Ước mơ họa sĩ manga của 1 người Việt

Tranh thủ ngủ 1 tí rồi còn đi làm. Đêm nay chạy deadline cho khách để máy render nên ngồi rảnh tâm sự với mấy thím chút. Dù các thím có tin hay ko thì mình cũng cảm ơn, chỉ là chỗ để mình tâm sự xả stress thôi. Việc mọi người bảo nó viễn vông mình cũng quen rồi.
Lúc bỏ nghề cũ làm nghề mới gia đình cũng bảo mình thất bại rồi. Mình cũng ráng làm đc thôi. Nên giờ ai nói gì mình cũng vẫn cố tiếp. Các thím nào vật nhau với mình ở các thread khác nhớ có lúc mình nóng cũng chửi bậy cứng đầu, nhưng mà vẫn là xả stress thôi. Cám ơn các thím đã lắng nghe.
Tối về mình lại nói tiếp
8fyNGtP.png
 
Sáng tác 1 bộ hoàn chỉnh Tức là fen phải nghĩ hết từ plot, nhân vật, char dev… đúng k? Nếu k phải romcom, harem, shojo thì chắc khó vcl
 
Sáng tác 1 bộ hoàn chỉnh Tức là fen phải nghĩ hết từ plot, nhân vật, char dev… đúng k? Nếu k phải romcom, harem, shojo thì chắc khó vcl
Kể cả có là gì cũng khó bác ạ. Bộ nào chả phải nghĩ mấy thứ đó. Thật ra ai chả sáng tác đc. Ăn thua là sáng tác hay hay dở. Làm ra có bán đc ko. Bởi vậy kể cả đã nổi tiếng rồi mà chưa chắc làm bộ tiếp đã thành công. Trường hợp Naruto rồi đến Samurai 8 là thấy. Hay Kuroko no Basuke xong đến bộ Laserbeam cũng fail. Ko biết có thành công ko cho đến khi làm thử. Ngay cả One piece, Attack on Titans cũng bị từ chối lúc đầu. Thôi thì cứ thử đi, đc hay ko tính sau. Dù gì mình cũng có cái nghề lận lưng rồi ko lo chết đói.
 
Kể cả có là gì cũng khó bác ạ. Bộ nào chả phải nghĩ mấy thứ đó. Thật ra ai chả sáng tác đc. Ăn thua là sáng tác hay hay dở. Làm ra có bán đc ko. Bởi vậy kể cả đã nổi tiếng rồi mà chưa chắc làm bộ tiếp đã thành công. Trường hợp Naruto rồi đến Samurai 8 là thấy. Hay Kuroko no Basuke xong đến bộ Laserbeam cũng fail. Ko biết có thành công ko cho đến khi làm thử. Ngay cả One piece, Attack on Titans cũng bị từ chối lúc đầu. Thôi thì cứ thử đi, đc hay ko tính sau. Dù gì mình cũng có cái nghề lận lưng rồi ko lo chết đói.
T cũng ở Nhật, đôi khi mua mấy bộ manga ít nổi thì thấy làm romcom, tình yêu học đường dễ thở hơn làm bên shounen, seinen phải char dev, world build các kiểu. Chúc chủ thớt thành công nhé :big_smile: có gì xuất bản được thì nhắn các ae trênnày cái tên để còn ủng hộ
 
T cũng ở Nhật, đôi khi mua mấy bộ manga ít nổi thì thấy làm romcom, tình yêu học đường dễ thở hơn làm bên shounen, seinen phải char dev, world build các kiểu. Chúc chủ thớt thành công nhé :big_smile: có gì xuất bản được thì nhắn các ae trênnày cái tên để còn ủng hộ
Chủ thớt lần trước nó cân nguyên dàn đọc manga, than vẽ webtoon khổ sở này nọ
7JPm4Y0.gif
Chê bai như kiểu manga truyền thống Nhật sắp sập tới nơi.

https://voz.vn/t/hoat-hinh-nhat-danh-bai-bom-tan-ty-do-avatar-2-ngoai-phong-ve.755619/
 
