Một xuất phát điểm, hai con đường, hai kết cuộc

này đi cop ở đâu về đúng ko? T đọc ở đâu mấy ngày trước rồi mà. Để t để nốt đoạn tiếp cho, xong cô ấy đi tiếp khách giao dịch gì gì trong đợt dịch với 1 con bé khác cùng phòng thường xuyên bla bla, rồi thớt bắt gặp cô ý đi ra từ khách sạn ở cùng thành phố chứ k phải đi công tác chỗ này chỗ kia. Thôi kệ thớt đạo văn đi
 
Trước khi kể tiếp câu chuyện mà em đã dừng lại hồi chiều do quá xúc động, em xin cảm ơn các bác dù không biết mặt, biết tên nhưng vẫn lắng nghe em và chia sẽ với em, điều này rất rất có ý nghĩa với em trong hoàn cảnh mất hết niềm tin và cô độc lẫn đau đớn này. Dù là người lạ với nhau, em cũng xin chúc các bác sức khỏe và thành công trong cuộc sống.
Trả lời một số thắc mắc của các bạn comments:
1. Một số bạn thắc mắc sao em nói tay run run nhưng trình bày văn vẻ mạch lạc, em xin thưa dù trong hoàn cảnh trớ trêu nghẹn thở này, em vẫn phải tôn trọng các bạn, tôn trọng người đọc, vì các bác đã giúp em rất nhiều về tinh thần khi lắng nghe tâm sự mà em không biết kể với ai khác, tất cả mọi người thân nghe chuyện đều cười chê em.
Hiện tại em đã trở về nhà, ngồi trong góc phòng tối với chiếc laptop để tập trung kể về phần còn lại của câu chuyện như các bác yêu cầu.

2. Một số khác cười em nói xạo, bịa chuyện, em xin thật lòng mừng cho các bạn, vì các bạn này chưa phải trải qua đắng cay này của cuộc đời. Nếu em không đi qua bằng chính bước chân của mình, không thấy bằng ánh mắt, không nghe bằng đôi tay thì em cũng không thể nào tưởng tượng việc người khác có thể đối xử với mình như vậy.

3. Em Xin kể tiếp câu chuyện với nội dung bao quát hơn, để các bác biết thêm về backround của chuyện em, hiểu thêm về lí do tại sao em đặt tít thớt là phẫn nộ và uất hận. Em kể tiếp theo đoạn em trình bày lúc sang cho các bác dễ theo dõi. Do lúc em ngồi ở nhà thằng đó đầu óc đang quay cuồng không kể có đầu có đuôi được.



Em vẫn nhớ như in, không sót chi tiết nào của việc xảy ra vào cái ngày thứ bảy đầu tiên của tháng 3 vừa rồi :

“Đại dương mênh mông ơi, hỡi em ở đâu? Trời xanh bao la ơi, có thấy bóng em ? … ” Tiếng chuông nhạc của em vang lên, em vội chụp lấy và bấm nút nghe, Đó là tiếng chuông em cài riêng cho bạn gái em để dễ nhận biết. Đã hơn một ngày rưỡi kể từ tối thứ 6 em mới liên lạc được cô ấy.

Do lo lắng cả ngày trời gọi điện cả trăm cuộc không nghe máy, em không “alo” ngay mà gắt gỏng : “Em hả, sao qua giờ không gọi được, anh dặn tới nơi là nhắn tin anh ngay mà” .

-“Anh L ạ? “(em tên L,)
-“Ủa ????”
-“Em Vy đây”

Em hơi bất ngờ, hơi thôi chứ không phải quá bất ngờ, vì trước khi đi công tác vợ có nói với em là đi công tác với Vy, một nhân viên mới được hội sở ngân hàng điều chuyển đến chi nhánh ( Bọn HR ngân hàng hay có trò tuyển cho lắm cho lối, đến khi dư người thì chuyển đến các đơn vị có nhu cầu). Vy rất xinh đẹp, tất nhiên đối với em người yêu của em vẫn là xinh đẹp nhất, nhưng Vy rất khác, Nét đẹp của Vy đến từ vẻ mong manh, dễ thương của một cô gái vừa tốt nghiệp đi làm, máy tóc ngắn, mặt và dáng người mong manh tựa tựa ca sĩ Phương Ly, em ấn tượng từ lần đầu gặp mặt lúc chờ người yêu ở chỗ làm, thấy 2 chị em hay đi chung, người yêu em cũng kể trong công ty em thân với con bé này nhất. Người ta ví cặp chị em xã hội này như Thúy Kiều, Thúy Vân, trước khi Vy về chi nhánh, người yêu em chính là đương kim hoa khôi của ngân hàng khối miền Nam. Khi vy đến thì nhường danh hiệu này cho đàn em.

