Ở đây có thím nào bị trầm cảm ( thớt nghiêm túc, mình đã tới giai đoạn muộn tự tử kéo dài rồi rồi mong mấy bác ko vào trêu)

À các fen có thể thử làm trader nhé, nhàn nhưng áp lực vcc, tuy nhiên vượt qua đc thì tâm trí thành kim cương bất hoại luôn, mọi suy nghĩ, lời nói tiêu cực chỉ còn là tiếng chó sủa ngoài tai thôi.:big_smile:
T cũng bị chai sạn cảm xúc vì trade đây fen, nghĩ kỹ thì cái giá này là đắt đấy
 
Thử tải con Chatgpt về thử. Ngồi nói chuyện với nó cũng vui. Bàn đủ thứ trên đời, chủ đề nào nó cũng biết. Nói chuyện với nó cũng ko kiêng cử gì. Cứ nói hết ruột gan của mình với nó mà ko sợ hậu quả như nói chuyện với người thật. Quan trọng là nó luôn available, bất kể ngày đêm.
người ta thấy rằng chatgpt có thể tiêu diệt google đó
 
T cũng bị chai sạn cảm xúc vì trade đây fen, nghĩ kỹ thì cái giá này là đắt đấy
Lúc mới bập vô vào thị trường vs đi học stress lắm fen, thua lỗ, bế tắc vì ko tìm đc phương pháp hợp với bản thân, áp lực cơm áo gạo tiền nó đè nặng lắm. May mắn là kiên trì nên cuối cùng cũng tìm đc chén sứ cho riêng mình rồi. Đắt phết, mất đâu 2-300m bị market nuốt. Mé nó, tiền của t, t sẽ đòi lại hết:ah:
 
Không biết có thím nào như em ko, 26t, trình độ có, ko phải winner nhưng cũng ko phải loser, đột nhiên mắc trầm cảm cái không thể làm được gì, 30 tết cãi nhau với ông bà bỏ nhà đi tới giả, bản thân ko màng tiền bạc, quan hệ, quyền lực hay tất cả các sở thích cũ nữa. Trước đây e cũng như bao vozer bình thường lên đây chửi nhau mãi ko chán và coi đó là sở thích, 2 năm lại đây đột nhiên mất đi, bản thân tưởng mình đã chín chắn bớt sân si được rồi nhưng hoá ra không. Mội lần nghĩ tới gia đình, hay ở nhà quá 1 ngày là bắt đầu tụt năng lượng, làm những thứ nhỏ nhặt nhất cũng cảm thấy kiệt sức, nằm liệt xong nghe ông bà cám ràm, bản thân thì nghĩ sẽ cố gắng nói lời hay, phụ giúp tí nhưng trong đầu nó ngược lại các thím ạ. Ai bị rồi có thể chia sẻ tình trạng giúp em vượt qua được không :cry:

P/s: E k sống phụ thuộc và nhận từ gia đình nhé, họ muốn cho e rất nhiều mà e ko muốn nhận các thím ạ
Sau 35 tuổi sẽ coi đó là điểm nhấn cuộc đời thôi. Không hợp obz thì đi ở trọ cũng chả sao
Kiếm cái trò gì hay hay mà nghịch là được
Chứ tôi ngày xưa đụng chạm vào 1 số đám có lợi ích nhóm, chúng nó dọa giết suốt ngày ấy mà:shame:
Mọi thứ gâp áp lực cho mình thì kệ nó, chứ đừng để bản thân gây áp lực cho chính mình, 10 năm nay suy nghĩ này giúp tôi lạc quan quá mức, thậm chí thừa thãi:sure:
 
Last edited:
E sn 98, mới 25-26 thôi mà đã bị hói hết đầu r mặc dù bố mẹ ko bị hói (bố gần 60 nhưng tóc vẫn đen với dầy lắm). Mấy hnay tết ko dám đi đâu luôn vì cứ gặp ai cũng bị nói là thành giáo sư các thứ r, stress kinh khủng, mất hết động lực sống. Tuy chưa đến mức muốn t.ự t.ử nhưng cũng ko còn thiết tha gì nữa.
mình cũng bị hói (hói chữ M) nên phần nào hiểu được cảm giác của bạn, giờ đang uống thực phẩm bổ sung (vitamin D, K, khoáng chất...) để mong tóc khoẻ và mọc thêm nhưng chưa thấy kết quả gì nhiều =((
 