Trước khi kể, mình xin chia sẻ là đã có mấy người Việt (theo mình biết ít nhất là 2) đã có truyện manga đăng tại Nhật, có vẻ chưa nổi tiếng nhưng là 1 khởi đầu. Còn mangaka thì kín tiếng lắm, có khi người Việt mà lấy tên bút danh Nhật ko ai biết được. Nên đây ko phải là mơ ước viễn vông. Vì mình biết có đến cả trăm họa sĩ nước ngoài đang sáng tác manga ở Nhật.
2mxudlE.png

Nhiều bác có khi cũng biết ở topic trước than thở về tiền, nhưng mình xin kể lại.

Mình là con nhà khá giả, nhưng từ bé đã mơ ước làm họa sĩ và vẽ truyện tranh, do khi mình bị áp lực và buồn bã nhất thì những câu truyện đó là 1 thứ giúp mình vui vẻ và vượt qua được khó khăn. Chủ yếu mình bị áp lực học hành thôi, học cũng khá toàn trường chuyên nên rất khó. Mình lại có cái tính ko muốn thua ai (mặc dù sau này thua nhiều cũng quen), nên rất mệt mỏi, và ba mẹ thấy học khá cũng bắt đầu kỳ vọng.
ZZG3wtS.png

Sau này, gia đình cho học ngân hàng. Mình học khá nên 4 năm là xong, còn được vào cty chứng khoán khá tốt để làm phân tích viên. 5 năm sau đã có địa vị vững. Nhưng trong thâm tâm mình luôn chỉ muốn vẽ. Mình muốn đi Nhật để đến gần hơn với ước mơ, do đó xin hb đi Nhật học quản trị kinh doanh (ba mẹ đã có cty nên cũng cho mình đi). Đi rồi mình mới nhận ra người Nhật phải hi sinh thế nào để làm việc họ mơ ước. Họa sĩ manga (mangaka) đa số nghèo và ko được học vẽ, chỉ số ít học dh mỹ thuật đàng hoàng. Mà họ đã phải sống với những đồng lương chỉ đủ để mua cơm, vẽ thuê trợ lý cho mangaka nổi tiếng, vừa vẽ vừa làm thêm ở quán cafe... để theo đuổi đam mê. Có 1 họa sĩ người Mỹ đã phải qua Nhật để dạy tiếng Anh, rồi mưu sinh bằng nghề dịch thuật suốt 14 năm mới bắt đầu làm họa sĩ được.
AstSliP.png

Thế nên, sau đó mình quyết định bỏ học ở Nhật. Mình về VN cãi nhau 1 trận to với ông già, sau đó đi học đh thiết kế (trường tư cùi).
1kQ97P3.png
Mục đích vì muốn sang Nhật thì cần có bằng đh mới xin visa được. Mà nghề mangaka lại ko phải là 1 nghề (ko có hđ lao động, ko có bảo hiểm, ko được trả lương, chỉ nhận thù lao như freelance). Thế là mình học nghề làm game. Mình làm họa sĩ 3D (dựng mô hình 3D) rồi tự học vẽ để theo đuổi nghề. Mình còn học đh song song đó. Vì sao mình ko làm nghề tài chính rồi vẽ ở Nhật? Vì ko ai mướn, nghề tài chính quá dư thừa nhân lực. Họ cần IT, bác sĩ, hộ lý, xây dựng, và hên sao nghề làm game cũng cần (dù hơi khó xin hơn).
ZZG3wtS.png