Nhưng tất nhiên em không để nó xâm nhập đầu óc nhiều, mỗi khi có suy nghĩ đen tối về Vy, em đều gạt nó đi ngay, em không muốn có lỗi với người yêu em, dù la trong tư tưởng.

Xin lỗi các bác, em lại lan man …

Trở lại câu chuyện khi nãy:
-Vy à, sao em nghe máy , mà H đâu
  • Anh ML ơi, giờ H đang bận, xíu H đt lại anh nhé
  • Bọn em đang ở đ...
  • Bọn em đang bận tiếp khách hàng, chút gọi lại a ạ.
Em chưa kịp hỏi hết câu thì nghe tiếng phịch rồi lạch cạch, như thể đt rớt vào gối đệm gì đó rồi văng xuống đất. Nhưng tín hiệu vẫn còn.

"Em tắt chưa" một giọng nam vang lên, tuy đt rơi xa em nghe k rõ nhưng chắc chắn là giọng nam. "Để em để em coi lại" tiếng Vy lại vang lên.

Mình rất ngạc nhiên, H có nói với mình là đi công tác với cái Vy, chứ không nhắc gì đến một nhân viên nam nào khác ? Tại sao Vy lại cầm đt của Vy ? Mình có nghe tiếng động kì lạ như tiếng đấm đá lại có người kêu ư ử trong cuộc đt là gì ?

Những câu hỏi lởn vởn trong đầu nhưng tất cả đều tan biến khi buổi tối cùng ngày mình nghe được giọng nói quen thuộc, mọi tò mò đều tan biến, mình chỉ quan tâm Ngyêu mình vẫn an toàn là được.

-Alo, anh à
-Ừ anh đây, hồi sáng anh có gọi cho em mà Vy nghe máy, sao V..
-À, lần này gặp khách hàng VIP nên bên em có cử thêm một chuyên viên từ hội sở, anh ấy giỏi lắm, công việc ổn rồi, t2 em về tới
-Ồ, lần sau có nam đi chung em phải nói với anh nhé. Ủa mà em nói t2 mới về à, sao lúc đi em bảo mai (cn) về rồi
-À do lần này chốt được deal sớm nên khách mời bọn em ăn tiệc, nên mai mới về được anh à. Hồi chiều cũng bận quá nên nhờ Vy cầm đt của em nghe máy giùm trong khi em đang tiếp khách.
-Ồ, nhưng mà sao lúc Vy nói chuyện ...
- Thôi, bọn em mệt cả ngày rồi, giờ đi ngủ nha, em nói chuyện điện thoại vy cũng không ngủ được
-Ok, em ngủ ngon nhé

Nghe qua thì rất vô lý, nhưng lại rất thuyết phục vì miễn còn nghe tiếng H, con tim em vẫn cảm thấy hạnh phúc, em yêu và tin H bằng cả trái tim.
_________

Giờ em đã đỡ hơn ban chiều rất nhiều, đầu óc tỉnh táo chứ không quay cuồng suy nghĩ quẫn như lúc chiều nữa. Phần vì khóc cũng đủ rồi, phần vì suy nghĩ lại cũng một phần do em quyết định, Em muốn kể tóm tắt hoàn cảnh tình hình luôn nhưng người yêu em nằm kế bên hối em đi ngủ chứ đèn laptop chiếu cô ấy không ngủ được. Tội nghiệp cô ấy mệt cả ngày rồi. Thôi Ngày mai em kể nốt về lời đề nghị táo bạo của thằng từng là bạn thân em. Cảm ơn các bác đã động viên an ủi em. Giờ em đóng máy đây.
 
