Hãy kể 1 câu chuyện lạ hoặc kỳ ảo mà các thím được nghe ông,bố,... kể lại

Vậy là kiểu ảo ảnh video luôn rồi, ghê thật, công an nhà báo kh ai tung tin nhỉ

Thời xưa mà, nhà báo gì dễ biết, công an tịch thu hết k cho đồn lan đấy. Hình như con ghẹ chết là mấy ổng sợ mới đem trả lại thì phải, k nhớ hình mấy ổng trả lại hay bà đó kêu thợ rửa lại hay bả lén giấu lại 1 tấm nữa. Với ngày xưa nữa, đâu phải như giờ, lấy cái điện thoại chụp 1 phát rồi share lên internet.

Gửi từ Na Nà bằng vozFApp
 
Thím ở PH-PT-BT phải ko

Sent from Xiaomi MI 8 SE using vozFApp

Hả, ai zị.
dXtporj.png


Gửi từ Na Nà bằng vozFApp
 
Bác ruột mình và bố mình cứ rượu vào lại nhắc đến chuyện hồi thanh niên ra biển bắt hải sản về ăn. Gặp con cua to đến mức úp cái nơm mà ko vừa mai nó , 2 anh em đè xuống mà nó quẫy một cái tan cái nơm tre luôn.
thêm quả nhà có họ hàng ra chơi mà hồi chiến tranh còn đang gắt. Bố mình và bác cả đi câu cả buổi ko dc con gì về đãi khách , trên đường thì gặp một cái chùa đổ nát , thấy tượng đổ ra đất mỗi nơi một mảnh nên dựng lại tượng cho ngay ngắn. Dựng xong ra câu thì 2 người đều kéo dc 2 con cá to vật vã , mà lạ cái là 2 con cá đều tự theo đà kéo vào bờ nhẹ nhàng như kiểu dâng lên tận chỗ ngồi :D
P/s : bố mình thì không bao giờ tin vào ma quỷ thần phật , chỉ kiểu có thờ thì có thiêng. Lộ ra chuyện đi xem bói thì chắc chắn ăn bài giáo huấn
 
Last edited:
Có cái chuyện mẹ thằng bạn mình_gọi là cô A đi, nhà cách nhà mình có 1 đoạn, bị ma nhập đúng ko phải mỗi mình cả làng chứng kiến cmnl. Xảy ra cách đây cũng hơn chục năm rồi, hồi mình học cấp 2.
Bữa đấy là tầm chiều chiều, trời cũng lạnh cắt da cắt thịt như bây giờ luôn, đang nằm nhà thì nghe tiếng ầm ĩ ngoài đường, chạy ra thấy có bà cụ trong làng đang cầm cái roi dâu, vừa quất vừa nạt cô A. Mà thế đéo nào mặt cô này đúng kiểu vui vẻ, cứ cười cười nói nói, hỏi người đứng ở đó thì người ta bảo cô này bị vong nhập, vừa xuống sông bơi :eek: ngó qua xem tiếp thì thấy cô ý vẫn cứ cười cười nói nói như đang nc với ai. Vừa nói vừa đi, đc thêm đoạn nữa, đến cái cây nhãn to đùng cạnh nhà thôn thì mình thề, chưa bao h mình thấy ai leo cây "mượt" đến thế, chắc trong tầm có 5s, nhanh đến mức mọi người xung quanh ko kịp kéo lại luôn, là cô ý đã leo lên đến gần ngọn cây rồi (cách mặt đất tầm 5m, cây nhãn đấy giờ vẫn còn). Xong cứ vắt vẻo trên đấy cười, đc tầm 15p thì cô ý tự leo xuống,và lại 1 lần nữa, cái bờ tường cao tầm 1m rưỡi (tường bao cái sân nhà thôn, giờ vẫn còn nguyên), bả lại vọt 1 phát lên, lên đc tường phát đứng thẳng k bám víu gì luôn, lại tiếp tục tiết mục đi đi lại lại cười nói :burn_joss_stick: đến đoạn này xong thì bà cụ lấy đâu ra mấy que hương, đốt rồi cắm vào gốc nhãn, để thêm tí gạo với mấy cái kẹo, gọi mấy ông đàn ông kéo cô A lại xong lấy cái roi dâu quất mấy phát nữa. Đc một lúc thì cô ý tỉnh tỉnh, ko cười nữa rồi người nhà dìu về.
Đến hôm sau mình nghe mọi người kể lại là cô ý đi qua cây nhãn bị vong của đứa con nít nào ngày xưa ngã chết ở đấy nhập, mà điều ko thể giải thích là cô này bình thường KHÔNG BIẾT BƠI, và sức khỏe khá là yếu, nên cái chuyện trèo cây hay vọt một phát lên tường như thế là không thể.
 