Sau khi ra trường, mình vẫn tiếp tục làm họa sĩ 3D đến nay. Ước mơ mangaka mình giấu, ba mẹ ko biết, đồng nghiệp ko biết, vợ con cũng ko. 9 năm rồi trình mình cũng khá, đã có chức vụ và thu nhập ổn. Mình còn rảnh freelance vẽ manga hentai, vẽ manhwa và làm mô hình 3D game kiếm thêm. Mình biết thông qua quan hệ với đồng nghiệp ở Nhật, rằng nghề mangaka cực kì áp lực. Bạn phải vẽ 1 tuần 20 trang, khoảng 105 khung. Cực kì chi tiết và đa số sẽ ko thể vẽ 1 mình. Trừ khi bạn vẽ 24/7. Đa số phải mướn trợ lý, và thù lao cho 1 trang vẽ khá rẻ, chỉ 7-9k yen. Sau khi mướn 2-3 trợ lý là hết tiền, ko còn tiền mướn nhà và ăn.
E4Dx7kU.png
Với nghề họa sĩ 3D, mình sẽ có từ 4k usd/tháng, kèm với thù lao tầm 4-5k usd từ manga, mình sẽ đủ để mướn trợ lý và tiền ăn.

Hiện tại mình vẫn đang học tiếng Nhật, vì khi đi Nhật 1 năm học được có tí mà đa số học bằng tiếng Anh. Sau khi tiếng Nhật tốt là mình nộp bản thảo gửi qua Nhật thi vẽ manga ngay. Nếu đậu và họ cho remote, thì mình ở VN đỡ hơn. Nếu ko thì mình sẽ tìm 1 công việc làm game và qua đó, cày 2 jobs (đằng nào cũng phải 2 việc thì mới nuôi vợ con và mướn trợ lý được). Dự định là vẽ truyện tháng (1 tháng tầm 35 trang) để kịp vẽ. Khi nào nổi tiếng mới chuyển qua tuần được (có tiền mướn nhiều trợ lý).
Cuộc cãi nhau với ông già rất căng, có thể nói là đến muốn đánh nhau (dù mình ngoan và ba mình ko bao giờ đánh mình).
upYSN0U.png
Thế nhưng rồi ông già cũng chịu thua, và vẫn chu cấp cho mình 1 căn nhà để vợ con ở. Thu nhập của mình thì đủ cho con học trường quốc tế và kèm vợ làm NH cũng dư chi tiêu hàng tháng, để dành được sau này mua nhà cho con. Mình thấy rất may mắn vì gia đình có điều kiện. Ba mẹ có của ăn của để. Mình sướng hơn 90% mangaka và chắc 95% người Việt. Liệu mình có chịu được khổ sở mà người nghèo phải chịu để hoàn thành ước mơ? Có làm việc quần quật để vừa lo cho vợ con, vừa gánh vác được áp lực công việc tại Nhật? Mình vẫn tin là mình làm được. Có rất nhiều người làm được, và chẳng lý do gì mình ko thể. Dù cho ko nổi tiếng, giàu có nhưng mình tin mình vẫn có thể tạo ra 1 bộ truyện đủ tốt để người đọc cũng cảm thấy vui vẻ, quên đi căng thẳng như truyện vẫn mang lại cho mình từ bấy đến giờ.

Một ngày nào đó, mình mong rằng mình có thể tự hào kể về 1 người Việt đã cố gắng thế nào để có thể xuất bản 1 bộ truyện làm hài lòng khán giả mọi nơi. Mình ko phải người Việt đầu tiên xuất bản manga ở Nhật, mình cũng hi vọng những người đi trước đã hoặc sẽ thành công và tiếp tục như vậy. Mình chỉ mong ước mơ ngày nào đó thành sự thật. Từ 1 ước mơ viễn vông, ngay cả người Nhật cũng ngăn cản con họ theo đuổi, mình thấy nó gần hơn bao giờ hết. Dù đã 3x tuổi (x trung học), có vợ con, mình vẫn tin 1 ngày sẽ làm được. Rất nhiều mangaka ở độ tuổi 39, 4x mới thành công, có 1 bộ truyện nổi tiếng ở mức khá hoặc cực kỳ nổi tiếng.
Yabn9ak.png

