Trung Quốc trồng vải, chuối, thanh long sản lượng cả triệu tấn/năm: Lo cho nông sản Việt

Muốn phát triển đc nông nghiệp thì phải tập trung quy mô , muốn phát triển công nghiệp thì phải đầu tư nghiên cứu , 2 cái cơ bản ko thấy lên kh làm toàn thấy đặt mục tiêu đến năm abc rồi bỏ đó
 
Không lo. Chúng ta sở hữu công nghệ lõi - core technology Fang Lo Ben Nan mà. :rolleyes:

Gửi từ Samsung SM-S908E bằng vozFApp
 
Ko làm dc đâu. Nông dân Việt ko thích mấy cái tốn thời gian như làm thương hiệu và nâng chất lượng. Họ thích đi tắt đón đầu nên chỉ bán cho khựa. Vấn đề này ai trồng thanh long đều biết.

Thanh long vn mình trồng toàn thuốc nên dư lưọng thuốc cao, trái to hơn. Xuất đi thị trường khác khó, khựa dễ tính thì dc. Thanh long mà trồng theo kiểu organic thì nông dân ko chịu vì phải chuyển đổi mô hình, năng suất thấp hơn.

@ Quê tôi thanh long đây, Bình Thuận. A e xã hội toàn dân thanh long cả.
Chỗ a cũng thế à. Quê t trồng vải thiều BG. Sản lượng cực kỳ lớn, toàn sang TQ. A có thể thấy vài ng bảo vài ngon, to xuất hết sang TQ nhưng đám vải đấy ng trồng ngta còn k ăn. T có b nhà trên đó, nhà nó chỉ ăn cây vải nhà nó để ăn. Trên đó ngta phun thuốc kinh khủng khiếp, ngta phun lại lúc nó gần chín nhiều nhất, toàn phục thuốc ức chế k cho nó chín, để quả nó to ra mới để chín. Cỡ vải đấy chỉ xuất sang TQ dc thôi.
 
Chiện bthg. Cái gì cũng ngạo nghễ, rồi lại tới lúc "lo cho ... Việt". Cứ VN nhất lọ nhất chai, đi tắt đón đầu thì ối dồi ôi mã không hết
 
Muốn làm thương hiệu rồi nâng tầm nó thì phải ở tầm doanh nghiệp hoặc nông dân giàu + giỏi mới đủ sức
Đa phần nông dân chỉ sản xuất rồi bán, canh tác ra sao thì họ giỏi chứ họ có biết gì về thị trường đâu mà kêu làm thương hiệu

Cốt lõi của thương hiệu là product, có phù thủy marketing tài tình mấy thì ngay khi khách hàng mua sử dụng xong họ sẽ nhận ra giá trị thật thôi.

Ăn nhau ở khách hàng mua lại và recommendation từ họ, chứ tiền đâu mà đốt chay cho marketing mãi được. Ví dụ một sản phẩm F&B của tập đoàn lớn họ cũng chi vài tỷ cho marketing thôi, nếu sản phẩm bán được, có lượng khách mua quay trở lại nhiều thì năm sau mới có tiền làm marketing tiếp.
 
Cốt lõi của thương hiệu là product, có phù thủy marketing tài tình mấy thì ngay khi khách hàng mua sử dụng xong họ sẽ nhận ra giá trị thật thôi.

Ăn nhau ở khách hàng mua lại và recommendation từ họ, chứ tiền đâu mà đốt chay cho marketing mãi được. Ví dụ một sản phẩm F&B của tập đoàn lớn họ cũng chi vài tỷ cho marketing thôi, nếu sản phẩm bán được, có lượng khách mua quay trở lại nhiều thì năm sau mới có tiền làm marketing tiếp.

Vậy mới nói là cần phải doanh nghiệp hoặc nông dân có tiềm lực mạnh
Doanh nghiệp có thể thuê đất hoặc liên kết để tạo ra sản phẩm tốt mà. Hoặc có thị trường/người mua thì nông dân họ làm ra sản phẩm đáp ứng. Chứ nông dân ôm hết từ sản xuất đến tiêu thụ...thì cả vn chẳng có mấy người đủ sức
 
Chủ tịch xã tui học lớp 3 xong đi học bổ túc lên, nói học bổ túc cho sang mồm chứ vô cho có tụ xong lấy bằng, nên kiến thức vẫn dừng ở lớp 3.:confused:

Cùng là cơm sườn mà chính sách dùng người của bên nó hay hơn bên này nhiều, no hope thật sự.
vai học tới 3 được làm chủ tịch xã
 
Chủ quan xong mất khách thì đừng kêu. Ai ngờ Bangladesh ăn hết hàng quần áo của mình đâu.
Bangladesh nó là nước sản xuất sản phẩm may mặc lớn thứ 2 tg từ xưa đến giờ rồi chứ không phải mới nổi. Còn tq nó trồng ra được sản phẩm có chất lượng tương đương với vn còn cần tg rất dài
 
Back
Top