Có phải e có dấu hiệu của bệnh thần kinh ?

nên thay đổi em ạ, tích cực ra ngoài, giao lưu vận động đi. Năng động, tự tin thì mới thay đổi được cuộc sống
E vẫn đi làm cả ngày mà sao kiểu k điều hoà dc con ng. Lại buồn chuyện tc cũ nữa. Nói chung khá toang.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Sinh ra dc 2 anh em thì mất đứa em khi nhỏ, bố mẹ không sinh được nữa còn 1 mình, lớn lên đến lớp 9 thì xa bố mẹ. Ở với người khác đến hết 12 thì đi học rồi đi làm. 12 năm nay ở một mình.
Tình duyên thì năm nay đã qua 31 rồi vẫn còn 1 mình. Mà cũng chả hiểu sao khi có ng yêu mình thì mình k muốn lập gia đình, đến khi muốn lập gia đình yêu ng khác thì ngta bỏ mình.
Bạn bè thì cũng vơi dần , với lại tụi nó có gia đình rồi nên em cũng chả muốn gặp nữa. Kiểu k còn dc như xưa.

Thế là em cứ lủi thủi đi làm rồi về, tối em lại đi dạy thêm cho mấy đứa nhỏ nữa. Tối về lại đóng cửa phòng trọ và bắt đầu sn lung tung về những chuyện cũ khiến mình đau lòng.
Từ gia đình cho đến tình cảm đều không nhận được gì tốt đẹp.

Đôi khi e nhìn đâu e cũng ghét tất cả, có khi e block luôn cả những ng rất thân thiết. E cảm thấy bất cần, chả cần ai luôn. Tự thấy mình như phế phẩm của xh, không có giá trị trong lòng ai.

Bề ngoài e luôn sôi nổi như kiểu yêu đời lắm. Mà thực ra khi 1 mình e hoàn toàn khác. Sau khi qua cơn bất cần thì e lại thấy một cảm giác buồn man mát và lại muốn nc lại với ng mà mình nặng lời. Có bạn gái kia bảo. K hiểu sao a có lúc rất đáng quý có lúc lại như thằng điên.
Có phải e bị thần kinh k các bác?


via theNEXTvoz for iPhone
Trầm cảm rồi nha bác, nếu theo đạo Phật thì đi nghe mấy khóa tu đi cho hiểu đời, rồi tìm bạn đời dần đi là vừa!
 
hát đã dở lại còn thần kinh,reset đi e
wLXBDHZ.gif
 
trước thấy làm clip hài thấy gấu xinh lắm mà? sao không chịch có chửa rồi hốt luôn, giờ lại để nó chạy mất.
 
E vẫn đi làm cả ngày mà sao kiểu k điều hoà dc con ng. Lại buồn chuyện tc cũ nữa. Nói chung khá toang.

via theNEXTvoz for iPhone
Vấn đề không phải là đi làm cả ngày hay không. Vấn đề là em cần chia sẻ, cần giải thoát những bức bối, suy nghĩ trong đầu đã dồn nén bấy lâu đi. Càng giữ trong lòng, càng u uất dễ sinh trầm cảm
 
Vấn đề không phải là đi làm cả ngày hay không. Vấn đề là em cần chia sẻ, cần giải thoát những bức bối, suy nghĩ trong đầu đã dồn nén bấy lâu đi. Càng giữ trong lòng, càng u uất dễ sinh trầm cảm
E cảm ơn. Biết tìm ai. Bạn bè e giờ cũng đã có gia đình hết r. Như e nói ra chúng nó còn cười cợt bác ạ! Tập hút thuốc dc k nhỉ?

via theNEXTvoz for iPhone
 
Bác thử tìm hiểu chân lý của Đ và đọc các lý luận rồi những gì họ đã làm có khi giác ngộ rồi tự giải quyết được câu hỏi của mình. Em nói thiệt không troll hay lái
 
Sinh ra dc 2 anh em thì mất đứa em khi nhỏ, bố mẹ không sinh được nữa còn 1 mình, lớn lên đến lớp 9 thì xa bố mẹ. Ở với người khác đến hết 12 thì đi học rồi đi làm. 12 năm nay ở một mình.
Tình duyên thì năm nay đã qua 31 rồi vẫn còn 1 mình. Mà cũng chả hiểu sao khi có ng yêu mình thì mình k muốn lập gia đình, đến khi muốn lập gia đình yêu ng khác thì ngta bỏ mình.
Bạn bè thì cũng vơi dần , với lại tụi nó có gia đình rồi nên em cũng chả muốn gặp nữa. Kiểu k còn dc như xưa.