Mình chia sẻ cực dài với mọi người, cũng để cho mọi người thấy có những người đã làm được, và những người dù có thế nào cũng sẽ theo đuổi mơ ước của mình. Dù ước mơ có khó khăn ra sao, miễn đã có người từng làm được thì sẽ có cách làm. Mình cũng mong những ai có ước mơ giống mình biết rằng, ko phải là chuyện viễn tưởng. Cầm bút lên học vẽ dù ở tuổi nào, và cứ theo đuổi đi. Con đường làm mangaka rất thực tế, bạn chỉ cần đặt mục tiêu nhỏ và hoàn thành nó, đừng tự so sánh với các huyền thoại, thiên tài làm gì. Có vô số câu chuyện những người bắt đầu lại ở đủ ngành nghề, vì nó giống mình nên mình đã tìm hiểu rất nhiều, và họ cũng thành công. Tất nhiên tốn rất nhiều mô hôi nước mắt. Rất nhiều thời gian. Nhưng ngay cả khi bạn nghèo khó, bạn cũng làm được.
Cảm ơn những ai chịu khó đọc (lướt) hết mớ chữ này.
8fyNGtP.png
Tốt lắm fen
 
vẽ manga là vẽ tay toàn bộ hay vẽ bằng phần mềm thế thím. Đọc truyện thấy mangaka vẽ tay nhưng mà sau cũng thấy vẽ trên máy tính phần mềm các kiểu
Kể cả có là gì cũng khó bác ạ. Bộ nào chả phải nghĩ mấy thứ đó. Thật ra ai chả sáng tác đc. Ăn thua là sáng tác hay hay dở. Làm ra có bán đc ko. Bởi vậy kể cả đã nổi tiếng rồi mà chưa chắc làm bộ tiếp đã thành công. Trường hợp Naruto rồi đến Samurai 8 là thấy. Hay Kuroko no Basuke xong đến bộ Laserbeam cũng fail. Ko biết có thành công ko cho đến khi làm thử. Ngay cả One piece, Attack on Titans cũng bị từ chối lúc đầu. Thôi thì cứ thử đi, đc hay ko tính sau. Dù gì mình cũng có cái nghề lận lưng rồi ko lo chết đói.
 
vẽ manga là vẽ tay toàn bộ hay vẽ bằng phần mềm thế thím. Đọc truyện thấy mangaka vẽ tay nhưng mà sau cũng thấy vẽ trên máy tính phần mềm các kiểu
Tùy người thím. Họa sĩ lớn tuổi ko biết vẽ máy thì chắc vẫn tay thôi. Còn đa số trẻ giờ vẽ trên máy cũng lẹ mà sửa dễ hơn. Càng ngày càng nhanh hơn. Nhưng vẫn phải mướn trợ lý vì nhiều quá ko kịp. Sau này có AI các kiểu ko rõ nó giúp vẽ nhanh hơn nữa ko. Ví dụ sketch xong nó đi nét hộ luôn thì tuyệt. Mong sao đc vậy vẽ cho đỡ mệt.
 
thớt rành bên Nhật cho hỏi sao mấy thằng tác giá nó vẻ cực kì lâu đến thế ko, 1-2 tháng ra dc 1 chap, vài trang
vd như hiệp khách giang hồ, conan...

ko lẽ tiền nó kiếm dc từ bộ truyện này rất cao, đủ để 1 tháng vài trang là dư sống ?...hoặc nhiều truyện khác bù kiếm thêm :cold:
 
Trước khi kể, mình xin chia sẻ là đã có mấy người Việt (theo mình biết ít nhất là 2) đã có truyện manga đăng tại Nhật, có vẻ chưa nổi tiếng nhưng là 1 khởi đầu. Còn mangaka thì kín tiếng lắm, có khi người Việt mà lấy tên bút danh Nhật ko ai biết được. Nên đây ko phải là mơ ước viễn vông. Vì mình biết có đến cả trăm họa sĩ nước ngoài đang sáng tác manga ở Nhật.
2mxudlE.png

Nhiều bác có khi cũng biết ở topic trước than thở về tiền, nhưng mình xin kể lại.

