Tự sự trải lòng ở tuổi 3x

em thì chưa đến tuổi đầu băm như các bác trong thớt. nhưng mà cũng sinh đầu 9X, tình ra cũng ngấp nghé. Cv của em cũng khác so với các bác. Nhưng mấy cái PV hay gặp HR thì đúng là cũng chán y như thế :D
Tính ra em nghỉ việc từ tháng 5 đến giờ, chủ yếu em về nhà nghỉ ngơi cho thoải mái tinh thần vì cv trước của em nhiều cái mệt mỏi quá. Thời gian nghỉ em cũng nhắc bản thân phải học hành tập luyện này kia mà lười quá nên em toàn bỏ :shame:
Kể qua tí tâm sự với các bác chuyện Pv của cái thân em.
Bữa em còn đang dạy ở trên trường, trường em thì cách Hn đến 700km mnl. Vì xác định về làm tư nên em cũng nộp mấy cái Cv qua mail cho 1 số trường. Thì có 1 trường ở KĐT Ecopark gọi về. Ok, em về. Về thi kiến thức xong lại lóc cóc đi 700km quay lại trường. xong nó lại gọi về giảng thử. Lại bấm bụng đi về vì nghĩ trường tốt, vào được thì may mắn. Giảng thử ok. nó cũng bảo được rồi. Em lại đi 700km về núi. Xong bên nhân sự nó gọi điện bảo em về 1 lần nữa nc với ban giám hiệu thỏa thuận lương. Ơ thế lại còn thỏa thuận lương là sao :angry: xong nó bảo mức lương trả cho em chỉ hơn 4tr gần 5tr 1 tí. Sau 6 tháng thử việc thì mới được tăng lương dần. WTF, em cũng đồng ý là GV vùng khó về dạy bị đánh giá thấp mà k nghĩ nó trả rẻ mạt thế. Bảo luôn em k về làm nữa đâu. Nghĩ tức mấy lần mình đi đi về về, xa xôi chứ có phải gần gì cho cam. :too_sad: Mà tiên sư nó, 1 trường liên cấp quốc tế cũng có tiếng chứ có phải k đâu mà nó trả lương rẻ mạt vậy. Sau cũng thấy nó gọi bảo em về 1 lần nữa nhưng em k thèm về.
  • Có 1 lần vào dịp hè, em lại đi pv cho 1 trường tư thục khác ở ngoại thành HN. Lúc đầu tiên vào thì nc với ông hiệu trưởng. Chuyên môn thì k hỏi han gì, toàn hỏi những thứ k đâu vào đâu. Xong lúc sau thấy gọi 1 gv vào phỏng vấn. PV chưa đâu vào đâu đã hỏi em là nếu muốn về trường làm thì phải chấp nhận về trường học nghiệp vụ gì đó 6 tháng. 6 tháng này sẽ đánh giá năng lực luôn. Đạt thì ok còn k thì nghỉ. Vãi. thế thôi, em cũng k thèm về làm nữa.
  • Còn 1 trường khác lúc em gửi CV qua mail hỏi việc thì nhân sự gửi lại em bài test về thiền, toán, đố mẹo, trang tử, lão tử..... Trong khi em xin việc GV Văn :burn_joss_stick: Rồi có trường gọi em về pv, giảng thử. Xong cũng k thèm báo kết quả. Cứ im luôn không nói năng gì. Nghĩ nó chán :sad:
Giờ tính ra cv trước mắt của em ổn định. Nhưng đc nghe mọi ng đánh giá là áp lực cao, đào thải mạnh. Em thì cũng có tuổi, bme thì muốn em ổn định gia đình, con cái. Mà bây giờ em về làm chỗ mới thì nếu có lập gia đình cũng k có con cái được luôn. Thấy cũng mông lung như các bác vậy :too_sad:
thím ko ở trọ vùng cao nữa à?
 
tôi 40 rồi, vợ khoe 2 vạch tuần trước, chưa cả đi siêu âm xem đứa thứ 2 thế nào :/

//gửi bạn covid 2021, bố bạc tóc r con ơi
 
Tôi thất nghiệp từ giữa tháng 3, đúng lúc dịch Covid 19 bùng phát mạnh, tôi bị nghỉ việc do công ty định biên. Mãi đến cách đây 1 tuần tôi mới tìm được việc và đi làm lại, vẫn là công việc của dân văn phòng, lương hơi thảm nhưng không có sự kén chọn nữa, phải đi làm để có tiền nuôi bản thân, không làm mà đòi có ăn thì ăn đất, ăn cứt thôi.

