Thương bố tôi quá các bác ạ

Bố mình mới mất cách đây vài ngày. Sinh lão bệnh tử mất đi thì không nói làm gì, nhưng mà bố tôi bị tai nạn lúc sửa nhà, cấp cứu ở bệnh viện nhưng mà người ta trả về, mất luôn trong ngày. Tôi thương bố tôi cả đời lao động vất vả, gây dựng được sự nghiệp cho gia đình, chưa được hưởng thụ nhiều thì ra đi khi mới 55 tuổi. Trước nhà ông bà nội t là nông dân, nhà nghèo lắm. Bố tôi hết cấp 3 thì đi bộ đội rồi về, lúc đó tay trắng chả có gì. Học được cái nghề rồi dần dần phát triển lên, đến giờ nhà t không quá giàu nhưng có của ăn của để. Bố t chịu khó lắm, lúc nào cũng chỉ làm và làm, có tiền mà ăn uống tiết kiệm để dành tiền cho con cái. Đến cái áo quần toàn mặc thừa của con cái. Mẹ t mua áo mới phải giả vờ bảo áo thừa của con thì bố mới mặc. Lúc nào cũng lo lắng cho ông bà, anh em, rồi con cái. Tôi đang định báo đáp bố mẹ nhiều hơn mà chưa kịp thì bố tôi đã đi rồi. Bố t cao to đẹp trai (cao 1m8), mà không bao giờ linh tinh gì cả, cứ ăn xong lại làm việc suốt ngày đêm. Bố hay bảo số bố vất vả, lúc nào cũng lo nghĩ, chắc cũng không thọ, mà ai ngờ bố ra đi đột ngột quá.
Cứ thỉnh thoảng nhìn ảnh bố hay nghe tiếng bố là tôi lại thấy bố tôi vẫn ở đây như mới ngày hôm qua thôi, mà thực tế là cả đời này tôi không còn gặp bố nữa rồi. Buồn quá các thím ạ, mấy hôm nay cũng khóc nhiều. Giờ cũng phải cố gắng thôi, mà chắc nỗi buồn này cứ theo t suốt cả đời. Một chút cảm xúc như thế, viết hơi lan man. Các thím đọc thông cảm nhé.

Chia buồn cùng b

Bạn kể rõ hơn về tai nạn này ( nếu có thể nhé ) vì tôi ít khi thấy lúc sửa nhà ít khi bị vậy
 
Chia buồn cùng fen. Mong fen sớm vượt qua.
VIệc tốt nhất chúng ta có thể làm bây giờ là cố gắng trở thành 1 người bố tốt,để đứa con sau này của mình được sung sướng
 
Cũng 11 năm rồi, chắc thím cũng nguôi ngoai rồi nhỉ. Mình thì mới đc 1 thất thôi. Đôi lúc tỉnh dậy không nghĩ là mình không còn bỗ nữa lun. Anw, cám ơn tất cả các thím khác đã động viên nhé
11 năm ,giờ chỉ còn là ký ức thým ạ. Đôi lúc nằm ngủ vẫn mơ thấy ôg ấy về thăm nhà rồi lại đi. Lúc còn nhỏ thấy ko hợp ông nhưng giờ trưởng thành mới biết ông muốn tốt cho con cái. Giờ muốn báo đáp mà ko đc nữa rồi.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Cũng 11 năm rồi, chắc thím cũng nguôi ngoai rồi nhỉ. Mình thì mới đc 1 thất thôi. Đôi lúc tỉnh dậy không nghĩ là mình không còn bỗ nữa lun. Anw, cám ơn tất cả các thím khác đã động viên nhé
Ông ấy cũng như bố thým, đồ mới ko chịu mua, mẹ mua gì về cũng chê xấu nhưng thực ra ông ấy tiếc tiền. Ông thích mặc đồ cũ của người khác cho, miếng ăn đơn giản, đạm bạc.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Thím chắc vẫn còn trẻ hả thím? Tai nạn sửa nhà là tai nạn lao động hay tự sửa nhà của mình vậy thím?
Thôi thì chúc thím sớm vượt qua cú sốc này, ráng học hành lên nữa, công việc ổn định còn chăm mẹ thay cho bố thím ạ
Wk0ydPR.gif
 
Sáng nay dậy rồi lại ngủ chút thì mơ thấy bố. Vẫn chưa thể tin được là bố đã đi xa mãi.
 
Bố mình mới mất cách đây vài ngày. Sinh lão bệnh tử mất đi thì không nói làm gì, nhưng mà bố tôi bị tai nạn lúc sửa nhà, cấp cứu ở bệnh viện nhưng mà người ta trả về, mất luôn trong ngày. Tôi thương bố tôi cả đời lao động vất vả, gây dựng được sự nghiệp cho gia đình, chưa được hưởng thụ nhiều thì ra đi khi mới 55 tuổi. Trước nhà ông bà nội t là nông dân, nhà nghèo lắm. Bố tôi hết cấp 3 thì đi bộ đội rồi về, lúc đó tay trắng chả có gì. Học được cái nghề rồi dần dần phát triển lên, đến giờ nhà t không quá giàu nhưng có của ăn của để. Bố t chịu khó lắm, lúc nào cũng chỉ làm và làm, có tiền mà ăn uống tiết kiệm để dành tiền cho con cái. Đến cái áo quần toàn mặc thừa của con cái. Mẹ t mua áo mới phải giả vờ bảo áo thừa của con thì bố mới mặc. Lúc nào cũng lo lắng cho ông bà, anh em, rồi con cái. Tôi đang định báo đáp bố mẹ nhiều hơn mà chưa kịp thì bố tôi đã đi rồi. Bố t cao to đẹp trai (cao 1m8), mà không bao giờ linh tinh gì cả, cứ ăn xong lại làm việc suốt ngày đêm. Bố hay bảo số bố vất vả, lúc nào cũng lo nghĩ, chắc cũng không thọ, mà ai ngờ bố ra đi đột ngột quá.
Cứ thỉnh thoảng nhìn ảnh bố hay nghe tiếng bố là tôi lại thấy bố tôi vẫn ở đây như mới ngày hôm qua thôi, mà thực tế là cả đời này tôi không còn gặp bố nữa rồi. Buồn quá các thím ạ, mấy hôm nay cũng khóc nhiều. Giờ cũng phải cố gắng thôi, mà chắc nỗi buồn này cứ theo t suốt cả đời. Một chút cảm xúc như thế, viết hơi lan man. Các thím đọc thông cảm nhé.
Chia buồn với chủ thớt. Chúc thớt mạnh mẽ và nhanh chóng trưởng thành để thay bố làm trụ cột bảo vệ cả gia đình nhé.
 
bạn thương bố thì nên gửi tro cốt của cụ lên trụ sở công an phường nhé
nhờ bên công an tâm linh họ cúng siêu độ cho cụ
nam mô công an nhân dân việt nam
 
Back
Top