Mình là con nhà khá giả, nhưng từ bé đã mơ ước làm họa sĩ và vẽ truyện tranh, do khi mình bị áp lực và buồn bã nhất thì những câu truyện đó là 1 thứ giúp mình vui vẻ và vượt qua được khó khăn. Chủ yếu mình bị áp lực học hành thôi, học cũng khá toàn trường chuyên nên rất khó. Mình lại có cái tính ko muốn thua ai (mặc dù sau này thua nhiều cũng quen), nên rất mệt mỏi, và ba mẹ thấy học khá cũng bắt đầu kỳ vọng.
ZZG3wtS.png

Sau này, gia đình cho học ngân hàng. Mình học khá nên 4 năm là xong, còn được vào cty chứng khoán khá tốt để làm phân tích viên. 5 năm sau đã có địa vị vững. Nhưng trong thâm tâm mình luôn chỉ muốn vẽ. Mình muốn đi Nhật để đến gần hơn với ước mơ, do đó xin hb đi Nhật học quản trị kinh doanh (ba mẹ đã có cty nên cũng cho mình đi). Đi rồi mình mới nhận ra người Nhật phải hi sinh thế nào để làm việc họ mơ ước. Họa sĩ manga (mangaka) đa số nghèo và ko được học vẽ, chỉ số ít học dh mỹ thuật đàng hoàng. Mà họ đã phải sống với những đồng lương chỉ đủ để mua cơm, vẽ thuê trợ lý cho mangaka nổi tiếng, vừa vẽ vừa làm thêm ở quán cafe... để theo đuổi đam mê. Có 1 họa sĩ người Mỹ đã phải qua Nhật để dạy tiếng Anh, rồi mưu sinh bằng nghề dịch thuật suốt 14 năm mới bắt đầu làm họa sĩ được.
AstSliP.png

Thế nên, sau đó mình quyết định bỏ học ở Nhật. Mình về VN cãi nhau 1 trận to với ông già, sau đó đi học đh thiết kế (trường tư cùi).
1kQ97P3.png
Mục đích vì muốn sang Nhật thì cần có bằng đh mới xin visa được. Mà nghề mangaka lại ko phải là 1 nghề (ko có hđ lao động, ko có bảo hiểm, ko được trả lương, chỉ nhận thù lao như freelance). Thế là mình học nghề làm game. Mình làm họa sĩ 3D (dựng mô hình 3D) rồi tự học vẽ để theo đuổi nghề. Mình còn học đh song song đó. Vì sao mình ko làm nghề tài chính rồi vẽ ở Nhật? Vì ko ai mướn, nghề tài chính quá dư thừa nhân lực. Họ cần IT, bác sĩ, hộ lý, xây dựng, và hên sao nghề làm game cũng cần (dù hơi khó xin hơn).
ZZG3wtS.png


Sau khi ra trường, mình vẫn tiếp tục làm họa sĩ 3D đến nay. Ước mơ mangaka mình giấu, ba mẹ ko biết, đồng nghiệp ko biết, vợ con cũng ko. 9 năm rồi trình mình cũng khá, đã có chức vụ và thu nhập ổn. Mình còn rảnh freelance vẽ manga hentai, vẽ manhwa và làm mô hình 3D game kiếm thêm. Mình biết thông qua quan hệ với đồng nghiệp ở Nhật, rằng nghề mangaka cực kì áp lực. Bạn phải vẽ 1 tuần 20 trang, khoảng 105 khung. Cực kì chi tiết và đa số sẽ ko thể vẽ 1 mình. Trừ khi bạn vẽ 24/7. Đa số phải mướn trợ lý, và thù lao cho 1 trang vẽ khá rẻ, chỉ 7-9k yen. Sau khi mướn 2-3 trợ lý là hết tiền, ko còn tiền mướn nhà và ăn.
E4Dx7kU.png
Với nghề họa sĩ 3D, mình sẽ có từ 4k usd/tháng, kèm với thù lao tầm 4-5k usd từ manga, mình sẽ đủ để mướn trợ lý và tiền ăn.