Trong gần 3 tháng ròng thất nghiệp, tôi chủ yếu ở nhà đốt thời gian, tôi lấy tiền tích lũy ra ăn tạm, và lang thang trên các trang tuyển dụng tìm việc, tôi ít khi chủ động gửi mail CV xin việc mà tôi chỉ chờ họ xem hồ sơ của tôi trên mạng và họ gọi điện cho mình, lâu lâu có vài công việc lao động chân tay tôi thấy thì đi làm. Trong gần 3 tháng đó quả là một biến cố cuộc đời lớn, tôi đã thấm đòn cảnh trình độ đại học bị thất nghiệp và thấy được thực trạng xã hội hiện nay thất nghiệp khủng khiếp.

Những ngày thất nghiệp tôi bế tắc cùng cực, tôi giấu gia đình và bạn bè chuyện này, những ngày đầu thất nghiệp ở nhà tôi có trò truyện với hàng xóm xung quanh, nhưng sau đó do chán nản, tôi hạn chế tiếp xúc với họ nên hình như họ có chút nghi ngờ, đánh giá và đề phòng tôi, họ nghĩ tôi lười nhác không đi tìm việc hoặc có vấn đề gì đó, tôi cũng hơi lo. Nhưng nhiều lúc tôi nghĩ kệ mẹ thiên hạ, vì họ không ở vị trí của mình và bạn không có quyền phán xét tôi.

