Mỗi nhà mỗi cảnh khổ. Các thím vào tâm sự khó khăn cảnh nhà mình đi

Thím nói sống đúng rồi thì còn sao phải nghĩ, ông bà nói thì bỏ ngoài tai đi. Biết trước là có nói trời bể gì đi nữa thì thím cũng chả thay đổi gì thì thím nghĩ cái gì mà bạc tóc với cả hói đầu? Sống sao thoải mái thì thôi, vẫn còn bận tâm mấy lời ông bà nói thì là chưa biết mình đúng hay sai, mình có nên thay đổi ko. Giống như bây giờ mình đủ lo cuộc sống của mình, sống vui, sống khỏe mà người ngoài nhìn vào bảo đấy thằng kia bần hàn, khổ cực này nọ thì cần gì phải quan tâm, có suốt ngày nói bên tai cũng chỉ như nước đổ lá khoai.

Thím chia sẻ câu chuyện thì có người tham gia cũng là tất nhiên, nếu ko muốn nghe người khác bình luận thì thôi khỏi nói từ đầu thì hơn. Còn chuyện nhà thì tôi cũng ko có gì để tâm sự, nhà tôi thuộc hạng nghèo nhất xóm nhưng tình cảm gia đình lúc nào cũng tự hào
Ờ, thím nói hay lắm. Câu chuyện mang ra trên xã hội voz thì kiểu gì cũng có người bình phẩm, tôi chỉ lập thớt mong muốn chia sẻ chứ ko có quyền cấm ai bình luận. Vậy thôi!
Bận tâm khi bố mẹ nói quá nhiều, ép làm quá nhiều + mong quá nhiều và liên tục trong khi tôi có rõ ràng rồi, với tôi khi ở cùng 2 ông bà không thể một mình làm ý mình, sống thoải mái mà bố mẹ chịu ngồi không, nói ko được lại giãy chết cách khác đến tận cùng, vẫn phải chiều theo ý 2 ông bà nữa, ko làm được và không ai CHO LÀM, cũng ko thể thoải mái được, thím hiểu chứ ? Bố mẹ tôi muốn sai tôi làm cái này, làm cái kia, không lẽ tôi chối hết theo ý tôi, hai ông bà sẽ dừng ko nói ? Ở trong nhà, ko bao giờ có chuyện đó, nhiều việc tế nhị khó rãi bày, chứ ko phải sống thoải mái rồi cha mẹ để yên, ko ép gì là xong. Thế thì tôi thà cho 2 ông bà nói chán thì thôi, tôi có sợ gì đâu
 
Last edited:
Hoàn cảnh nhà mình là mình cưới vợ, sanh con ở SG. Lập nghiệp SG 10 năm nay. Mỗi năm chỉ về thăm cha mẹ ở quê 1 lần. Đời sống đầy đủ nhưng sẽ cố gắng sau nay về chăm sóc ba mẹ
Hehe, fen bớt chút thời gian về thăm thêm 2 cụ hoặc mua nhà to hơn đón 2 cụ lên SG cho trọn vẹn, đỡ áy náy lương tâm
 
Last edited:
Hehe, fen bớt chút thời gian về thăm thêm 2 cụ hoặc mua nhà to hơn đón 2 cụ lên SG cho trọn vẹn, đỡ áy náy lương tâm
Thời gian này mình công việc bù đầu, con thì mới 21 tháng.
Nhà Sg thì 90m2 đất nền, 4 phòng ngủ, diện tích sàn 140m2. Bố mẹ ở quê thì công việc kinh doanh nên cũng k có thời gian vô thăm cháu.
Năm nay lại dịch nên k về ăn tết. Chắc hè cho cháu về chơi với ông bà 10 ngày.
 
Thời gian này mình công việc bù đầu, con thì mới 21 tháng.
Nhà Sg thì 90m2 đất nền, 4 phòng ngủ, diện tích sàn 140m2. Bố mẹ ở quê thì công việc kinh doanh nên cũng k có thời gian vô thăm cháu.
Năm nay lại dịch nên k về ăn tết. Chắc hè cho cháu về chơi với ông bà 10 ngày.
Nhà to quá, bố mẹ lại giỏi kinh doanh hehe
 
Mẹ mình ko biết chi tiêu, con nhà lính mà tính nhà quan hay xài lung tung rồi mượn lặt vặt. Năm nào cũng thiếu vài chục củ :burn_joss_stick:
Mình thu nhập đủ ăn, dư nhiêu bù trả nợ hết nên nhiều lúc nản vkl. Nói thì mẹ ko nghe, cứ giấu mình thích xài sao thì xài
Mình bảo mẹ rảnh kiếm gì nhẹ nhẹ làm để thêm thu nhập thì bị mạt sát là bất hiếu, lớn rồi còn bắt mẹ đi làm nhưng ở nhà ko thì ngứa tay cứ mua đồ miết. Nội rảnh quá ko có gì làm bắt điện thoại đi tám chuyện thôi tháng cũng 2 3 trăm tiền điện thoại, mình biết thu nhập ko cao ko dám xài điện nước gì nhiều chứ mẹ mình thì bắt máy lạnh tẹt ga, nói thì lại trách mình tính toán :too_sad:
 