Hiện tại mình vẫn đang học tiếng Nhật, vì khi đi Nhật 1 năm học được có tí mà đa số học bằng tiếng Anh. Sau khi tiếng Nhật tốt là mình nộp bản thảo gửi qua Nhật thi vẽ manga ngay. Nếu đậu và họ cho remote, thì mình ở VN đỡ hơn. Nếu ko thì mình sẽ tìm 1 công việc làm game và qua đó, cày 2 jobs (đằng nào cũng phải 2 việc thì mới nuôi vợ con và mướn trợ lý được). Dự định là vẽ truyện tháng (1 tháng tầm 35 trang) để kịp vẽ. Khi nào nổi tiếng mới chuyển qua tuần được (có tiền mướn nhiều trợ lý).
Cuộc cãi nhau với ông già rất căng, có thể nói là đến muốn đánh nhau (dù mình ngoan và ba mình ko bao giờ đánh mình).
upYSN0U.png
Thế nhưng rồi ông già cũng chịu thua, và vẫn chu cấp cho mình 1 căn nhà để vợ con ở. Thu nhập của mình thì đủ cho con học trường quốc tế và kèm vợ làm NH cũng dư chi tiêu hàng tháng, để dành được sau này mua nhà cho con. Mình thấy rất may mắn vì gia đình có điều kiện. Ba mẹ có của ăn của để. Mình sướng hơn 90% mangaka và chắc 95% người Việt. Liệu mình có chịu được khổ sở mà người nghèo phải chịu để hoàn thành ước mơ? Có làm việc quần quật để vừa lo cho vợ con, vừa gánh vác được áp lực công việc tại Nhật? Mình vẫn tin là mình làm được. Có rất nhiều người làm được, và chẳng lý do gì mình ko thể. Dù cho ko nổi tiếng, giàu có nhưng mình tin mình vẫn có thể tạo ra 1 bộ truyện đủ tốt để người đọc cũng cảm thấy vui vẻ, quên đi căng thẳng như truyện vẫn mang lại cho mình từ bấy đến giờ.

Một ngày nào đó, mình mong rằng mình có thể tự hào kể về 1 người Việt đã cố gắng thế nào để có thể xuất bản 1 bộ truyện làm hài lòng khán giả mọi nơi. Mình ko phải người Việt đầu tiên xuất bản manga ở Nhật, mình cũng hi vọng những người đi trước đã hoặc sẽ thành công và tiếp tục như vậy. Mình chỉ mong ước mơ ngày nào đó thành sự thật. Từ 1 ước mơ viễn vông, ngay cả người Nhật cũng ngăn cản con họ theo đuổi, mình thấy nó gần hơn bao giờ hết. Dù đã 3x tuổi (x trung học), có vợ con, mình vẫn tin 1 ngày sẽ làm được. Rất nhiều mangaka ở độ tuổi 39, 4x mới thành công, có 1 bộ truyện nổi tiếng ở mức khá hoặc cực kỳ nổi tiếng.
Yabn9ak.png

Mình chia sẻ cực dài với mọi người, cũng để cho mọi người thấy có những người đã làm được, và những người dù có thế nào cũng sẽ theo đuổi mơ ước của mình. Dù ước mơ có khó khăn ra sao, miễn đã có người từng làm được thì sẽ có cách làm. Mình cũng mong những ai có ước mơ giống mình biết rằng, ko phải là chuyện viễn tưởng. Cầm bút lên học vẽ dù ở tuổi nào, và cứ theo đuổi đi. Con đường làm mangaka rất thực tế, bạn chỉ cần đặt mục tiêu nhỏ và hoàn thành nó, đừng tự so sánh với các huyền thoại, thiên tài làm gì. Có vô số câu chuyện những người bắt đầu lại ở đủ ngành nghề, vì nó giống mình nên mình đã tìm hiểu rất nhiều, và họ cũng thành công. Tất nhiên tốn rất nhiều mô hôi nước mắt. Rất nhiều thời gian. Nhưng ngay cả khi bạn nghèo khó, bạn cũng làm được.
Cảm ơn những ai chịu khó đọc (lướt) hết mớ chữ này.
8fyNGtP.png
công nhận là anh tâm huyết
 
thớt rành bên Nhật cho hỏi sao mấy thằng tác giá nó vẻ cực kì lâu đến thế ko, 1-2 tháng ra dc 1 chap, vài trang
vd như hiệp khách giang hồ, conan...

