Motdoiamnhac_Quangtri
Senior Member
Em chào thầy Huỳnh Cẩm Vy,Theo lá số này về bản chất con người của anh thớt thì vừa có sự độc lập tự chủ, vừa có sự khéo léo thực dụng, khôn ngoan, lắm mưu nhiều kế, cũng kín kẽ, nhưng tính cũng rất nóng, thích gì thích bằng được, có sự hiếu thắng, nhớ dai thù lâu. còn ra ngoài anh này cũng là người biết nhẫn nhịn, hay nhận phần thiệt về mình, cũng khiêm tốn, ăn nói ổn, rất biết giữ hình ảnh lễ tiết của mình trong mắt người khác nhưng có con đẩu quân ở di thì nhiều khi miệng lưỡi cũng ko ngớt, có khi nói cái gì mình cũng ko rõ nữa.
Còn phá quân của anh thì nó xét nhiều yếu tố nữa, nhưng phá quân nó thuộc hàng thủ, thiên về phòng thủ, ưa lễ nhạc có trên có dưới nhưng ngạo khí cũng cao.
Trước tiên em xin phép gọi thím là thầy. Em chưa biết thầy từ trước, chưa nói chuyện với thầy bao giờ, được một thím tag thầy vào thread này của em. Em thực sự bất ngờ về những gì thầy nói với em, thực sự quá chính xác thầy ơi. Em xin phản hồi từ ý của thầy như sau:
- Em độc lập, tự chủ từ khá sớm. Ba em bỏ đi lấy người khác nên em ở với ông ngoại và mẹ từ nhỏ (nói là ba chứ ba em cũng không cưới xin gì mẹ em). Có thể thiếu sự mạnh mẽ, dạy dỗ từ người cha nên em phải lấy sự độc lập, tự chủ để bù lại khuyết điểm đó.
- Thực dụng, khôn ngoan, lắm mưu nhiều kế, kín kẽ: Mỗi vấn đề trong công việc, trong cuộc sống trước khi em hành động, em đều suy nghĩ rất thấu đáo, phân tích những rủi ro, được mất như thế nào, vì vậy tự bản thân thấy có nhiều sáng kiến, ý tưởng tốt và cũng được nhiều cấp trên đánh giá cao, trọng dụng. Còn mưu kế để hãm hại, lợi dụng, lấy phần hơn về mình, thiệt cho người khác thì không bao giờ trong thâm tâm em có. Và em cũng rất kín kẽ, và không chia sẻ những điều em nghĩ với ai (có trường hợp rất ít cũng chỉ là với mẹ em, người yêu thì em chưa có)
- Nóng tính, thích gì là làm bằng được, hiếu thắng, nhớ dai thù lâu: Nóng tính là rất đúng nhưng em không phải kiểu cộc cằn, thô lỗ, sẵn sàng đứng ra bảo vệ lẽ phải, kẻ yếu thế. Em rất hiếu thắng, nếu tự cho bản thân là đúng thì sẽ tự tìm ra lý lẽ để chứng minh. Ai nói gì em rất nhớ dai và thù lâu nhưng không phải ý định trả thù họ, nhưng những ấn tượng đó sẽ khắc sâu vào em để đề phòng.
- Nhẫn nhịn, nhận thiệt về mình, khiêm tốn: Điều này thầy nhận xét em quá tâm đắc. Em luôn muốn nhận điều thiệt về mình, thấy người khác vui là em cũng vui, em luôn sẵn sàng cho đi mà không hề muốn nhận lại, nhưng người nhận em muốn họ phải biết ơn (ít nhất là lời cám ơn với em). Ví dụ: Em mến, quý ai em sẵn sàng mời họ bữa ăn, thức uống lần 2, lần 3...mà họ mời lại em thì em không chịu. Chia tiền, chia quà em cũng sẽ lấy phần ít, phần xấu để họ phần hơn, chỉ cần thấy họ vui là được, nếu em lấy phần hơn, lợi về mình nhiều em sẽ thấy áy náy, suy nghĩ nhiều.
- Khiêm tốn: Thầy nói quá chính xác. Em luôn khiêm tốn đến mức cực đoan. Mặc dù những lời khen của họ là có cơ sở nhưng em luôn muốn từ chối lời khen đó, dù trong lòng rất vui và có đôi chút tự hào bản thân, nhưng bên ngoài sẽ đánh trống lảng, và dẫn dắt qua cậu chuyện khác, không muốn họ khen tiếp.
- Ăn nói ổn: Em luôn sợ bị bắt bẻ từng câu chữ nên em luôn trau chuốt, cẩn thận trong khi phát ngôn. Nên thường trong các cuộc tranh luận em luôn nằm ở thế thắng. Giao tiếp với mọi người em khá tốt. Trao đổi trong công việc, tin nhắn với đồng nghiệp, cấp dưới đều có chữ "Nhờ" anh/chị/em làm ..."giúp em/anh". Phong cách hành văn cũng phải chỉn chu từng dấu chấm, phẩy, đúng chính tả (vì sợ họ bắt lỗi và cho họ thấy sự chuyên nghiệp của bản thân).
- Giữ hình ảnh lễ tiết: Em luôn tỏ ra là người đạo mạo, lễ tiết, nghiêm nghị, khí khái. Thực sự 2 chữ "quân tử" là điều em muốn theo đuổi. Và nhiều ánh nhìn của bạn bè, đồng nghiệp cho thấy họ có sự tôn trọng cũng như e dè (kiểu nể sợ) đối với em.
- Miệng lưỡi không ngớt, đôi khi nói gì bản thân không rõ: Đúng thầy ơi. Nhiều khi muốn nói thì sẽ nói rất dài dòng (như comment này) và cũng có khi muốn nói nhưng chưa nghĩ kịp thì cứ tuôn ra trước (chỉ đối với vấn đề không quá quan trọng)