alo cong an day
Senior Member
Anh tả anh mà tôi đọc cứ như tôi vậyTôi cũng đang như anh nhưng ở trạng thái ngược lại. 33 tuổi, việc thì thằng sếp cứ dí thêm, đến mức quá tải, cũng đã đi pv nhưng đều k đc chỗ nào. Ngày ngày đi làm với 1 bộ não luôn lẩm bẩm " nghỉ cmn đi "
Chán lắm rồi nhưng tôi k thể nghỉ, vì nghỉ thì vợ tôi và con tôi ko có sữa, tôi lại làm. và cái trái tim và tâm hồn tôi ngày càng đi vào bóng tối.
Tôi cũng éo biết phải làm gì, đ m cuộc sống cơm áo gạo tiền khiến tôi chết từ nhiều năm trước rồi. Chiều qua tôi bị thằng sếp gọi lên, chửi như đ m nó định nuốt tôi, cả văn phòng nhìn vào tôi. Tất nhiên từng này tuổi tôi vẫn bình tĩnh vâng dạ, mặc dù biết nó đang chửi tôi. Phiên dịch lại dịch lại 1 lần nữa tôi lại nghe lại lần thứ 2 của câu chửi đó.
Và khi chửi sau tôi lại cúp đuôi xuống làm như thể mọi thứ vẫn như bình thường. Nhưng bình thường thế đéo nào được, khi vừa bị chửi giữa trốn đông người, lòng tôi lại dậy sóng muốn nghỉ nhưng nghĩ đến bịch bỉm, hộp sữa của con ở nhà tôi lại làm. Có lẽ tôi chết thật r. Giờ chỉ là 1 con zoombie đi làm đúng nghĩa.
Tôi lại gửi CV nhưng vô vọng ở thời điểm này !
Chỉ mong có việc mới để rời đi, chứ ngày nào cũng ảo não.