Số báo 21
Cũng 5 giờ chiều, đến lúc phải về chuẩn bị cơm nước rồi.
Dắt xe ra khỏi cổng, không quên quay lại vẫy tay chào Hạ Linh một cái.
Đợi hình bóng của nhỏ khuất sau cánh cửa gỗ nâu bóng vẹc ni, tôi nhẹ nhấn pê đan để trở về nhà.
- Ê thằng kia đứng lại.
Một tiếng hét to vọng ra từ sau lưng tôi, quay đầu lại nhìn, thì hắn lại chỉ thẳng mặt tôi nói:
- Chính mày đấy, đứng lại.
"Ừ thì đứng lại xem thằng ranh con kia làm gì mình nào?” . Tôi nghĩ
- Tao đã bảo mày đừng có đến đây nữa cơ mà, không nghe tao cảnh cáo à?
- Ê thằng ranh, mày là cái chó gì mà bố phải nghe mày nói, mà mày là thằng nào?
Thực ra tôi vẫn nhớ cái thằng oắt con trồng cây si trước cửa nhà Linh đấy, cơ mà tiện chọc nó đôi ba câu cho vui cửa vui nhà đôi khi cũng gọi là kiếm tí chuyện để nói.
- Mẹ mày? Lần trước tao đã nói chuyện đàng hoàng với mày rồi, đừng để tao cho mày biết mùi thì mày mới nhớ.
- Hơ, thằng này mày ngáo à. Thứ nhất, loại mày tao đéo thích nói chuyện đàng hoàng. Thứ 2, trước giờ Linh nó chẳng nhắc gì về mày, và tao cũng không biết mày có họ hàng hang hốc gì với ai mà dám lên mặt với tao, tao cũng đéo quen mày luôn. Tự nhiên nhảy ra sồn sồn cắn người khác. Bảo trẻ trâu lại tự ái.
Nói đến đây mặt thằng nhóc này cũng bốc hoả rồi. Nó không nhịn được nữa, lao vào tôi. Hồi lớp 9, như đã nói, tôi giao du đập phá khá nhiều vì trong môi trường sư phạm lúc ấy, tôi là thằng bị cô lập, nên mặc dù chẳng tự hào gì nhưng mà mấy loại đấm loạn xạ mèo cào như thế này thì tôi chơi ngon. Thôi thì nó đấm mình trước thì mình đập nó bầm dập cho nó chừa, sau nó không dám le ve nữa. Sẵn tiện có cái khoá dây xe đạp, tôi cầm tôi quật thẳng vào giữa bụng nó. Đau, cú đấy chắc chắn đau, tôi là tôi còn nhân từ không muốn quật vào mặt hay yếu điểm. Ấy thế mà thằng cu vẫn lì, ôm bụng một khắc rồi lại lao lên định đấm tôi. Tức mình tôi lấy hết sức quật thêm cho nó cái nữa đúng vào vị trí cũ. Lần này thì nó gục thật, nó nằm xuống rên ư ử. Kệ nó nằm, cho chừa. Phủi tay, quẳng cái khoá dây vào lồng xe, tôi đi về.
Trên đường, bất giác tôi cảm thấy thương hại cho nó. Cơ mà tôi thấy thương bản thân mình hơn. Đúng là đấm nhau thì chẳng ai quan tâm đến hậu quả. Chuyện này mà đến tai giáo viên trường tôi, thì kiểu gì tôi cũng bị đuổi học. Khẽ rùng mình, tay cũng hơi run. Tôi mà bị đuổi học thì chắc bỏ nhà đi bụi mất.
Ấy thế mà cả tháng sau tôi chẳng thấy động tĩnh gì, cũng không thấy nó gọi hội bu tôi, cũng không thấy bóng dáng thằng cu lấp ló chực chặn đường tôi như mọi khi nữa. Thành ra tôi cũng yên tâm để mọi chuyện dồn vào quên lãng.
Tháng 1
Reng reng...
Gạt phăng cái chuông báo thức xuống đất, mặc cho nó tiếp tục rung lên từng hồi inh ỏi, tôi vẫn cố nhắm mắt ngủ thêm dăm mười phút nữa cho bõ sức.
Đến trường.
- Ê Trung Anh, lại đây bọn tao bảo.
Vừa lết được vào cửa thì cánh thằng An lại vẫy tôi xuống cuối lớp ngồi tán phét. Hôm nay tôi hơi oải, tại qua mải cày Boom online hộ Linh nên nay hơi thiếu ngủ.
- Gọi gì, mẹ nay tao mệt lắm, làm gì làm nhanh.
- Bọn tao tính làm áo bóng cho lớp mình. Giờ tháng 1, nghỉ tết xong là cũng tầm giữa tháng 2. Trường lúc đấy cũng bắt đầu mở giải rồi, anh em làm áo bây giờ rồi đến lúc đấy thi đấu là vừa.
- Giải gì, bóng đá à? - Tôi mơ màng.