Chuyện này quen vãi, hình như sau cô gái kia yêu thằng nào cũng làm IT trong pgd, được thằng kia cất nhắc cho đỡ bị cắt biên chế. :go:
đọc ở đâu rồi thì phải.
 
mới đóng phim phần mới để trả nợ cho ông bác hả
G1kW15v.png
 
tóm tắt
Đoạn văn này là những lời tâm sự của người viết về những cảm xúc buồn khi mối quan hệ bạn bè của họ đã thay đổi. Người viết đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc sống, nhưng tìm được niềm an ủi trong việc viết lách và tâm sự trên Voz - một nơi mà họ có thể giãi bày tâm sự của mình mà không sợ bị phán xét. Người viết cũng chia sẻ về quá khứ của mình, khi họ bị bắt nạt trong quá trình học hành, và tìm được sự anh hùng của mình trong một người bạn đồng học cùng trường, người đã giúp họ vượt qua những khó khăn đó. Sau đó, người viết cũng chia sẻ về mối tình không thành của mình với một người bạn cùng trường, và cảm giác tức tưởi khi biết được người đó đã quen với một người khác.
Tóm tắt:

Câu chuyện này là cuộc tâm sự của người viết về những cảm xúc của mình và cuộc sống hiện tại. Từ nhỏ, người viết đã không được đánh giá cao về trình độ văn hay vở đẹp và cảm thấy cô đơn nên đã tìm đến mạng để tâm sự. Người viết có một người bạn thân từ nhỏ, người đã giúp đỡ và bảo vệ anh ta khỏi những người ăn hiếp. Tuy nhiên, sau này người viết phát hiện người bạn đó đã cặp kè với cô gái mà anh ta thích. Người viết tức giận nhưng sau đó đành chấp nhận và tiếp tục cuộc sống của mình. Hiện tại, người viết đang yêu một người con gái và chuẩn bị kết hôn, nhưng vì đại dịch COVID-19, người yêu của người viết bị cắt giảm biên chế và thu nhập giảm đáng kể. Tuy nhiên, người viết vẫn cố gắng làm việc để duy trì cuộc sống của hai người và giữ cho tương lai tốt đẹp hơn. Trong khi đó, người yêu của người viết tiến triển tốt hơn trong công việc của mình.
 
Em nghĩ tới vẫn và tức tưởi muốn khóc nấc lên. Hôm ấy sau khi đọc được những dòng tin nhắn chúng nó gửi nhau suốt 3 năm qua mà em điên hết cả người. (tại sao em đọc được xin phép kể sau). Em bỏ hết công việc dang dở ở công ty chạy ngay lên PGD NH thì bảo vệ cản không cho lên phòng làm việc của người yêu em trên lầu. Không kìm được cơn giận dữ em la hét ở dưới, đến khi ông trưởng PGD dọa gọi công an đến thì người yêu của em lúc này mới xuất hiện đi từ trên lầu xuống, quần áo thì xộc xệch nhăn nhúm, tóc tai rõ rang nhìn là biết mới cột vội lên, lại còn lấm tấm những vệt nươc ướt đục chưa chùi kịp trên áo. ** chúng nó, đã biết em tới mà vẫn làm hết cái đang làm mới chịu xuống. Em điên lên chửi ngyêu em thì thằng bạn em từ trên lầu đi lững thững xuống, tay đút túi quần, áo không thèm để gọn, hất hàm hỏi em "giờ sao". Sao trăng cái **, em thật sự đã điên lên với độ trơ trẽn của 2 con người, à không cả cái PGD này sao lại có thể bao che cho sự việc gian diếu này.

Em không nghĩ hay nói thêm nữa phí lời với bọn này, tự tin với thể lực 85kg 1m8 của mình xưa nay, em lao vào combat ngay với nó. Nhưng sức nó cũng lớn ngang cơ em + với việc nó chơi thể thao, tập gym nhiềunên em yếu ớt bị đẩy ra ngày, nó còn bồi em một đấm vào mặt. Khoản này em thua đứt đuôi vì em bận tối mày tối mặt, trong khi nó theo em biết chỉ làm ngày 3-4g là xong việc, còn lại chỉ việc, còn lại nó chỉ tập thể lực, ăn đồ bổ, tán gái, hưởng thụ cuộc sống . Em ngã lúi dúi xuống bảo vệ lôi em ném ra ngoài. Con bạn gái em chỉ nhìn theo em một chút rồi tiếp tục bỏ lên lầu với thằng ch* đấy..

