Em muốn xuất gia vào chùa lớn nhất việt nam, không biết khó không các bác , với nói với ba mẹ sao đây

Status
Not open for further replies.

Nhị Gia

Junior Member
Lại là em đây, Em vừa coi điểm xong, điểm như cak mấy anh ạ, em vừa coi điểm tay em rung đến giờ . em sợ kh dám cộng 3 môn lại, cỡ đỡ hơn 10 điểm 3 môn một chút

Em cảm thấy mình đã không còn nhiệt huyết gì về cuộc sống này nữa, em từng khao khác mong muốn trở thành 1 người giàu có. làm người có tiền để trở thành 1 người xấu, vì đời này có tiền mới làm người xấu được, có tiền làm khổ người khác làm khổ được những người mình ghét xung quanh mình, và cho người không thích mình biết họ không bằng mình, có nhiều tiền mua được nhiều thứ, chơi được nhiều gái, cầm được những thứ mình thích trong lòng bàn tay, nhưng vài ngày nay mọi thứ trong em đã vụt tắt, những ước mơ em hay giữ trong lòng em đã không nghĩ đến lâu rồi, lúc vừa thi xong em vừa phụ quán nhậu ban đêm, ban ngày thì lấy sách vở học bài định năm sau thi lại, rồi em quyết tâm nghĩ làm phục vụ cố gắng học lại, nhưng khoảng 2 3 ngày nay thật sự em vụt tắt quăng sách luôn không thích học tiếp nữa, cảm thấy ý trời đã như vậy rồi

Không biết nói với ba mẹ sao đây các bác nhỉ,mà ba mẹ muốn em học tiếp lắm. học kiếm cái ăn, nhưng em không thích vậy, em muốn 1 là bỏ hết không quan tâm 2 thì sống phải giàu chứ không thì sống làm chó gì cho mang nhục, , em bây giờ chỉ muốn xuất gia đi tu thôi, tu đến năm 30 40 tuổi nếu còn chập chừng khát vọng có thể xuất gia sau, em bây giờ thật sự không còn nghĩ được gì nữa cả, em rất thất vọng và tuyệt vọng, em muốn xuất gia vào 1 ngôi chùa nào đó nổi tiếng hàng ngày nhiều người đến thăm hỏi chùa, cúng bái này nọ, em có thể làm 1 chú tiểu mà tiếp xúc với nhiều người, nhận được nhiều giây phút yên tịnh lòng bình yên thấy mọi người bình an mà lấy làm hạnh phúc, rãnh thì quét rác tụng kinh, tối thì lấy điện thoại lướt voz, cũng vui mà . Như vậy tốt hơn là đi làm giang hồ đầu đường xó chợ ( ước mơ lớn nhất ngay từ lớp 1 ) , hoặc làm sinh viên nghèo quèn, học xong ra làm culi cuộc sống vất vả, có khi học bị cận thị nữa,
Các bác thấy sao, có phải đó cũng là 1 con đường không : Chùa lớn người đến đông, trong chùa lại rộng rãi thoáng mát, ban ngày đoán người tới thăm thỉnh thoảng hỏi han chúc sức khỏe dẫn đường đi vài câu, chùa lớn đến mức có khách du lịch tới thì càng ngon, rồi buổi trưa ăn cơm, tối ăn cơm như người bình thường, buổi tối không có khách đến chùa thì lấy điện thoại mở nhạc nghe, rồi lướt voz xem hôm nay cuộc sống nhân sinh thay đổi thế nào
Các bác nói sao đây, em sợ em nói xong ba mẹ em sẽ chửi và sốc lắm. và chùa nào lớn nhất việt nam. vào chùa có khó không , chùa chỗ em ban ngày không có ai vô chán lắm
 
Xác nhận em có quen thằng thớt nhé, nó mới biết điểm thi... đéo ổn r các thím ạ
4gmOAMB.gif


via theNEXTvoz for iPhone
 
Lại là em đây, Em vừa coi điểm xong, điểm như cak mấy anh ạ, em vừa coi điểm tay em rung đến giờ . em sợ kh dám cộng 3 môn lại, cỡ đỡ hơn 10 điểm 3 môn một chút

