34t tuổi, lang thang trên mảnh đất HN này cũng mười mấy năm rồi... nhưng chuyện tình yêu trong anh đọng lại chỉ là con số 0 tròn trĩnh ...
Cô gái đầu tiên anh được anh giới thiệu là 1 cô bé osin tuổi 9x.. cái tuổi còn rất nhiều mơ mộng.. anh cũng rất muốn đến gần bên cô nhưng tất cả chỉ là sự hờ hững, cô bảo anh hâm, a đơ, a già chả biết gì.. với bao sự cô gắng, thì kết cục cũng chỉ là im lặng..
Vơi sự tự ti, anh tìm đến webtretho... 1 cô gái cũng độ ngoài 30, đang mang thai 7 tháng muốn tìm 1 người chồng giả ... anh chấp nhận và yêu thương cô, nhưng sau tất cả.. cô tắt máy và biến mất, dù anh đã thông báo cho gia đình, vượt qua bao lời chửi mắng can ngăn của gia đình ...
Vẫn bước tiếp dù đời còn chông gai, anh làm quen với cô ấy ...thực ra chính xác là 1 chị làm đồng nát gần khu trọ của anh ... nhưng cuộc tình đó ko phải là tình yêu mà chỉ là tình dục... Anh thì yêu nhưng cô ấy thì ko ... cô ấy bước đi và nói anh chỉ là cuộc chơi trong vô số cuộc chơi ... Đắng .. lần đầu tiên anh bật khóc ...
1 ngày nắng mùa hạ .. anh được giới thiệu 1 cô gái Nghệ An ... được cánh xe ôm loanh quanh truyền tay nhau, chén đi em, rau đấy , ko mất gì đâu ... Anh chả hiểu rau là gì, nhưng mà cứ thế thôi, cứ có cơ hội là anh muốn yêu, muốn tìm người vợ của mình ... Anh đưa cô đi chơi, đi ăn uống, anh vui lắm... Anh tặng cô những món quá mà cô nói, chưa ai đối xử tốt với cô như anh .. Anh bên cô thật ấm áp, thật hạnh phúc , anh đã mơ về ngôi nhà với những đứa trẻ ... Nhưng rồi đến 1 ngày cô biến mất, cô bảo cô có người yêu rồi , đi với anh chỉ là cho vui thôi ... Bỗng dưng anh muốn khóc mà ko thể khóc nổi ...
Ngày đông giá lạnh, a suy sụp vì những hy vọng của mình chỉ là thât vọng ... Anh lại gặp em, người con gái bán cây dạo ở 1 quán bún đậu ven đường ... Ấn tượng trong anh, em là cô gái mạnh mẽ khí khái như đàn ông... Em đã từng có chồng, có 2 đứa con và mang thai đứa thứ 3 thi chồng bỏ ... Thở 1 làn khói thuốc, uống chén rươu, em tâm sự với anh về cuộc đời .... Nắng gió và sự khổ cực đã in hằn trên khuôn mặt em, em kể bị chồng bạo hành, bị chồng đánh bay mất 2 cái răng ... Anh ngậm ngùi và thương cảm chia sẻ cùng em, tự nhiên tình thương trong anh nổi lên... Anh cũng tâm sự hết tât cả với em, anh muốn bên em chăm sóc hàn gắn những nỗi đau cho em ... Thấy em bán cây, anh đưa tiền và mua ủng hộ em 1 chậu cây với lời hẹn chiều em mang qua cho anh , a sẽ nấu cơm và mình nói chuyện để hiểu nhau nhiều hơn ... Chiều hôm ấy anh về với nụ cười trên môi , với bao niềm hy vọng xen lẫn hạnh phúc ... Nhưng rồi, 6h 7h, đến 12h đêm em vẫn không gọi, ko đến ... Anh nhìn qua khung cửa sổ, cơn mưa ngang qua .. Anh thấy mình chỉ là hạt mưa nhỏ nhoi trong vô vàn hạt mưa đến bên em ... Tự nhiên một hạt mưa lăn dài trên má anh ...
Mưa qua, nắng tới ... ngày trôi qua ngày, trong 1 cơn say anh theo chân bạn bè đi cave, 1 cái gì đó theo anh là xấu xa hư hỏng... nhưng anh lại cứ bước đi ... Rồi anh gặp em, nằm bên em suôt mấy tiếng, anh chỉ ôm em và nghe em tâm sự... 1 cô gái 30t đầu nuôi 1 đứa con còn cha nó thì ko biết là ai ... Lòng anh chợt thấy bâng khuâng ... Anh trả tiền và với lời hẹn anh sẽ quay lại ... Rồi sau đó bao lần, anh lại quay lại và gặp em, 1 cô gái già it khách nhất ở quán.... Anh trở thành khách ruột của em, chúng mình ko quan hệ, mà chỉ là tâm sự với bao tình cảm của những con người cô đơn chịu nhiều khổ đau ... Anh đưa em về phòng trọ của anh ăn cơm, những bữa cơm gia đình khiến anh thật hạnh phúc ... Những dòng tin nhắn yêu thương, những lời hỏi thăm quan tâm lẫn nhau , anh yêu em lúc nào ko biết ... Rồi đến 1 ngày a ngỏ lời yêu, muốn cưới em, muốn bù đắp cho em ... Nhưng đó lại là lần cuối anh được nói chuyện với em , em trả lời KO ... rồi tắt máy ko thể liên lạc, cũng chuyển chỗ khác ... Anh lại thât bại, thất bại thật rồi ...
Có lẽ ko còn hy vọng từ bản thân, anh nhờ tới sự giúp đỡ của gia đình... anh nhờ sự giúp đỡ của già đình, được giới thiệu cho 1 cô bé 90 ... Lần này a quyết tâm thật sự, nhưng bao lần anh cố gắng, bao dòng tin nhắn của anh, rồi bao lần anh vượt quãng đương mấy chục cây số đến chỉ nhìn thấy em thì trả lại chỉ lại sự hờ hững ... Anh kiên trì , vẫn kiên trì cố gắng, anh muốn yêu và muốn lây vợ ... Nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng ... Đến 1 ngày, em tuyên bố muốn nói chuyện thì mình chỉ là anh em kết nghĩa, còn ko thì đừng liên lạc nữa ... Anh đau, thật sự rât đau, thất tình thật sự ...
Liệu trên đường đời này, còn có ai muốn sánh bước cùng tôi ... Chẳng lẽ chỉ muốn 1 mái ấm gia đình, yêu và được yêu khó đến sao...
... Tâm sự 1 chàng trai xe ôm cô đơn nhất ..... tobe continue ....