Tiếp theo tôi ngấm đòn tuyển dụng, tôi hiểu tại sao nhiều người ghét nhân viên Hr đến thế. Nhân viên Hr công ty cũ của tôi mãi 2.5 tháng họ mới chốt sổ BHXH và trả sổ kèm theo quyết định nghỉ việc cho tôi, mặc dù tôi hỏi mấy lần nhưng họ cứ cù nhây làm ngơ. Tiếp theo trong quãng thời gian này tôi đi phỏng vấn rất nhiều công ty nhưng toàn trượt, nhưng tôi ức chế cách doanh nghiệp làm ăn và đối xử với người khác, tôi xin kể như sau:
  • Có công ty mời tôi di phỏng vấn, tôi thấy họ tuyển vị trí tầm Trưởng bộ phận hay Phó phòng, tôi đã nói thẳng là tôi chưa đủ khả năng và đủ tầm rồi, thế mà Hr cứ nói tôi nên thử sức, cứ đến đi, thế là tôi đi PV, và người phỏng vấn tôi tỏ ra khinh khỉnh, sau khi tôi giới thiệu bản thân, ông ta chê bai 2, 3 câu xong rồi chốt em chưa đạt yêu cầu, tôi ra về trong trời mưa và ngậm cục tức.
  • Có 2 công ty mời tôi phỏng vấn online, qua Skype, nhưng họ tắt camera phía đầu của họ, tôi chả nhìn thấy mặt họ, người phỏng vấn thì là nhân viên phòng Kiểm soát nội bộ, chứ không phải là người có chuyên môn của vị trí tuyển, lạ thật ai đời phỏng vấn lại không có người cùng chuyên môn phỏng vấn, lúc phỏng vấn thì quát nạt to tiếng với ứng viên.
  • Có 2 công ty thì tôi thấy nguồn tin trên mạng, họ bảo tôi nộp hồ sơ qua email đi, tôi nộp hồ sơ qua email, xong họ im bặt không thèm trả lời 1 câu luôn (Xin tiết lộ công ty này nằm trong top 100 DN lớn nhất VN đó)
  • Có công ty thì tôi nộp CV qua email, xong họ trả lời, tiếp theo tôi email hỏi họ 1 số câu rất bình thường của người đi xin việc, vd: cho em xin giờ giấc làm việc hằng ngày thế nào ? cho em hỏi lương của mình là gross hay net ? cho em hỏi thăm công việc này có liên quan đến kinh doanh không ? cho em hỏi thăm bộ phận hay phòng ban của mình có đông nhân viên không hay là nếu em vào thì chỉ có 1 mình em, thế là họ im luôn và không thèm trả lời mail nữa.
  • Có công ty tôi đến thì không có nhân sự tiếp, có con bé lễ tân ra mời vào phòng họp, xong đưa một nhân viên tuổi đời còn ít hơn tôi, cấp bậc là nhân viên bình thường, nhân viên đó alo cho quản lý bảo đến giờ phỏng vấn rồi, quản lý bảo bận không ra dự phỏng vấn được, vãi thật, có lịch tuyển dụng mà không biết hay sao mà bận, xong nhân viên đó tiếp tôi dăm ba câu rồi mời về.
  • Tiếp theo có Hr thì trao đổi với tôi qua ứng dụng chat Zalo, Viber, không biết họ tiếc cú điện thoại hay không thể soạn nổi emai hay sao ấy ? thua luôn. Cảm giác thấy không chuyên nghiệp tí nào.
  • Tiếp theo chỗ chỗ đi phỏng vấn thì họ bảo sau 3 ngày có kết quả, nhưng 2 tháng rồi không thấy họ phản hồi gì hết. (Xin tiết lộ công ty này là 1 hệ thống bán lẻ có tiếng và rất lớn).
  • Tiếp theo có trường hợp tôi phát hiện ra là Hr bảo tôi nộp CV đi nhưng họ cho mình có quyền sinh sát trong tay và có lựa CV của mình hay không. Có trường hợp tôi phát hiện vị trí dự tuyển, phòng đang có 2 người, 2 người đó tuổi ít hơn tôi 3, 4 tuổi, Hr có thẩy CV của tôi sang cho 2 người đó xem, và các bạn hiểu rồi, chắc 2 người đó xem qua kiểu đéo thích thằng lớn tuổi hơn mình, nhiều tuổi hơn mình nên nó chém với Hr là không đạt hay không phù hợp nên Hr không có liên hệ tôi nữa.
Tôi nhận ra rằng nếu mình giỏi, thì sẽ không bị đào thải bởi bất kỳ tác động nào của đời sống xã hội, do mình kém thôi, và nếu mình giỏi thì nếu có thất nghiệp cũng sẽ tìm được việc sớm lại chứ không lâu đến thế. Và tôi khuyên các bạn trẻ hãy hành xử một cách lịch xự và tử tế nhất với Hr và doanh nghiệp nhưng cũng phải lưu ý rằng mình bán sức lao động nên nhiều lúc không cần quá tử tế với họ vì họ cũng chả xem bạn ra gì đâu.

Cuối cùng sau khi đi làm lại tôi cảm thấy bản thân bị ì, trì trệ do nghỉ quá lâu, tôi thấy lo lắng và run lắm, hôm giờ hôm nào làm về cũng bơ phờ, nhưng đôi lúc tôi lại muốn bản thân bơ phờ mệt đừ đi để ngủ ngay và quên hết mọi việc khác, mong trước mắt thì ngày qua ngày như thế cái đã.

Về tôi, tôi thì đụt, nhát, giao tiếp kém, 3x rồi mà nhiều tình huống xử lý còn non nớt, khó hòa đồng, trình độ kỹ năng chuyên môn yếu, tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục với môi trường văn phòng được nữa, cho là bị đào thải đi, tôi đang tính hướng sớm muộn cũng nghỉ và làm cái gì khác tự do, làm cái gì thì cũng xác định rồi, theo các bạn với mẫu người thế này thì có thể làm gì được nhỉ ? Tôi lo sợ mai sau tương lai mình thế nào đây ? sao lo được cho gia đình, sao gánh vác được chuyện lớn. Cũng dài rồi, cuối tuần rảnh có chút tâm sự vậy, có tôi sẽ tiếp tục cập nhật nếu nghĩ ra gì đó.
30 tuổi mà chưa làm trưởng phòng thì loser nhé