Về tới nhà em nói thật em muốn chết đi vì cay đắng bị cắm sừng và bị nó làm nhục nơi đông người. Tất cả mọi người xung quanh từ đó cũng không ai đứng về phía em, thậm chí còn chửi em không biết suy nghĩ trước sau cứ hăng máu làm lớn chuyện, tránh voi thì xấu mặt nào. Bố mẹ em nghe chuyện chì chiết em cả ngày trời. Bắt em phải đi xin lỗi nó kẻo nó ghim thù thì cả nhà khổ.

Sau một lô lốc các bên tham gia hòa giải, nó đồng ý gặp em ở quán cà phê. Em gặp lại nó và người yêu em ở đó, nó mới từ từ nói chuyện do ngày hôm đó tất cả mọi người đều mất bình tĩnh chứ thật ra mọi chuyện đều có thể giải thích và giàn xếp mà không cần dùng đến vũ lực. Nó xin lỗi vì đã nặng tay với em. Từ khi nó làm bank V chung với ngyêu em, nó thường xuyên được phân ticket support chi nhánh chỗ ny em làm việc, từ đó tạo điều kiện cho 2 đứa nó nói chuyện càng ngày càng thân thiết, thay cho em trong khoảng thời gian em bận bịu. Rồi chúng nó đi du lịch suốt 2 3 năm qua, tất cả đồng nghiệp bạn bè ở NH đều biết nhưng không nói vì ai cũng cả nể vì nó thuộc biên chế của phòng công nghệ thông tin, vốn rất thế lực có nắm hầu hết mọi công việc trong ngân hàng thời đại kỹ thuật số, mùa dịch vừa rồi trong khi em đang vất vả tài chính ny em cũng nằm trong danh sách giảm biên chế cũng nhờ có thằng bạn em tác động đến ban lãnh đạo NH mới giữ được chỗ. Tuy nó kém ny em 2 tuổi nhưng những thuận lợi trong công việc mà người yêu em có trong công việc cũng là nhờ nó đứng sau hậu thuẫn cất nhắc mà ra nên càng ngày người yêu em càng yêu và lệ thuộc nó. Nó nói sau tất cả, Em và nó đều có điểm chung là muốn tốt cho ny em và cả chính em, không Đừng trách ngyêu em làm gì, bởi hiện tại trong tay hắn có rất nhiều cô gái khác, bạn gái em cũng chỉ là may mắn được lọt vào mắt xanh của nó mà thôi.

Em nghe từ đầu đến cuối vẫn không sao quên được những lời nó nói, từng câu từng chữ. Cả 3 chỉ trầm ngâm im lặng một hồi nữa rồi tính tiền cà phê đi về. Coi như em và người yêu đã rõ rang chính thức chia tay, vẫn giữ mqh bạn bè. Nhưng về phần em, cho tới nay mọi sự như vừa xảy ra, vẫn ngẫn ngơ ngày qua ngày với tâm trạng buồn-giận lẫn lộn. Nhận tấm thiệp cưới của tụi nó đợt vừa rồi càng lòng em thêm buồn, tuổi thân. Đám cưới đáng lẽ diễn ra cuối năm vừa rồi nhưng do đầu tháng 12 SG có nổ ca dịch bênh của đứa tvhk nên phải dời lại sau Tết.
 
Tóm tắt:

Câu chuyện này là cuộc tâm sự của người viết về những cảm xúc của mình và cuộc sống hiện tại. Từ nhỏ, người viết đã không được đánh giá cao về trình độ văn hay vở đẹp và cảm thấy cô đơn nên đã tìm đến mạng để tâm sự. Người viết có một người bạn thân từ nhỏ, người đã giúp đỡ và bảo vệ anh ta khỏi những người ăn hiếp. Tuy nhiên, sau này người viết phát hiện người bạn đó đã cặp kè với cô gái mà anh ta thích. Người viết tức giận nhưng sau đó đành chấp nhận và tiếp tục cuộc sống của mình. Hiện tại, người viết đang yêu một người con gái và chuẩn bị kết hôn, nhưng vì đại dịch COVID-19, người yêu của người viết bị cắt giảm biên chế và thu nhập giảm đáng kể. Tuy nhiên, người viết vẫn cố gắng làm việc để duy trì cuộc sống của hai người và giữ cho tương lai tốt đẹp hơn. Trong khi đó, người yêu của người viết tiến triển tốt hơn trong công việc của mình.
Ngắn hơn đc ko bạn, vẫn dài quá
 