Không biết có thím nào như em ko, 26t, trình độ có, ko phải winner nhưng cũng ko phải loser, đột nhiên mắc trầm cảm cái không thể làm được gì, 30 tết cãi nhau với ông bà bỏ nhà đi tới giả, bản thân ko màng tiền bạc, quan hệ, quyền lực hay tất cả các sở thích cũ nữa. Trước đây e cũng như bao vozer bình thường lên đây chửi nhau mãi ko chán và coi đó là sở thích, 2 năm lại đây đột nhiên mất đi, bản thân tưởng mình đã chín chắn bớt sân si được rồi nhưng hoá ra không. Mội lần nghĩ tới gia đình, hay ở nhà quá 1 ngày là bắt đầu tụt năng lượng, làm những thứ nhỏ nhặt nhất cũng cảm thấy kiệt sức, nằm liệt xong nghe ông bà cám ràm, bản thân thì nghĩ sẽ cố gắng nói lời hay, phụ giúp tí nhưng trong đầu nó ngược lại các thím ạ. Ai bị rồi có thể chia sẻ tình trạng giúp em vượt qua được không :cry:

P/s: E k sống phụ thuộc và nhận từ gia đình nhé, họ muốn cho e rất nhiều mà e ko muốn nhận các thím ạ

Đi kiếm việc làm đi, tao cũng giống mày mà còn sắp lấy vợ, đang phải cong đít lên để kiếm việc đây

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mấy hôm nay về tết nhưng cứ buồn, phần vì đã 30 nhưng ko có cháu cho obz bế, có con em gái mọi năm ở nhà hai ae trêu nhau thì vui nay nó đi lấy chồng rồi, cả ngày cứ lùi lũi ko biết nc gì với ai, oz thì ốm xong việc chuẩn bị tết để mình bz làm, bz thì làm bánh trái bán tết nên bận, thế là thôi đầu óc vừa ức chế vừa bực mình vì obz ko hòa thuận, đau hết đầu 3 hôm nay, dù tết thì phải thấy vui vẻ an yên chứ? Thế là dằn vặt bản thân quen con bồ cũ cáo già để nó lợi dụng xong đá đít, dằn vặt bản thân bất tài ko kiếm đc tiền để bố mẹ vất vả khổ sở, ngày tết còn bận bịu, ko được tự hào về mình, dằn vặt vì sếp tin tưởng giao dự án nhưng ko làm được, buổi cuối năm bị sếp mắng cho một trận, ra tết cũng chưa có hướng giải quyết.
Nó lợi dụng bác tn vậy. Xin tips nhận biết
 
Không biết có thím nào như em ko, 26t, trình độ có, ko phải winner nhưng cũng ko phải loser, đột nhiên mắc trầm cảm cái không thể làm được gì, 30 tết cãi nhau với ông bà bỏ nhà đi tới giả, bản thân ko màng tiền bạc, quan hệ, quyền lực hay tất cả các sở thích cũ nữa. Trước đây e cũng như bao vozer bình thường lên đây chửi nhau mãi ko chán và coi đó là sở thích, 2 năm lại đây đột nhiên mất đi, bản thân tưởng mình đã chín chắn bớt sân si được rồi nhưng hoá ra không. Mội lần nghĩ tới gia đình, hay ở nhà quá 1 ngày là bắt đầu tụt năng lượng, làm những thứ nhỏ nhặt nhất cũng cảm thấy kiệt sức, nằm liệt xong nghe ông bà cám ràm, bản thân thì nghĩ sẽ cố gắng nói lời hay, phụ giúp tí nhưng trong đầu nó ngược lại các thím ạ. Ai bị rồi có thể chia sẻ tình trạng giúp em vượt qua được không :cry:

P/s: E k sống phụ thuộc và nhận từ gia đình nhé, họ muốn cho e rất nhiều mà e ko muốn nhận các thím ạ
Kiếm thứ gì đó mà chơi bạn ah, forex hay số đề thua thắng vui lắm.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Không biết có thím nào như em ko, 26t, trình độ có, ko phải winner nhưng cũng ko phải loser, đột nhiên mắc trầm cảm cái không thể làm được gì, 30 tết cãi nhau với ông bà bỏ nhà đi tới giả, bản thân ko màng tiền bạc, quan hệ, quyền lực hay tất cả các sở thích cũ nữa. Trước đây e cũng như bao vozer bình thường lên đây chửi nhau mãi ko chán và coi đó là sở thích, 2 năm lại đây đột nhiên mất đi, bản thân tưởng mình đã chín chắn bớt sân si được rồi nhưng hoá ra không. Mội lần nghĩ tới gia đình, hay ở nhà quá 1 ngày là bắt đầu tụt năng lượng, làm những thứ nhỏ nhặt nhất cũng cảm thấy kiệt sức, nằm liệt xong nghe ông bà cám ràm, bản thân thì nghĩ sẽ cố gắng nói lời hay, phụ giúp tí nhưng trong đầu nó ngược lại các thím ạ. Ai bị rồi có thể chia sẻ tình trạng giúp em vượt qua được không :cry:

P/s: E k sống phụ thuộc và nhận từ gia đình nhé, họ muốn cho e rất nhiều mà e ko muốn nhận các thím ạ

1. Thím đi thể dục thể thao đi. Thể thao nó tăng lưu thông máu huyết, cơ thể vận động sẽ làm minh mẫn ra hơn.
Thể thao nó làm đầu óc mình tập trung vào, trong cái lúc đấy sẽ không nghĩ ngợi lung tung nữa. Nếu chơi các môn đồng đội (bóng đá, bóng chuyền, cầu lông,...) thì có giao tiếp xã hội, đỡ chán. Cơ thể vận động nhiều là đầu óc thím sẽ nghĩ khác đi đấy, chứ suốt ngày nằm nhà là càng ngày càng chán hơn.

2. Thím đi gặp các hoàn cảnh khó khăn hơn thím đi, vào bệnh viện K, vào những nơi người ta nghèo khổ, khó khăn, bệnh tật. Thím sẽ thấy động lực sống của họ rất lớn, họ rất mong muốn được sống. Thím gặp những người đấy sẽ có thêm động lực sống đấy. Hoặc đi du lịch khắp nơi, đi theo kiểu thiếu thốn 1 tý, đi xe máy, xe đạp, đi bộ để trải nghiệm khó khăn của mọi người khi thím đến ấy.

3. Nếu cách 2 vẫn chưa đủ đô, thì thím tự tạo khó khăn cho mình. Tạo khó khăn theo kiểu phải đấu tranh sinh tồn ấy, khi đấy bản năng sống nó sẽ trỗi dậy. Nhiều ông muốn tự tử bao nhiêu lần, nhưng đến lúc bị dồn vào hoàn cảnh sinh tử thì lại bộc lộ đủ bản năng để sống bằng được. Đấy là lý do có nhiều ông chán đời, xong đi trải nghiệm 1 vụ leo núi tử thần, sống ở đảo hoang 1 thời gian,... sau về thấy yêu đời + viết sách chia sẻ ầm ầm :D

=> Nói chung là làm cho mình bận rộn lên 1 tý, đầu óc sẽ đỡ nghĩ ngợi lung tung. Dần dần là qua thôi, vì bộ não của con người kỳ diệu lắm. Làm cái gì 1 thời gian thì não nó sẽ thích nghi. Cứ ở nhà nằm dài suốt thì não nó thích nghi với cái đấy, còn ra ngoài đi đấu tranh với cuộc sống thì não nó cũng thích nghi ngay.
 
1. Thím đi thể dục thể thao đi. Thể thao nó tăng lưu thông máu huyết, cơ thể vận động sẽ làm minh mẫn ra hơn.
Thể thao nó làm đầu óc mình tập trung vào, trong cái lúc đấy sẽ không nghĩ ngợi lung tung nữa. Nếu chơi các môn đồng đội (bóng đá, bóng chuyền, cầu lông,...) thì có giao tiếp xã hội, đỡ chán. Cơ thể vận động nhiều là đầu óc thím sẽ nghĩ khác đi đấy, chứ suốt ngày nằm nhà là càng ngày càng chán hơn.

2. Thím đi gặp các hoàn cảnh khó khăn hơn thím đi, vào bệnh viện K, vào những nơi người ta nghèo khổ, khó khăn, bệnh tật. Thím sẽ thấy động lực sống của họ rất lớn, họ rất mong muốn được sống. Thím gặp những người đấy sẽ có thêm động lực sống đấy. Hoặc đi du lịch khắp nơi, đi theo kiểu thiếu thốn 1 tý, đi xe máy, xe đạp, đi bộ để trải nghiệm khó khăn của mọi người khi thím đến ấy.

3. Nếu cách 2 vẫn chưa đủ đô, thì thím tự tạo khó khăn cho mình. Tạo khó khăn theo kiểu phải đấu tranh sinh tồn ấy, khi đấy bản năng sống nó sẽ trỗi dậy. Nhiều ông muốn tự tử bao nhiêu lần, nhưng đến lúc bị dồn vào hoàn cảnh sinh tử thì lại bộc lộ đủ bản năng để sống bằng được. Đấy là lý do có nhiều ông chán đời, xong đi trải nghiệm 1 vụ leo núi tử thần, sống ở đảo hoang 1 thời gian,... sau về thấy yêu đời + viết sách chia sẻ ầm ầm :D