https://voz.vn/t/30-tuoi-phai-lam-truong-hoac-pho-phong.72123/
 
thất nghiệp ở nhà 1 năm
sau 1 năm tìm được việc lương x4 so với chỗ cũ 8-)
 
tôi ít khi chủ động gửi mail CV xin việc mà tôi chỉ chờ họ xem hồ sơ của tôi trên mạng và họ gọi điện cho mình
bác làm kiểu này thì đời nào mới có việc.
Hơn nữa những công ty ngon thì người ta nộp vào ầm ầm, tuyển còn không hết ấy chứ, họ đâu để mắt đến những hồ sơ của bác - trừ khi cv rất "sáng sủa", nhưng tôi đoán là cv của bác thì không rồi :3 - tôi từng thấy những cty phỏng vấn một đợt khoảng 10k - 12k ừng viên cho 300 vị trí đấy, phỏng vấn trong một hội trường lớn trong khoảng 20 ngày (mỗi ngày khoảng 600, tức là một buổi 300)
Mấy công ty kiếm hồ sơ ứng viên chủ yếu là linh tinh, thiếu ừng viên lắm nên mới cố gắng xin bác đi pv để HR lấy KPI chứ ngay từ đầu bác đã nhận mình không đủ sức là họ biết thừa ko đậu rồi còn gì nữa.
-----
Nếu sau này có thời gian rảnh, bác hãy học một cái gì đó, trước kia tôi từng đi thi hộ cho những người học đh tại chức, u30 u40 có cả nên bác đừng ngại, tôi cũng từng có thời gian nghỉ gần 3 tháng (do tốt nghiệp đúng đợt dịch, bố mẹ bắt về quê luôn, không cho ở sg xin việc) tôi không dám để bản thân mình rỗi rãi quá nhiều, sợ mình lười biếng, quen sướng, nhàn vi cư bất thiện là hoàn toàn có thật đấy.
Nếu bác cảm thấy khó hòa nhập thì càng nên đi học, vì đó là môi trường mọi người rất dễ thân thiện với nhau, không bị áp lực hay đồng tiền chi phối, quen với nhiều người thì bác dễ thích nghi và học hỏi cách đối nhân xử thế tốt hơn.
Chúc bác thành công hơn nhé.
 
Last edited:
đợt rồi chán cty nên public CV lên Vietnamworks với careerbuilder, có 2 cty gọi pv, cả 2 mình đều chưa có kinh nghiệm trong ngành nhưng đậu cả 2
-cty đầu tiên làm dịch vụ kỹ thuật, mình thì dân sales kỹ thuật B2B, không quá khó khăn cho lắm
-cty thứ 2 làm trong ngành nhựa, sales B2B, đúng ngành nhưng sản phẩm thì mình chịu, mù tịt, thế là anh giám đốc bảo về làm 1 bản kế hoạch sơ bộ để phát triển thị trường. cũng về tìm tòi này kia, sơ bộ về ngành, thông tin tổng thể và xu hướng, đối thủ cạnh tranh và chiến lược giành thị phần các kiểu, dù ngành này mình chả biết cái mẹ gì cả. xong gửi cho anh giám đốc, 10p sau anh giám đốc đó mail cho HR bảo mời mình đến làm việc, có cc mình luôn. nhưng đợt này dính con covid, lại không dám chuyển nữa, ở lại cty cũ làm vì qua cty mới nếu tình hình căng thì dễ bị đào thải
cũng chẳng biết tham bát bỏ mâm hay gì, nhưng dù đi hay ở thì cũng chẳng sao cả, lương 2 bên same same nhau nên chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống :smile:
 
Công ty mới toang đợt tháng 4, may là đi theo sếp sang công ty khác của sếp.
Làm lại từ đầu!
 