- Thì còn bóng gì nữa. Bây giờ bọn tao thống nhất làm áo Man xanh rồi, giờ mày chọn số đi.
- 14, không nói nhiều, Johan Trung Anh Cruyff đã đá là chỉ có ghi bàn.
- Ấy không, 14 ngày sinh tao, tao xí trước rồi. - Đoàn lên tiếng.
- 14 là 14, không nói nhiều. - Tôi hơi cằn nhằn.
- Không là không, trâu chậm phải chịu uống nước đục.
Cũng hơi bực mình, tối qua ngủ ít nên thành ra sáng nay hơi khó ở. Thành ra tôi cũng bị lười tranh luận mấy cái không đâu, quay sang hỏi cô nhóc đang cặm cụi ở dãy bên cạnh:
- Ngọc.
- Ơi, Trung Anh gọi gì à?
- Số Ngọc thích nhất là gì?
- Số thích nhất á? Chắc là 24
- Đấy, 24, điền vào cho nhanh, rách việc.
- Ái chà, sướng nhất Ngọc nhá, được ông xã hỏi xin ý kiến để làm áo thi đấu.- Lũ vượn nghe xong quay qua nhìn đểu
- Im, nay tao khó ở, đừng để tao cáu.
Chúng nó cũng hiểu tính tôi, tôi nhây thì nhây thật nhưng mấy khi khó ở là chúng nó cũng không dám cãi, và cũng không muốn cãi. Nên cứ thế mà im. Quay sang nhìn thì Ngọc đã đỏ mặt rồi. Đúng là con gái, bị trêu có xíu mà đã ngại thì sau này hay bị trêu lắm này.
Cũng may, tiết 1 là tiết Công nghệ, nên tôi cứ thế tôi gục xuống bàn đánh một giấc ngon lành. Anh em bạn bè cũng biết ý nên thằng trước che thằng sau, thành ra tôi cũng lại sức sau 45 phút chợp mắt buổi sớm. Cơ mà vẫn mệt, nên tôi lại lết xuống căn tin mua cái bánh mì với lon bò húc uống cho tỉnh.
- Ê mày đi căn tin à, đợi tao với.
Quay lại thì thấy thằng Đoàn với theo gọi. Thế là hai thằng cùng ngồi đánh tạm hai cái bánh mì trứng chả cho ấm bụng. Nhấp một hớp bò húc, cái vị đắng ngắt của bò húc uống vào sáng sớm đúng là dễ tỉnh.
- Tao muốn nhờ mày tư vấn.
- À ha, thế thành ra nay không ra quán chị Ngân ăn với bọn kia mà lại đi ăn cùng thằng đi học sát giờ như tao là có lí do ấy hử. Nói xem.
- Giờ tao thích một em, cũng gọi là xinh xắn. Mày tư vấn xem tao nên tán như thế nào.
- Độp cái chưa gì ông kêu tôi tư vấn, giờ gái là ai, gái nào. Sở thích, dung mạo ra sao thì mới tư vấn được chứ. Với lại tao cũng có kinh nghiệm tình trường đéo đâu mà tư vấn cho mày?
- Mày khác, mày đứng im cái Ngọc nó cũng thích mày. Còn như tao là phải lấy cưa máy ra cưa chắc người ta mới đổ. Tư vấn đi, nhé.
- Thôi được rồi, trả tiền bữa này đi rồi tính.
- Ok
Thanh niên hớn hở rút ví , chạy ra chỗ thu ngân để trả. Đúng là bình thường giấu tiền như mèo giấu cứt, gặp kèo gái gú là tiền cũng là phù du. Chết thật, mấy thằng khứa này cũng bắt đầu biết yêu rồi cơ à.
- Ok trả rồi nhá, mày không tư vấn hẳn hoi thì hoàn lại tiền.
- Rồi rồi, thế mày thích ai?
- Trang.
- Trang, Trang lớp mình á?
- Ừ, chứ còn ai.
Tôi cười sặc cả ngụm bò húc tôi vừa hớp. Sơ qua thì ngoại hình Trang lớp tôi cũng ổn. Chỉ tội chẳng hiểu sao nó ăn gì mà đanh đá quá, thành ra ít ai dám gần nó, thế mà thằng cu Đoàn này lại thích được mới hay.
- Trang " bà chằn ” mà mày cũng thích được cơ à? Giỏi, giỏi đấy.
- Thì.... biết đâu được ấy, thích thì thích thôi.
- Ờ được rồi, tạm thời giờ tao chưa có giải pháp gì. Để tao nhờ cái Ngọc hỏi thử sơ qua mấy vấn đề cho mày dễ tìm hiểu, ok chưa.
- Ối thế thì nó lại được quá, anh em tốt,anh em tốt.
- Đổ thì 1 tuần ăn sáng nhé?
- Dạaaaaa, đổ thì em hầu cơm anh cả tháng luôn ạaaaaa.
- Nhớ mồm.