Thế là em cứ lủi thủi đi làm rồi về, tối em lại đi dạy thêm cho mấy đứa nhỏ nữa. Tối về lại đóng cửa phòng trọ và bắt đầu sn lung tung về những chuyện cũ khiến mình đau lòng.
Từ gia đình cho đến tình cảm đều không nhận được gì tốt đẹp.

Đôi khi e nhìn đâu e cũng ghét tất cả, có khi e block luôn cả những ng rất thân thiết. E cảm thấy bất cần, chả cần ai luôn. Tự thấy mình như phế phẩm của xh, không có giá trị trong lòng ai.

Bề ngoài e luôn sôi nổi như kiểu yêu đời lắm. Mà thực ra khi 1 mình e hoàn toàn khác. Sau khi qua cơn bất cần thì e lại thấy một cảm giác buồn man mát và lại muốn nc lại với ng mà mình nặng lời. Có bạn gái kia bảo. K hiểu sao a có lúc rất đáng quý có lúc lại như thằng điên.
Có phải e bị thần kinh k các bác?


via theNEXTvoz for iPhone

download.jpg
 
Thím thớt trạc tuổi em, nhưng chắc là cũng winner hơn em luôn :) Nhìn vào dấu hiệu của thớt thì chắc chắn là trầm cảm nặng rồi đấy.

Trước đây em cũng bị trầm cảm giống thớt, tự cách ly mình với xung quanh, cảm thấy bản thân bất cần đời và không có mục đích sống, công việc không cảm thấy khó khăn nhưng không có động lực kiếm nhiều tiền, thích ăn uống lang bạt bên ngoài, đêm về trằn trọc nghỉ ngợi đủ thứ tốt xấu trên đời, nuối tiếc những gì tốt đẹp trong quá khứ.
Hồi bé cũng từng có gia đình êm ấm, bạn bè thì bạt ngàn, nhiều cái thích thú và có ước mơ hoài bão, học hành thì khá ổn.. nhưng rồi mọi thứ đỗ vỡ dần từ gia đình, kéo theo hệ lụy nhiều cái khác đổ vỡ và cũng mất theo khiến em mất đi khá nhiều cảm xúc trong con người. Trong các mối quan hệ công việc hay ngoài xã hội, mình đa số thường giúp đỡ người khác nhưng lại chả cần họ giúp đỡ gì lại mình. Trước đây cũng rung động với vài người con gái, nhưng đều cảm thấy cuộc sống của mình hiện tại là gánh nặng cho họ, rồi mặc cảm tự ti về nhiều thứ, cảm thấy bất an... nên cuối cùng chả đủ dũng cảm mà tiến tới được, lại ôm một thứ trong lòng, thành 1 vòng lẩn quẩn suy nghĩ.

Em tự trải qua vài quá trình chữa trị cho bản thân, hiện tại vẫn còn trầm cảm nhưng mà nhẹ hơn, cảm thấy mọi thứ h dễ dàng hơn dù mối quan hệ xung quanh không quá nhiều, dù nhiều thứ chưa làm tốt lên nhưng cũng có những mục tiêu cho bản thân mình rõ ràng hơn.
 
Thím thớt trạc tuổi em, nhưng chắc là cũng winner hơn em luôn :) Nhìn vào dấu hiệu của thớt thì chắc chắn là trầm cảm nặng rồi đấy.

Trước đây em cũng bị trầm cảm giống thớt, tự cách ly mình với xung quanh, cảm thấy bản thân bất cần đời và không có mục đích sống, công việc không cảm thấy khó khăn nhưng không có động lực kiếm nhiều tiền, thích ăn uống lang bạt bên ngoài, đêm về trằn trọc nghỉ ngợi đủ thứ tốt xấu trên đời, nuối tiếc những gì tốt đẹp trong quá khứ.
Hồi bé cũng từng có gia đình êm ấm, bạn bè thì bạt ngàn, nhiều cái thích thú và có ước mơ hoài bão, học hành thì khá ổn.. nhưng rồi mọi thứ đỗ vỡ dần từ gia đình, kéo theo hệ lụy nhiều cái khác đổ vỡ và cũng mất theo khiến em mất đi khá nhiều cảm xúc trong con người. Trong các mối quan hệ công việc hay ngoài xã hội, mình đa số thường giúp đỡ người khác nhưng lại chả cần họ giúp đỡ gì lại mình. Trước đây cũng rung động với vài người con gái, nhưng đều cảm thấy cuộc sống của mình hiện tại là gánh nặng cho họ, rồi mặc cảm tự ti về nhiều thứ, cảm thấy bất an... nên cuối cùng chả đủ dũng cảm mà tiến tới được, lại ôm một thứ trong lòng, thành 1 vòng lẩn quẩn suy nghĩ.