Tôi thấy ae 3x mà quan hệ trong nghề kém thật.
Tôi thì cứ nghỉ việc đâu mà alo đám ae bạn bè cái là giới thiệu 1 đống việc.
Chưa bao giờ phải đi up hồ sơ lên mạng, tìm công ty thì càng không. Đơn giản mối quan hệ quá nhiều để liên hệ, và mình có sự tin tưởng của họ.
À trước tôi là chỉ huy trưởng còn giờ là nhân viên quèn thôi 😆
 
1-2 năm rồi mới đi chứ, mà quan trọng phải làm tốt cv hiện tại nữa thím ạ :D
Cứ mỗi lần đi thì min tăng lương là 30%. Lương bây giờ của mình x3 lương năm 2016
Tầm 2, 3 năm nhảy 1 lần là đẹp, với những mẫu người không ngại thanh đổi, thích thử thách, trải nghiệm mới, 1 năm thì hơi ngắn, không nên.
HR phỏng vấn HR sao các bạn, hai bên chó như nhau rồi làm sao pv?
Hr phỏng vấn Hr thì chắc phải lươn lẹo và diễn sâu lắm.
1-2 năm mà chưa hiểu rõ DN làm gì thì phế quá bác ạ :LOL:
Thì có thể họ chị chăm chú làm việc xong rồi về chứ không quan tâm đến việc đấu đá, việc kinh doanh, việc túm 5 tụm ba đàn đúm bè cánh.
bác làm kiểu này thì đời nào mới có việc.
Hơn nữa những công ty ngon thì người ta nộp vào ầm ầm, tuyển còn không hết ấy chứ, họ đâu để mắt đến những hồ sơ của bác - trừ khi cv rất "sáng sủa", nhưng tôi đoán là cv của bác thì không rồi :3 - tôi từng thấy những cty phỏng vấn một đợt khoảng 10k - 12k ừng viên cho 300 vị trí đấy, phỏng vấn trong một hội trường lớn trong khoảng 20 ngày (mỗi ngày khoảng 600, tức là một buổi 300)
Mấy công ty kiếm hồ sơ ứng viên chủ yếu là linh tinh, thiếu ừng viên lắm nên mới cố gắng xin bác đi pv để HR lấy KPI chứ ngay từ đầu bác đã nhận mình không đủ sức là họ biết thừa ko đậu rồi còn gì nữa.
-----
Nếu sau này có thời gian rảnh, bác hãy học một cái gì đó, trước kia tôi từng đi thi hộ cho những người học đh tại chức, u30 u40 có cả nên bác đừng ngại, tôi cũng từng có thời gian nghỉ gần 3 tháng (do tốt nghiệp đúng đợt dịch, bố mẹ bắt về quê luôn, không cho ở sg xin việc) tôi không dám để bản thân mình rỗi rãi quá nhiều, sợ mình lười biếng, quen sướng, nhàn vi cư bất thiện là hoàn toàn có thật đấy.
Nếu bác cảm thấy khó hòa nhập thì càng nên đi học, vì đó là môi trường mọi người rất dễ thân thiện với nhau, không bị áp lực hay đồng tiền chi phối, quen với nhiều người thì bác dễ thích nghi và học hỏi cách đối nhân xử thế tốt hơn.
Chúc bác thành công hơn nhé.
Cảm ơn những lời khuyên chân thành của bác.

tôi cảm nhận thớt giao tiếp kém, ít nói, lầm lì, hay nghĩ ngơi (tự kỉ nhẹ) và hay tự ái
:too_sad::tire::pudency:
 
Last edited:
1-2 năm e nghĩ nó chỉ đc cái bề nổi thôi, chứ hiểu sâu thì chưa đủ đâu bác ạ, trừ khi công việc nó quá đơn giản
Mình làm IT nên đánh theo dự án, xong dự án to to là đi đc rồi, cũng k hẳn cần hiểu rõ hết ngóc ngách.
Ví dụ Như làm Bank thì bao giờ cho hiểu sâu hết được :D
Còn những mảng đơn giản như thanh toán, tài khoản, tiết kiệm thì cũng có gì phức tạp đâu.
 
Tôi thất nghiệp từ giữa tháng 3, đúng lúc dịch Covid 19 bùng phát mạnh, tôi bị nghỉ việc do công ty định biên. Mãi đến cách đây 1 tuần tôi mới tìm được việc và đi làm lại, vẫn là công việc của dân văn phòng, lương hơi thảm nhưng không có sự kén chọn nữa, phải đi làm để có tiền nuôi bản thân, không làm mà đòi có ăn thì ăn đất, ăn cứt thôi.

