Gục ngã rồi, chịu không nỗi nữa, muốn chết lắm, nhưng sợ làm trò cười , thành chuyện tám, để người ta nói ra nói zô, hàng xóm bạn bè thầy cô mấy thằng trong làng, vì đa số ở quê ai cũng biết t, lúc nhỏ t bị điên cứ cầm kiếm ra ngoài múa, lớn lên thì ăn nhậu say về đập phá la lối um sùm, nhà ở 2 nơi, trung tâm chợ cũ chợ mới nên đa số ng buôn bán đều thấy lúc tao phát điên đập phá, có lúc trong cơn điên máu lửa tôi bắt gặp ánh mắt của bạn bè nào đó đi chợ nhìn vào t vs khuôn mặt lo lắng. , và ns chung rất nhiều ng biết và khinh t, t sợ sẽ thành trò cười khi họ nói về cái chết của t, nhưng :
T chịu hết nỗi r t bệnh tật đầy người, mù thôi còn đỡ, 4 5 ngày nay tai bị điếc giảm thanh cực nặng , chắc bị lây từ mắt ra, t như kẻ điếc, đeo phone vào phải bật max volum mới nghe dc, sức khỏe càng ngày càng yếu, đi cầu thang lên xuống 2 tầng là chóng mặt mún ngã, đau tim phải dựa vào tường, sức khỏe v nhưng t càng chán vì cuộc sống tẻ nhạc cô đơn kh niềm vui, t kh bao h cười trừ khi lướt voz ra, h t chịu hết nỗi chỉ muốn chết, nhưng chết phải vinh quang, ví dụ như chết vì cứu ai đó, chết bị bảo vệ tổ quốc, gia cảnh thì quá chán, mẹ thì làm cực khổ, bố thì nghèo , ngoại nội thì già cả bệnh tật, em thì bị người khác trẻ con cùng lứa ăn hiếp dí đánh, anh chị họ ruột thì toàn đi phụ hồ vs làm công nhân
T chịu hết nỗi r t bệnh tật đầy người, mù thôi còn đỡ, 4 5 ngày nay tai bị điếc giảm thanh cực nặng , chắc bị lây từ mắt ra, t như kẻ điếc, đeo phone vào phải bật max volum mới nghe dc, sức khỏe càng ngày càng yếu, đi cầu thang lên xuống 2 tầng là chóng mặt mún ngã, đau tim phải dựa vào tường, sức khỏe v nhưng t càng chán vì cuộc sống tẻ nhạc cô đơn kh niềm vui, t kh bao h cười trừ khi lướt voz ra, h t chịu hết nỗi chỉ muốn chết, nhưng chết phải vinh quang, ví dụ như chết vì cứu ai đó, chết bị bảo vệ tổ quốc, gia cảnh thì quá chán, mẹ thì làm cực khổ, bố thì nghèo , ngoại nội thì già cả bệnh tật, em thì bị người khác trẻ con cùng lứa ăn hiếp dí đánh, anh chị họ ruột thì toàn đi phụ hồ vs làm công nhân