Ngắn hơn đc ko bạn, vẫn dài quá
Tóm tắt của tóm tắt:
Câu chuyện là tâm sự của người viết về cuộc sống. Từ nhỏ, anh ta cảm thấy cô đơn, nhưng có một người bạn thân luôn bên cạnh. Sau này, người bạn này cặp kè với cô gái mà anh thích, khiến anh ta tức giận nhưng cuối cùng đã chấp nhận. Hiện tại, anh đang yêu một cô gái và chuẩn bị kết hôn, nhưng gặp khó khăn vì đại dịch COVID-19 nhưng anh ta vẫn cố gắng duy trì cuộc sống và hy vọng tương lai tốt đẹp hơn cho cả hai.
 
Chắc là thằng nhị gia, m có kết bạn nó trên fb. Thấy toàn than thở mà méo bao giờ hành động
 
Đọc lúc đầu tưởng thật nhưng đọc tới 2/3 là đã thấy mùi quay tay ra bài rồi. Mẹ mó mất thời gian quá
 
Mịa tốn 5p cuộc đời, quên đọc cmt trước khi đọc thớt :censored:

Gửi từ Xiaomi M2006C3LG bằng vozFApp
 
Chuyện này quen vãi, hình như sau cô gái kia yêu thằng nào cũng làm IT trong pgd, được thằng kia cất nhắc cho đỡ bị cắt biên chế. :go:
đọc ở đâu rồi thì phải.
Xem film Nhật chứ đọc gì?
 
Lời nói đầu: Từ nhỏ đến lớn chưa ai nhận xét tốt về em về trình độ văn hay vở đẹp, cộng với tình trạng tâm tình của em đang không, em gõ từng phím xen lẫn những tiếng khóc nấc đến ướt cả màn hình điện thoại để tìm nơi tâm sự vì không dám tâm sự ngoài đời cùng ai. Voz là nơi em xem như cửa chùa không bao giờ đóng, để em trút hết nổi niềm cuộc đời mình, sau đó rồi đi tu luôn cũng được vì trần đời quá đau khổ rồi. Tâm sự này là thật lòng những thương xót bản thân mà không làm được gì để thay đổi, chỉ mong nói ra được nổi niềm của mình cho người khác lắng nghe. Xuất phát điểm cùng nhau nhưng đi hai hướng khác nhau, giờ nó đã là một lập trình viên thành đạt còn em chỉ là một thằng trader khố rách áo ôm.