Trong gần 3 tháng ròng thất nghiệp, tôi chủ yếu ở nhà đốt thời gian, tôi lấy tiền tích lũy ra ăn tạm, và lang thang trên các trang tuyển dụng tìm việc, tôi ít khi chủ động gửi mail CV xin việc mà tôi chỉ chờ họ xem hồ sơ của tôi trên mạng và họ gọi điện cho mình, lâu lâu có vài công việc lao động chân tay tôi thấy thì đi làm. Trong gần 3 tháng đó quả là một biến cố cuộc đời lớn, tôi đã thấm đòn cảnh trình độ đại học bị thất nghiệp và thấy được thực trạng xã hội hiện nay thất nghiệp khủng khiếp.

Những ngày thất nghiệp tôi bế tắc cùng cực, tôi giấu gia đình và bạn bè chuyện này, những ngày đầu thất nghiệp ở nhà tôi có trò truyện với hàng xóm xung quanh, nhưng sau đó do chán nản, tôi hạn chế tiếp xúc với họ nên hình như họ có chút nghi ngờ, đánh giá và đề phòng tôi, họ nghĩ tôi lười nhác không đi tìm việc hoặc có vấn đề gì đó, tôi cũng hơi lo. Nhưng nhiều lúc tôi nghĩ kệ mẹ thiên hạ, vì họ không ở vị trí của mình và bạn không có quyền phán xét tôi.

Tiếp theo tôi ngấm đòn tuyển dụng, tôi hiểu tại sao nhiều người ghét nhân viên Hr đến thế. Nhân viên Hr công ty cũ của tôi mãi 2.5 tháng họ mới chốt sổ BHXH và trả sổ kèm theo quyết định nghỉ việc cho tôi, mặc dù tôi hỏi mấy lần nhưng họ cứ cù nhây làm ngơ. Tiếp theo trong quãng thời gian này tôi đi phỏng vấn rất nhiều công ty nhưng toàn trượt, nhưng tôi ức chế cách doanh nghiệp làm ăn và đối xử với người khác, tôi xin kể như sau:
  • Có công ty mời tôi di phỏng vấn, tôi thấy họ tuyển vị trí tầm Trưởng bộ phận hay Phó phòng, tôi đã nói thẳng là tôi chưa đủ khả năng và đủ tầm rồi, thế mà Hr cứ nói tôi nên thử sức, cứ đến đi, thế là tôi đi PV, và người phỏng vấn tôi tỏ ra khinh khỉnh, sau khi tôi giới thiệu bản thân, ông ta chê bai 2, 3 câu xong rồi chốt em chưa đạt yêu cầu, tôi ra về trong trời mưa và ngậm cục tức.
  • Có 2 công ty mời tôi phỏng vấn online, qua Skype, nhưng họ tắt camera phía đầu của họ, tôi chả nhìn thấy mặt họ, người phỏng vấn thì là nhân viên phòng Kiểm soát nội bộ, chứ không phải là người có chuyên môn của vị trí tuyển, lạ thật ai đời phỏng vấn lại không có người cùng chuyên môn phỏng vấn, lúc phỏng vấn thì quát nạt to tiếng với ứng viên.
  • Có 2 công ty thì tôi thấy nguồn tin trên mạng, họ bảo tôi nộp hồ sơ qua email đi, tôi nộp hồ sơ qua email, xong họ im bặt không thèm trả lời 1 câu luôn (Xin tiết lộ công ty này nằm trong top 100 DN lớn nhất VN đó)
  • Có công ty thì tôi nộp CV qua email, xong họ trả lời, tiếp theo tôi email hỏi họ 1 số câu rất bình thường của người đi xin việc, vd: cho em xin giờ giấc làm việc hằng ngày thế nào ? cho em hỏi lương của mình là gross hay net ? cho em hỏi thăm công việc này có liên quan đến kinh doanh không ? cho em hỏi thăm bộ phận hay phòng ban của mình có đông nhân viên không hay là nếu em vào thì chỉ có 1 mình em, thế là họ im luôn và không thèm trả lời mail nữa.
  • Có công ty tôi đến thì không có nhân sự tiếp, có con bé lễ tân ra mời vào phòng họp, xong đưa một nhân viên tuổi đời còn ít hơn tôi, cấp bậc là nhân viên bình thường, nhân viên đó alo cho quản lý bảo đến giờ phỏng vấn rồi, quản lý bảo bận không ra dự phỏng vấn được, vãi thật, có lịch tuyển dụng mà không biết hay sao mà bận, xong nhân viên đó tiếp tôi dăm ba câu rồi mời về.
  • Tiếp theo có Hr thì trao đổi với tôi qua ứng dụng chat Zalo, Viber, không biết họ tiếc cú điện thoại hay không thể soạn nổi emai hay sao ấy ? thua luôn. Cảm giác thấy không chuyên nghiệp tí nào.
  • Tiếp theo chỗ chỗ đi phỏng vấn thì họ bảo sau 3 ngày có kết quả, nhưng 2 tháng rồi không thấy họ phản hồi gì hết. (Xin tiết lộ công ty này là 1 hệ thống bán lẻ có tiếng và rất lớn).
  • Tiếp theo có trường hợp tôi phát hiện ra là Hr bảo tôi nộp CV đi nhưng họ cho mình có quyền sinh sát trong tay và có lựa CV của mình hay không. Có trường hợp tôi phát hiện vị trí dự tuyển, phòng đang có 2 người, 2 người đó tuổi ít hơn tôi 3, 4 tuổi, Hr có thẩy CV của tôi sang cho 2 người đó xem, và các bạn hiểu rồi, chắc 2 người đó xem qua kiểu đéo thích thằng lớn tuổi hơn mình, nhiều tuổi hơn mình nên nó chém với Hr là không đạt hay không phù hợp nên Hr không có liên hệ tôi nữa.
Tôi nhận ra rằng nếu mình giỏi, thì sẽ không bị đào thải bởi bất kỳ tác động nào của đời sống xã hội, do mình kém thôi, và nếu mình giỏi thì nếu có thất nghiệp cũng sẽ tìm được việc sớm lại chứ không lâu đến thế. Và tôi khuyên các bạn trẻ hãy hành xử một cách lịch xự và tử tế nhất với Hr và doanh nghiệp nhưng cũng phải lưu ý rằng mình bán sức lao động nên nhiều lúc không cần quá tử tế với họ vì họ cũng chả xem bạn ra gì đâu.