Chuyện không có gì kì ảo, em kể cho vui.
Tầm nhưng năm 198x ở vùng quê nghèo ở Hải Dương, lúc mẹ em còn nhỏ, ông ngoại em bắt được 2 con rái cá. Vì lúc đó nghèo nên bắt được là làm thịt luôn, không nghĩ gì đến bảo tồn cả. Nhiều năm rồi không thấy rái cá xuất hiện ở quê em nữa.
Ngày xưa còn lạc hậu, đèn đóm không có, đêm đi ngủ thường nghe tiếng lọc cọc ở ngoài sân. Do sân gần ao hồ, tiếng lọc cọc đó thực ra là tiếng của con ba ba di chuyển. Người ta thường lừa nhau tiếng lọc cọc đó là của con "ma lọ", cũng chẳng có mô tả gì về loại ma này. Nhiều người sợ ma, đêm nghe tiếng lọc cọc sợ không dám ra ngoài. Khôi hài là dân quê mà sợ ma thì lấy gì kiếm sống, đêm phải đi bắt ếch bắt cá nữa. Ông ngoại em không sợ ma thì ra ngoài bắt được baba, bán được tầm 400 nghìn 1 con, ngày đó là được một chỉ vàng. Lại nói về tiếng lọc cọc, nhưng là tiếng lọc cọc khác, nhiều thằng ở ngoài ăn trộm nồi xoong mà chủ nhà sợ ma nên để nó lấy hết luôn.
 
Last edited:
Này tôi kể 1l trên đây rồi(kiếm quài k thấy post.
Như vầy. Nhà bà đó đi ghẹ. Sáng hôm đó lấy hàng thì có lấy được một con ghẹ mà trên yếm ghẹ của nó là hình một cô gái mặc đồ như cổ trang, màu xanh dương hoàn toàn, cái mũ đội y như cái mũ của Hàm Hương trong HCCC bản cũ á. Um cả 1 phường luôn, ng ng xóm trên xóm dưới, xóm giữa xóm rừng gì kéo tới nhà bà ấy coi đông nghẹt. Mãi tới chiều tôi mới nghe được, mấy người đi coi ai về cũng bảo là thấy khóc rõ ràng. Tới khi tôi xuống thì con ghẹ bị mấy ông công an tịch thu hồi nào rồi, chỉ còn có hình chụp lại và mấy pa cũng đang thu hết luôn; cũng may là tôi còn kịp xem. Ôi chời luôn, bà công chúa đó đẹp lắm, mặt nhỏ nhắn xinh lắm, nhìn như đang mếu máo rõ luôn, tới giờ tôi vẫn còn nhớ đây, chắc khoảng hơn 15 năm hay gần 20 năm gì rồi. Sau vài hôm thì con ghẹ chết, mấy pa đem trả lại cho nhà bà đó, bả đem xuống biển thả, lấy hình thờ. Kb có tâm linh gì không mà sau này nhà bả phất luôn.
Nghe em tôi nói mấy năm trước khi còn chơi với nhỏ con nhà bà này thì thấy vẫn còn giữ tấm hình đó.

