hades_13
Member
Năm đó mình 18 tuổi, Gia đình có con xe Dream cà tàn ( hư kim xăng ) , mình dùng nó từ lúc cuối năm cấp 3 đến cuối năm nhất ĐH . Nó gợi lại cho mình những lúc tủi hờn nhất .
- Đi làm thêm thì bị sốt vì công việc bưng bê ở nhà hàng quá nặng, xin về . Đang về thì trời nổi mưa tầm tã , Xe vào nước chết máy => Dắt bộ trong cơn mưa 10km , nước mắt kèm nước mưa.
- Lên ĐH 3 lần xe đang đi làm thì hết xăng . Mặc dù mình mới đổ. hay do xe quá hao xăng do quá cũ ,mà thực sự kim xăng cũng hư nên mình chỉ ước chừng .
+ Sáng sớm chuẩn bị đi làm => dắt bộ ,
+ Hôm khác Tối đi làm về => dắt bộ
+ Đi từ nhà lên hết xăng giữa đường => dắt bộ ,...
- Để con xe ngoài bãi gửi xe nhà hàng, sáng đi làm , tối về thấy nó đã xì rồi => dắt bộ .
Thực sự mình rất nhớ quãng thời gian đó , vừa cực vừa tủi thân . Đi học xa nhà, mọi thứ đều phải tự lo . Có hôm bị ngộ độc cũng không dám đi viện vì nhà không có tiền. Tự nhủ cứ nằm ráng nhắm mắt ngủ rồi sẽ ổn thôi ( hôm đấy mình ói đến cạn cả nước bọt ) trong căn phòng ở KTX.
P/s : Hôm đấy là lần đầu tiên tự bắt xe về nhà sau khoảng thời gian đầu nhập học , ra bắt Toàn thắng , bác tài bảo 90k . Lục trong ví còn đúng 70k , năm nhất nên cũng chưa có thẻ ngân hàng ,thế là may quá mới để ý trong bóp có tờ 1 Đô mà anh mình cho để trưng trong ví cho đẹp ông lơ xe với bác tài cứ tưởng mình khách sộp
- Đi làm thêm thì bị sốt vì công việc bưng bê ở nhà hàng quá nặng, xin về . Đang về thì trời nổi mưa tầm tã , Xe vào nước chết máy => Dắt bộ trong cơn mưa 10km , nước mắt kèm nước mưa.
- Lên ĐH 3 lần xe đang đi làm thì hết xăng . Mặc dù mình mới đổ. hay do xe quá hao xăng do quá cũ ,mà thực sự kim xăng cũng hư nên mình chỉ ước chừng .
+ Sáng sớm chuẩn bị đi làm => dắt bộ ,
+ Hôm khác Tối đi làm về => dắt bộ
+ Đi từ nhà lên hết xăng giữa đường => dắt bộ ,...
- Để con xe ngoài bãi gửi xe nhà hàng, sáng đi làm , tối về thấy nó đã xì rồi => dắt bộ .
Thực sự mình rất nhớ quãng thời gian đó , vừa cực vừa tủi thân . Đi học xa nhà, mọi thứ đều phải tự lo . Có hôm bị ngộ độc cũng không dám đi viện vì nhà không có tiền. Tự nhủ cứ nằm ráng nhắm mắt ngủ rồi sẽ ổn thôi ( hôm đấy mình ói đến cạn cả nước bọt ) trong căn phòng ở KTX.
P/s : Hôm đấy là lần đầu tiên tự bắt xe về nhà sau khoảng thời gian đầu nhập học , ra bắt Toàn thắng , bác tài bảo 90k . Lục trong ví còn đúng 70k , năm nhất nên cũng chưa có thẻ ngân hàng ,thế là may quá mới để ý trong bóp có tờ 1 Đô mà anh mình cho để trưng trong ví cho đẹp ông lơ xe với bác tài cứ tưởng mình khách sộp