Em cảm thấy mình đã không còn nhiệt huyết gì về cuộc sống này nữa, em từng khao khác mong muốn trở thành 1 người giàu có. làm người có tiền để trở thành 1 người xấu, vì đời này có tiền mới làm người xấu được, có tiền làm khổ người khác làm khổ được những người mình ghét xung quanh mình, và cho người không thích mình biết họ không bằng mình, có nhiều tiền mua được nhiều thứ, chơi được nhiều gái, cầm được những thứ mình thích trong lòng bàn tay, nhưng vài ngày nay mọi thứ trong em đã vụt tắt, những ước mơ em hay giữ trong lòng em đã không nghĩ đến lâu rồi, lúc vừa thi xong em vừa phụ quán nhậu ban đêm, ban ngày thì lấy sách vở học bài định năm sau thi lại, rồi em quyết tâm nghĩ làm phục vụ cố gắng học lại, nhưng khoảng 2 3 ngày nay thật sự em vụt tắt quăng sách luôn không thích học tiếp nữa, cảm thấy ý trời đã như vậy rồi

Không biết nói với ba mẹ sao đây các bác nhỉ,mà ba mẹ muốn em học tiếp lắm. học kiếm cái ăn, nhưng em không thích vậy, em muốn 1 là bỏ hết không quan tâm 2 thì sống phải giàu chứ không thì sống làm chó gì cho mang nhục, , em bây giờ chỉ muốn xuất gia đi tu thôi, tu đến năm 30 40 tuổi nếu còn chập chừng khát vọng có thể xuất gia sau, em bây giờ thật sự không còn nghĩ được gì nữa cả, em rất thất vọng và tuyệt vọng, em muốn xuất gia vào 1 ngôi chùa nào đó nổi tiếng hàng ngày nhiều người đến thăm hỏi chùa, cúng bái này nọ, em có thể làm 1 chú tiểu mà tiếp xúc với nhiều người, nhận được nhiều giây phút yên tịnh lòng bình yên thấy mọi người bình an mà lấy làm hạnh phúc, rãnh thì quét rác tụng kinh, tối thì lấy điện thoại lướt voz, cũng vui mà . Như vậy tốt hơn là đi làm giang hồ đầu đường xó chợ ( ước mơ lớn nhất ngay từ lớp 1 ) , hoặc làm sinh viên nghèo quèn, học xong ra làm culi cuộc sống vất vả, có khi học bị cận thị nữa,
Các bác thấy sao, có phải đó cũng là 1 con đường không : Chùa lớn người đến đông, trong chùa lại rộng rãi thoáng mát, ban ngày đoán người tới thăm thỉnh thoảng hỏi han chúc sức khỏe dẫn đường đi vài câu, chùa lớn đến mức có khách du lịch tới thì càng ngon, rồi buổi trưa ăn cơm, tối ăn cơm như người bình thường, buổi tối không có khách đến chùa thì lấy điện thoại mở nhạc nghe, rồi lướt voz xem hôm nay cuộc sống nhân sinh thay đổi thế nào
Các bác nói sao đây, em sợ em nói xong ba mẹ em sẽ chửi và sốc lắm. và chùa nào lớn nhất việt nam. vào chùa có khó không , chùa chỗ em ban ngày không có ai vô chán lắm
chùa bên Đức nhé mai fen
 
Các bác nói sao đây, em sợ em nói xong ba mẹ em sẽ chửi và sốc lắm. và chùa nào lớn nhất việt nam. vào chùa có khó không , chùa chỗ em ban ngày không có ai vô chán lắm
chỉ nội câu bạn muốn vào chùa lớn nhất VN tôi biết sớm muộn bạn cũng hoàn tục, vì sao?

vì tu giải thoát hay tu tâm thì không màng chùa to hay chùa lớn, chỗ nào làm cho tâm ta bình an thanh thản thì ta nên tới chỗ đó

hãy tự hỏi mình vì sao phải vào chùa lớn nhất VN mới được? vào chùa nhỏ nhất thì sao ?
 
chỉ nội câu bạn muốn vào chùa lớn nhất VN tôi biết sớm muộn bạn cũng hoàn tục, vì sao?

vì tu giải thoát hay tu tâm thì không màng chùa to hay chùa lớn, chỗ nào làm cho tâm ta bình an thanh thản thì ta nên tới chỗ đó

hãy tự hỏi mình vì sao phải vào chùa lớn nhất VN mới được? vào chùa nhỏ nhất thì sao ?
BÁC TIN KHÔNG : BÂY GIỜ TRONG NGƯỜI EM KHÔNG HỀ TỒN TẠI 1 TÍ DỤC VỌNG 1 TÍ GIẢ TÂM 1 TÍ KHAO KHÁC NÀO, EM BÂY GIỜ NÓI A DI ĐÀ PHẬT THÌ TRONG tâm KHÔNG CHÚT TẠP NIỆM LUÔN
 
Ok
Lại là em đây, Em vừa coi điểm xong, điểm như cak mấy anh ạ, em vừa coi điểm tay em rung đến giờ . em sợ kh dám cộng 3 môn lại, cỡ đỡ hơn 10 điểm 3 môn một chút