Cay. rất cay. Mình đang ngồi trên chiếc xích đu nhà nó rất tức tưởi nhưng không biết nói cùng ai phải ghi ra những dòng này trên đt. Đôi tay mình không kiềm được cảm xúc nên hơi run nếu gõ sai chính tả hay lạc giọng vì uất ức nhờ các bác thông cảm.
Mình không lạ với sự thay đổi của con người nhưng với nó thì mình tức phát khóc. Nó không chỉ là bạn thân. Mình coi nó như anh em. Phải nói là từ nhỏ mình vốn là thằng đầu to kính cận, gia đình cơ bản nhưng 12 năm học thật sự là nỗi đau mà đến giờ nhớ lại vẫn rùng mình, bị đánh đập, bị ăn hiếp, bully. Từ đánh đập vật lý đến bè giễu, cô lập tinh thần.
Cho đến khi nó xuất hiện, như một vị thần, gặp nó ở quán Net, lúc đó nó lên lớp 10 vào trường mình, mình lớp 12. Nó trấn áp hết mấy thằng quen ăn hiếp mình dù mới là lớp 10. Thằng này cao, khỏe, buổi làm chạy việc kiêm bảo vệ ở quán net, chuyện đánh đấm với nó không lạ gì. Vì vậy, nó đối với mình "như một vị thần", hay ít nhất là mình coi nó là một anh hùng cứu vớt cuộc đời loser mình đúng nghĩa...
Đó, đã là chuyện 10 năm về trước..
Lên đại học, mình, nó học chung trường nhưng khác khoa, là trường công nhưng điểm vào làn nhàn thôi, năm ấy bộ còn cho thi tập trung. Nó học ngành công nghệ thông tin IT .còn mình học kế toán, chung một con bé mình thích từ cấp 3. Chính con bé này là lí do mình thi vào chung khoa, chung trường với ẻm. 3 năm đại học mình cố tìm cách tán con bé nhưng không thành công. Đến năm thứ 4 thì con bé đấy mới nói là đã quen thằng đấy từ lúc mới vào đại học.
Đây chính là lần đầu tiên mình trách nó nhưng chuyện này xảy ra cũng lâu, vả lại về lý thì 2 đứa nó chẳng làm gì sai cả nên mình không trách được. Chứ lúc đó mình tức lắm. Chơi với nhau, nhậu với nhâu, thề thốt mãi mãi là anh em, nếu có kiếp sau nó vẫn là em mình, nếu có kiếp sau mạng em là của anh ... Những lời nói đó so với việc nó làm muốn đấm vào mặt nó mới hết tức
Theo lời con bé đó, con bé mà em thích từ lớp 10 nhưng vì quá đụt không dám theo đuổi, đến năm 2 đại học em ngõ lời nhưng nó không chịu, đến năm thứ 4 em mới biết tụi nó đã quen nhau từ năm 1 cmnr. Những tấm hình con bé ấy đi du lịch "một mình" giờ em đã biết là có người chụp cho. Cô gái em không dám ngõ lời, không dám nhìn lâu, yêu thầm bốn năm năm trời đã ở sau lưng mình với thằng bạn thân mấy năm trời làm những chuyện gì em không dám tưởng tượng đến.
Nhưng thôi, chuyện đó xảy ra cũng hơn 5 năm rồi, vả lại cũng tại mình yếu đuối không chủ động.

