Tôi thất nghiệp từ giữa tháng 3, đúng lúc dịch Covid 19 bùng phát mạnh, tôi bị nghỉ việc do công ty định biên. Mãi đến cách đây 1 tuần tôi mới tìm được việc và đi làm lại, vẫn là công việc của dân văn phòng, lương hơi thảm nhưng không có sự kén chọn nữa, phải đi làm để có tiền nuôi bản thân, không làm mà đòi có ăn thì ăn đất, ăn cứt thôi.
Trong gần 3 tháng ròng thất nghiệp, tôi chủ yếu ở nhà đốt thời gian, tôi lấy tiền tích lũy ra ăn tạm, và lang thang trên các trang tuyển dụng tìm việc, tôi ít khi chủ động gửi mail CV xin việc mà tôi chỉ chờ họ xem hồ sơ của tôi trên mạng và họ gọi điện cho mình, lâu lâu có vài công việc lao động chân tay tôi thấy thì đi làm. Trong gần 3 tháng đó quả là một biến cố cuộc đời lớn, tôi đã thấm đòn cảnh trình độ đại học bị thất nghiệp và thấy được thực trạng xã hội hiện nay thất nghiệp khủng khiếp.
Những ngày thất nghiệp tôi bế tắc cùng cực, tôi giấu gia đình và bạn bè chuyện này, những ngày đầu thất nghiệp ở nhà tôi có trò truyện với hàng xóm xung quanh, nhưng sau đó do chán nản, tôi hạn chế tiếp xúc với họ nên hình như họ có chút nghi ngờ, đánh giá và đề phòng tôi, họ nghĩ tôi lười nhác không đi tìm việc hoặc có vấn đề gì đó, tôi cũng hơi lo. Nhưng nhiều lúc tôi nghĩ kệ mẹ thiên hạ, vì họ không ở vị trí của mình và bạn không có quyền phán xét tôi.
Tiếp theo tôi ngấm đòn tuyển dụng, tôi hiểu tại sao nhiều người ghét nhân viên Hr đến thế. Nhân viên Hr công ty cũ của tôi mãi 2.5 tháng họ mới chốt sổ BHXH và trả sổ kèm theo quyết định nghỉ việc cho tôi, mặc dù tôi hỏi mấy lần nhưng họ cứ cù nhây làm ngơ. Tiếp theo trong quãng thời gian này tôi đi phỏng vấn rất nhiều công ty nhưng toàn trượt, nhưng tôi ức chế cách doanh nghiệp làm ăn và đối xử với người khác, tôi xin kể như sau:
- Có công ty mời tôi di phỏng vấn, tôi thấy họ tuyển vị trí tầm Trưởng bộ phận hay Phó phòng, tôi đã nói thẳng là tôi chưa đủ khả năng và đủ tầm rồi, thế mà Hr cứ nói tôi nên thử sức, cứ đến đi, thế là tôi đi PV, và người phỏng vấn tôi tỏ ra khinh khỉnh, sau khi tôi giới thiệu bản thân, ông ta chê bai 2, 3 câu xong rồi chốt em chưa đạt yêu cầu, tôi ra về trong trời mưa và ngậm cục tức.
- Có 2 công ty mời tôi phỏng vấn online, qua Skype, nhưng họ tắt camera phía đầu của họ, tôi chả nhìn thấy mặt họ, người phỏng vấn thì là nhân viên phòng Kiểm soát nội bộ, chứ không phải là người có chuyên môn của vị trí tuyển, lạ thật ai đời phỏng vấn lại không có người cùng chuyên môn phỏng vấn, lúc phỏng vấn thì quát nạt to tiếng với ứng viên.
- Có 2 công ty thì tôi thấy nguồn tin trên mạng, họ bảo tôi nộp hồ sơ qua email đi, tôi nộp hồ sơ qua email, xong họ im bặt không thèm trả lời 1 câu luôn (Xin tiết lộ công ty này nằm trong top 100 DN lớn nhất VN đó)
- Có công ty thì tôi nộp CV qua email, xong họ trả lời, tiếp theo tôi email hỏi họ 1 số câu rất bình thường của người đi xin việc, vd: cho em xin giờ giấc làm việc hằng ngày thế nào ? cho em hỏi lương của mình là gross hay net ? cho em hỏi thăm công việc này có liên quan đến kinh doanh không ? cho em hỏi thăm bộ phận hay phòng ban của mình có đông nhân viên không hay là nếu em vào thì chỉ có 1 mình em, thế là họ im luôn và không thèm trả lời mail nữa.