=> Nói chung là làm cho mình bận rộn lên 1 tý, đầu óc sẽ đỡ nghĩ ngợi lung tung. Dần dần là qua thôi, vì bộ não của con người kỳ diệu lắm. Làm cái gì 1 thời gian thì não nó sẽ thích nghi. Cứ ở nhà nằm dài suốt thì não nó thích nghi với cái đấy, còn ra ngoài đi đấu tranh với cuộc sống thì não nó cũng thích nghi ngay.
1- Em là vđv level Harcore, top amatuer ở VN thím ạ
2- Em cũng đi nhiều, gặp nhiều khó khăn, và tự động viên mình có nhiều người còn tệ hơn thím à
3- Như e mô tả đó thím, e từng trải qua khổ sướng đủ cả về cả thể chất, tinh thần, tiền bạc,.. cũng chính bản thân giúp nhiều qua những hố sâu cuộc đời mà ko tự giúp dc mình
Em là người bận rộn vì tính chất công việc cũng như sở thích bản thân, nên sa vào mới dị này thím
 
Rất cảm ơn các thím ở đây đã chia sẻ động viên em, em xin phép tháng sau sẽ phát card cho tất cả ae ở comment ở trước và các thím đã inbox như lời cảm ơn một cách trân trọng nhất vì đã động viên em :too_sad:, hiện tại em đã tạm thời qua được nhờ có người giúp đỡ ở phía ngoài và quan trọng nhất là lấy hết dũng cảm nói chuyện với gia đình, một lần nữa cảm ơn các thím, VOZ đúng là một cái gì đó thật khác biệt.
 
N
Rất cảm ơn các thím ở đây đã chia sẻ động viên em, em xin phép tháng sau sẽ phát card cho tất cả ae ở comment ở trước và các thím đã inbox như lời cảm ơn một cách trân trọng nhất vì đã động viên em :too_sad:, hiện tại em đã tạm thời qua được nhờ có người giúp đỡ ở phía ngoài và quan trọng nhất là lấy hết dũng cảm nói chuyện với gia đình, một lần nữa cảm ơn các thím, VOZ đúng là một cái gì đó thật khác biệt.
hớ phát card e nha thím
 
Mà con nhà nghèo như mình, xưa nay chỉ có trạng thái no và đói, kiếm ra tiền và không, mấy thứ như trầm cảm, buồn tủi, áp lực, thất tình là thứ của bọn nhà giàu chứ bọn mình mặc định là không có những cảm giác, cảm xúc đó. Nên bố mẹ kệ cmm.
chưa bị chưa biết chứ giàu nghèo gì
 
Tôi bị thời học sinh thôi. Áp lực gia đình. Lên đại học xa gia đình, tiếp xúc nhiều người với tĩnh tâm lại mới thấy được mình bị, chứ người thân không ai biết. Bạn đọc cuốn này để biết và xử lý nhé, nhiều người bị lắm. Còn đội trầm cảm mõm aka chầm zn thì tôi không bàn.
IMG_20230203_2103403.jpg
 
Tôi bị thời học sinh thôi. Áp lực gia đình. Lên đại học xa gia đình, tiếp xúc nhiều người với tĩnh tâm lại mới thấy được mình bị, chứ người thân không ai biết. Bạn đọc cuốn này để biết và xử lý nhé, nhiều người bị lắm. Còn đội trầm cảm mõm aka chầm zn thì tôi không bàn.
View attachment 1645932
Cuốn này mô tả rất thực về căn bệnh trầm cảm,đa số ai tiếp xúc 1 thời gian dài với người bệnh đều có dấu hiệu trầm cảm theo.Mình lười đọc nên hay nghe audio sách nói
https://sachnoiviet.net/sach-noi/dai-duong-den
 
Không biết có thím nào như em ko, 26t, trình độ có, ko phải winner nhưng cũng ko phải loser, đột nhiên mắc trầm cảm cái không thể làm được gì, 30 tết cãi nhau với ông bà bỏ nhà đi tới giả, bản thân ko màng tiền bạc, quan hệ, quyền lực hay tất cả các sở thích cũ nữa. Trước đây e cũng như bao vozer bình thường lên đây chửi nhau mãi ko chán và coi đó là sở thích, 2 năm lại đây đột nhiên mất đi, bản thân tưởng mình đã chín chắn bớt sân si được rồi nhưng hoá ra không. Mội lần nghĩ tới gia đình, hay ở nhà quá 1 ngày là bắt đầu tụt năng lượng, làm những thứ nhỏ nhặt nhất cũng cảm thấy kiệt sức, nằm liệt xong nghe ông bà cám ràm, bản thân thì nghĩ sẽ cố gắng nói lời hay, phụ giúp tí nhưng trong đầu nó ngược lại các thím ạ. Ai bị rồi có thể chia sẻ tình trạng giúp em vượt qua được không :cry:

P/s: E k sống phụ thuộc và nhận từ gia đình nhé, họ muốn cho e rất nhiều mà e ko muốn nhận các thím ạ
Fen có thể tìm hiểu về các phương pháp thiền xem
 
Back
Top