ko lẽ tiền nó kiếm dc từ bộ truyện này rất cao, đủ để 1 tháng vài trang là dư sống ?...hoặc nhiều truyện khác bù kiếm thêm :cold:
Tác giả bị đau lưng, bệnh, chấn thương cổ tay... Nhiều lý do ko vẽ đc. Truyện nổi rồi nên tác giả giàu rồi, ko vẽ vẫn sống đc. Kèm với tiền bản quyền bán mấy tập cũ vẫn tăng đều hàng năm. Năm nào cũng có người mới mua nên có tiền xài ko cần vẽ. Có truyện Bastard! Tác giả bán đc tầm 25tr bản là nghỉ luôn ko thèm vẽ nữa, bỏ con giữa chợ luôn. Đến giờ tái bản vẫn bán lên đc 30tr bản, mà sau gần 30 năm tác giả nghỉ luôn vẫn ko vẽ.
Yugioh bán xong bộ đó lấy tiền bản quyền thẻ bài sống cả đời ko vẽ bộ nào nữa. Tác giả nổi tiếng tiền bản quyền cao nên giàu. Còn người mới ngoài tiền công vẽ ra chẳng có gì, truyện bán ít quá tiền bản quyền ko đủ sống nên phải cày liên tục. Hoạ sĩ hentai còn nhiều tiền hơn hoạ sĩ manga trung bình, vì hentai bán chạy hơn. Công vẽ 1 trang cũng nhiều hơn chút đỉnh. Nhưng nói chung là ko giàu đc nên phải cày kiếm cơm.
Bởi vậy nhiều ông giàu rồi bỏ nghề lắm. Shaman king, Yugioh, Bastard, Vegabond, Sailor Moon, Dragon Ball... Giờ toàn lâu lâu vẽ chơi, thiết kế cho anime, game vắt sữa.
Nghề cực quá nên cũng dễ bỏ khi đã quá giàu và nổi tiếng. Thoả đam mê rồi.
 
vợ hoặc người nhà thím biết thím vẽ hentai thì có ý kiến gì ko :byebye:
Vợ mình ko ý kiến gì, vì biết mình mê vẽ và đi làm kiếm tiền thôi mà. Ba mẹ mình ở riêng nên có biết mình làm gì đâu. Chẳng ai biết ngoài vợ mình cả.
 
Xưa vẽ cũng kha khá nên cũng tính làm họa sĩ truyện tranh, lớn lên tí thì cơm áo gạo tiền ( nhà ko dc giàu lắm ) :V . Nên đành gác ước mơ đi làm kiếm tiền, khi có chút tiền rồi thì giành thời gian quay lại đam mê xưa nhưng cũng chỉ vẽ bậy bạ cho thoả đam mê thôi. Khuyên bác nào muốn theo đam mê thì ráng tự lập tài chính càng sớm càng tốt. Xưa cũng giận obz lúc nào cũng muốn mình theo đường ổn định an toàn. Đến khi đợt dịch đói ngoác mồm ra thì mình hiểu tại sao
 
Manga là nhật, ko có cái gọi là manga việt. Nên đọc là truyện tranh Việt cho dễ hiểu

Nếu xét manhwa là hàn, manhua là trung, manga là nhật thì truyện tranh việt sẽ được viết thành MANHOA
 