Em cảm thấy mình đã không còn nhiệt huyết gì về cuộc sống này nữa, em từng khao khác mong muốn trở thành 1 người giàu có. làm người có tiền để trở thành 1 người xấu, vì đời này có tiền mới làm người xấu được, có tiền làm khổ người khác làm khổ được những người mình ghét xung quanh mình, và cho người không thích mình biết họ không bằng mình, có nhiều tiền mua được nhiều thứ, chơi được nhiều gái, cầm được những thứ mình thích trong lòng bàn tay, nhưng vài ngày nay mọi thứ trong em đã vụt tắt, những ước mơ em hay giữ trong lòng em đã không nghĩ đến lâu rồi, lúc vừa thi xong em vừa phụ quán nhậu ban đêm, ban ngày thì lấy sách vở học bài định năm sau thi lại, rồi em quyết tâm nghĩ làm phục vụ cố gắng học lại, nhưng khoảng 2 3 ngày nay thật sự em vụt tắt quăng sách luôn không thích học tiếp nữa, cảm thấy ý trời đã như vậy rồi

Không biết nói với ba mẹ sao đây các bác nhỉ,mà ba mẹ muốn em học tiếp lắm. học kiếm cái ăn, nhưng em không thích vậy, em muốn 1 là bỏ hết không quan tâm 2 thì sống phải giàu chứ không thì sống làm chó gì cho mang nhục, , em bây giờ chỉ muốn xuất gia đi tu thôi, tu đến năm 30 40 tuổi nếu còn chập chừng khát vọng có thể xuất gia sau, em bây giờ thật sự không còn nghĩ được gì nữa cả, em rất thất vọng và tuyệt vọng, em muốn xuất gia vào 1 ngôi chùa nào đó nổi tiếng hàng ngày nhiều người đến thăm hỏi chùa, cúng bái này nọ, em có thể làm 1 chú tiểu mà tiếp xúc với nhiều người, nhận được nhiều giây phút yên tịnh lòng bình yên thấy mọi người bình an mà lấy làm hạnh phúc, rãnh thì quét rác tụng kinh, tối thì lấy điện thoại lướt voz, cũng vui mà . Như vậy tốt hơn là đi làm giang hồ đầu đường xó chợ ( ước mơ lớn nhất ngay từ lớp 1 ) , hoặc làm sinh viên nghèo quèn, học xong ra làm culi cuộc sống vất vả, có khi học bị cận thị nữa,
Các bác thấy sao, có phải đó cũng là 1 con đường không : Chùa lớn người đến đông, trong chùa lại rộng rãi thoáng mát, ban ngày đoán người tới thăm thỉnh thoảng hỏi han chúc sức khỏe dẫn đường đi vài câu, chùa lớn đến mức có khách du lịch tới thì càng ngon, rồi buổi trưa ăn cơm, tối ăn cơm như người bình thường, buổi tối không có khách đến chùa thì lấy điện thoại mở nhạc nghe, rồi lướt voz xem hôm nay cuộc sống nhân sinh thay đổi thế nào
Các bác nói sao đây, em sợ em nói xong ba mẹ em sẽ chửi và sốc lắm. và chùa nào lớn nhất việt nam. vào chùa có khó không , chùa chỗ em ban ngày không có ai vô chán lắm
20209557c446-76e3-44fe-862a-0b41f9e5ad3f.jpg

Khoe tí :love:
 
Em ơi còn trẻ thì....suy nghĩ lại em ạ.......khó khăn thì....phải vượt qua
Y7DULMp.jpg


Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
em thật sự thất bại rồi, em nói thật bác, em định đi tu 30 tuổi đi ra đời hoàn tucjc cũng đựco, giai đoạn tuổi trẻ 18 đến 30 thật sự nếu em trải qua em không biết em còn chịu bao nhiêu thứ nữa, chịu cảnh nhục nhã nữa, em không muốn, con người em đã chết, em giờ chỉ muốn đi tu thôi, chùa lớn 1 tí để nhiều người vô ngày ngó được nhiều người hơn, nhiều người vào mới dễ mà nhận ra nhiều điều trong cuộc đời, để 30 tuổi hoàn tục làm lại cuộc đời
 