Em tự trải qua vài quá trình chữa trị cho bản thân, hiện tại vẫn còn trầm cảm nhưng mà nhẹ hơn, cảm thấy mọi thứ h dễ dàng hơn dù mối quan hệ xung quanh không quá nhiều, dù nhiều thứ chưa làm tốt lên nhưng cũng có những mục tiêu cho bản thân mình rõ ràng hơn.
Đây rồi thím giống e quá. Mà nói thật từ ngày e bị nyc bỏ rơi e lại càng sn nhiều hơn. Nói chung là cả nữa năm rồi mà vẫn còn ám ảnh kinh khủng lắm bác.
E có dấu hiệu tăng động và ra quyết định khi hưng phấn, ví dụ như mua đồ hoặc làm gì đó quá tay. Qua cơn này rồi thì bắt đầu hối hận dằn vặt vì đã sử dụng tiền k đáng.
Tối về thì hồi xưa mới ct cả đêm e k ngủ cứ nằm rồi trằn trọc. Giờ k vậy nữa nhưng mà cứ về p đóng cửa con ng nó rệu rã. Buồn bực. Nói gì vs ai cũng k cảm thấy ổn, mặc dù rất cần ai đó để nói chuyện. Cảm giác như cả thế giới đều đối xử tệ với mình dù mình hết lòng giúp đỡ họ.
Nó cứ lúc thì tăng động, lúc thì buồn bực và cảm giác muốn giải thoát dã man. Kiểu như có lúc có thể chết ấy. Có lúc e thở gấp và thở dài mà k hề làm gì cả, thấy thở cứ gấp lên ấy. Nói chung e có vấn đề gì thật rồi các bác ạ!

via theNEXTvoz for iPhone
 
khủng hoảng tuổi 30 thôi mà. ai ở tuổi này chưa vợ con cũng như bạn thôi... bạn bè càng ngày càng ít ngày ngày đi làm đối mặt với căng thẳng tối về thì lại buồn chuyện quá khứ... những lúc thế này bạn nên tìm cho mình 1 thứ gì đó làm bản thân vui... tập gym, nấu ăn, chơi cần chơi cỏ chơi gái chơi xe .... cái gì cũng được có niềm vui thì bản thân sẽ vượt qua quá khứ thôi
E39Rs7F.png

Sinh ra dc 2 anh em thì mất đứa em khi nhỏ, bố mẹ không sinh được nữa còn 1 mình, lớn lên đến lớp 9 thì xa bố mẹ. Ở với người khác đến hết 12 thì đi học rồi đi làm. 12 năm nay ở một mình.
Tình duyên thì năm nay đã qua 31 rồi vẫn còn 1 mình. Mà cũng chả hiểu sao khi có ng yêu mình thì mình k muốn lập gia đình, đến khi muốn lập gia đình yêu ng khác thì ngta bỏ mình.
Bạn bè thì cũng vơi dần , với lại tụi nó có gia đình rồi nên em cũng chả muốn gặp nữa. Kiểu k còn dc như xưa.

Thế là em cứ lủi thủi đi làm rồi về, tối em lại đi dạy thêm cho mấy đứa nhỏ nữa. Tối về lại đóng cửa phòng trọ và bắt đầu sn lung tung về những chuyện cũ khiến mình đau lòng.
Từ gia đình cho đến tình cảm đều không nhận được gì tốt đẹp.

Đôi khi e nhìn đâu e cũng ghét tất cả, có khi e block luôn cả những ng rất thân thiết. E cảm thấy bất cần, chả cần ai luôn. Tự thấy mình như phế phẩm của xh, không có giá trị trong lòng ai.

Bề ngoài e luôn sôi nổi như kiểu yêu đời lắm. Mà thực ra khi 1 mình e hoàn toàn khác. Sau khi qua cơn bất cần thì e lại thấy một cảm giác buồn man mát và lại muốn nc lại với ng mà mình nặng lời. Có bạn gái kia bảo. K hiểu sao a có lúc rất đáng quý có lúc lại như thằng điên.
Có phải e bị thần kinh k các bác?


via theNEXTvoz for iPhone
 
Back
Top