Hiểu cảm giác của thớt, có nhiều bệnh lý thuộc về tâm lý mà tôi đang bị thì phần lớn cũng từ áp lực gia đình, cha mẹ ko hiểu tâm lý con cái, và con cái cứ như là 1 nguồn tiền vô hạn vậy, nhiều khi nói chuyện với đồng nghiệp, bạn bè , nhân viên khoe dc ba mẹ mua cái này, cho cái kia, giúp cái này thì tủi thân đến phát khóc , nhưng giờ thì chỉ buồn chút rồi thôi , lại phải ra đời combat tiếp, với những ai có cha mẹ tâm lý thì quả là 1 món quà quý còn hơn tiền :D
 
Ba mẹ em li dị, em ở với ba. Mẹ em làm công nhân, lương tháng không đủ tiêu nên không trợ cấp gì cho em mà em cũng không đòi. Ba em thì thuộc dạng lười chảy thây, ăn không nằm rồi, từ ngày theo đuổi mẹ em đến khi cưới về đến giờ chưa từng đi làm 1 ngày nào trong đời. Ngày xưa cưới, ba em đi mượn tiền mua vàng, mới cưới về được 2-3 ngày thì phải đem vàng đi bán gấp tại không có tiền trả lãi :LOL:. Từ ngày li dị, ba em và em phải sống nương tựa vào vài đồng bạc lẻ (bạc lẻ thật sự nha, có đợt học cấp 3 em tụt hơn chục kí do phải nhịn ăn để có tiền đóng tiền học, chuyện này em chưa bh kể với ai trừ các vozers) mỗi tháng của mấy cô bác trong nhà thương tình cho (À hồi li dị thì mẹ em ra đi tay trắng, không đòi hỏi bất kì thứ gì). Em bảo Ba thấy con sống khổ sở vậy mà ba chịu được hả thì ba em kêu Trời sinh trời nuôi :LOL:. Thà ba em đi làm mà khó khăn, bệnh tật thì em còn thương, chứ đến vậy thì... :cautious:. Nhiều lúc stress chuyện này kia nhưng không ai để chia sẻ, thôi thì nhắn gửi nỗi lòng nơi voz
1xEuo02.gif
Mv75GW3.gif
fen bao tuổi rồi?
 
Chắc chắn là chưa hài lòng với bạn chuyện gì đó rồi chứ không phải mấy cái tầm xàm đó đâu.
Bạn nên tìm hiểu nguyên nhân.
Cái chuyện kia nó chỉ là kết quả của dây chuyền không hài lòng rồi bộc phát ở cụ thể sự việc nào đó thôi.
 