Gửi từ Na Nà bằng vozFApp
Hồi sinh viên tôi cũng lụm đc cục sỏi có hình giống mặt người, tôi mang theo suốt mà lúc ra trường thì tự nhiên bị mất éo biết vì sao
Công nhận từ đó tới nay tôi gặp mấy trường hợp tưởng toang cuối cùng lại qua, giống như 90+5 đc penalty :burn_joss_stick::matrix::burn_joss_stick:
 
trường BK phải kg thím ? Nhớ không nhầm thì khoảng 2006,2007 gì đó có 1 anh cựu sv trường (bị đuổi học ) vô đó nhảy lầu lúc sáng sớm ở khu nhà C đó. Hôm đó lúc 6h30 đi ngang khu nhà đó thì thấy dọn dẹp sạch sẽ rồi, chỉ nghe kể lại thôi.
Nhỏ nhỏ thôi fen. :feel_good:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Chuyện kỳ lạ (tâm linh) thì mình dc nghe và chứng kiến khá nhiều

Ba mình kể ngày ba còn nhỏ, tầm năm 8x. Có bà bán bánh mì lần đầu đi bán ngang xóm, tới quán cf đầu đường thì bả khoe vừa đi ngang chỗ kia ngta mua gần hết nên bả vào uống nước nghỉ chân, lúc tính tiền lấy ra toàn đất ko. Hỏi ra mới biết khu đó toàn mồ mả, quay lại thì có mấy ổ bánh mì trên mồ mà thật.

Bà ngoại thằng bạn thì kể xưa đi bán chè, tới xóm đó bán mà cứ bị đi vòng vòng ko ra dc. 1 ông lớn tuổi thấy vậy mới kêu: " con bị ma dẫn rồi, lấy nước đái rửa mặt đi". Bà ngồi xuống đái và rửa mặt thì đi ra dc thật.
Cũng là bà kể, nhà ở dọc đường ray xe lửa nên việc ông (chồng bà) 3-4h dậy chạy xích lô thì bị bọn quỷ bên kia đường ray thè lưỡi ra nhát hay chọi cát qua là bt. Ng dân khu đó cũng bị nhát nhiều lần, bà nói là quỷ chứ ko fai ma vì nó thè lưỡi ra và ko sợ chuà( ngay đó có 1 ngôi chùa khá to)

Còn đây là chuyện mình tận mắt chứng kiến.
Hồi còn bé tý tận mắt thấy ông cậu ko biết bị gì( ng lớn nói đi nhậu thịt chó về). Ngồi gồng trc cái tủ gỗ,3-4 ng khác vật ra cũng ko nổi, ổng cứ lấy đầu đập vô tủ. Bà ngoại thấy vậy chạy đi xin vôi ăn trầu về bôi vào trán ổng liền bất tỉnh luôn(đến giờ vẫn ko biết vôi ăn trầu đó có tác dụng gì).
Tầm hơn chục năm trc, xóm mình có nhà đó tổ chức đám cưới. Tự nhiên 2 đứa nhỏ trong nhà đó( tầm 1x tuổi) mặt cứ dại dại ngồi bàn chuyện xưa mà chuyện đó bọn nó có bgiờ biết đâu. Có mấy ông còn lại xin số đề. Bữa sau hỏi lại bọn nó chả nhớ gì.
Đối diện nhà mình trc có gia đình kia ở, bà chị đó có 2 đứa con rồi, sau này có đứa t3 thì phá. Đợt đó bên nhà mình cứ nghe bên đó có giọng ng lạ, giọng trẻ em mà nó cứ éo éo thế nào ấy. Có lần rõ ràng nghe ông chồng hỏi sao con ko đi đi mà ở đây hoài vậy, nó tl ở đây chơi vs bà ngoại qua tết đi. Mình nghĩ là nhà đó có trẻ con tới chơi vài hôm nhưng đến 1 lần mình vừa dắt xe ra thì thấy bà chị đó mặt dại dại cầm con hamster cắn đầu nó và nói gì đó với cái giọng trẻ em kia, mình sợ quá đi luôn. Sau hỏi mẹ mình mới biết chị đó bị nhập. Nhưng qua tết đợt đó là ko thấy bị gì nữa.
Còn bị bóng đè thì mình bị rất rất nhiều lần rồi, có thể giải thích là do mệt, thần kinh yếu. Nhưng có 1 lần ngủ dậy rồi, đi vòng vòng nhà các kiểu xong lại nằm tiếp, vừa nằm thì bị đè, gượng dậy dc nằm tiếp lại bị đè. 2 lần cách nhau ko quá 5p.