BÁC TIN KHÔNG : BÂY GIỜ TRONG NGƯỜI EM KHÔNG HỀ TỒN TẠI 1 TÍ DỤC VỌNG 1 TÍ GIẢ TÂM 1 TÍ KHAO KHÁC NÀO, EM BÂY GIỜ NÓI A DI ĐÀ PHẬT THÌ TRONG tâm KHÔNG CHÚT TẠP NIỆM LUÔN
Tắt máy đi làm công nhân racing boi đi fen
voz mạng xã hội ảo mà tại sao lại ra kèo tốn công suy nghĩ làm gì ?
Thích thì lên kèo đánh nhau đi, dmm tao cay mày lắm r thằng nhải, mày tới sài gòn được k
 
Muốn xuất gia thì đi 1 chuyến phượt vào rừng với cái balo full thức ăn, dụng cụ cần thiết và sách về đạo phật.
Xong tìm 1 cái núi tự xây nhà rồi tu. Cần quái gì phải lệ thuộc vào cái chùa nào. Chùa bây giờ toàn là thứ tào lao. Zo đó có ngày thành 3d bóng chúa ko hay.
Khuyên thật lòng. Đi làm cũng là 1 cuộc đời. Tự tu cũng là 1 cuộc đời. Nếu dứt được các mảnh duyên thù thì cũng nên đi tu.
 
Anh nghĩ m cũng nên làm vậy Sang à. Vô đó khỏi lo chết đói, có khi lại khởi nghiệp từ đó cũng k chừng
 
A nói cho chú nghe nhé, xuất gia là khi mày sống đủ rồi, cảm thấy k còn gì cần vướng bận nữa, chứ bây h thất bại ở cái tuổi chưa hết ăn bám thì tu tập cái đéo gì. Đấy là mày đang bị ngộ đấy. Chùa chiền đ phải nơi để chữa trị, mày còn bố mẹ, cho dù có lầm đường lạc lối họ vẫn đón mày về mỗi ngày, việc đ gì phải nghĩ tiêu cực. Đầy hoàn cảnh khó khăn trên đời này họ vẫn tiếp tục sống, chứ tu tu củ l**
Nhá, a đây trước học đại học bị đuổi, quỳ rụp trước mặt mẹ khóc lóc, bị chửi như chó, gia đình ng thân đều trách móc lúc đầu nhưng sau rồi họ cũng động viên anh cả, cho anh đi tiếp con đường mới, và sau mấy năm a vẫn tiếp tục con đường đang đi, dù chưa có thành công gì đáng kểvẫn sống hạnh phúc, vẫn được bố mẹ yêu thương. Mày mới tí tuổi đầu thất bại có tí cỏn con, thằng nào tiêm nhiễm cho vào đầu mà nghĩ đến chuyện đi tu hả?

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
 
Muốn xuất gia thì đi 1 chuyến phượt vào rừng với cái balo full thức ăn, dụng cụ cần thiết và sách về đạo phật.
Xong tìm 1 cái núi tự xây nhà rồi tu. Cần quái gì phải lệ thuộc vào cái chùa nào. Chùa bây giờ toàn là thứ tào lao. Zo đó có ngày thành 3d bóng chúa ko hay.
Khuyên thật lòng. Đi làm cũng là 1 cuộc đời. Tự tu cũng là 1 cuộc đời. Nếu dứt được các mảnh duyên thù thì cũng nên đi tu.
Không phải trong chùa người nào cũng hiểu thấu nhân sinh sao ạ> em xem phim trung quốc ai hiểu thấu nhân sinh không màn sự đời với vào mà, biết đâu vào tư tưởng lớn gặp nhau
 
Đéo hiểu bọn trẻ giờ nghĩ ngợi kiểu gì, đi tu chùa chiền vào làm culi cho mấy lão thầy cúng ở Việt Nam là suy nghĩ thiển cận nhất đấy.
Cảm thấy mình vô dụng thì cố làm cái gì có ích cho bản thân vs đất nước đi, đi nghĩa vụ chẳng hạn, ko thì học nghề, đừng vào chùa là đc.

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
 
BÁC TIN KHÔNG : BÂY GIỜ TRONG NGƯỜI EM KHÔNG HỀ TỒN TẠI 1 TÍ DỤC VỌNG 1 TÍ GIẢ TÂM 1 TÍ KHAO KHÁC NÀO, EM BÂY GIỜ NÓI A DI ĐÀ PHẬT THÌ TRONG tâm KHÔNG CHÚT TẠP NIỆM LUÔN
tất nhiên là tôi không tin rồi, bạn đừng tự gạt mình gạt người nữa

người ta tu mấy chục năm nỗ lực chân chính đến cuối đời cònchưa dám tự xưng là loại bỏ hết dục vọng hay tạp niệm, dựa vào đâu mà bạn nghĩ là bạn không có? hay chỉ đang tự huyễn hoặc thôi
 
Status
Not open for further replies.
Back
Top