Cuối cùng sau khi đi làm lại tôi cảm thấy bản thân bị ì, trì trệ do nghỉ quá lâu, tôi thấy lo lắng và run lắm, hôm giờ hôm nào làm về cũng bơ phờ, nhưng đôi lúc tôi lại muốn bản thân bơ phờ mệt đừ đi để ngủ ngay và quên hết mọi việc khác, mong trước mắt thì ngày qua ngày như thế cái đã.

Về tôi, tôi thì đụt, nhát, giao tiếp kém, 3x rồi mà nhiều tình huống xử lý còn non nớt, khó hòa đồng, trình độ kỹ năng chuyên môn yếu, sức khỏe thì tàm tạm à, rất hay bị bệnh vặt.
Tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục với môi trường văn phòng được nữa, cho là bị đào thải đi, tôi đang tính hướng sớm muộn cũng nghỉ và làm cái gì khác tự do, làm cái gì thì cũng xác định rồi, theo các bạn với mẫu người thế này thì có thể làm gì được nhỉ ? Tôi lo sợ mai sau tương lai mình thế nào đây ? sao lo được cho gia đình, sao gánh vác được chuyện lớn. Cũng dài rồi, cuối tuần rảnh có chút tâm sự vậy, có tôi sẽ tiếp tục cập nhật nếu nghĩ ra gì đó.

Chúc bác vượt qua giai đoạn khó khăn chung này. Đọc bài thấy bác là người chín chắn, biết suy nghĩ trước sau. Có chuẩn mực đạo đức.
Em tuổi đời ít hơn bác nhưng cũng hiểu được đôi phần. Có khó khăn, có cạnh tranh mới sinh ra xuất chúng bác ạ. Có điều nó khắc nghiệt quá, ai không theo được cuộc chơi sẽ bị đào thải. Họ chính là những người mong manh, dễ vỡ nhất.