Gửi từ BlackBerry BBB100-3 bằng vozFApp
 
trong cái khu như kiểu chung cư mini xây để cho thuê, căn phòng tầng 2 nhìn ra ngõ rộng, thuộc loại đẹp nhất khu, giá khá rẻ nhưng phòng k có đồ đạc gì, chỉ có 1 tủ gỗ cũ. Chủ nhà k có ở đó, gọi điện trao đổi, ổng còn nói nếu thuê ổng có thể giảm giá cộng thêm mua sắm thêm đồ dùng. Em ny mình thì rất thích, mình thì ậm ừ bảo xem xét rồi về. Về rồi mình bảo không thuê vì khi bước vào căn phòng đó mình cảm giác rất lạ,phòng nhìn ra đường mà mình cảm giác âm u và lạnh lạnh, thêm nữa khi vào hỏi mấy người thue chỉ phòng thì họ nhìn và trả lời rất lạ, kiểu không niềm nở.
.... làm ctr nên đi và gặp nhiều chuyện không thể giải thích:stick::stick::stick:

via theNEXTvoz for iPhone
Kể tiếp các chuyện chưa giải thích đi thím ơi.
Nghe hấp dẫn quá.
TdDbuzl.png
tBwC9dz.png
 
Chuyện 1Hồi sv hay ghé khu đồng diều nvl chơi. Lần đó đi với đám bạn. Thằng bạn với con bồ nó đứng nhìn ra hướng cái hồ. Thằng bạn thì bình thường còn con bồ nó mặt xanh lè. Biết là có chuyện. Kêu nó dắt con bồ nó vô mát ngồi. Rồi ra cả đám ra chỗ nó đứng. Hỏi nó con A thấy phải cái gì rồi. Nó nói tụi m tự nhìn đi. Tụi m quen rồi mà. Thử vịn vai nó thì nhìn dưới mé bờ hồ có thằng nhóc cỡ 5 6 t đang chơi ở đó. Thằng nhóc da trắng bệch. Đi kiểu bò bằng 4 chân như thú vậy. Cả đám quay lại luôn.
Chuyện 2 cũng về thằng bạn đó luôn.nó tên N. Lần đó tết cả đám kéo qua nhà 1 thằng trong đám tên T. Nhà thằng T mở quán cafe sân vườn. Tết đóng cửa tới mùng 5. Kéo qua ngồi trong nhà đánh bài. Lúc đang đánh bài thằng N hỏi thằng T là: ê T nhà m còn ai ở nhà ko. T trả lời là có đám tụi mình ngồi đây thôi. Nhà tao về quê hết rồi. Cả đám quen rồi. Nghe là biết có chuyện. Đánh xong ván.bài là đi luôn. Kéo qua nhà đứa khác.
Lúc ngồi kể lại thằng N nói lúc nó đi vệ sinh thấy 1 ông bác mặc đồ bộ đội ngồi trên cầu thang nhìn nó. Nó giả vờ ko biết. Nó còn nói nhà thằng T ngoài cái vong ông bác đó còn 1 bà già nữa. Với 1 vong trẻ .
Thằng T nói thằn gT kể đúng rồi. Có bà lao công ngủ lại cũng bị nhát rồi. Nó ngủ lại cũng bị nhát.
 
