Chapter 5 - Tbilisi (phần 4) - Phố cổ. Tìm quán ăn.
Rời quán cắt tóc, mình bắt đầu lấy điện thoại ra tìm quán ăn. Dù khi đi lang thang 1 mình, mình thường chủ động nấu nướng đúng công thức súp thịt bò + sữa tươi để đảm bảo sức khỏe, tuy nhiên đặc sản thì chắc chắn phải thử rồi. Google trả kết quả đầu tiên là nhà hàng Shavi Lomi, khá nổi tiếng, cũng không xa lắm, chỉ cách độ chưa đến 2 km trong khu phố cổ. Vậy là đi thôi.
Phố cổ cách chỗ mình 1 con sông có tên là Mtkvari, đi qua 1 chiếc cầu với cơ man nào là các đồ điện tử, đồ gia dụng cũ bày bán la liệt. Hầu hết chủ hàng là những người già, họ rao hàng bằng tiếng Nga và cũng cãi cọ nhau bằng tiếng Nga, tuy nhiên đó là 1 thứ tiếng Nga rất nặng, như ngạt mũi và phải mất 1 lúc mình mới định hình ra.
Hàng hóa thì cơ man nào là những thứ chổi cùn rế rách như điều khiển tivi, loa đài, dây cắm kiểu cũ như từ 40 năm trước cho đến các loại bình trà, đồ mỹ nghệ...
Đồ bán trên cầu bắc qua sông Mtkvari, dọc theo đại lộ Grigol Robakidze, các bạn nhìn thấy tượng ai rồi chứ?
)
Đại lộ hoành tráng, nhưng đi rẽ vào đường nhánh một chút là đường hẹp, xấu. Các tòa nhà 2-3 tầng xây từ thời Liên Xô vốn rất đẹp nhưng lại bị bao phủ bởi những chuồng cọp và những lớp grafity bẩn thỉu. Rất ít bức vẽ đẹp, chủ yếu trẻ trâu nguệch ngoạc lấy số má.
Một ngôi nhà 2 tầng khá đẹp xây từ thời Liên Xô, nhưng đã xuống cấp và bị bôi bẩn nhiều.
Các ngôi nhà mặt đường cũng thường bị biến thành các cửa hàng tạp hóa bán đồ linh tinh và quần áo. Nói chung là quần áo từ Thổ lên khá rẻ, còn đồ ăn như hoa quả sản vật của địa phương thì còn rẻ nữa. Táo, lê khoảng 1,5 - 2 Lari/ kg, tức cỡ 10-15K VNĐ, cà phê take away bình dân thì 0.6-0.8 Lari/ cốc (5-6.000 VNĐ), còn sang chảnh cốc nhựa có nắp nhái kiểu Starbuck thì 1.5 - 2.5 Lari (10 - 20K VNĐ) 1 cốc. Nói chung như bác Bernard phần trước nói, tao để dành được nhiều tiền hơn sau khi về hưu chu du thế giới so với hồi tao còn đi làm, cũng đúng. Nhưng kiểu dùng ngoại tệ mạnh ăn chơi ở nước nghèo, giá cả thấp này nếu thành làn sóng thì cũng có thể gọi là 1 hình thức bóc lột tài nguyên vậy.
Táo, lê đồng giá 10K/ kg, mà lại không sợ hàng Chị Na ^^
Khoảng 25 phút đi bộ, mình đã đến đúng địa chỉ nhà hàng Shova Lomi, thấy trên google map vẫn mở cửa mà đi 1 vòng không thấy cái nhà hàng đâu. Vòng vèo chán mới thấy cái cửa như hình. Nhưng đóng im ỉm. Tiu nghỉu, mình mở điện thoại ra xem tiếp. Lần này vào Wanderlust đọc review. Ok, 1 trong 2 nhà hàng đồ ăn truyền thống ngon nhất, Salobie Bia. Thấy nhà hàng này ngay giữa trung tâm thành phố, có vẻ cũng khét, nhưng mà thôi, thử món thì sợ gì, thẳng tiến thôi.
Cánh cửa nhà hàng Shova Lomi, đến giờ mình cũng chẳng biết nó đang đóng hay mở nữa.
(Còn tiếp, chap sau sẽ review đồ ăn)