Ra trường, do bố mẹ con bé kia phản đối nên không quen thằng đó nữa. Mìn cũng không còn cảm giác nữa mà yêu một cô gái khác, chính là người yêu em đến bây giờ. Rút kinh nghiệm lần trước mình đã mạnh mẽ hơn trong chuyện tình cảm, người yêu mình đã xiêu lòng nhưng người ta nói, đàn ông chưa ba mươi chưa trải hết đắng cay cuộc đời ...
Và họ đã nói đúng...
Đầu tháng 2/2019, con virus quái ác tràn vào Việt Nam, tháng 3/2019 hàng loạt công ty đóng cửa, ngành ngân hàng không thể nói là không bị ảnh hưởng. Trong đó có pgd của ngân hàng người yêu-vợ sắp cưới của em làm việc.
Em nói một chút về người yêu em, bố cô ấy là sĩ quan quan đội, mẹ cô ấy là giáo viên, sinh ra trong một gia đình truyền thống như thế, các bác cũng đoán được tính cách của cô ấy thế nào phải không ạ. Đoan chính, nói hiền thì không hiền đến đục, ngoan với em nhưng khi có chuyện vẫn đanh đá như ai. Lúc em tán cô ấy cũng khá chảnh, không phải nói là rất chảnh mới đúng. Lần ấy em tỏ tình cũng là lần thứ 3 đứng dưới mưa cầm bông cô ấy mới đổ, + thêm cả việc bố mẹ em ấy ưng em nhà tuy nghèo nhưng chăm chỉ, không cờ bạc bê tha bonus "cái mặt hiền hiền" nên ủng hộ em quen cô ấy.
Ny em vừa có tài, đi du học, nhiều bằng cấp, vừa xuất thân từ gia đình danh giá nhưng Vì tuổi đời còn quá trẻ nên H (người yêu em) chỉ mới được làm kiểm soát viên trong PGD, tuy vậy cô đều được hết thảy từ sếp tới nhân viên tuyệt đối kính trọng, không ít còn thầm yêu nữ nhân viên ngân hàng vì vẻ đẹp quá mỹ lệ, cái khí chất lạnh lùng cùng khuôn mắt tuyệt mĩ đã làm bao nhiêu chàng trai không thể cầm lòng, đã thế ông trời con ban cho ny em một cơ thể nóng bỏng vô cùng,..eo thon ,3 vòng săn chắc ngạo nghễ mặc dù đã bị nịt chặt với style kín đáo khiến cánh đàn ông không kìm được trái tím xao xuyến mỗi khi tiếp xúc với em.
Đối với em, người mình yêu thật lòng, cũng chỉ nắm tay và hôn em được vài lần vào các dịp lãng mạn đặc biệt. Bọn em quyết tâm giữ gìn cho nhau. Hơi xấu hổ nhưng từ lúc từ bỏ con bé cũ, em không yêu ai, tập trung cho sự nghiệp ít đàn đúm chơi bời, cùng lắm thì hôm nào bấn quá em qwerty cho đỡ vả. Đối với một cành vàng lá ngọc như ngyeu em, em rất muốn vượt giới hạn nhưng khi làm gì đó quá đáng, nhìn trộm chỗ bậy bạ của cô ấy mà bị phát hiện cô ấy cũng giận em mấy ngày liền. Tháng 6 này bọn em dự định sẽ làm đám cưới, khi đó bao nhiêu mơ ước, hãnh diện với đời của em khi cưới cô ấy, rồi đêm động phòng, nghĩ tới thôi là em quên hết mệt mỏi của cuộc sống để tiếp tục làm việc
Vậy mà khi covid tới ...
Chỗ cô ấy bị cắt giảm biên chế, rất nhiều người phải ra đi, em và nyeu đều thấp thỏm mong không tới lượt mình.
Để được như thế, trong công ty em cực kì cố gắng, đi làm sớm, về muộn, ôm việc của mọi người để thể hiện với sếp.... Trở thành chuyện hằng ngày .. Em chỉ biết cố gắng trong công việc để có thể giữ được tương lai tốt cho cả 2, đám cưới đến đít rồi nhưng chắc phải dời lại đến hết dịch. Haiz nhưng không sao ai cũng phải vạy thôi. Mình còn may mắn hơn nhiều người không còn việc mà làm.

Tuy nhiên thu nhập thì giảm hẳn do chỉ còn lương cơ bản. Với thu nhập 15tr hằng tháng em có thể tự tin chi tiêu. Từ tháng 3 tới giờ mỗi tháng công ty chỉ trả 6tr mỗi tháng cho tới thông báo tiếp theo. Em đành nhịn luôn khoảng tình phí. Người yêu em cũng hiểu và thông cảm.
Ngược lại với em, công việc của người yêu em tiến triển càng tốt hơn trong mùa dịch. Cô ấy đi công tác thường xuyên hơn, được cất nhắc lên làm Trưởng bộ phận, tiền lương cũng tăng thậm chí cô ấy còn đề nghị phụ em đang khó khăn về tài chính. Tất nhiên là em không nhận, hè hè. Dù sao cũng là đàn ông, Mừng cho cô ấy công việc trôi chảy , mình cũng khéo co đủ ăn mà.
Tần suất những lần đi công tác cũng nhiều hơn, bạn bè mình nói làm ngân hàng trong pgd nếu không phải là chuyên viên quan hệ khách hàng thì không phải đi công tác nhiều thế. Mình bỏ ngoài tai vì tin tưởng ...
...................
Mình đang khóc ướt cả màn hình và tay đang run run khi nhớ về khoảng thời gian này nên không thể viết tiếp vì càng nghĩ càng uất hận chưa viết tiếp được, mình sẽ tìm một chốn an nhiên bình tâm lại để tâm sự tiếp với anh em voz, động lực cuối cùng của mình, được những người từng trải lắng nghe câu chuyện, mình sẽ nguôi ngoai hơn.
Sao không đi ra ngoài, đi thật xa tìm kiếm cái mới để bù đắp thay đổi tốt hơn hoặc tìm nơi để suy nghĩ bình tâm. Hi vọng là thứ đẹp nhất thế gian nhưng sao lại gieo hi vọng ở forum thượng vàng hạ cám này - khéo lại ảo não thêm
 
Back
Top