- Có công ty tôi đến thì không có nhân sự tiếp, có con bé lễ tân ra mời vào phòng họp, xong đưa một nhân viên tuổi đời còn ít hơn tôi, cấp bậc là nhân viên bình thường, nhân viên đó alo cho quản lý bảo đến giờ phỏng vấn rồi, quản lý bảo bận không ra dự phỏng vấn được, vãi thật, có lịch tuyển dụng mà không biết hay sao mà bận, xong nhân viên đó tiếp tôi dăm ba câu rồi mời về.
- Tiếp theo có Hr thì trao đổi với tôi qua ứng dụng chat Zalo, Viber, không biết họ tiếc cú điện thoại hay không thể soạn nổi emai hay sao ấy ? thua luôn. Cảm giác thấy không chuyên nghiệp tí nào.
- Tiếp theo chỗ chỗ đi phỏng vấn thì họ bảo sau 3 ngày có kết quả, nhưng 2 tháng rồi không thấy họ phản hồi gì hết. (Xin tiết lộ công ty này là 1 hệ thống bán lẻ có tiếng và rất lớn).
- Tiếp theo có trường hợp tôi phát hiện ra là Hr bảo tôi nộp CV đi nhưng họ cho mình có quyền sinh sát trong tay và có lựa CV của mình hay không. Có trường hợp tôi phát hiện vị trí dự tuyển, phòng đang có 2 người, 2 người đó tuổi ít hơn tôi 3, 4 tuổi, Hr có thẩy CV của tôi sang cho 2 người đó xem, và các bạn hiểu rồi, chắc 2 người đó xem qua kiểu đéo thích thằng lớn tuổi hơn mình, nhiều tuổi hơn mình nên nó chém với Hr là không đạt hay không phù hợp nên Hr không có liên hệ tôi nữa.
Tôi nhận ra rằng nếu mình giỏi, thì sẽ không bị đào thải bởi bất kỳ tác động nào của đời sống xã hội, do mình kém thôi, và nếu mình giỏi thì nếu có thất nghiệp cũng sẽ tìm được việc sớm lại chứ không lâu đến thế. Và tôi khuyên các bạn trẻ hãy hành xử một cách lịch xự và tử tế nhất với Hr và doanh nghiệp nhưng cũng phải lưu ý rằng mình bán sức lao động nên nhiều lúc không cần quá tử tế với họ vì họ cũng chả xem bạn ra gì đâu.
Cuối cùng sau khi đi làm lại tôi cảm thấy bản thân bị ì, trì trệ do nghỉ quá lâu, tôi thấy lo lắng và run lắm, hôm giờ hôm nào làm về cũng bơ phờ, nhưng đôi lúc tôi lại muốn bản thân bơ phờ mệt đừ đi để ngủ ngay và quên hết mọi việc khác, mong trước mắt thì ngày qua ngày như thế cái đã.
Về tôi, tôi thì đụt, nhát, giao tiếp kém, 3x rồi mà nhiều tình huống xử lý còn non nớt, khó hòa đồng, trình độ kỹ năng chuyên môn yếu, sức khỏe thì tàm tạm à, rất hay bị bệnh vặt.
Tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục với môi trường văn phòng được nữa, cho là bị đào thải đi, tôi đang tính hướng sớm muộn cũng nghỉ và làm cái gì khác tự do, làm cái gì thì cũng xác định rồi, theo các bạn với mẫu người thế này thì có thể làm gì được nhỉ ? Tôi lo sợ mai sau tương lai mình thế nào đây ? sao lo được cho gia đình, sao gánh vác được chuyện lớn. Cũng dài rồi, cuối tuần rảnh có chút tâm sự vậy, có tôi sẽ tiếp tục cập nhật nếu nghĩ ra gì đó.