị tai nạn tàn tật 1 chân. Ông Bà không có con, nhận 3 người là con của ae về nuôi, cha tôi thứ 3. Suốt quãng đời mà tôi biết ông không khen quá hay chê quá cái gì, lúc nào cũng bình thản vui vẻ. Ông cũng có người ở góa để chờ đợi mà hong chịu vì thương bà, sau này nghe kể lại là bà nội gài cho ngủ với ông, khi hay ông giật mình bỏ ra ngoài la om luôn. Vậy đó mà bà nội nhỏ vẫn chờ (sau này ko chồng con gì, bắt tụi tui kêu bà nội?!?) mà ông có chịu đâu (mỗi lần nhậu vô tí ông vẫn thể hiện tình cảm với bà nội lớn, mắc cười mà đáng yêu lắm). Sau này lớn lên tui mới thấy ông mình còn làm nhiều việc chắc người bình thường không làm được. Ngay cả cắt bớt đất cho anh em, con cháu khó khăn... vậy mà ngày ông và bà ra đi mọi người cứ quan tâm cái chuyện gia tài, của cải (chỉ có gia đình tôi là kqt). Nghĩ nó chán. Giờ nghỉ lại không bật hiền tài hay thần thánh nào hơn Nội cả, nhớ mãi những bữa cơm chiên của nội mỗi sáng dậy là có ăn, ngon lắm. Có cả bầu trời yêu thương trong đó...