Cứ cho là cuộc chơi này mình thất bại & chấp nhận với điều đấy để sang cuộc chơi khác sớm hơn.
Có điều chúng ta có tìm được hay tạo ra được cuộc chơi mà ở đó ta là anh hùng không thôi.

Em từng gặp 2 người, 1 người kém 1 tuổi, 1 người bằng tuổi, họ ra đời làm từ rất sớm. Khi nói chuyện, thấy trong họ toàn những tiêu cực, đổ lỗi cho gia đình, số phận. Họ tự giết mình, giết tương lai mình bằng cái suy nghĩ vớ vẩn đấy, có giúp, có kéo họ ra thì họ vẫn muốn đắm chìm trong đó như tự bảo vệ mình bởi số phận. Không cách nào khác.
Gặp những con người ấy mới thấy người đàn ông hơn nhau ở cái chí, cái suy nghĩ. Biết mình yếu kém chưa hẳn đã yếu kém.
Hãy coi nó là 1 lần thay lông, không được thì ta đập hết xây lại bác ạ.
Bác sẽ sớm ổn thôi.
 
Last edited:
Trời tối mưa, người hơi ướt, người đang cảm, trên đường về, điện thoại mẹ gọi, nói ông già ở nhà lại lên cơn chửi rủa nhà ngoại, nguyền rủa vợ con, mẹ nói ông chửi mình là đứa ăn hại, kém cỏi, lớn rồi đéo chịu lấy vợ, đứa không ra gì, gen nhà ngoại, đéo khá được này nọ, gái tao cần tao vơ cả đống, đay nghiến mình và kêu sẽ bổ vào mặt mình, mình buồn lắm, vừa lái xe vừa khóc, giờ mới ăn tối, ăn tạm 2 cái bánh mì để uống thuốc cảm. Sao ông ấy độc ác với mẹ con mình quá.
 
Last edited:
Trời tối mưa, người hơi ướt, người đang cảm, trên đường về, điện thoại mẹ gọi, nói ông già ở nhà lại lên cơn chửi rủa nhà ngoại, nguyền rủa vợ con, mẹ nói ông chửi mình là đứa ăn hại, kém cỏi, đéo chịu lấy vợ, đứa không ra gì, gen nhà ngoại, đéo khá được này nọ, gái tao cần tao vơ cả đống, kêu sẽ bổ mặt mình, mình buồn lắm, vừa lái xe vừa khóc, giờ mới ăn tối, ăn tạm 2 cái bánh mì để uống thuốc cảm. Sao ông ấy độc ác với mẹ con mình quá.
Ui trời, trai ba mươi rồi mà thím để cho ông già thím nói năng vậy à. Hồi đó ông già mình cũng cái tật nói xàm, kiểu nói không có lý lẽ thích quát mắng. Bị mình đục cho một lần giờ sợ luôn, bây giờ mình nói gì cũng không dám nói lại. Có nhiều nhiều loại đàn ông như ông già thím lắm, nghe lời tôi về dần cho lão một trần là lần sau lão không dám hó hé nữa đâu. Tự nhiên khi không thím buồn, khóc, đúng là king of loser cmnr. :rolleyes:
 
Ui trời, trai ba mươi rồi mà thím để cho ông già thím nói năng vậy à. Hồi đó ông già mình cũng cái tật nói xàm, kiểu nói không có lý lẽ thích quát mắng. Bị mình đục cho một lần giờ sợ luôn, bây giờ mình nói gì cũng không dám nói lại. Có nhiều nhiều loại đàn ông như ông già thím lắm, nghe lời tôi về dần cho lão một trần là lần sau lão không dám hó hé nữa đâu. Tự nhiên khi không thím buồn, khóc, đúng là king of loser cmnr. :rolleyes:
Thím làm sao mà hiểu được, khủng khiếp lắm, tại sao ông ta không để không khí gia đình yên ổn mà cứ kiếm chuyện hoài.
 
Back
Top