charliethinh
Senior Member
Chào các bác, chả là mấy năm nay em luôn ăn không ngon ngủ không yên, bất kể em gặp ai hay chuẩn bị đi gặp ai, em cũng đều nghiên cứu nát bét cái Linkedin profile của người ta trước trước khi gặp để so sánh giữa mình với người ta. Nhiều lúc em trong giờ làm việc ngồi không mà có thể dành hàng 3 đến 4 tiếng đồng hồ để xem linkedin của những người dù chẳng hề liên quan đến mình, thậm chí em bị ám ảnh nhớ luôn tên 1 số người em stalk được, hay bạn bè của bạn hoặc để bạn cũ chỉ để xem người ta có hơn mình không. Nếu người ta hơn mình hoặc nhận được 1 cái gì đó tốt như thăng tiến hay gì đó thì em sẽ bị tuột hết sạch năng lượng, đơn cử như bây giờ. Em cũng đã đi tìm bác sĩ tâm lý rồi, nhưng điều trị năm ngoái xong năm nay lại đâu vào đấy.
Cái so sánh những người hơn mình thật sự rút sạch năng lượgn của em khiến em không thể làm gì khác, tình cờ là hôm trước bạn em gửi em cái bài test này SAPA-Project | Your Customized Personality Profile Report (https://www.sapa-project.org/) thì kết quả e để ý là sự đồng cảm (compassion) của em rất rất là âm so với người bình thường, và cảm giác được chú ý lại cao, và nay em đang đọc thì đây chính là những triệu chứng cơ bản nhất của bệnh ái kỷ. Ảnh kết quả em xin để bên dưới
Nay làm mấy test narcissim bằng tiếng Anh thì kết quả đưa ra là em bị khá nặng. Gần như em bị dính hết, 1 số triệu chứng tiêu biểu và cái em bị là thèm được ngưỡng mộ, ám ảnh với việc bản thân phải thành đạt, entitiled, chỉ xu xoe nịnh bợ chơi được với những người thành đạt, không có sự đồng cảm, ... Tất cả các cái em nói ra vừa rồi đều là các dấu hiệu của ái kỷ cũng như biểu hiện của em. Cái em thấy cái biểu hiện rõ ràng mạnh mẽ nhất là luôn luôn ghen tị, dù chả biết là ai cũng ghen tị hoặc nghĩ người ta ghen tức với mình.
Đó là các mặt ái kỷ kia, và bất cập của ái kỷ là gì? Em cũng dính hết luôn. Đây là 1 số list từ tiếng Anh em xin dịch ra ạ:
Nói thế nhiều rồi, nhưng em khá chắc em bị ái kỷ. Như này cũng không sung sướng gì đâu, em không kết nối được với thế giới, em càng ngày càng ít hoặc không có bạn, cuối tuần chỉ có 1 mình em. Em hay tự nhủ là à hay mình cố gắng đến đây xong mình sẽ thoải mái với cuộc sống hơn, hay mình hơn người này người kia nhưng cuộc sống nó không đơn giản chỉ là e cứ ru rú 1 mình cố gắng là được. Càng ngày e càng mất kết nối với thế giới, hay tham gia mấy group discord hay diễn đàn ẩn danh để che giấu đi cái yếu đuối bên trong em.
E xin thề là tất cả những thứ này, những tính cách này em đều không muốn. E chỉ muốn sống vui vẻ, e chỉ muốn sống hòa đồng mà thôi. Hồi bé em không bị, nó chỉ bị mấy năm trở lại đây thôi. Em nghi tính cách này của em do 2 yếu tố, yếu tố thứ nhất là suốt từ thời học cấp 2 lên hết cấp 3 e toàn bị bắt nạt. Nên khi lên đại học em lột xác giảm được gần 20 kg đến nỗi không ai nhận ra e lúc cũ nữa, vào được trường có tiếng, và e cũng nhận ra là gia đình mình khá là có tiền nên e trở nên ái kỷ, khinh thường và thiếu đồng cảm với người khác cuối cùng cũng chỉ để bảo vệ bản thân em. Và 1 lý do nữa là gia đình em có 1 người khá là thành đạt, em cũng hay bị so sánh nên ái kỷ cũng chính là cách e trốn tránh để bảo vệ bản thân em thôi.