Mình cũng chia sẻ với bạn hoàn cảnh của mình để bạn đỡ nặng đầu 1 phần nào và mình cũng nhẹ lòng.
Mình từ nhỏ đã bị đối xử tệ bạc từ cha mẹ và bên nội.
Ngoại kể lúc mình khoảng 2 tuổi, ngoại đạp xe qua thăm mình thì thấy mình bị xích, bằng dây xích vào 2 chân rồi thấy ngoại tới mình chạy ra ngoại, thì bị té do chân bị xịch lại.
Ngay hôm đó ngoại mang mình về nuôi.
Từ đó đến lúc năm 10 tuổi ngoại nuôi mình ăn học, lâu lâu ba mẹ có đón mình về nội chơi vào t7, cn.
Rồi lúc này ngoại già ko kiếm tiền được mình mới xin tiền ba đóng tiền học để ngoại bớt cực thì ba mình kêu mình nghỉ học đi.
Rồi ba mẹ chính thức bỏ mình, lúc này mình và ngoại sống dựa vào tiền dì cho.
Do phải gánh thêm mình nên gia đình dì ngày nào cũng mắng chửi, anh họ thì luôn lấy mình ra làm trò chơi như đổ nước tương, nước mắm vào đầu mình.
Mình ko có quần áo mặc phải lấy đồ cũ của anh họ mặt đi học và khi nó thấy thì bắt mình cởi đồ ra ngay trong trường.
Sau đó mình mỗi ngày theo tụi bạn vào khu nhà nước dỡ bỏ các nhà xây trái phép, đi đập bê tông để lấy sắt bán bữa nào hên thì được dây đồng bán.
TB mỗi ngày mình ăn 1 bữa cơm trưa, tiết kiệm ít tiền để phụ ngoại tiền học phí.
Sách thì mình xin chị hàng xóm sách cũ, tập thì ráng lãnh thưởng.
Mình nhớ suốt 4 năm cấp 2 mình ko biết tới quần áo mới, đón tết hay lễ lộc gì cả, học xong thì nằm ngủ, lâu lâu mượn truyện của bạn đọc.
Lên Cao Đẳng thì mình tự đi làm thêm kiếm tiền trang trải việc học, ăn uống được.
Lúc này thì ba mẹ về lại nhà ngoại nhận mình và ở chung, nhưng đối xử ko khá hơn được, mình nhờ ba tập cho chạy xe thì ba lấy phí 200k 1 lần năm 2008. Tập được vài lần thì mình nhờ tụi bạn tự tập cho mình.
Rồi cũng đến lúc mình ra trường đi làm, tháng đầu bao ngoại ăn, cho ngoại 1 ít để cafe ngoại ko lấy, nói tháng thứ 2 rồi cho, để tiền mà ăn uống đi lại. Tháng thứ 2 thì ngoại mất ngày 3 ngày 5 là lãnh lương.
Ba mẹ chỉ gọi hay tìm mình khi có chuyện xảy ra như trả nợ, hay bệnh lo giùm viện phí...nói chung là tiền.
Mình cũng ko có tình cảm gì với họ hàng xung quanh và ba mẹ cả như bị lạnh cảm.
Khi họ bệnh thì cũng đến đưa tiền rồi đi, hay trả nợ giùm họ. Tết đưa họ ít tiền rồi thôi ko nói ch gì cả.
Mình nhập viện hay cấp cứu báo vài lần ko ai vào cả nên sau này tự thân.
Buồn nhất là dịch covid lần rồi mình bị dương tính khi chưa tiêm mũi nào, mình gửi họ ít tiền phòng giãn cách ko có xài.
Khi cách ly trong bv dã chiến về phát hiện họ thừa lúc đó vào nhà cại tủ lấy sổ đỏ của mình đi, nói sợ mình có gì nên giữ giùm, mình phải hâm báo công an sau đó mới trả lại.
Mình hiện tại ở riêng nên thoải mái ko chung đụng gì, chỉ hơi khó nếu lấy vợ thì ba mẹ, họ hàng nên như nào. Mình 1 lần bị nhà gái rút khi biết hoàn cảnh rồi.
Mình hậu covid cũng bị stress, rồi công việc áp lực, rồi cô đơn, mỗi ngày chỉ lên voz chơi, mình ko chơi facebook hay tiktok gì cả.
Cũng bị rụng tóc như bạn thêm khyến mãi vẩy nến nữa. Dùng thuốc thường xuyên thì ko sao.
1 vài tâm sự để bạn có thêm góc nhìn.
 
Chắc chắn là chưa hài lòng với bạn chuyện gì đó rồi chứ không phải mấy cái tầm xàm đó đâu.
Bạn nên tìm hiểu nguyên nhân.
Cái chuyện kia nó chỉ là kết quả của dây chuyền không hài lòng rồi bộc phát ở cụ thể sự việc nào đó thôi.
Mình có ghi kết bài rồi đó, ai sau lưng cũng bảo bố mình kỹ tính, thích sang + kiểu cách, giao tiếp ngầu lòi,v.v... Ko phải do mình ghét nên cảm tính đâu,
 
Mẹ mình ko biết chi tiêu, con nhà lính mà tính nhà quan hay xài lung tung rồi mượn lặt vặt. Năm nào cũng thiếu vài chục củ :burn_joss_stick:
Mình thu nhập đủ ăn, dư nhiêu bù trả nợ hết nên nhiều lúc nản vkl. Nói thì mẹ ko nghe, cứ giấu mình thích xài sao thì xài
Mình bảo mẹ rảnh kiếm gì nhẹ nhẹ làm để thêm thu nhập thì bị mạt sát là bất hiếu, lớn rồi còn bắt mẹ đi làm nhưng ở nhà ko thì ngứa tay cứ mua đồ miết. Nội rảnh quá ko có gì làm bắt điện thoại đi tám chuyện thôi tháng cũng 2 3 trăm tiền điện thoại, mình biết thu nhập ko cao ko dám xài điện nước gì nhiều chứ mẹ mình thì bắt máy lạnh tẹt ga, nói thì lại trách mình tính toán :too_sad:
Số fen khác ngược với mẹ em rùi, kiểu kỹ tính, hồi bé học tiểu học + trung học còn éo cho tiền uống nước, tiền vặt ( em có ăn cắp vài đồng lẻ, em nhận lỗi nhưng hồi nhỏ, em sống cũng rất khổ).
Người ngoài thì kích nhà có tiền sao lại khổ như vậy, đi khám thì cứ bảo hiểm y tế cho đỡ tiền, đi xe thì cứ xe buýt, ăn sáng thì bố mẹ em ra chơi cũng toàn cắm cơm. Các cụ bảo là giữ cho con cháu mà chính ra là tạo áp lực các con kiếm tiền, tiền của 2 ông bà mà chạm lỡ tay chắc.. CHẾT
 
Back
Top