Có thời gian vẽ webcomic đăng lên webtoon canvas ( free platform của bọn webtoon ), tiền chia quảng cáo theo lượt đọc trên này khá ít, 100.000 người theo dõi, mỗi tháng gần triệu view mà chỉ đc 20 đô bộ, nhưng đc cái là nó có cái nút Patreon, kiếm tiền donate thông qua Patreon cũng khá thơm, sau 6 7 tháng, ra dc tầm 20 chương truyện gì đấy thì thu nhập cộng cộng lại cũng kiếm đc gần 1-2 ngàn/tháng, mỗi tháng vẽ 2 chương, mỗi chương 30-40 khung màu. Nhưng sau đấy bận phát triển công việc chính + cạn ý tưởng + kiệt sức + thoát vị đĩa đệm nên dừng ko vẽ nổi nữa. Giờ chỉ ngồi mài kịch bản + vẽ storyboard để dưỡng đam mê,hi vọng sau này ổn định hơn sẽ có cơ hội sẽ quay lại.

Mình không thích thị trường manga ở Nhật vì bây giờ nó công nghiệp quá, các nhà xuất bản, editor đều có 1 công thức chung chung để làm truyện nổi tiếng, phù hợp thị hiếu người đọc, nhiều tác giả ban đầu xây dựng thế giới rất đặc sắc nhưng sau đó bị áp công thức thành hàng công nghiệp hết.
 
Last edited:
dạo này đang follow lão máy rửa bát,không biết có phải bác thớt hay bác có quen biết với lão không?
 
Mình cũng có 1 chút hiểu biết về nền manga , nên mình góp ý thế này:

Manga là cờ bạc, bào sức khỏe lẫn thời gian, trí óc kinh khủng. Chỉ 1 số rất ít mangaka có thể trụ dc với nghề. Theo b chia sẻ thì b là người có tài, có học vấn tốt, thì b nên tập trung cày cuốc chuyên môn, tích lũy tiết kiệm thật nhiều. Đến tầm 40t khi đã tự chủ tài chính thì hãy bắt đầu với đam mê manga. Hãy để cuộc sống nuôi dưỡng ước mơ sẽ dễ hơn dùng ước mơ nuôi cuộc sống.

Các b khác có thể đọc qua truyện Bakuman, để thấy cuộc sống của 1 mangaka khắc nghiệt và khó khăn thế nào, sống dc bằng nghề này hoàn toàn không dễ.
 
Chữ nhiều quá mà ko có đc vài tấm hình đã vẽ của bạn để vozer chúng tôi thẩm xem bạn vẽ thế nào
 
Mình cũng có 1 chút hiểu biết về nền manga , nên mình góp ý thế này:

Manga là cờ bạc, bào sức khỏe lẫn thời gian, trí óc kinh khủng. Chỉ 1 số rất ít mangaka có thể trụ dc với nghề. Theo b chia sẻ thì b là người có tài, có học vấn tốt, thì b nên tập trung cày cuốc chuyên môn, tích lũy tiết kiệm thật nhiều. Đến tầm 40t khi đã tự chủ tài chính thì hãy bắt đầu với đam mê manga. Hãy để cuộc sống nuôi dưỡng ước mơ sẽ dễ hơn dùng ước mơ nuôi cuộc sống.

Các b khác có thể đọc qua truyện Bakuman, để thấy cuộc sống của 1 mangaka khắc nghiệt và khó khăn thế nào, sống dc bằng nghề này hoàn toàn không dễ.
Bakuman cũ lắm rồi, cách cả một thế hệ luôn rồi, 10 năm qua xã hội, công nghệ, nền tảng, ngành giải trí bây giờ nó một trời một vực với thời đó luôn, đầu ra và cách tiếp cận với người đọc nhiều hơn ngày xưa rất nhiều nên có nhiều mặt ko còn đúng đâu, nhiều tác giả chỉ sống bàng việc đăng truyện lên twitter rồi dẫn link tới các trang donate, bán sản phẩm này. Đặc biệt khi mình sống ở VN nữa, vẽ truyện kiếm đc vài trăm đô, tương đương với lương dân văn phòng rất đơn giản, sống ko nổi ở Nhật ở Mỹ chứ sống ở VN thì khỏe, làm tốt thì thu nhập tăng nhanh hơn dân văn phòng cày kinh nghiệm thăng cấp nhiều.
 
Back
Top