Hồi sinh viên tôi cũng lụm đc cục sỏi có hình giống mặt người, tôi mang theo suốt mà lúc ra trường thì tự nhiên bị mất éo biết vì sao
Công nhận từ đó tới nay tôi gặp mấy trường hợp tưởng toang cuối cùng lại qua, giống như 90+5 đc penalty :burn_joss_stick::matrix::burn_joss_stick:

Chắc do ăn ở thôi pa, lại hoang tưởng. Tôi gặp trường hợp có thể sẽ mất mạng luôn đây, nhưng cuối cùng lại qua mà k bị mất một cọng lông nào.
vz3E3Zb.gif


Gửi từ Na Nà bằng vozFApp
 
Mình ở miền tây, vụ lúa đông xuân hay có cái vụ lúa trổ đem cần ra câu cá, hôm đó đi chung một đứa nữa hơn mình 4 tuổi tầm 15,16 gì đó còn mình chắc cỡ 12, hôm đó mãi câu đến lúc về tầm 18h trời nhá nhem tối đang đi về thì có 1 đường sáng chiếu thẳng xuống bụi tre cách 2 đứa tầm 100M, mà nhanh lắm nhưng sáng cả 1 vùng luôn, củng không phải sét vì không có tiếng
 
À, t nói rồi mà. Ai đi xem mà lúc con ghẹ còn sống thì cũng về bảo thấy bà công chúa đó khóc luôn. Còn t là chỉ xem được ảnh mà bà đó nhờ thợ chụp lại rồi rửa ra đó. Mà lúc thấy ảnh thì thấy bả như đang mếu á. Nhìn như người thật ấy chứ k mờ mờ ảo ảo nữa.
Nếu mà cho điêu khắc thì t nghĩ k có ai khắc đc cái ảnh thật như vậy lên yếm một con ghẹ đâu.

Gửi từ Na Nà bằng vozFApp
vậy nó như 1 tấm hình dán lên trên cái yếm ghẹ hay là full cái mai yếm, fen tả chi tiết hơn được ko ?
 
Bố em có câu chuyện kể đi kể lại mỗi khi ổng gặp người thân, đồng nghiệp, bạn bè mà lâu rồi không gặp. Câu chuyện về chính bản thân em luôn. Chính vì sự việc này mà bố em cũng tin vào mấy chuyện tâm linh. Lúc em còn nhỏ khoảng 2 tuổi, gia đình em sống ở vùng sâu vùng xa ở Tây Nguyên, bố mẹ em làm công nhân ở đó, gia đình cũng nghèo. Bỗng một đêm, khoảng 12h đến 2~3 giờ sáng em bắt đầu khóc toáng lên và đòi ăn đùi gà. Dỗ kiểu gì cũng không thể nào ngưng khóc được, cách duy nhất là bố em phải bế em đi lên trung tâm vùng đó cách nhà khoảng 1~2 km, đến tiệm cháo mua cho em 1 cái đùi gà. Nhưng khi mua cho đùi gà xong đưa em cầm rồi bế về được nửa đường thì em vứt thẳng cái đùi gà xuống đất và khóc tiếp. "Không ăn đùi gà, ăn sô cô la, ăn sô cô la" thế là bố em lại phải đập cửa cái tiệm tạp hóa gần đó và mua cho em một thanh sô cô la, em nín khóc nhưng cũng không ăn. Bố em là người rất hiền lành, thương con nên cũng ko bao giờ khó chịu. Và chuyện này xảy ra liên tục suốt nhiều tháng, cứ em khóc thì bố em lại phải bế đi như vậy. Đến một ngày bố em nằm mơ gặp một chú bộ đội. Chú bố đội nói là "Thôi nhé, không trêu nữa nhé" và chỉ lên đỉnh núi rất to và cao gần đó. Trên đỉnh núi có số 73. Ngày hôm sau bố em vẫn đi làm công nhân như mọi ngày, bố em là người không bao giờ chơi số đề nhưng hôm đó vì đám bạn bè công nhân ra chỗ ghi số nên cũng đi cùng. Ra đó thì bà ghi đề lại hỏi bố em là "Thế chú có đánh không?". Bố em thấy cũng lạ lạ nghĩ lại chuyện đêm qua. Còn đúng 10 ngàn trong túi bố em nói là "Ghi con 73, 10 ngàn". Bà ghi đề lại hỏi là "Đầu hay đuôi". Bố em mới nghĩ lại là số 73 trên đỉnh núi vậy thì đánh đầu. Lần đó bố em trúng đề thật các bác ạ. Và cũng kể từ ngày hôm đó em không bao giờ khóc đêm nữa.
 
Back
Top