Các vozer ai là bác sĩ thì tư vấn e với, e cám ơn, e đã dãi bày hết tâm sự rồi, thực sự em không muốn sống như này nữa. Em cũng đã đọc kinh phật, đọc hết đường xưa mây trắng, xem tử vi và tìm đường giải thoát rồi nhưng tất cả no hope. Năm ngoái em có gặp bác sĩ tâm lý nhưng mà hình như chưa bắt đúng bệnh của em.
Cái so sánh những người hơn mình thật sự rút sạch năng lượgn của em khiến em không thể làm gì khác, tình cờ là hôm trước bạn em gửi em cái bài test này SAPA-Project | Your Customized Personality Profile Report (https://www.sapa-project.org/) thì kết quả e để ý là sự đồng cảm (compassion) của em rất rất là âm so với người bình thường, và cảm giác được chú ý lại cao, và nay em đang đọc thì đây chính là những triệu chứng cơ bản nhất của bệnh ái kỷ. Ảnh kết quả em xin để bên dưới
Nay làm mấy test narcissim bằng tiếng Anh thì kết quả đưa ra là em bị khá nặng. Gần như em bị dính hết, 1 số triệu chứng tiêu biểu và cái em bị là thèm được ngưỡng mộ, ám ảnh với việc bản thân phải thành đạt, entitiled, chỉ xu xoe nịnh bợ chơi được với những người thành đạt, không có sự đồng cảm, ... Tất cả các cái em nói ra vừa rồi đều là các dấu hiệu của ái kỷ cũng như biểu hiện của em. Cái em thấy cái biểu hiện rõ ràng mạnh mẽ nhất là luôn luôn ghen tị, dù chả biết là ai cũng ghen tị hoặc nghĩ người ta ghen tức với mình.
Đó là các mặt ái kỷ kia, và bất cập của ái kỷ là gì? Em cũng dính hết luôn. Đây là 1 số list từ tiếng Anh em xin dịch ra ạ:
- Fear of or avoiding vulnerability.
- Withdrawing from others to hide feeling vulnerable.
- Perfectionism (with or without a fear of failure).
- Hypersensitivity to criticism, rejection or failure.
- Experiencing severe depression related to rejection or failure
- Reacting with anger (or even rage) when they feel criticized or rejected.
- Faking humility to hide their feelings or protect their sense of self-importance.
- Avoiding situations where failure is possible or likely, which can limit achievements.
Nói thế nhiều rồi, nhưng em khá chắc em bị ái kỷ. Như này cũng không sung sướng gì đâu, em không kết nối được với thế giới, em càng ngày càng ít hoặc không có bạn, cuối tuần chỉ có 1 mình em. Em hay tự nhủ là à hay mình cố gắng đến đây xong mình sẽ thoải mái với cuộc sống hơn, hay mình hơn người này người kia nhưng cuộc sống nó không đơn giản chỉ là e cứ ru rú 1 mình cố gắng là được. Càng ngày e càng mất kết nối với thế giới, hay tham gia mấy group discord hay diễn đàn ẩn danh để che giấu đi cái yếu đuối bên trong em.
E xin thề là tất cả những thứ này, những tính cách này em đều không muốn. E chỉ muốn sống vui vẻ, e chỉ muốn sống hòa đồng mà thôi. Hồi bé em không bị, nó chỉ bị mấy năm trở lại đây thôi. Em nghi tính cách này của em do 2 yếu tố, yếu tố thứ nhất là suốt từ thời học cấp 2 lên hết cấp 3 e toàn bị bắt nạt. Nên khi lên đại học em lột xác giảm được gần 20 kg đến nỗi không ai nhận ra e lúc cũ nữa, vào được trường có tiếng, và e cũng nhận ra là gia đình mình khá là có tiền nên e trở nên ái kỷ, khinh thường và thiếu đồng cảm với người khác cuối cùng cũng chỉ để bảo vệ bản thân em. Và 1 lý do nữa là gia đình em có 1 người khá là thành đạt, em cũng hay bị so sánh nên ái kỷ cũng chính là cách e trốn tránh để bảo vệ bản thân em thôi.
Các vozer ai là bác sĩ thì tư vấn e với, e cám ơn, e đã dãi bày hết tâm sự rồi, thực sự em không muốn sống như này nữa. Em cũng đã đọc kinh phật, đọc hết đường xưa mây trắng, xem tử vi và tìm đường giải thoát rồi nhưng tất cả no hope. Năm ngoái em có gặp bác sĩ tâm lý nhưng mà hình như chưa bắt đúng bệnh của em.